Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngộ Đạo, đất trời lay động

Phiên bản Dịch · 2240 chữ

Lại lần nữa quay về Đạo minh, tôi không vội vã đi đột phá, mà về động phủ, lẳng lặng ngồi khoanh chân xuống dưới, bắt đầu điều chỉnh trạng thái của mình.

Đúng vậy, tôi dùng thời gian ba ngày, cảm giác thấy trạng thái của mình đã tới thời điểm tốt nhất, thì mới đứng dậy, ra khỏi Đạo Minh đi dạo một vòng.

Khi tôi lại quay về động phủ trong Đạo Minh, tay tôi lật một cái, Ngộ Đạo Bồ Đề Tử xuất hiện trước mặt, tôi lại lần nữa ngồi khoanh chân xuống, sau đó, tinh thần đắm chìm vào Ngộ Đạo Bồ Đề Tử.

Đột nhiên trong lúc đó, tôi có thể cảm giác được, ở quanh người tôi, có vô số hạt bụi nhỏ bé đang bay lơ lửng trên trời, không sai, cảm giác này rất kỳ diệu, những thứ này không phải là linh khí thiên địa, mà là một thứ khác càng thêm thần bí.

Lòng tôi vô cùng bình tĩnh, cẩn thận cảm thụ sự tồn tại của thứ này, mà lúc này, tôi có thể cảm nhận được, trước mặt mình trở nên sinh động.

Tôi thử di chuyển những thứ đó, nhưng lập tức, những hạt bụi nhỏ lại bắt đầu bay quanh thân tôi.

Cảm giác này, đã sớm tồn tại, lúc tôi thử ngộ đạo, có thể cảm giác được những hạt bụi siêu nhỏ này, tôi biết, đó là lực thiên đạo.

Đúng vậy, là năng lượng để tiến vào cảnh giới Ngộ Đạo.

Nhưng, tôi rất nghi hoặc, vì sao, lực đại đạo lại tán loạn như vậy, tán loạn tới mức tôi không thể cảm nhận được một luồng lực đại đạo hoàn chỉnh, rốt cuộc là vì sao? Trong lòng cực kì khó hiểu.

Rốt cuộc là chỉ có mình tôi mới như vậy, hay là tất cả những kẻ mạnh tiến vào cảnh giới Ngộ Đạo, thực ra đều không thể cảm nhận rõ được luồng năng lượng đại đạo đầy đủ?

Có điều hiện tại tôi không quan tâm được nhiều như vậy, bởi vì tôi phải mau chóng gom lại những lực đại đạo này, tôi cần bọn chúng, chỉ có bọn chúng, mới có thể giúp thực lực của tôi lại lần nữa đột phá.

Tôi thử gom lại những hạt bụi tán loạn trước mặt, nhưng, lại phát hiện, những hạt bụi vốn rất bài xích với nhau, cho nên dù tôi có cố gắng cỡ nào, cũng không thể gom được chúng lại.

Lúc này, tôi hít sâu một hơi, nếu đã không thể lập tức gom những hạt bụi này lại,vậy tôi sẽ gom từng chút từng chút một, đồng tính bài xích nhau, khác tính hấp thu lẫn nhau, đây là một hiện tượng vật lý đơn giản, tôi không tin, trong nhiều hạt bụi như vậy, lại toàn bộ đều đồng tính, bởi vì, hoàn toàn không có khả năng như vậy.

Nghĩ đến đây, tôi nhìn chằm chằm vào hai hạt bụi trong vô số hạt bụi trước mắt, cảm giác chúng nó cách nhau rất xa, tôi cũng bắt đầu thử kéo hai hạt bụi này lại.

Không được!

Đổi cái khác!

Vẫn không được!

Đổi tiếp!

Tôi không kiên nhẫn, tiếp tục tìm kiếm hai hạt bụi hút nhau, cuối cùng, hai hạt bụi thành công va chạm vào nhau, cũng chứng minh, cách nghĩ của tôi không sai.

Đã thu phục được hai hạt, vậy sẽ tiến hành hạt thứ ba, thứ tư!

Ý niệm của tôi đắm chìm vào tìm kiếm hạt bụi, nhìn thì mờ mịt mênh mông, nhưng tôi lại kiên trì tìm kiếm.

Đã tìm thấy hạt thứ ba, bắt đầu hạt thứ tư!

Không biết từ lúc nào, vô số hạt bụi bé xíu bắt đầu chậm rãi dính lại với nhau, tạo thành một cục to như viên trân châu!

Đây là một viên trân châu, nhưng vô số hạt bụi ở bên trong, lại nhìn vô cùng nổi bật, đúng vậy, nổi bật!

Nhưng, chính lúc này, tôi phát hiện, những hạt bụi xung quanh đã chuyển động chậm lại, hình như đang có một luồng năng lượng dẫn dụ bọn chúng.

