Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

cuộc đối thoại giữa Úc Lũy và Xi Hậu

Phiên bản Dịch · 2005 chữ

Nhiều cảnh giới Nhập Đạo như vậy, trong lòng tôi đều đã cảm thấy hoảng sợ, phải biết, lúc trước chưa từng có nhiều cảnh giới Nhập Đạo như thế xuất hiện bao giờ, nhưng lần này trong quá trình vây công Lê tộc, Kháng Thiên giả lại không tiếc điều động những kẻ mạnh này, chỉ cần nghĩ cũng biết, lần này Kháng Thiên giả đã tỉnh táo hơn.

Tôi hít sâu một hơi, không có biện pháp, mặc kệ hiện tại phải đối mặt với tình huống gì, chúng tôi đều phải đối mặt, hơn nữa, không thể lùi bước.

Nửa tháng trước, tôi đã liên hệ với tứ đại cổ tộc rồi, trận chiến này, bọn họ sẽ tới giúp đỡ, lúc trước tôi đã phát tín hiệu, nhưng hiện tại muốn chạy tới đây, chỉ sợ cũng cần một ít thời gian.

Chính lúc này, đại trưởng lão trước mặt đứng ra, nhìn vào trong dòng người Lê tộc, gương mặt hiện lên nụ cười nhàn nhạt.

- Khà khà khà, thật đúng là một đội hình không tồi! hy vọng các người không nên quá nhàm chán!

- Kháng Thiên giả, giết! nhớ kỹ, mục tiêu của chúng ta, là huyết mạch của Lê tộc!

Đại trưởng lão quát lên một tiếng, lập tức, các thân ảnh lần lượt lao xuống, mà đại trận hộ tông của Lê tộc gần như không thể chống cự, trực tiếp bị đánh vỡ.

Khí mùi khủng bố ép xuống Lê tộc phía dưới, tôi cũng quát lên một tiếng.

- Giết, bảo vệ huyết mạch Lê tộc!

Dứt lời, cả người tôi bay thẳng ra ngoài, ngay sau đó, huyết kiếm Thị trong tay phát ra tiếng kiếm ngân vang, chém về phía trước.

Lập tức, bốn gã cảnh giới Ngộ Đạo của Kháng Thiên giả bị kiếm khí xé rách, giây tiếp theo, một thân ảnh lập tức xuất hiện trước mặt tôi, khi nhìn thấy người này, lòng tôi bỗng lạnh giá.

Nhị trưởng lão.

Tuy rằng cụt tay, nhưng thực lực của ông ta, cũng không thể khinh thường.

Trận chiến này, thực ra chiến cuộc đã sớm được định sẵn, Lê tộc, có rất nhiều người sẽ phải chết, bởi vì nếu bọn họ không chết, Kháng Thiên giả sẽ không bỏ qua, Kháng Thiên giả cần huyết mạch của Lê tộc, kích hoạt Xi Vưu.

Mà chống lại, chỉ là vì muốn Kháng Thiên giả cũng phải trả giá, cục diện thế này, thật sự khiến người ta có cảm giác bất đắc dĩ.

- Thằng ranh, lần trước mày chạy thoát, hôm nay, chỉ sợ không may mắn như thế!

Nhị trưởng lão nhìn tôi, lập tức lên tiếng, nghe vậy, khóe miệng tôi nhếch lên thành nụ cười khẩy.

- Lần này, tôi không định chạy, hay là dùng ông, để tế kiếm đi! Từ khi trở thành cửu phẩm linh khí, thì ông chính là người đầu tiên bị nó giết!

Lời dứt, cả người tôi đã phóng tới chỗ nhị trưởng lão, ngay sau đó, sắc mặt nhị trưởng lão đột nhiên biến đổi, có chút khiếp sợ nhìn tôi.

- Được lắm thằng ranh, hóa ra đã tiến vào cảnh giới Nhập Đạo rồi sao? có điều đáng tiếc, chút thực lực ấy, vẫn còn có chênh lệch với tao!

Tiếng cười âm u vang ra từ trong miệng nhị trưởng lão, chớp mắt, đã va chạm với công kích của tôi, chính lúc này, một tiếng quát lớn vang lên.

- Hồ tộc đến trợ giúp!

Nghe tiếng, lòng tôi mừng rỡ, người của Hồ tộc đến rồi, còn là bố vợ tự mình dẫn đầu đội ngũ.

- Lý huynh, nhà họ Lục đến trợ giúp!

Lại là một tiếng hô khác, chính là Lục Thanh Sơn, sau đó, Vương Diệu, người của tứ đại cổ tộc đều tới.

