Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HOÀNG QUÝ PHI

Phiên bản Dịch · 2712 chữ

Biết được tin tức mình không được tuyển, Lục Yên Nhiên thiếu chút nữa khóc ngất, nàng hoảng hốt vài ngày, bởi vì lo lắng còn sinh bệnh nặng.

Hiểu tâm tư con sao bằng mẹ, Lục mẫu biết tâm tư của con gái, dùng tất cả mối quan hệ để đi thám thính, kết quả nghe được, tất cả đều do quý phi nương nương quyết định, bệ hạ coi trọng quý phi nên tất cả nghe theo nàng.

Lục mẫu nghĩ lúc trước mình tìm người nhờ cầu kiến quý phi, kết quả đối phương không để ý tới, liền khuyên nữ nhi: “Trong cung cũng không tốt như mình nghĩ đâu con.”

Lục Yên Nhiên không phải người ngốc, nàng đương nhiên biết điểm này, nhưng nàng chính là không cam lòng, nàng cảm thấy hoàng đế là phu quân trời định của mình, nhất định sẽ thích nàng.

Bất quá nàng cũng nghe nói, vị quý phi kia đối với hoàng đế cũng rất si tình, nhất định là vì quý phi cảm thấy nàng sẽ là dạng nữ tử bệ hạ thích, nên mới đem nàng loại ra khỏi danh sách.

Lục Yên Nhiên ở nhà đợi mấy ngày, từ từ dưỡng bệnh, không thể không nói, Lục Yên Nhiên vẫn được ông trời chiếu cố, lúc ở nhà đợi còn có thể cứu một nam tử bị thương, người này lại là tam công tử con của vợ cả Nhị phòng phủ Quốc công.

Mà lần này bốn người được sắc phong làm phi, có Lý Tố Tố là cháu gái ruột của Lý quốc công, cũng là muội muội ruột cùng mẹ với vị tam công tử này.

Bởi vì cứu vị công tử trẻ tuổi này, nàng cùng Lý tiểu thư phủ quốc công liền kết duyên phận, hiện đối phương còn chưa xuất giá, nàng liền thường cùng đối phương lui tới.

Dựa theo Đại Tấn lễ pháp, thời điểm cung phi vào cung, có thể mang theo hai thị nữ, đương nhiên thân phận cần phải qua điều tra.

Lục Yên Nhiên hướng Lý tiểu thư tỏ ra mình vô cùng ái mộ Lý công tử, lại không muốn làm thiếp, cuối cùng thỉnh cầu Lý tiểu thư mang nàng vào trong cung.

Nàng vẫn tỏ vẻ thích huynh trưởng của Lý Tố Tố, xác thực Lý công tử là thanh niên tài tuấn, có điều người ta đã định ra vị hôn thê môn đăng hộ đối là thanh mai trúc mã, hơn nữa hai người lại có cảm tình, cho dù có ân cứu mạng, hắn cũng không thể bội bạc vì Lục Yên Nhiên mà bỏ vị hôn thê được.

Huống chi phụ thân Lục Yên Nhiên đã mất, huynh trưởng tuy rằng tòng quân, nhưng vẫn chưa có tiền đồ gì, theo thân phận là không cân xứng với hắn.

Lục Yên Nhiên tới ăn nhờ ở đậu, tâm tư thập phần mẫn cảm, nàng cũng có thủ đoạn để lấy lòng người.

Hơn nữa Lý Tố Tố kia là quý nữ vọng tộc thập phần ngạo mạn, Lục Yên Nhiên này lại muốn hạ thấp phục vụ nàng, theo ý nào đó mà nói thì vô cùng hợp ý nàng.

Đương nhiên không phải làm tri kỷ bạn thân mà là làm người hầu, sau khi cùng mẫu thân thương nghị, nàng đáp ứng mang Lục Yên Nhiên vào cung.

Trong cung thẩm tra những cung phi thị nữ, chỉ yêu cầu gia đình trong sạch, xuất thân lương tịch, những cái khác không có quá nhiều hạn chế, vì vậy Lục Yên Nhiên được Lý Tố Tố mang vào trong cung, làm người đứng sau bày kế để câu dẫn hoàng đế.

Ngày đầu tiên các quý nữ vào cung, hoàng đế để chứng tỏ lòng mình với quý phi, các cung khác hắn đều không đi, ngược lại lại đến cung của nàng, đương nhiên chỉ là đắp chăn bông nói chuyện phiếm.

Kết quả ngày kế, các phi tần khác đều tìm tới cửa, ý tứ là Tô Khanh không cần chiếm lấy hoàng đế, để cho bệ hạ mưa móc trải đều.