Sau đó, tôi nhìn thấy từng hạt bụi bắt đầu chen chúc nhau dung nhập vào với viên trân châu, hơn nữa còn có rất nhiều hạt bụi bị một luồng năng lượng vô hình, ép bay ra xa.

Một đạo lý như nhau, viên trân châu từ tính hiện tại đã trở nên lớn hơn, cho nên hạt bụi khác tính chất, nó cũng có thể tự mình hút vào, còn đồng tính, lại mau chóng bị bài xích ra một khoảng cách xa,

Còn viên trân châu hình như vẫn đang không ngừng phóng lên.

Đúng vậy, không ngừng phóng to lên, thoạt nhìn khiến người ta có cảm giác rất dễ chịu!

Những hạt bụi xung quanh còn lại rất ít, đều đã bị viên trân châu kia hấp thu, dần dần, viên trân châu lúc trước, lúc này đã to bằng quả bóng rổ!

Thậm chí, nó vẫn chưa thỏa mãn, nó xâm nhập vào một không gian khác, ở đây lại lần nữa hiện lên vô số hạt bụi nhỏ, quả cầu màu trắng to bằng quả bóng rổ, lại tiếp tục hấp thu những hạt bụi xung quanh!

Tôi cảm thụ được cảm ứng của tôi đối với đất trời đã càng thêm mạnh hơn, quanh thân, xuất hiện rất nhiều hạt bụi như vậy.

Trong đất trời, đại đạo ba nghìn, đều có khác biệt.

Mà mỗi người, đều chỉ có thể hiểu được một loại thiên đạo.

Dần dần, tôi nhìn thấy quả bóng rổ không ngừng lớn lên, cảm giác này, hình như là ở trước mặt tôi, hiện lên một cột sáng, thậm chí, cột sáng này còn bắn thẳng lên không trung, thoạt nhìn khiến lòng người kiêng kị.

Cột sáng cứ phóng lên trời, mà nó vẫn đang hấp thu hạt bụi nhỏ xíu ở xung quanh, hoặc là nói, hấp thu năng lượng thuộc về nó.

Nó nhất định phải hội tụ đủ toàn bộ năng lượng này, thì mới có thể mạnh hơn!

Tôi không biết người khác đột phá lên cảnh giới Ngộ Đạo có giống thế này không, nhưng tôi biết, lực thiên đạo tôi đang lĩnh ngộ, mang trên mình ý nghĩ, phải hấp thu toàn bộ năng lượng thuộc về nó trên thế giới này!

Không thể không nói, hiện tại tôi đã được khai sáng, nói cũng kì lạ, tôi thế mà lại không biết, lực đại đạo tôi lĩnh ngộ, rốt cuộc là gì?

Đúng vậy, tôi căn bản không biết nó là gì!

Tôi chỉ nhìn thấy nó không ngừng trở nên mạnh hơn, trong lòng tôi cảm thấy vui thay nó, cuối cùng, tôi quên mất thời gian, chỉ cảm thấy, nó vẫn đang mạnh hơn, mà lúc này, đại đài vẫn luôn không có động tĩnh trong đan điền, bỗng nhiên xoay tròn, nó xoay rất chậm, đạo đài hình bán nguyệt không ngờ lại đang biến hình, không sai, từ hình bán nguyệt, biến thành…..

Biến thành một nửa hình Thái Cực Đồ, đúng vậy, nửa vòng tròn, tôi không ngờ, đạo đài của mình, lại có tác dụng như vậy, nhưng hiện tại, Thái Cực Đồ chỉ có một nửa, tại sao?

Suy nghĩ vừa lóe qua trong đầu, trong cổ tay, bỗng nhiên truyền tới cảm giác lạnh thấu xương, một luồng năng lượng màu đen thuần khiết chui vào trong đan điền, hướng về phía không gian còn trống.

Hai mắt tôi đột nhiên trợn lớn, đây là có chuyện gì??

Dấu vết trên cổ tay, đây là dấu vết trên cổ tay, lúc này, một luồng năng lượng thuần âm vô hình không ngừng chui vào trong, sau đó, đạo đài bắt đầu trở nên rõ ràng hơn.

Hình hai Thái Cực bắt đầu biến hóa, hình như là hai con cá chép.

Chỉ là, hai con cá chép, một con màu trắng, một con màu đen, quái lạ chính là, cá màu đen, lại có mắt màu trắng, mà cá màu trắng, lại có mắt màu đen.

Trong cả đan điền, dường như đã biến thành hồ nước của chúng, chúng bơi lội thỏa thích ở bên trong, tạo ra một cảnh tượng vô cùng kỳ quái.

Mà lúc này, cột sáng không ngừng mở rộng ban nãy, lại trực tiếp đánh vào đạo đài vừa hoàn thành.

Hình như chính là ‘cái rổ’ chuẩn bị riêng cho nó.

Tôi ngẩng đầu nhìn, nhìn không thấy phần cuối của cột sáng, không, nói chính xác hơn là hiện tại cột sáng hình như đang chịu ảnh hưởng của đạo đài, không ngờ lại biến thành một nửa trắng, một nửa đen.