Như vậy, cuối cùng cũng cân bằng tỉ số, lần này người của Kháng Thiên giả, đúng là rất nhiều, phải có đến hơn trăm người, mà toàn bộ đều là cảnh giới Ngộ Đạo, không biết đám người đó lấy đâu ra lắm nhân lực như vậy.

Quả thực vô cùng khủng bố, hơn nữa, phải biết rằng, đây cũng chưa phải toàn bộ lực lượng của Kháng Thiên giả.

Lúc này, trên không trung, xuất hiện một cánh màu đen khổng lồ, trong lòng bàn tay của hắn, toát ra những làn khí màu đen dày đặc, bàn tay vừa xuất hiện, đã bay thẳng tới vị trí của tổ địa, đè xuống.

ầm ầm….

Một tiếng nổ kịch liệt vang lên, tế đàn lập tức vỡ tan, một thân ảnh gầy khô chui ra từ bên trong tổ địa, trong tay ngài ấy cầm một cái gậy đen sì, tức khắc, bàn tay màu đen kia cũng vỡ nát.

- Xi Hậu, co đầu rụt cổ nhiều năm như vậy rồi, cuối cùng cũng cam lòng chui ra ngoài sao?

Một tiếng nói u ám truyền trên không trung, thấy vậy, sắc mặt Xi Hậu trở nên vô cùng nặng nề.

- Úc Lũy, lại nói, Lê tộc chúng ta xem như là chủ nhân của các ngươi đi?

Xi Hậu lại nhàn nhạt đáp lời, trên bầu trời, xuất hiện một thân ảnh mặc áo choàng đen, Úc Lũy, đây là Úc Lũy, người này cũng đã đến đây, vậy Thần Đồ đâu? Có phải cũng đến rồi không? Điều động hai vị mạnh siêu cấp, ghê thật!

- Chủ nhân? Ngươi cũng xứng? đến ngay cả tôn thượng còn không dám nói là chủ nhân của chúng ta, hiện tại, duy chỉ có ma thần, mới có thể làm cho ta cúi đầu!

Úc Lũy gằn giọng nói, nghe những lời này, trong lòng tôi bỗng nhiên kinh hãi.

Cùng lúc đó, một luồng khí vô cùng khủng bố phóng tới trước mặt, tôi vung kiếm, chém đứt luồng khí, thực lực của nhị trưởng lão là cảnh Nhập Đạo tam bậc.

Không thể khinh thường.

- Thằng ranh, trong lúc chiến đấu lại phân tâm, không phải là chuyện tốt nhé!

Nhị trưởng lão cười khẩy, lập tức phi tới chỗ tôi.

Tôi làm sao có thể không sợ hãi, đây là Úc Lũy, mà không ngờ, lại còn từng là thủ hạ của ma thần Xi Vưu?

Thật sự kỳ quái, vậy tôn thượng là ai? Vì sao hắn muốn phục sinh Xi Vưu?

Ngay sau đó, tiếng nói của Xi Hậu tiền bối lại truyền đến.

- Úc Lũy, tổ tiên năm đó nằm xuống, cũng đã nói, ngài không phải là người không thể thua, vì sao các ngươi vẫn còn muốn đến quấy rầy ngài? Các ngươi tự thực hiện hành vi của mình là được rồi, vì sao còn muốn liên lụy tới tổ tiên ta?

Trong tiếng nói của Xi Hậu, có chút phẫn nộ, đúng vậy, thi thể của tổ tiên mình, lại bị người khác tranh đoạt, hồi sinh lại, quả thực không thể chấp nhận, cho nên lúc này, Xi Hậu cũng vô cùng tức giận.

- Xi Hậu, ngươi nhìn ngươi của hiện tại đi, có tư cách gì tự xưng là hậu duệ của ma thần, năm đó ma thần có một không hai trong thiên hạ, cùng Hoàng Đế tranh phong, còn các ngươi thì sao? không ngờ lại co đầu rụt cổ ở nơi này? Quả thực nực cười!

Úc Lũy lạnh lùng nói, trong giọng nói khó tránh có chút châm chọc.

- Đây là phân phó của tổ tiên, thua là thua, chúng ta chỉ tuân theo di huấn của tổ tiên mà thôi!

Ngay sau đó, Xi Hậu lại thản nhiên lên tiếng, ngài ấy không muốn giải thích quá nhiều, bởi vì những người trước mắt, đã phát điên rồi , giải thích nhiều hơn nữa, đều là vô ích.

- Hừ, di huấn chó má gì, trận chiến đó, căn bản không công bằng, thiên đạo không phải nói, hắn không tham chiến sao? nhưng cuối cùng thì? Có bao nhiêu người đã giúp Hoàng Đế? Bằng không, dựa vào hắn, có thể khiến ma thần thua? Nực cười, thật sự nực cười!

