Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diễm phúc bay tới

Phiên bản Dịch · 3904 chữ

Vì mười hai nữ sinh lên lớp dạy học lần thứ ba, ngược lại là điều khá bình thường.

Những cô gái đã từ từ chấp nhận tôi, không còn dụ dỗ tôi bằng những lời giả vờ láu cá hay nói những lời không rõ ràng nữa.

Tôi có thể cảm nhận được rằng mối quan hệ của tôi và họ đã dần trở nên thân thiết hơn, và có thể biết được điều đó khi nữ sinh trong lớp ngày càng thuận miệng gọi tôi là Tuấn Hùng.

Nhưng khi ra khỏi lớp xong, Koharu và Eri đã và chặn cửa lớp, điều này thật nực cười.

Là một giáo viên, việc thỉnh thoảng dùng bạo lực với học sinh là điều có thể tha thứ được.

Tôi lần lượt đặt cả hai vào tay mình rồi nhẹ nhàng ném đi. Hai nữ sinh la hét lăn lộn trên không trung một lúc, cuối cùng cũng ngồi ổn định trên bàn của tôi, không hề bị đau mông, thật giống như chầm chậm ngồi xuống.

Biến hóa như vậy khiến những nữ sinh khác choáng váng, không thể tin được là tôi cố tình làm vậy, đồng thời, sự hứng thú của các nữ sinh dành cho tôi cũng ngày càng nhiều.

Sau đó là thứ bảy, Phòng khám tư nhân Suzuki đã đón tiếp bệnh nhân thứ hai trong lịch sử đến phẫu thuật tại đây, còn người đầu tiên là Sekisaki Toyokuni vẫn đang nằm điều trị tại phòng khám.

Bệnh nhân này là một bà cụ 68 tuổi, do bị sỏi thận lâu năm nên nhiều đêm không ngủ được do đau, trước đó bà đã trải qua 5 lần mổ nhưng lần nào cũng vậy, sỏi không cách nào hoàn toàn thanh trừ chỉ có thể ổn định được một đoạn thời gian, cuối cùng vẫn vô cùng đau nhức.

Mặc dù căn bệnh của bà cụ còn chưa làm bà ấy lo lắng, nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã biết rằng sự tra tấn của mấy cuộc phẫu thuật không thành công đã tiêu hao rất nhiều sinh lực của bà, khiến cho khuôn mặt bà trở nên rất xấu xí, và hơi thở của bà cũng đã kiệt quệ từ lâu, nếu không có cách đặc biệt trị liệu cho cô ấy, e rằng phải mất một hai năm.

Tại trường Cao đẳng Y tế Modo ngày hôm đó, tôi gặp một bà lão này, bà ấy đến bệnh viện với tư cách là người nhà của một bệnh nhân, bà ấy nhìn thấy những gì tôi đang làm vào thời điểm đó, và bà ấy đã đến Phòng khám Suzuki vào ngày hôm sau để yêu cầu tiếp nhận để tôi trị liệu.

Bây giờ tôi chỉ có chút danh tiếng ở trường Cao đẳng Y tế Modo, không có nhiều người biết đến, cũng không có nhiều người dám thử, vì vậy cơ hội đầu tiên quý giá này đã được bà lão đón nhận.

Mổ sỏi thận, thao tác thực hiện rất đơn giản, chỉ cần mổ mở thân, mổ hở thành thận, dùng thuốc chuyên dụng làm sạch rồi khâu lại.

Bác sĩ bình thường mổ sỏi thận trái tôi cũng làm vậy, nhưng làm như thế nào, thực hiện như thế nào, độ hoàn thiện ra sao ... Có sự khác biệt về kỹ thuật. Vì Kyouko đang xem nên tôi cố tình làm chậm lại và giải thích những bí mật cho cô ấy.

Trong đó kinh nghiệm độc nhất vô nhị của bản thân, nhiều huống có thể xảy ra được tích lũy qua vô số lần phẫu thuật, tương đương với bí kíp của các cao thủ võ lâm, sau khi có được thì kỹ năng tăng trưởng y thuật của nàng là điều vô cùng quan trọng.

Lẽ ra tôi có thể hoàn thành toàn bộ ca phẫu thuật trong mười phút, nhưng với Kyouko ở đây, tôi cố tình kéo dài thêm nửa giờ, nhưng nó cũng nhanh hơn nhiều so với ca phẫu thuật kéo dài một giờ của các bác sĩ bình thường.