Tô Khanh nhìn người này, nhìn người kia, đều là các mỹ nhân xinh đẹp, so với ngày đó nàng với hoàng đế gặp thì trang phục càng thêm lộng lẫy.

Không phải là để Tiêu Việt lâm hạnh bọn họ sao, nàng nghĩ cũng không nghĩ, miệng liền đáp ứng. Mỹ nhân dù có xinh đẹp hơn nữa, nhìn lâu cũng thấy chán. Hoàng đế thường xuyên xuất hiện trước mặt nàng, hắn không chê phiền nhưng nàng cảm thấy phiền a.

Hơn nữa hắn lúc nào cũng trưng cái khuôn mặt họa thủy, vốn cung của nàng là cái thùng sắt, lại có mấy tiểu cung nữ bị hắn làm cho xuân tâm nảy mầm.

Phải biết, Đỗ gia bên kia đã làm xong công tác chuẩn bị, nếu có chuyện gì không đúng, liền cho cái cung này một mồi lửa, sau đó đem nàng ra ngoài.

Nếu trong cung đều người mang tâm bất chính, con đường này nàng liền đi không được.

Mỗi lần có cung nữ rục rịch, tiến độ hoàn thành của Tô Khanh liền muốn tụt xuống 5%.

Không sai, cái hệ thống chết tiệt này còn cho tiến độ hoàn thành có thể giảm xuống, chỉ có các phương vị khác không xảy ra biến cố gì mới có thể hoàn thành 100%.

Nếu hệ thống có thể tính độ hảo cảm của Tô Khanh với Tiêu Việt, liền có thể nhìn thấy, mỗi lần tiến độ nhiệm vụ bị tụt xuống, hảo cảm của nàng liền rớt xuống một khúc, lâu lâu mới gặp thì độ hảo cảm của nàng mới tăng lên một chút.

Liền vì cái này mà nàng đã đổi đi không ít tiểu tỷ tỷ xinh đẹp, hết thảy đổi thành tiểu thái giám thanh tú.

Nhưng như vậy vẫn không khiến Tiêu Việt bớt đến chỗ nàng xoát cảm giác tồn tại, hôm nay mấy cung phi mới tới này, nghiễm nhiên trở thành cọng rơm cứu mạng của nàng.

Mấy vị cung phi vốn đã chuẩn bị tinh thần cùng vị quý phi này chiến đấu một trận long trời lở đất, kết quả lại gặp quý phi ngồi trên cao cười đáp ứng: “Đúng đúng đúng, như các vị muội muội nói, bản cung chắc chắn sẽ khuyên bệ hạ mưa móc quân ân.”

Chúng mỹ nhân: Có cảm giác một quyền đánh vào bông, thật khó chịu.

Bốn cung phi tự nhiên không tin, nhưng chẳng lẽ họ lại chỉ vào mũi quý phi nói, ngươi làm bộ, căn bản là đang làm bộ dáng giả vờ.

Có người tính tình thẳng thắn, nhịn không được nói thêm vài câu: “Nhưng hôm qua bệ hạ chỗ nào cũng không đi, chỉ đi tới chỗ tỷ tỷ.”

Họ năm người, kỳ thật Tô Khanh là nhỏ nhất. Bất quá trong cung thứ tự trước sau, càng chú ý phần chức cao thấp, Tô Khanh hôm nay là thân phận tôn quý nhất, tất nhiên được gọi là tỷ tỷ.

“Chân là của bệ hạ, khi bệ hạ tới ta có khuyên qua, nhưng cũng phải là bệ hạ chịu đi, như vậy đi, hôm nay ta sẽ khuyên bệ hạ lần nữa.”

Trong bốn mỹ nhân, đơn thuần như Lý Tố Tố, chỉ cần khác ý nàng, nàng liền thể hiện lên khuôn mặt, liền nghĩ, này quý phi nào thật tâm muốn cho bệ hạ tới, rõ ràng là cố tình khoe ra bệ hạ yêu nàng.

Tuy rằng Tô Khanh hết sức nhiệt tình hiếu khách, lại tiếp đãi bằng trà thượng hạng, các loại điểm tâm tinh xảo, nhưng nhóm cung phi lại cho rằng nàng vô sự hiến ân cần, không phải giặc thì là trộm, các nàng như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, ngồi chưa nóng ghê liền xin cáo lui về cung mình.

Thời điểm Lý Tố Tố về lại cung mình, nhịn không được đập vỡ một bộ đồ sứ, nàng đem sự tình hôm nay nói cho Lục Yên Nhiên để nàng phân tích, sau liền nói: “Không phải nói quý phi nương nương cực kỳ yêu thích bệ hạ, suốt ngày chiếm lấy người, làm sao dễ dàng đem bệ hạ nhường lại.”

