Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lai lịch dấu vết trên cổ tay

Phiên bản Dịch · 2059 chữ

Tới cửa tiệm của lão Doãn, thấy cửa đã mở, nhưng không có ai ra vào.

Tôi nhấc chân bước vào trong, lão Doãn vẫn nằm trên ghế đu, trong miệng hình như còn ngâm nga điệu hát dân gian, xem ra tâm tình của lão Doãn không tồi lắm.

- Dô, nhóc con, lại đột phá rồi!

Chuyện tôi tới, chỉ e lão Doãn đã sớm biết, hơn nữa, khi tôi bước vào trong cửa, đã lên tiếng nói với tôi, nghe vậy tôi hơi sửng sốt, tôi đột phá tới Ngộ Đạo trung kỳ, nhất định không qua được mắt lão Doãn.

- Đúng ạ! Lại tới uống rượu với ông đây!

Tôi đặt bình rượu và đồ nhắm trong tay xuống bàn, nói với lão Doãn.

Lão Doãn cũng trở mình ngồi dậy, sau đó đi tới bên cạnh bàn, lúc này, tôi chuẩn bị sẵn rượu và thức ăn.

Rượu quá ba chén, tôi chuẩn bị tiến vào chủ đề, vốn dĩ hôm nay tới chỗ lão Doãn là muốn thăm dò vài chuyện, tôi biết lúc trước lão Doãn nhất định có rất nhiều chuyện không muốn nói với tôi, bởi vì thực lực của tôi không đủ, nhưng hiện tại, dù sao tôi cũng đã lên tới cảnh giới Ngộ Đạo, cho dù là Ngộ Đạo hậu kỳ, hiện tại tôi cũng không kinh sợ.

Cũng chỉ có kẻ mạnh cảnh giới Nhập Đạo chân chính, mới có thể gây ra uy hiếp cho tôi, tôi tự nhận bản thân đã có chút tài cán, có thể biết được một vài chuyện trước kia chưa biết rồi!

- Lão Doãn, trong lòng cháu có chút nghi hoặc, không biết có thể phiền ông nói cho cháu biết không ạ!

Tôi nhìn lão Doãn, hỏi, lần này lão Doãn không bởi vì câu hỏi của tôi mà dừng lại động tác uống rượu trên tay, sau khi gắp một miếng thức ăn, lão Doãn nhấc chén rượu, nói:

- Được rồi, cạn một ly với lão già này trước đã!

Nghe vậy tôi không chút do dự, bưng chén rượu lên, một hơi cạn sạch!

- Hỏi đi, đã tới lúc này, rất nhiều chuyện, anh cũng nên biết rồi!

Lão Doãn thản nhiên nói, nghe vậy lòng tôi đột nhiên mừng rỡ, bởi vì lời này có nghĩa, lão Doãn sẽ nói cho tôi biết rất nhiều chuyện, trong đầu tôi bắt đầu suy nghĩ những vấn đề cần hỏi, bởi tôi phải nắm chắc cơ hội này, nói cách khác, chẳng may lão Doãn đổi ý, tôi không còn cơ hội nữa.

- Lão Doãn, có thể nói cho cháu biết, vì sao ông vẫn luôn giúp đỡ cháu không? Cháu biết, trong này nhất định có nguyên nhân!

Vấn đề này tôi đã hoang mang từ rất lâu, từ lầu đầu tiên gặp mặt, lão Doãn vẫn luôn tận sức tận lực giúp đỡ tôi, chuyện này còn có liên quan với dấu vết trên cổ tay tôi, lúc trước lão Doãn đã nhìn thấy dấu vết đó, nên mới tìm mọi cách tương trợ tôi.

Lão Doãn tiếp tục uống rượu, trầm ngâm một lát, mới lên tiếng:

- Nhóc con, tôi đã nói với anh rồi, tôi hấp hối trên thế gian này, là vì chờ đợi một người, mà người này, chính là anh, giải thích như vậy, anh hiểu chưa?

Nói xong, lão Doãn cười nhạt nhìn tôi, lòng tôi hơi sửng sốt, chờ tôi? Chuyện này nghe thật có chút vớ vẩn!

Nhưng lúc này, lão Doãn không có lý do gì phải gạt tôi, tôi nhìn lão Doãn, lại hỏi:

- Cháu biết, lúc trước ông nhìn thấy dấu vết trên cổ tay cháu, nên mới nhận ra cháu đúng không?

Nhìn lão Doãn, tôi lại lần nữa đặt câu hỏi.

Lão Doãn gật đầu, đáp:

- Đúng vậy!