Trong ca phẫu thuật lần này, ngoài Kyouko, chỉ có hai cô y tá xinh đẹp ở đó hỗ trợ.

Tất nhiên, tôi không lịch sự với ba người họ chút nào, mắng mỏ khi nói, gầm lên khi cần, với vẻ mặt nghiêm nghị, bình tĩnh và không cảm xúc, đó là phong cách thường thấy của tôi khi phẫu thuật. ...

Sau khi bà cụ được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, Kyouko và tôi bước ra, khử trùng và cởi bỏ áo choàng phẫu thuật ở phòng bên cạnh, và mặc một chiếc áo choàng trắng.

“Thưa tiên sinh, nhìn dáng vẻ thanh thoát của bà cụ, tôi thấy hạnh phúc quá!”.

Jingxiang cười ngọt ngào nói: "Trước đây, khả năng của tôi không đủ nên tôi chỉ có thể chăm sóc một số bệnh nhẹ cho mọi người. Bây giờ tôi có thể làm trợ lý của chồng bà ấy và giải quyết những vấn đề lớn hơn cho mọi người. Đó thực sự là điều mà Kyouko mơ ước ."

"Kyouko."

"Vâng!"

"Phong thái của bà ấy rất bình tĩnh, không phải vì cảm nhận được thành công của ca mổ, mà là do thuốc mê có tác dụng."

"A? Ha ha..."

※※※

Nhật Bản là một quốc đảo với những hòn đảo núi lửa mọc khắp nơi, chính vì vậy mà họ có vô số suối nước nóng hầu như có ở khắp cả nước.

Một trong những sở thích của người Nhật là đi tắm suối nước nóng, cả nam giới, phụ nữ và trẻ em đều thích, kể cả những ngày không có suối nước nóng, họ sẽ vào phòng tắm ở nhà và ngâm mình trong bồn tắm xông hơi cả tiếng đồng hồ, và tất cả mệt mỏi sẽ được loại bỏ, đó thực sự là một liệu pháp điều trị cho cơ thể.

Chỉ vài ngày sau khi tôi đến Nhật Bản, tôi đã rất thích tắm, mặc dù tôi không cảm thấy mệt mỏi, tôi nằm trong một bồn tắm lớn bằng đá xanh, ngâm mình trong hơi nước nóng, và cảm thấy hơi nóng từ trên cao bốc lên. Khi nó đi vào lỗ chân lông của cơ thể tôi, tôi cảm thấy cảm giác nổi lên, khiến tôi thường ngâm mình trong khoảng nửa giờ.

Hôm nay là Chủ nhật, đây là khoảng thời gian thoải mái nhất trong tuần. Ngay cả khi tôi không phải đến lớp, giết người hay phẫu thuật vào ngày mai, tôi không nghĩ Thứ Hai thoải mái như Chủ nhật.

Lát nữa đến nhà Lily ăn tối đi!

Hôm trước nghe nói món khoai tây cô ấy nấu là ngon nhất quả đất, hôm nay phải ăn một nồi luôn.

Bây giờ mới tám giờ sáng, nói cho cô ấy một chút, ba giờ là đủ để chuẩn bị một bữa trưa thịnh soạn.

Phụ nữ xinh đẹp, thức ăn ngon và tâm trạng vui vẻ, một ngày như vậy quả thật là một ngày trời cho!

Dù tôi không có nhiều ham muốn, nghĩ đến cuộc sống hạnh phúc sau này, tôi không nhịn được tâm tình càng ngày càng tốt, càng ngày càng tốt... Ầm!

Hả?

Phanh... Phanh... Phanh...

Một âm thanh nhẹ nhàng, có tiết tấu từ ngoài cửa phòng tắm, có người gõ cửa, lại là cửa phòng tắm!

Mặt tôi ngay lập tức trở nên tái nhợt, và chỉ vài ngày sau khi tôi rời khỏi Bắc Mỹ giết người , nhưng sự cảnh giác của tôi đã giảm đến mức ngay cả người gần trong gang tấc cũng không nhận ra.

Nổi giận chỉ trong chốc lát, tôi lập tức vận chân khí vào trong tai, nghe được động tĩnh ngoài cửa, thậm chí là toàn bộ động tĩnh trong phòng.