Úc Lũy điên cuồng gào lên, lúc này, Xi Hậu thở dài một tiếng.

- Bỏ đi, những chuyện này không phải là chuyện ta nên quan tâm, ngươi muốn chiếm đoạt thứ phía dưới, ta không ngăn cản được, nhưng, cũng phải khiến ta ngã xuống!

Xi Hậu nhàn nhạt nói, ngay sau đó, trên người ngài ấy, toát ra những làn khí đen nồng đậm, cả người bay lên không trung công kích Úc Lũy.

Thấy cuộc đối thoại đã chấm dứt, chính thức chiến đấu, trong lòng tôi tuy rằng khiếp sợ, nhưng tạm thời thu hồi tâm tư, tất cả, không ngờ lại có liên quan tới cuộc chiến mấy ngàn năm trước?

Những người này là thuộc hạ của Xi Vưu, nhưng bọn họ không phục với kết quả Xi Vưu thua, cho nên mới muốn hồi sinh Xi Vưu sao?

Điểm này, tôi tạm thời không có cách nào kiểm chứng, nhưng, chuyện quan trọng nhất hiện giờ, chính là giết chết nhị trưởng lão.

Ngay sau đó, tôi đưa mắt nhìn nhị trưởng lão.

- Rất tốt, tôi thu lại tâm tình rồi, kế tiếp, phải nghiêm túc!

Tôi nhìn ông ta, sát khí trong lòng dâng lên cực hạn, tức khắc, cả người phi lên, ấn kết trong tay bắt đầu biến hóa.

- ấn Hỗn Độn!

Tiếng hô trầm thấp truyền ra, ấn kết cổ bay thẳng tới, đè xuống người nhị trưởng lão, ngay sau đó, sắc mặt nhị trưởng lão đột nhiên biến đổi, bởi vì ông ta cảm nhận được mức độ nguy hiểm của ấn Hỗn Độn.

- thằng ranh, đây là năng lượng gì, vì sao tao cảm thấy xa lạ như thế?

Nhị trưởng lão kinh ngạc nói, cho tới tận bây giờ ông ta cũng chưa từng gặp qua năng lượng này, nhưng hiện tại, ông ta thực sự cảm nhận được sự uy hiếp.

Cảm giác này, khiến ông ta bất an.

Có điều, ấn Hỗn Độn đã đè lên người ông ta, trước ngực ông ta, lập tức xuất hiện một con Tu La dữ tợn, khí mùi trên người nhị trưởng lão tăng vọt.

Ma khí khủng bố đánh thẳng vào ấn Hỗn Độn.

ầm ầm ầm…..

Tiếng vang kịch liệt truyền ra, thân người nhị trưởng lão không ngừng lùi ra sau, thấy vậy, bàn chân tôi đạp xuống đất, cả người chớp mắt đã phóng tới trước mặt nhị trưởng lão,

Trên trường kiếm trong tay, vô số kiếm khí không ngừng ngưng tụ, bên trong kiếm khí còn xen lẫn chút khí hỗn độn, hiện tại tu vi của tôi đã là cảnh giới Nhập Đạo, hoàn toàn không thiếu khí hỗn độn nữa.

Khí hỗn độn khủng bố bao quanh trường kiếm, ngay sau đó, chém xuống người nhị trưởng lão.

- hỗn độn kiếm pháp, trảm!

Hỗn độn kiếm pháp, là đại thuật thứ hai tôi lĩnh ngộ được trong không gian hỗn độn, được xếp vào một loại kiếm đạo, hiện tại, kiếm đạo của tôi đã hoàn toàn viên mãn, cộng thêm khí hỗn độn, uy lực có thể nói là càng thêm khủng bố.

Chính lúc này, thân hình nhị trưởng lão xuất hiện, sắc mặt ông ta xám xịt như tro, nhưng, vừa xuất hiện, đã thấy một luồng kiếm canh thật lớn đang chém xuống người mình, hơn nữa, năng lượng so với lúc trước, hình như càng thêm khủng bố.

- thằng ranh khốn nạn, đây rốt cuộc là năng lượng gì?

Nhị trưởng lão mặt mày kinh hoảng, không ngờ ông ta lại lờ mờ cảm nhận được nguy hiểm từ người thằng ranh này, nhưng lần này, ông ta đã hoàn toàn nhận ra, mùi vị của cái chết, đang tới gần.

- muốn chạy trốn?

Thấy người kia muốn chạy, tôi quát lạnh một tiếng.

Bạn đang đọc Nợ Âm Khó Thoát của Ngũ Đẩu Mễ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.