Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kháng Thiên giả sẽ phát điên

Phiên bản Dịch · 2399 chữ

Trong tiếng nói của Xi Hậu có cảm giác nặng nề tới mức khó tả, tôi có thể cảm nhận được rõ, Xi Hậu nói những lời này, là đang nghiêm túc nhắn nhủ, hình như đang bàn giao lại chuyện về sau.

Điều này, khiến tôi thực sự không biết phải miêu tả cảm xúc lúc này của mình ra sao.

Tôi biết, cũng hiểu rõ ý tứ của Xi Hậu, người của Kháng Thiên giả muốn hồi sinh ma thần Xi Vưu, kế tiếp là muốn đi đạt lấy thân mình của Xi Vưu, mà thân mình Xi Vưu đang nằm dưới Lê tộc, cho nên có nghĩa, tiếp theo đây, Lê tộc sắp gặp tai ương!

- Tiền bối, hiện tại nói những lời này, có phải hơi sớm hay không?

Tôi thử an ủi Xi Hậu một chút, kỳ thật có thể tưởng tượng, một mình Xi Hậu ở trong tổ địa, mục đích là vì bảo vệ phong ấn bên dưới, ngăn cản Kháng Thiên giả đạt được thân mình của Xi Vưu.

Nhưng sau khi tôi nói xong, Xi Hậu bất đắc dĩ cười khổ, lắc đầu lên tiếng:

- Tiểu tử, ta từng nói với ngươi, có vài thứ, đã được định sẵn từ rất sớm rồi, kiếp nạn của Lê tộc, là chuyện sớm muộn, chỉ là ta không ngờ, trong chuyện này vẫn còn một cơ hội xoay chuyển tình thế, cơ hội này, nằm trên người ngươi.

- Có lẽ, ông trời có mắt, an bài cho hậu duệ của Lê tộc kết nghĩa vợ chồng với ngươi, cho nên những gì ta nói, hy vọng ngươi đặt trong lòng, thực ra từ lần tên kia tới đoạt đi tinh huyết trong tổ địa, ta đã dự liệu được, ngày này càng lúc càng gần, cho nên, ta coi như đã sớm chuẩn bị xong!

- Một mình ta ở dưới này, có thể nói là sống một ngày bằng một năm, thời gian thấm thoát thoi đưa, đã không còn khái niệm về thời gian nữa, ngày này đã tới, đối với ta mà nói, có thể coi là một loại giải thoát!

Xi Hậu cảm thán, trong thanh âm, không ngờ lại không nghe ra cảm xúc gì, đúng vậy, một mình, ở phía dưới tổ địa, quanh năm không thấy ánh sáng mặt trời.

Thời gian cứ vậy trôi đi, làm sao để nhớ thời điểm bắt đầu?

Hoàn toàn khiến người khác không thể tiếp nhận nổi, chỉ là sợ nếu là một người bình thường, đều sẽ phát điên.

Tôi nhớ rõ, lúc vừa vào đại học, vô tình nhìn thấy một tin tức trên điện thoại, nói, nếu bạn tự nhốt mình ở trong phòng, không có điện thoại, không có tivi, cái gì cũng không có, không có người trò chuyện, mười ngày, chỉ cần bạn không tự mình từ bỏ, sẽ nhận được giải thưởng mười vạn tệ.

Nhưng, những người đồng ý tham gia cuộc thí nghiệm, gần như không ai vượt được qua.

Đó chỉ là mười ngày mà thôi, nhưng tiền bối Xi Hậu đã bế quan trong này, đợi mấy ngàn năm, giữa lúc đó có lẽ hay có người tới trò chuyện với ngài ấy, nhưng thời gian thì sao? mười ngày và ngàn năm, hoàn toàn không cùng một khái niệm.

Có lẽ đúng như Xi Hậu nói, chuyện này đối với Lê tộc là một tai họa, nhưng đối với ngài ấy, lại là một cách để giải thoát, hy vọng cuối cùng của ngài ấy, là chỉ mong, giữ lại được huyết thống của Lê tộc.