Có một cô gái ngoài cửa và một cô gái khác đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, ngoài ra thì không có người thứ ba.

May mắn thay, ở trước cửa không phải là kẻ thù của tôi, chẳng hạn như một số sát thủ hàng đầu khác ở Bắc Mỹ. Nếu bọn họ lao vào và bắn vài phát, tôi sẽ trở thành trò cười trong thế giới sát thủ - bác sĩ sát thủ đệ nhất Bắc Mỹ, khi đi tắm, lúc ngâm mình trong bồn tắm, bị kẻ thù xông vào bắn chết, trần truồng và chết bởi vô số viên đạn ...

Tôi khống chân khí sắp nổi lên vì tức giận của mình, lập tức phi ra khỏi bồn tắm, quấn khăn trắng ở phần thân dưới.

Hai cô gái ở ngoài, chỉ cần tôi cảm nhận được hơi thở của họ là tôi liền biết họ là ai, không ngờ hai cô gái này lại có tài trèo tường vào phòng.

Mở cửa phòng tắm ra, một luồng hơi nóng tràn ra khỏi phòng, đồng thời, một luồng khí lạnh cũng tràn vào phòng tắm.

"Ôi..."..."

Người đứng ngoài cửa đang gõ cửa là một cô gái cao lớn, ngực to tròn, đang cúi người nhìn về phía trước, khi thấy cánh cửa đột nhiên mở ra, cô vô thức lùi lại, nhưng cô đã vấp ngã và bị sắp ngồi bệt trên mặt đất.

"A!"

Thấy tình thế không ổn, tôi vội đưa tay ra ôm lấy cô ấy nhưng không nghĩ đến cô gái ngực khủng run tay, dưới chân đột nhiên trượt đi khiến cô ấy hoảng hốt, phản ứng đầu tiên của cô ấy là ôm tôi vào lòng lại không nghĩ thân thể mềm mại đã mất đi cân bằng, ngửa ra sau lập tức cũng kéo tôi xuống mặt đất

"Ầm!"

May mắn thay, tôi đã ôm cô ấy và quay người vào giây phút cuối cùng, và tôi ngã xuống trong khi Eri nằm trên người tôi.

Bộ ngực E-cup săn chắc và đàn hồi có một không hai đang ép mạnh vào ngực tôi khiến tôi thực sự nghi ngờ không biết liệu giây phút sau bộ ngực khủng này có bị nổ không.

Eri thấp hơn tôi một chút, khi bộ ngực đàn hồi lao vào ngực tôi, vầng trán mịn màng của cô gái cũng đập mạnh vào miệng tôi, phát ra âm thanh nhẹ nhàng.

Đây không phải là điều đáng xấu hổ nhất, bởi vì sau khi tôi ngã như thế này, khăn quấn quanh eo của tôi đã rơi xuống từ lâu, và cô gái xinh đẹp với bộ ngực to áp sát vào tôi thật chặt, đồng thời che cự long của tôi.

Dưới phản ứng trực tiếp nhất giữa nam nhân và nữ nhân, tôi cảm nhận được thân hình kiều nộn của thiếu nữ, thằng em ngay lập tức phồng lên và ấn mạnh vào bụng dưới của Eri.

Thiếu nữ Nhật Bản tiếp xúc với tình dục rất sớm. Mặc dù Eri vẫn còn trinh, nhưng dính trên người cô ấy là vật gì, cô ấy liền biết được và trở nên hoảng sợ, vẫn kịp phản ứng.

"A ... Bại hoại!"

Eri đỏ mặt và vùng vẫy, cố gắng đứng dậy.

Hiện tại tôi không có gì để mặc, làm sao dám để cô ấy rời đi, vừa che cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn, vừa ôm mông thiếu nữ đầy đặn, “Trò Eri, đừng kêu, đây là tai nạn, tai nạn ngoài ý muốn! "

Tôi chỉ muốn ôm Eri xuống, làm sao tôi biết được nơi tôi ấn xuống là bờ mông ngọt ngào của cô ấy, và tôi lại đè cô ấy khi sắp thoát khỏi thằng đệ cứng cáp và cứng cáp của tôi, nhưng tôi lại đè xuống. Thằng em tiến vào vị trí giữa hai chân nàng, tuy có quần cản nhưng vẻ nam tính bốc lửa vẫn ở dưới đùi của người đẹp ngực khủng, toát lên sức hấp dẫn của đàn ông đối với các cô gái.