Nhìn vô cùng quái dị, cùng lúc đó, tôi còn cảm thụ được năng lượng khác biệt ở trong này, cảm giác đó, hình như, là khoảng cách giữa sống và chết.

Sống chết? hai luồng năng lượng khác nhau như vậy, vì sao lại dung hợp vào chung một chỗ?

tôi không thể cởi bỏ những nghi hoặc này, thật sự khiến người ta nghĩ mãi không ra!

- Lực đại đạo, rốt cuộc là thứ gì?

Tôi thầm tự hỏi mình, nhưng không đạt được đáp án!

………

Lúc này, ở rất nhiều nơi trong cả Hoa Hạ, một đám lão quái vật không biết đã ngủ say bao nhiêu năm tháng, lại đột nhiên đều mở mắt, giật mình nhìn về một nơi nào đó.

Ngũ Hoa Sơn, đây là một tông môn đứng hàng đầu Hoa Hạ, thậm chí hơn cả Phương Thốn Sơn, lúc này, trong một huyệt động rất bình thường, một lão già mở mắt, nhìn về nơi nào đó!

- Đây là? Năng lượng gì? Hình như chưa bao giờ xuất hiện trong đất trời?

Núi Côn Lôn, ánh mắt bà lào lóe qua một tia tinh quang, ánh mắt bắn về phía trước!

- Đây là? Năng lượng sống và chết? không, không đúng, là một luồng năng lượng hoàn toàn khác biệt, từ thưở sơ khai đến nay, chưa bao giờ xuất hiện!

Phương Thốn Sơn, một chuôi kiếm Thanh Đồng trước mặt lão già đột nhiên run rẩy, những vết rỉ sắt bên trên, không ngờ lại bắt đầu tản ra những ánh hồng quang, nhìn cực kì quái dị!

- Loại năng lượng này, vì sao?

Cục số chín…..

Trong bí cảnh của tứ đại cổ tộc…..

Rất nhiều người đều mở mắt, hình như đang thăm dò luồng năng lượng này, đột nhiên, một thân ảnh xuất hiện trên bầu trời Đạo Minh, khuôn mặt già nua, trước nay chưa từng xuất hiện qua vẻ mặt nặng nề như thế này, mà hiện tại, đôi mắt khép hờ của lão đột nhiên mở lớn, khí thế khủng bố toát ra, chống cự lại những luồng năng lượng đang dò xét ở bên ngoài.

- Chưa đủ, vẫn chưa đủ!

Nhưng cho dù đã vậy, trong miệng người già vẫn khẽ thì thào, một mình lão, khó mà chống cự lại được nhiều năng lượng thế này!

Một tay vung lên, đột nhiên, một cây phất trần phóng lên cao, phất trần nhìn cực kì bình thường, nhìn chỉ như một cây phất trần bình thường không thể bình thường hơn.

Khi phất trần xuất hiện, những sợi tơ màu trắng rất nhanh đã bao phủ cả Đạo Minh, thậm chí, bên trên không trung, cũng hoàn toàn bị bao phủ.

- Đây là? Lực chí tôn?

- ở đâu ra chí tôn?

- không thể nào, thế giới này đã không còn chí tôn!

Từng tiếng kinh hô vang lên, cả đám đều vô cùng hoảng sợ cảm thụ luồng năng lượng kia, mà lúc này, tại địa bàn của Kháng Thiên giả!

Một cái đầu đỏ như máu đột nhiên xuất hiện, hai mắt hắn đỏ au!

- thằng ranh nhà họ Lý, tốt lắm, không ngờ trên thế gian này còn có một trợ thủ như vậy đứng sau lưng mày, có điều, một cây phất trần mang theo khí thế của chí tôn thì có gì ghê gớm? đợi tao ra ngoài, một tay cũng xé nát được!

Tiếng nói vô cùng âm u đột nhiên truyền ra.

Vô số khí huyết sát bốc lên, không ngờ lại trực tiếp phá tan cả đại điện!

Cả Đạo minh lúc này bắt đầu rung lên kịch liệt, đại trận Sinh Long Môn, hình như sắp sụp đổ, hoặc là nói, vô cùng kiêng dè luồng năng lượng đáng sợ bên ngoài.

Lão già bên ngoài vung một tay lên, đại trận Sinh Long Môn toàn bộ được thu hồi, trên đỉnh ngọn núi, một cột sáng trắng đen phóng lên cao, lay động cả đất trời!

Trong không trung, vô số mây đen dày đặc kéo đến, khí thế cuồn cuộn, giống như đã tới ngày tận thế!

Lão già chính là lão Doãn, lúc này, hai mắt lão hơi đo đỏ, giăng kín tơ máu, nhìn chằm chằm cột sáng trắng đen!

Nhưng tôi lại không biết tất cả những chuyện bên ngoài, lúc này, tôi đột nhiên mở mắt, hai luồng sáng một trắng một đen bắn thẳng vào mắt tôi!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.