Lúc này, tôi hít sâu một hơi, sau đó nhìn Xi Hậu.

- Tiền bối yên tâm, tôi điều động hết lực lượng của Đạo Minh, dốc hết sức bảo vệ Lê tộc.

Sau khi nói xong, tôi cảm giác được trong lòng mình cũng được giải thoát, coi như đã hiểu tâm nguyện cuối cùng của Xi Hậu, mặc dù ngài ấy không nói, tôi cũng quay về làm, cho dù nói thế nào, Trúc Tẩm Ngưng cũng là người phụ nữ của tôi.

- Ha ha, ta biết, dù ta không nói, tiểu tử ngươi cũng sẽ làm như vậy, nhưng không biết vì sao, ta vẫn không yên tâm, cứ phải nghe thấy đích thân ngươi đồng ý với ta, ta mới thoải mái!

Lúc này, Xi Hậu nở nụ cười, có chút sảng khoái.

Nói xong, Xi Hậu nhìn tôi:

- Tiểu tử, đưa chuôi kiếm của ngươi đây, ta tặng ngươi một phần quà cuối cùng!

Sau khi Xi Hậu nói xong, tôi hơi sửng sốt, nhưng huyết kiếm Thị vẫn xuất hiện trước mặt tôi, ngay sau đó, Xi Hậu vẫn tay một cái, huyết kiếm Thị không thể khống chế, tự bay tới chỗ Xi Hậu.

Dừng lại trong tay Xi Hậu, phù văn trên mình Thị đột nhiên bay vút ra, vờn quanh thân người Xi Hậu, chính lúc này, tôi nhìn thấy huyết kiếm Thị khẽ run rẩy, hình như có cảm giác hưng phấn, ngay sau đó, Xi Hậu ném huyết kiếm Thị xuống, lập tức, Thị bay thẳng xuống phía dưới, có lẽ tiến nhập vào tầng bên trong phong ấn.

Mà lúc này, Xi Hậu lại nhìn tôi , lên tiếng nói.

- Tiểu tử, ta biết ngươi có chút nghi hoặc với huyết kiếm Thị, thứ kia đúng là do ta lưu lại, nhưng ngươi yên tâm, không có gây hại cho ngươi, ngược lại, còn có lợi, tới lúc đó, ngươi sẽ biết!

Nghe những lời này tôi hơi chấn động, tôi biết đây là thứ Xi Hậu để lại, nhưng không ngờ Xi Hậu lại nói, thứ này về sau có lợi cho tôi? Điểm này tôi không hiểu nổi, lúc trước thật ra tôi vẫn tin, thứ này của Xi Hậu, không gây hại cho tôi, chỉ cần có thể xác định được điểm này, tôi sao cũng được.

Vốn tưởng rằng Xi Hậu định để lại cho Lê tộc ‘chỗ xoay xở’ nào, nhưng lúc này, Xi Hậu lại nói, thứ này tốt cho tôi, thật khiến tôi có chút kinh ngạc.

- Đa tạ tiền bối!

Mặc kệ thế nào, người này cũng vì muốn tốt cho tôi, tuy rằng tạm thời không nói rõ ràng.

- Chuyện này là đương nhiên, ta cũng không còn gì đưa được cho ngươi nữa, coi như là ngươi giúp Lê tộc ta, ta cũng chỉ có thể trả được chút thù lao này thôi!

Xi Hậu xua tay, giải thích, lúc này tôi bắt đầu hàn huyên chuyện trên trời dưới đất với Xi Hậu trong tổ địa, đúng ba ngày sau, Thị mới chui lên từ phía dưới.

Lần này, trên thân huyết kiếm Thị, tôi cảm nhận rõ luồng khí thế kinh người, đó là cảm giác cực kỳ viên mãn!

- Cửu phẩm, chủ nhân, ta lên tới cửu phẩm rồi!

Quỳ Ngưu hưng phấn rít lên, nghe vậy tôi đột nhiên cả kinh, cửu phẩm, lúc trước Thị là linh khí bát phẩm, lần này sau khi được Xi Hậu trợ giúp, không ngờ lại trực tiếp lên tới cửu phẩm, điều này không khỏi khiến tôi vô cùng kích động.