Lời nói của tôi chứa đựng sức mạnh thanh lọc tâm trí, Eri ngừng mở miệng khi cô ấy nghe thấy , nhưng đùi cô không ngừng rung lên, cố gắng thoát khỏi ngọn lửa dày đặc.

"Oh, đừng nhúc nhích!"

Đùi cô ấy giữ chặt dương căn của tôi, và chúng không ngừng cọ xát khiến tôi không khỏi dâng lên một cảm giác thích thú, may mắn thay, tôi vẫn nhớ rằng đây là học sinh của mình, nếu không chỉ sợ cũng khống chế không nổi lật nàng lại, đại chiến ba trăm hiệp.

Eri cũng linh cảm có điều gì đó không ổn: 'Làm sao càng vùng vẫy thì cái vật đó lại càng sưng và cứng hơn? 'Nghe lời nhắc nhở của tôi, Eri vô thức dừng lại và run rẩy nhìn tôi, như thể cô ấy đang đối mặt với một kẻ hiếp dâm ghê tởm.

"Được rồi, tôi là thầy của em, làm sao có thể làm như vậy với em?"

Tôi cười vỗ nhẹ vào bờ mông mập mạp của cô ấy, "Tôi chỉ thả khăn tắm xuống để em không bị ngã. Nếu đột nhiên đứng dậy như thế này, chẳng phải lão sư chẳng phải cái gì cũng đều bị trò thấy hết?"

Eri bị một người đàn ông đánh cho một cái, chỉ cảm thấy một luồng điện xuất phát từ mông truyền ra khắp cơ thể, suýt chút nữa khiến cô phải rên rỉ. Cô ấy nói: "Tuấn, Tuấn Hùng, để em dậy, em sẽ nhắm mắt và không nhìn vào nó."

"Đúng vậy, chỉ cần chúng ta trao đổi, sẽ không có vấn đề gì."

Tôi mỉm cười nhìn cô ấy, "Tôi sợ nhất là em hét toáng lên để mấy đứa con gái bên ngoài vào xem, hai người chúng ta cũng sẽ khó giải thích được. Tôi thì cũng không cảm thấy quan trọng nhưng em là con gái mà, em phải giữ sự trong sạch của mình và không thể bị hiểu lầm như vậy . "

Eri lắng tai nghe, cảm thấy rất thoải mái, 'Người đàn ông này nghĩ đến bản thân mình nhiều như vậy, xem ra không phải là cố ý lợi dụng mình, vậy thì tha cho anh ta đi! 'Nghĩ đến đây, cô gái xinh đẹp với bộ ngực khủng nở nụ cười ngọt ngào với tôi, "Tuấn Hùng, em nhắm mắt lại, anh phải nhanh lên!"

Eri nhắm chặt đôi mắt xinh đẹp, rồi từ từ đứng dậy, bộ ngực trắng nõn với kích thước đáng kinh ngạc cũng rời khỏi ngực tôi, khiến tôi nhất thời cảm thấy hụt hẫng không thể giải thích được.

Mọe, tôi đang nghĩ gì vậy, đây là học sinh của tôi, chỉ là một tai nạn, một tai nạn ...

Tôi lắc đầu, lập tức đứng dậy, buộc lại chiếc khăn tắm đã rơi.

"Được rồi."

Khi tôi nói, hàng mi dài nhắm nghiền của Eri từ từ kéo dài ra, để lộ đôi mắt quyến rũ một lần nữa.

"Eri, em vào bằng cách nào?"

Tôi nhìn cô ấy và nói.

Eri của hôm nay ăn mặc rất đẹp, mặc một chiếc áo len trắng, áo sơ mi màu hồng ở thân trên, một chiếc quần jean kiểu GAP màu xanh bên dưới, chân đi một đôi giày da bê Zhongbang màu đỏ son, trông vừa sáng sủa vừa trẻ trung và gợi cảm.

Tâm trạng hoảng loạn của Eri cũng dịu đi rất nhiều, cô ấy nhìn tôi, nhếch môi hồng lên nói: "Tuấn Hùng, sao thầy gầy như vậy? Nam nhân như vậy không đủ để hấp dẫn người khác nha!"

Mỹ thiếu nữ ngực to cố tình né tránh chuyện ngượng ngùng vừa rồi không nhắc gì đến, đây cũng là điều mà tôi rất sẵn lòng hợp tác.