- Vậy ông có thể nói cho cháu biết, dấu vết này là cái gì không? Lần trước dung nhập đá Bổ Thiên vào trong, không ngờ lại sinh ra một thế giới nhỏ! Thứ này nhất định phi phàm, hơn nữa, còn là do ông nội cháu để lại!

Tôi hỏi tiếp, lão Doãn không vội vã đáp lời, nhìn vậy, trái tim tôi bỗng đập nhanh.

Lại ăn hai miếng thức ăn, lão Doãn mới lên tiếng;

- Đó là một hạt giống thế giới, có điều không hoàn thiện, cần phải đầy đủ rất nhiều thứ xong, mới có thể trở thành thế giới nhỏ chân chính!

Nghe lão Doãn nói vậy, lòng tôi đột nhiên cả kinh, không ngờ đây lại là một hạt giống thế giới? đây là lần đầu tiên tôi nghe nói có thứ này.

- Vậy thì, vì sao ông nội cháu không đặt hạt giống thế giới này trên người mình, mà lại để trên người cháu? Thế này nếu bị người khác cướp đi, chẳng phải rất phiền toái hay sao?

Vấn đề này, vẫn là vấn đề tôi luôn tự hỏi mình, dù sao lão Doãn cũng không thể trả lời tôi, bởi vì đây là thứ ông nội để lại cho tôi, nói chính xác hơn, muốn biết rõ câu trả lời, thì phải tìm hỏi ông nội.

Nhưng, thật khiến tôi không ngờ chính là, lão Doãn lại cười cười, nói:

- Ông ấy cũng muốn đặt trên người mình, nhưng ông ấy không tài nào kích hoạt được hạt giống thế giới, cho nên phải đặt trên người anh!

Nghe vậy, tôi nhìn lão Doãn, tôi vẫn nhớ lần trước, không phải lão nói không quen ông nội tôi sao? hiện tại sao lại giống như lão với ông nội thân quen nhau thế?

- Lão Doãn, sao ông biết? vả lại, ông nội cháu cũng có thể đặt trên người bố cháu mà! Phải biết, lúc đó, cháu chỉ là một thằng nhóc trói gà không chặt!

Tôi nghi hoặc nhìn lão Doãn, xem ra lúc trước lão vẫn luôn gạt tôi, những chuyện này lúc trước lão không biết, bây giờ lại biết rồi! thật là buồn bực!

- Tôi đang đợi, người có thể kích hoạt thứ này, đương nhiên biết, còn về bố anh, chắc anh cũng biết, cậu ta đang ẩn núp trong Kháng Thiên giả, thứ này để trên người cậu ta, càng dễ xảy ra chuyện, dù sao để trên người anh, cũng không ai biết!

Lão Doãn cười cười, nhìn tôi giải thích, nghe vậy tôi lập tức bình thường lại, bởi vì bố tôi gia nhập Kháng Thiên giả, cho nên mới không thể để thứ này trên người ông ấy, còn về chuyện khác, đó chính là thứ này đã để trên người ông nội được một thời gian rồi, xem ra ông nội chưa thể kích hoạt hạt giống thế giới, cho nên mới bất đắc dĩ đặt trên người tôi.

Mà người lão Doãn nói đang đợi, cũng không phải là đợi tôi, mà là đợi người có thể kích hoạt hạt giống thế giới này, nếu nói một người khác có thể kích hoạt hạt giống, vậy thì người lão Doãn chờ, sẽ là người khác.

Đây là một câu giải thích rất hay!

- Lão Doãn, có thể nói cho cháu biết, thứ này rốt cuộc có ý nghĩa gì không?

Tôi nhìn dấu vết trên cổ tay, lập tức gặng hỏi lão Doãn, vì sao lão phải đợi hạt giống thế giới này được kích hoạt, vậy thì hạt giống được kích hoạt, nhất định còn có ý nghĩa gì đó.

Lúc này, không ngờ tôi lại phát hiện sắc mặt lão Doãn nặng nề.

Thật lâu sau, lão Doãn mới thở dài một tiếng, nhìn tôi nói:

- Nhóc con, anh chỉ cần biết, hạt giống thế giới sẽ được kích hoạt, là bởi vì nó có cảm ứng, có nghĩa sắp có một tai họa hủy diệt tất cả kéo đến, không ai dám chắc chắn một trăm phần trăm có thể vượt qua, vậy thì hạt giống thế giới này, sẽ có tác dụng quyết định cuối cùng, đương nhiên, nếu ngay cả khi tới cuối cùng mà vẫn chưa thể vượt qua hoạn nạn, thì hạt giống cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa!