- Đa tạ tiền bối!

Tôi lại lần nữa khom người cảm tạ Xi Hậu, phải biết, huyết kiếm Thị thành công trở thành linh khí cửu phẩm , đối với thực lực của tôi mà nói, nhất định là có trợ giúp rất lớn, điểm này, không thể nghi ngờ.

Mà tất cả, đều là nhờ có Xi Hậu giúp đỡ, tôi cũng phát hiện, phù văn bao quanh huyết kiếm Thị, đã trở nên đậm màu hơn, khí mùi trên đó càng thêm nồng nặc.

- Được rồi tiểu tử, hôm nay gọi ngươi tới, tất cả mọi chuyện đều đã nhắn nhủ gần hết, đường sau này vẫn còn rất dài, hy vọng ngươi có thể vùng thoát khỏi vô số bụi gai!

Tiếng Xi Hậu lại vang lên, nghe vậy không hiểu sao trong lòng tôi bỗng thấy thương cảm.

- Tiểu tử, vốn dĩ ta không định nói chuyện này với ngươi, nhưng suy nghĩ một chút, vẫn là nói ra cũng được!

Xi Hậu lại lên tiếng, nghe vậy tôi có chút khó hiểu, lời này là có ý gì? Sau đó, Xi Hậu bất đắc dĩ lên tiếng.

- Tiểu tử, ngươi có biết vì sao ta kêu ngươi cố gắng hết sức không?

- Tổ tiên dù sao cũng đã chết rất nhiều năm, đúng là có thể hồi sinh, nhưng cần phải có máu tươi của người trong tộc tưới lên thân, mới có thể kích hoạt lực huyết mạch tiềm tàng trong cơ thể tổ tiên, ta nói ngươi nhất định phải cố gắng hết sức, bởi vì, Kháng Thiên giả vì muốn hồi sinh tổ tiên, nhất định sẽ nổi điên!

Nghe thấy tin tức tức này, lòng tôi dấy lên kinh hãi, điểm này, Xi Hậu không ngờ chuẩn bị giấu tôi.

Tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng hiện tại, chung quy vẫn nói cho tôi biết.

Hóa ra, tai họa thực sự của Lê tộc là nằm ở đây, tôi còn nghĩ, cho dù Kháng Thiên giả nhắm vào Lê tộc, tôi vẫn có thể di dời người của Lê tộc đi trước, có lẽ, còn có thể cứu được người, nhưng hiện tại xem ra, phương pháp này không thể thực hiện.

Đúng như lời tiền bối Xi Hậu nói, người của Kháng Thiên giả, sẽ phát điên, bởi vì mục đích của bọn chúng là hồi sinh ma thần Xi Vưu, cho dù có giấu người của Lê tộc đi, bọn chúng cũng không từ bỏ ý đồ, chỉ sợ, đây sẽ là hành động rất lớn của Kháng Thiên giả.

Cuối cùng, tôi cáo từ với Xi Hậu, quay về Lê tộc, tìm ông nội của Trúc Tẩm Ngưng, Trúc Trường Không, hiện tại, ông ấy cũng là ông nội tôi.

- A Công, chuyện tiền bối Xi Hậu nói, chắc hẳn ông cũng đã biết, ý của con, là hiện tại Lê tộc còn có bao nhiêu người thường không có vũ lực, hay là cứ di dời sang Đạo Minh trước, dù sao cũng sợ đến lúc đó đột nhiên xảy ra tình huống trở tay không kịp!

Đề nghị này của tôi đương nhiên là vì lo lắng cho Lê tộc, lúc này, Trúc Trường Không lại thở dài một tiếng.

- Haizz, thực ra người trong tộc cũng đã cảm giác được, lúc trước ông đã thăm dò qua, nhưng không ai muốn rời đi, có điều ông vẫn sẽ tiếp tục làm công tác tư tưởng, đến lúc đó, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với con!