Tôi không tức giận chút nào, bởi vì sự ngạc nhiên mà cô ấy lóe lên vừa rồi, cũng như cái nhìn ngượng ngùng sau đó, từ lâu đã chứng minh hình dáng của Liễu Tuấn Hùng tôi, thế nhưng có được tiêu chuẩn nam tử hán, mặc dù không có vai u thịt bắp nhô ra nhưng vóc người tôi vẫn có cơ bụng 6 múi, khi các cô gái nhìn vào chắc chắn cảm thấy rất đã mắt.

"Tụi em không phải ở trường sao, tại sao lại chạy ra ngoài ngày hôm nay?"

Tôi hợp tác với cô ấy, cố tình “quên” tình cảnh hương diễm vừa rồi, thay đổi chủ đề.

"Thầy không biết rằng tụi có thể ra ngoài chơi một ngày trong mỗi tuần sao? Anh chàng lạc hậu!"

Eri đã quen với việc để ngực trần của tôi và dần dần bớt ngại ngùng hơn. Dù sao thì, vừa rồi chúng tôi còn có tình huống xấu hổ hơn nữa, "Tuấn Hùng, mau mặc quần áo vào và đi chơi với tụi em."

Tôi phớt lờ cô ấy và đi thẳng ra phòng khách, đúng lúc nhìn thấy Koharu Teraguchi đang cuộn tròn trên ghế sofa và ăn bỏng ngô.

Hôm nay Koharu chỉ mặc một chiếc áo sơ mi dài tay màu xanh lá đậm, có thắt một chiếc cà vạt màu đen rất đẹp và chiếc váy kẻ sọc xanh trắng dưới đầu gối. Đôi tất là loại tất bong bóng dài màu trắng yêu thích của các cô gái Nhật Bản có thể kéo gài gần đến đầu gối, che đirất nhiều cảnh xuân.

"Lão sư"

Giọng Koharu vẫn như cũ mềm nhũn, "Em muốn ăn khoai tây chiên, kẹo, bánh quy gấu, và nước cam 100% ... Ôi trời! Đẹp trai quá ..."

Lúc đầu, Koharu chỉ liếc nhìn cơ thể của tôi, cô ấy nói chuyện theo bản năng, nhưng đột nhiên nhìn thấy rõ ràng phần trên cơ thể cường tráng của tôi, và đôi mắt to tròn của cô ấy như muốn rớt ra.

Tôi vẫn bình tĩnh đi đến tủ lạnh trong gian bếp mở, lấy ra một chai nước tinh khiết, uống vài ngụm rồi mới nói: "Sao em ăn nhiều đồ ăn vặt vậy? Hiện tại cơ thể đang phát triển, ăn nhiều chất bột đường và đồ chiên rán không tốt cho sức khỏe đâu, tương lai em có mong mình là một cô gái thấp bé không? ”

Koharu đứng lên trên sô pha, kiễng mũi chân, duỗi cánh tay ngọc , "Hừ, ai trong chúng ta bây giờ cao hơn? Còn dám nói tôi lùn! Anh không biết là một cô gái ngọt ngào như tôi nhất định không thể cao lên không? Anh nhìn Kyoko Fukada cao bao nhiêu? "

"Quên đi, tôi sợ em rồi, đừng nhảy lung tung, lau chùi rất phiền toái."

Tôi giơ hai tay lên và nói.

"Eri, cậu không nói với Tuấn Hùng sao? Tại sao thầy ấy vẫn cởi truồng khắp nơi đi dạo như thế này vậy?"

Xiaochun bĩu môi, đầu tiên là hỏi Eri, sau đó cau mày, dịu dàng nói với tôi: "Nhanh lên, chúng ta không có đủ thời gian!"

"Em định đi đâu lêu lổng?"

Tôi chỉ vào hai cô gái đang đứng cùng nhau và nói: "Là giáo viên của tụi em, tôi có quyền đưa tụi em trở lại học viện!"

"Anh dám!"

Hai cô gái xinh đẹp với hương vị khác nhau đồng thanh hét lên, phồng má nói: "Tụi em không phải đi lêu lổng đâu, hôm nay là bữa tiệc với bạn của tụi em, chúng ta đã đồng ý để mọi người cùng nhau đi chơi, chúng em đang tìm vệ sĩ nha." . "

"Vệ sĩ?"