Tiếng nói nặng nề của lão Doãn vang lên, nghe vậy trong lòng tôi vô cùng khó tin , trong này không ngờ lại còn có chuyện rúng động lòng người như thế.

Trái tim hoảng hốt của tôi từ từ bình phục lại, sau đó, tôi nhìn lão Doãn, yên lặng rất lâu, mới tiếp tục nói:

- Lão Doãn, có thể nói cho cháu biết, ông nội cháu đang ở đâu không?

Tôi tin, lão Doãn nhất định biết, tôi vô cùng cấp bách muốn biết, ông nội rốt cuộc đang ở nơi nào, phải biết, ông nội đã rời đi vài năm, từ lúc thôn xảy ra chuyện đã đi rồi, sau đó ngoài lần xuất hiện ở Hồ tộc ra, ông nội chưa từng xuất hiện trước mắt tôi.

Đến ngay cả lần trước, cũng chỉ là một phân thân nguyên thần mà thôi!

- Nhóc con, ông ấy có chuyện của riêng mình, hơn nữa còn không thể thoát thân, anh không cần lo lắng, tạm thời ông ấy không có sao!

Lão Doãn cười nhìn tôi, nhìn như muốn khiến tôi yên tâm, chỉ là nói ông nội tôi không sao, nhưng cụ thể ông nội rốt cuộc đang ở nơi nào, lão không nói, điều này khiến lòng tôi vô cùng lo lắng.

Ông nội đang ở đâu?

- Nhưng chắc cũng không còn bao lâu nữa, anh có thể gặp ông ấy, dù sao thời gian càng đến gần, nỗ lực của ông ấy, cuối cùng cũng vẫn bị phá tan! Đây là sự thật căn bản không thể thay đổi!

Lão Doãn trước mặt lại lần nữa lên tiếng, nghe vậy lòng tôi chấn động, lão đang nói ông nội tôi, có điều vẫn mơ mơ hồ hồ,khiến tôi hoàn toàn không hiểu rõ rốt cuộc là thế nào.

Suy nghĩ chốc lát, tôi liền từ bỏ chuyện này, dù sao cứ tiếp tục hỏi, lão Doãn cũng không nói ông nội tôi đang ở đâu.

Vậy tôi cũng không ngại đổi một đề tài!

- Thế thì lão Doãn ơi, ông có thể nói cho cháu biết, Kháng Thiên giả, rốt cuộc tồn tại như thế nào? Vì sao lại làm ra loại chuyện đối đầu với cả thiên hạ?

Kháng Thiên giả, là một tổ chức thần bí, đến bây giờ, cả thiên hạ đều đối đầu với bọn chúng, hơn nữa, người của Đạo Minh cũng liên tiếp được phái đi, cùng với các tông môn khác chống lại Kháng Thiên giả, có điều đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa biết, Kháng Thiên giả rốt cuộc tồn tại như thế nào.

Lão Doãn thở dài một tiếng, rơi vào trầm tư, một lát sau, lão Doãn mới ngẩng đầu, hình như đang chìm vào hồi ức.

- Nói ra, thì năm đó, vị này cũng được coi là một người khiến người trong cả thiên hạ kính nể!

- Nhưng tiếc rằng, tính khí của người đó quá kém, mới khiến cho về sau xảy ra rất nhiều chuyện thừa thãi, bằng không, chuyện này cũng không xuất hiện nhiều biến cố như vậy!

Nghe lão Doãn nói vậy, chắc hẳn, lão hiểu rất rõ về Kháng Thiên giả.

Nhưng, nói nửa ngày, vẫn chưa nói vào trọng điểm, vị đứng sau bức màn của Kháng Thiên giả, là ai? Vì sao lại đấu tranh chống lại cả thiên hạ?

Vấn đề là người thế này, hình như lúc trước còn nhận được kính nể của người khác, chuyện này càng khiến tôi thêm khó hiểu.

Có điều, nhìn bộ dáng của lão Doãn, chắc là không muốn nói cho tôi hiểu, hỏi nửa ngày, cũng toàn trả lời mơ hồ, hoàn toàn không có một đáp án nào chuẩn xác.

- Thôi, lão Doãn, nếu ông không muốn nói, đừng nói nữa! cứ lòng và lòng vòng, cháu nghe càng khó chịu!

Tôi nhìn lão Doãn, lẩm bẩm.

Nghe vậy lão Doãn nở nụ cười, sau đó nhìn tôi nói:

- Ha ha ha, nếu nhóc con nhà anh đã biết, vậy thì tự giác một chút, đừng hỏi nữa!

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 124

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.