Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kiếp nạn của Lê tộc

Phiên bản Dịch · 2234 chữ

Lúc này, trong đầu tôi vang lên những tiếng nổ đùng đoàng, tôi đang nghĩ tới cảnh phim, Lưu Tấn Nguyên tay cầm cuốn sách, miệng lẩm bẩm, trái tim có một vị trí sinh cơ duy nhất, chỉ cần có thể đâm trúng vào vị trí ấy, như vậy thì người sẽ rơi vào trạng thái chết lâm sàng, cuối cùng, vẫn có thể cứu sống.

Nhưng vị trí này cực kỳ khó tìm, nếu sơ ý một chút, vậy người bị đâm sẽ đi đời nhà ma!

- Chậc chậc chậc, kiếm này, thật chuẩn!

Lý Nửa Cân lại rú lên, cả người tôi đã hoàn toàn không quan tâm mọi thứ, lại lao ra sau núi.

Xuất hiện trong rừng cây, bóng người kia đã không thấy đâu, chỉ còn lại mùi hương phảng phất.

- Hạ Mạch, em ra đây cho tôi!

- Hạ Mạch!

Tiếng gọi của tôi quanh quẩn trong rừng cây, lúc này, tôi phát hiện nhịp đập của trái tim mình có cảm giác hưng phấn.

- Hạ Mạch, em ra ngay đây cho tôi!

Tôi tiếp tục gào thét, nhưng không có tiếng đáp lại.

Lúc này, không biết từ lúc nào, Lý Nửa Cân đã xuất hiện sau lưng tôi:

- Chắc là đi rồi!

Nghe Lý Nửa Cân nói vậy, tôi quay đầu nhìn, quát lớn:

- Cái tên này, sao không nói sớm?

Nhưng, đối mặt với câu hỏi của tôi, Lý Nửa Cân lại lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ:

- Để làm gì? Cái gì mà tôi không nói sớm? không phải cậu nói cậu đạt được đáp án mình muốn rồi sao?

Nghe vậy tôi điên cuồng lắc đầu, rít lên.

- Không, không có! Tôi phải đích thân hỏi người con gái đó, mẹ nó, tôi nhất định phải hỏi cô ấy, có phải thật không!

Nhưng, Hạ Mạch đã không còn ở trong thôn nữa, chắc là đã rời đi, cô ấy sẽ không thể biến mất khỏi thế gian, tôi có thể tìm được cô ấy, cho nên, tôi không quan tâm chút thời gian này.

Thật lâu sau, tôi hít sâu một hơi, tiếp tục phục hồi tinh thần.

Lúc này, tôi mới phát hiện, hình như đây mới là đáp án tôi muốn nhất?

Thời điểm cùng Lý Nửa Cân trở về nhà, đồ ăn đã nấu xong, mọi người vẫn đang đợi hai người chúng tôi.

- Hai con đi ra ngoài lâu vậy làm cái gì đấy?

Mẹ tôi thấy chúng tôi về, lập tức hỏi, tôi và Lý Nửa Cân tùy tiện nói hai câu cho qua.

ở trong thôn mười ngày, chúng tôi quay trở về Đạo Minh, dù sao, thời gian nhàn hạ luôn trôi qua rất nhanh, mà hôm nay, tôi có thể cảm nhận được, hai con cá chép trong người mình trở nên càng thêm sinh động.

Về tới Đạo Minh, tôi lại tiến vào trạng thái bế quan, lần này, tôi phát hiện trong lòng thực sự đã có thay đổi, chứng minh, Lý Nửa Cân không nói dối, vừa ngồi, đã trôi qua nửa tháng.

Khi tôi mở to mắt ra, trong hai mắt tôi, có hai con cá chép đang bơi lội tung tăng, một trắng một đen, thoạt nhìn hình như có cảm giác quỷ dị.