Nghe vậy, tôi có chút không biết phải làm sao, người trong cùng một tộc, đương nhiên là không muốn tự mình trốn đi, giương mắt nhìn huynh đệ đồng tộc đi chiến đấu, thực ra trên ghi chép lịch sử, Xi Vưu là một người cực kỳ nghĩa khí, cho nên trong bộ lạc của ngài, hình như không từng có ai trốn tránh, một là cùng chiến tới chết, một là cùng nhau rút lui.

- Đúng rồi, Tiểu Ngưng thế nào rồi?

Hàn huyên hai câu, Trúc Trường Không cũng hỏi thăm tình của Trúc Tẩm Ngưng, tôi chỉ đành nói với ông ấy, hiện tại Trúc Tẩm Ngưng rất tốt, hơn nữa, thực lực cũng sắp nhập đạo,

- Tốt lắm, tốt lắm!

Trúc Trường Không vui vẻ yên tâm.

Thời điểm tôi rời khỏi Lê tộc, đã là giữa đêm, lần này, tôi mang theo tâm trạng nặng nề quay về Đạo Minh, đúng vậy, có lẽ là bởi vì đã biết trước kiếp nạn của Lê tộc sắp đến.

Sau khi về tới Đạo Minh, Trúc Tẩm Ngưng lập tức tới tìm tôi, hỏi tôi tình hình trong Lê tộc.

Nhìn thấy Trúc Tẩm Ngưng, tôi không biết nên làm thế nào để nói chuyện này với cô ấy.

- Thực ra, anh không nói, em cũng đoán được!

Thấy tôi không nói gì, Trúc Tẩm Ngưng nói khẽ với tôi, nghe vậy tôi hơi sửng sốt, mà sắc mặt của cô ấy cũng hơi ảm đạm.

- Em đã biết từ rất sớm, trong tộc sẽ xảy ra kiếp nạn diệt vong, A Công nói không ngăn cản được, lão tổ cũng không ngăn cản được, chỉ có thể giảm tính ác liệt xuống mức độ thấp nhất!

Nghe Trúc Tẩm Ngưng nói vậy, trong lòng tôi bỗng thấy bất lực, tôi tin, Trúc Tẩm Ngưng cũng bất lực, mà với tư cách là người đàn ông của cô ấy, không ngờ tôi cũng không có cách ngăn cản tất cả mọi chuyện.

- Xin lỗi!

Tôi ôm Trúc Tẩm Ngưng vào lòng, cảm giác được thân mình cô ấy khẽ run rẩy, biết người trong tộc mình, sắp phải đối diện với đại họa diệt vong, một người con gái như cô ấy, đương nhiên là không thể dễ chịu nổi.

- Anh sẽ cố gắng hết sức, cứu người của Lê tộc!

Tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng nói, nghe vậy, Trúc Tẩm Ngưng tựa đầu lên bả vai tôi, khóc thút thít, tôi cũng không biết phải nói gì, tiếp tục vỗ tay lên bờ vai cô ấy.

Về vấn đề cuối cùng Xi Hậu nói với, tôi không kể lại với Trúc Tẩm Ngưng, bởi vì tôi biết, cho dù có nói, ý nghĩa cũng không lớn, không cần phải khiến trong lòng cô ấy nhiều thêm gánh nặng.

Chuyện này đối với cô ấy mà nói, thực sự quá mức tàn nhẫn, chuyện như vậy, xảy ra với bất kỳ ai, cũng đều như vậy cả.

Mà thời gian tiếp theo, tôi gần như cho tất cả kẻ mạnh của Đạo Minh vào trong thế giới hỗn độn, bởi vì lúc này, đã không thể quan tâm được nhiều thứ khác nữa rồi.

Tất cả, đều là vì thăng cấp thực lực của tất cả mọi người, tiếp theo, sẽ phải đối mặt với Kháng Thiên giả sắp phát điên!

Tôi ngày đêm cảm ngộ lực đại đạo, tôi có thể cảm giác được, trong đan điền của mình, hai con cá hình như đã sống lại.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.