Tôi nhíu mày, "Bạn bè tụi em là loại người gì vậy? Đi chơi với bọn họ nhất định phải tìm vệ sĩ? Bạn bè như vậy, không cần cũng được!"

"Không!"

Eri đột nhiên bật cười, vì cô ấy biết rằng tôi thực sự quan tâm đến họ, "Chúng ta sẽ thực hiện một chuyến phiêu lưu ở đâu đó, cho nên mới cần vệ sĩ."

Phản ứng của Xiaochun không hề chậm, cô ấy thậm chí còn nháy mắt với tôi , "Tuấn Hùng, đừng ghen tị, họ đều là con gái nên sẽ không bắt nạt tụi em, người bắt nạt chắc chỉ có anh ... Hai ngày trước thầy ném tụi em lên bàn học, cái mông nhỏ người ta cũng sưng lên rồi nha! "

Tiểu ny tử nói chuyện quá buồn nôn.

Nhưng những lời buồn nôn và thô tục như vậy, thốt ra từ miệng của một cô gái xinh đẹp như búp bê, khiến người ta cảm thấy rất ngây thơ và dễ thương, hoặc có lẽ quái thúc thúc sau khi nghe được sẽ có ý nghĩ xấu xa.

Tất nhiên tôi không trách cô bé, nên tôi chỉ thưởng thức sự dễ thương của cô ấy, “Nếu đã vậy lão sư đi cùng, nhưng cả hai phải hứa với tôi một điều”.

"Được rồi! Thầy muốn gì tụi em sẽ cho cái đó!"

Koharu hùng hổ vỗ ngực nói. Nếu tôi bảo họ cởi quần áo và múa ba lê trước mặt tôi, họ nhất định sẽ lấy dao làm bếp và cây lau nhà của tôi và đuổi theo tôi suốt chặng đường.

Eri lúc này cũng không trả lời, câu nói "Cái mông nhỏ sưng lên" vừa rồi làm cô nhớ tới cái vỗ mông vừa rồi: Tuy rằng lực đạo nhẹ, nhưng làm người ta hận muốn chết! Ghét bỏ! Ghét bỏ!

Tôi liếc nhìn Eri, khuôn mặt đang đỏ bừng, tự lẩm bẩm một mình rồi nghiêm nghị nhìn họ và nói: “Sau khi ra ngoài, các em phải nghe lời, đừng tự tiện mà hư đốn, nếu không lão sư liền đem các em trở lại học viện và để cho bạn bè của cả hai nhìn, Koharu và Eri đã bị giáo viên bắt và đưa ra công lý như thế nào. "

Koharu làm sao có thể sợ tôi chứ? Nghĩ thầm chỉ cần đến lúc đó nũng nịu một chút, lão sư đẹp trai còn không phải sẽ ngoan ngoãn làm việc thay mình?

"Được rồi, Tuấn Hùng, tụi em hứa với anh sẽ ngoan ngoãn."

Koharu nhảy khỏi ghế sô pha, nắm tay tôi đi vào phòng, "Anh đi thay quần áo đi, không thì muộn rồi."

Eri sợ cô ấy cũng sẽ gặp phải bối rối như mình nên nhanh chóng ôm lấy Koharu, "Tiểu mỹ nhân, nhìn nam nhân thay quần áo làm gì vậy? Xấu hổ a!"

Koharu liếc cô ấy một cái, "Ngày bình thường chỉ toàn nhìn ngực và mông của mấy cậu. Hôm nay tôi không thể đổi khẩu vị sao?"

Cô gái xinh đẹp với bộ ngực bự không có ý tốt nên đã ngay lập tức thò tay vào trong chiếc váy ngắn của Koharu và sờ soạng nó một cách ngẫu nhiên khiến Koharu hét lên.

Ngày thường Koharu đã quen đùa giỡn với Mei, cô nàng lập tức dùng tay túm lấy bộ ngực to không thể kiềm chế và không tỏ ra yếu thế, sờ sờ khắp nơi.

Cuộc chiến diễn ra ác liệt ...

Trong khi hai thiếu nữ đang tranh cãi và cười đùa, tôi đã chạy trối chết...

Bạn đang đọc Nữ giáo tiên sinh (Bản dịch) của michanll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dungtinrum
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 190

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.