Lúc này, tôi ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Trên bầu trời Đạo Minh, mây đen dày đặc, đồng thời còn truyền ra những tiếng sấm rền vang.

ầm ầm ầm!

Người trong cả Đạo Minh bị động tĩnh này kinh động!

Lý Nửa Cân đứng ngoài cửa động phủ, nhìn lên lôi kiếp trên không, thản nhiên nói:

- Người này, thấy hiệu quả thật nhanh!

Cả người tôi xông ra khỏi động phủ, trên không trung, lôi kiếp đang nổi lên, trong lòng tôi lại không hề gợn sóng, lúc này đây, bình tĩnh lạ thường.

Trong cơ thể tôi, đã không nhìn thấy cột sáng đen trắng, lực đại đạo dường như đã biến mất, có điều, không phải vậy, bởi vì, hai con cá chép trong người tôi, đã trở nên cực kỳ khỏe mạnh, hơn nữa còn tùy ý bợi lội trong đan điền.

Cảnh giới Nhập Đạo, dùng thân nhập đạo, hóa thân vi đạo.

ầm ầm ầm…..

Một tiếng nổ trầm thấp vang khắp không trung, cảm nhận được luồng khí khủng bố này, tay tôi từ từ đưa ra, sau đó, một cự long màu vàng kim bắn thẳng xuống phía dưới, sắc mặt tôi không đổi, cự mãng màu vàng kim tới trước mặt tôi, sau đó, một tay tôi vung nhẹ, cự mãng rơi xuống tay tôi.

Trở nên vô cùng ngoan ngoãn, cuối cùng, Thiên Uy Pháp Thân xuất hiện sau lưng, trực tiếp cắn nuốt cự mãng vào bụng.

Mây đen trên không trung càng thêm cuồng bạo, đang khoe mẽ uy nghiêm của mình, thiên kiếp thứ hai hạ xuống, đã là lực thiên kiếp kim long.

Thấy vậy, tôi hơi sửng sốt, trong không trung, lão Doãn cũng đang đứng sừng sững, cây phất trần lần trước lại xuất hiện, bao phủ cả không trung.

Thậm chí, tôi còn cảm nhận được một luồng năng lượng khiến trái tim tôi lạc nhịp từ trên cây phất trần, luồng năng lượng này, hình như không tồn tại trên thế gian.

Ít nhất, đến ngay cả lão Doãn cũng chưa khiến tôi có cảm giác thế này bao giờ, tôi bắt đầu phán đoán, nhưng lại không biết phán đoán của bản thân có đúng hay không.

Nhưng, hiện tại, tâm tư của tôi phải đặt toàn bộ lên độ kiếp, tôi cảm nhận được kim long truyền ra khí thế đáng sợ, nhưng vẫn chưa đáng để tôi bận tâm.

Một cự long màu vàng bắn từ trên trời xuống, bao trùm cả người tôi vào trong, nhưng cuối cùng, cự long vẫn dần dần tan biến.

Khi cự long thứ chín xuất hiện, tôi cảm giác làn da của mình có chút bỏng rát.

Thiên Uy sau lưng phát ra tiếng rống lớn, Thiên Uy Pháp Thân rời khỏi phía sau lưng tôi, bay vút lên chỗ cự long trên không, ngay sau đó, cự long va chạm với Thiên Uy Pháp Thân, bắt đầu cắn xé nhau, hình như đều đang cắn nuốt thân hình của đối phương.

Cuối cùng, cự long tan biến vào khoảng không, Thiên Uy Pháp Thân cũng cạn sức.

Nhìn mây đen trên không, lòng tôi hơi trầm xuống, thiên kiếp cuối cũng đã tới rồi, cảnh giới Ngộ Đạo lần trước, chính là thiên kiếp chín màu, nhưng lần này thì sao?

Lòng tôi trở nên cực kỳ nặng nề, nhưng, sau đó, tôi lại phát hiện, mây đen đang tan ra.

Đúng vậy, cứ thế mà tiêu tan.

Không có thiên kiếp nhiều màu cuối cùng? Đây là tình huống gì? Chuyện này khiến tôi cảm thấy có chút khó tin.

Lúc này, tôi nhìn lão Doãn ở một bên, lão Doãn hình như cũng có chút nghi hoặc, kế đó, xuất hiện cạnh tôi, phất trần trên bầu trời cũng đã biến mất, cả Đạo Minh lại yên tĩnh.

- Lão Doãn, lôi kiếp nhiều màu đâu ạ?

Tôi nhìn lão Doãn, hỏi, nhưng, tôi phát hiện sắc mặt lão Doãn cực kỳ nặng nề, đúng vậy, nặng nề lạ thường.

- Không sao đâu, lôi kiếp nhiều màu chẳng qua cũng chỉ khiến anh chật vật một chút tôi, có hay không đều không sao cả.

Nhìn vẻ nặng nề trên gương mặt già nua của lão Doãn, nhưng tôi không biết rốt cuộc đã xảy ra tình huống gì, mà lão Doãn lại lộ ra vẻ mặt như vậy.

Cảnh giới Nhập Đạo, tôi cũng tiến vào cảnh giới Nhập Đạo rồi, hiện tại, có lẽ tôi cảm nhận được rõ, ở quanh thân mình, có vô số lực đại đạo, trong đó có lực đại đạo của riêng tôi, cũng có đại đạo của người khác, mà chỉ cần một ý niệm trong đầu, lực đại đạo này có thể được tôi tùy ý sử dụng.

Đây chính là cảnh giới Nhập Đạo!

Tôi hít sâu một hơi, có điều cũng lập tức chui vào động phủ, cố định lại cảnh giới của mình, tôi biết, nếu lão Doãn muốn nói cho tôi biết, sẽ không giấu giếm tôi, lần này, tôi có thể cảm nhận được, đến lão Doãn cũng như vậy, thì chuyện này, rốt cuộc nghiêm trọng thế nào, lẽ nào, Xi Vưu sắp hồi sinh sao?

Tôi áp chế tâm tình của mình xuống, tiếp tục củng cố thực lực, mà khí hỗn độn trong cối hỗn độn, cũng bị tôi hấp thu rất nhiều, thực lực sau khi tăng lên, tôi phát hiện, cối hỗn độn, hình như có liên hệ càng thêm thân thiết với tôi.

Thậm chí, hiện tại tôi có thể lờ mờ nhìn thấy phù văn lộn xộn bên trong làn khí mịt mù.

Thoạt nhìn, khiến lòng tôi tự biết cảm ngộ.

Lại nửa tháng nữa trôi qua, trong vòng nửa tháng, Lý Nửa Cân đột phá cảnh giới Nhập Đạo, Trúc Tẩm Ngưng cũng đột phá!

Ngày hôm nay, trong thế giới của cối hỗn độn, cả người Phương Trình Chu bỗng nhiên cực kỳ đau đớn, tay chân hắn không thể khống được, biến hóa thành hình thái vô cùng dữ tợn.

Thậm chí, còn truyền ra tiếng thét thảm thiết thê lương.

Phải biết, một tháng trước, Phương Trình Chu mới hòa toàn dung hợp được với cái chân, rồi thực lực đạt tới cảnh giới Nhập Đạo, nhưng hiện tại, lại xảy ra tình huống thế này.

- Lê tộc đã xảy ra chuyện!

Phương Trình Chu ngẩng đầu nhìn tôi nói, tôi biết, Phương Trình Chu có cảm ứng.

- Anh ở lại đây đi!

Tôi nhìn Phương Trình Chu, lên tiếng.

Nhưng, Phương Trình Chu lại lắc đầu,

- Vô ích thôi, chạy không thoát, có điều, tôi biết sẽ không giống với Lương Triều Sinh kia!

Nhìn bộ dạng của Phương Trình Chu, lòng tôi đột nhiên trầm xuống:

- Anh yên tâm, tôi tuyệt đối không để anh gặp chuyện không may!

Khi toi nói xong, cả người Phương Trình Chu lại lăn lộn dưới đất, cánh tay và chân trở nên vô cùng dữ tợn:

- mau, chặt đứt nó, chặt đứt tay và chân của tôi đi!

Phương Trình Chu rống lên đau đớn, thấy vậy, lòng tôi chấn động.

- Chúng nó đang hút năng lượng của tôi!

Gân xanh nổi đầy trên mặt Phương Trình Chu, mà huyết kiếm Thị nháy mắt đã xuất hiện trong tay tôi, ngay sau đó, tôi cắn răng, giơ kiếm, chặt đứt tay và chân Phương Trình Chu.

Máu tươi bắn tung tóe,tôi lập tức cầm máu giúp Phương Trình Chu, đưa Phương Trình Chu vào trong thế giới hỗn độn, khi tôi mang cánh tay và cái chân ra ngoài, không ngờ lại tự bay vút ra ngoài.

Thấy vậy, lòng tôi kinh hãi, đúng như lời Phương Trình Chu nói, căn bản không có biện pháp ngăn cản? quả nhiên, không có cách nào ngăn cản!

Lòng tôi hơi trầm xuống!

- Trịnh Thu, giúp tôi chăm nom Phương Trình Chu thật tốt!

Tôi chợt quát lên một tiếng, Trịnh Thu tức khắc xuất hiện bên người tôi, tôi cũng giao Phương Trình Chu lại cho Trịnh Thu.

- Tất cả cảnh giới Ngộ Đạo của Đạo Minh, tập hợp!

Thân người lao lên không trung, lập tức quát lớn, sau đó, các thân ảnh lần lượt phi ra, nhìn gần năm mươi cảnh giới Ngộ Đạo trước mắt, trong lòng không hiểu sao thấy kích động.

Thấm thoát, Đạo Minh đã phát triển tới bước này.

Thông đạo không gian mở ra, tôi dẫn theo tất cả cảnh giới Ngộ Đạo bước vào thông đạo không gian, đi thẳng tới Lê tộc.

Ngày hôm nay, cuối cùng cũng đến, hơn hai tháng trước, Xi Hậu vẫn gọi tôi tới Lê tộc, tốt lành trò chuyện với nhau, lúc này, Trúc Tẩm Ngưng đi theo bên người tôi, tôi nắm chặt tay cô ấy, lên tiếng an ủi.

- Đừng sợ, có anh ở đây!

Tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng, lập tức lên tiếng nói với cô ấy.

Sắc mặt Trúc Tẩm Ngưng có chút khó coi, trong lòng cô ấy có dự trước linh cảm, nhưng, cô ấy vẫn gật đầu.

Không đến nửa tiếng sau, chúng tôi đã tới Lê tộc, bên ngoài Lê tộc, đông nghìn nghịt, đó là người của Kháng Thiên giả, luồng áp khủng bố trực tiếp tràn ngập khắp không trung, nhìn mà tôi cũng thấy căng thẳng.

Lúc này, Trúc Trường Không cầm đầu, tất cả người của Lê tộc đều ngẩng đàu nhìn đám người trên không.

Người cầm đầu của Kháng Thiên giả, chính là đại trưởng lão, nhưng ở sau lưng ông ta, vẫn có một người mặc áo choàng đen, trên người toát ra làn khí khiến tim kẻ khác đập nhanh.

Thậm chí, tôi nhìn thấy, trong dòng người, còn ẩn giấu rất nhiều thân ảnh mặc áo choàng đen, từ trên người bọn chúng, tôi cảm giác được luồng năng lượng càng khủng bố hơn, cảnh giới Nhập Đạo, trước nay chưa từng xuất hiện qua.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.