Lý Tố Tố cũng cau mày nói: “Ta nghe mẫu thân nói, quý phi là người có tính tình không tốt, đụng nhẹ liền nổ, xem ra ta đã xem nhẹ nàng ta.”

Nàng mặc dù không thật sự thích hoàng đế, nhưng ở trong cung này, sủng ái của hoàng đế đối với các nàng là thứ trọng yếu nhất, mọi người đều là đối thủ cạnh tranh, chỉ là quý phi tới sớm, địa vị cao nên chiêm được ưu thế mà thôi.

Dưới tình huống như vậy Tô Khanh làm sao có khả năng đem hoàng đế nhượng ra, quý phi cố tình nói thật chân lý, nói đến thiếu chút nữa nàng đều tin.

Bốn mỹ nhân về cung càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cắn răng suy nghĩ làm thế nào đem hoàng thượng câu đến cung mình, kết quả buổi tối bệ hạ lại đến chỗ quý phi trước.

Sau đó hắn liền bị quý phi đuổi ra ngoài, quý phi nương nương nói, trong cung có người mới, ngài nên mưa móc quân ân, không thể luôn đến cung của nàng.

Nhóm cung phi đều bối rối, nếu họ ở vị trí của quý phi, làm sao có thể đem bệ hạ nhượng ra.

Trừ phi hoàng đế là lão già dung mạo xấu xí, một thân đầy mỡ làm người ta buồn nôn. Nhưng cố tình hoàng đế lại tuấn mỹ phi phàm, nếu hắn không phải hoàng đế cũng làm người ta thật tâm yêu thích.

Họ trái lo phải nghĩ, thật không rõ quý phi đang muốn làm gì.

Bất quá nếu nàng đã đẩy người ra, họ liền muốn dùng hết tất cả các chiêu thức đem hoàng đế lưu lại cung của họ.

Khi Tiêu Việt đến các cung khác, hắn thập phần ảo não.

Hắn đã nghĩ tốt, nhân cơ hội lần này, cho cung phi mới tới cùng quý phi đấu đá một phen.

Không có so sánh liền không có thương tổn, trong cung trước kia chỉ có mình Tô Khanh, cho nên nàng không thấy được những điểm này, đều không biết hắn đối với nàng có bao nhiêu tốt.

Kết quả không nghĩ tới, hắn mới đến cung quý phi có một ngày, hơn nữa còn đắp chăn nói chuyện phiếm, ngày tiếp theo liền bị đuổi ra, nói hắn phải mưa móc quân ân, sủng hạnh các mỹ nhân mới tới.

Điều này nói rõ cái gì, không muốn nghĩ tới nhưng xác thật hắn bị quý phi ghét bỏ!

Tiêu Việt tâm tình không tốt, không có dư kiên nhẫn đi ứng phó với nhóm cung phi này, nên hắn liền về tẩm cung của mình.

Bởi vì hoàng đế áp suất thấp, nhóm mỹ nhân ngược lại bất tri bất giác cảm thấy thân thiết với quý phi hơn.

Họ vốn đề phòng quý phi, cũng không biết vì cái gì, chung đụng cùng quý phi một thời gian, họ cảm thấy phi thường thả lỏng.

Hơn nữa quý phi có rất nhiều trò hay, còn đặc biệt hay khen thưởng, khi nàng nhìn họ trong mắt phảng phất như ngôi sao phát sáng, cái gì chơi tốt đều đưa ra, tuyệt không giấu diếm.

Tô Khanh đối với mấy cung phi này cũng không có ác ý, nàng cùng nhóm mỹ nhân là cạnh tranh quan hệ, đối phương ngay từ đầu đề phòng là chuyện bình thường, dù sao nàng cũng định thoát ra khỏi đây bằng cách chết giả, nên không cần quan hệ quá kém với họ, miễn cho mỗi người trong cung này nhìn nàng chằm chằm.

Nhóm cung phi luôn tự nhắc mình, không được để quý phi dùng viên kẹo bọc đường đánh bại, nhưng mỗi lần đến cung quý phi thì quên sạch, hiện trường tái diễn như cũ.

Kỳ thật điều này cũng khá quái dị, Tiêu Việt muốn làm vị quân vương tốt, nên luôn lo chính sự, không có thời gian nhiều để tiếp xúc với nhóm cung phi, nhóm mỹ nhân tuổi lại trẻ, khi tiến cung lại không được sủng hạnh, không có đứa bé, họ buồn chán lại gặp Tô Khanh luôn nói, không có việc gì thì đến tìm nàng khoái hoạt tìm thú vui.

Hắn ngược lại có thể ám chỉ với nhóm cung phi, nhưng Tô Khanh không ngốc, nàng có thể đoán được là ai đang châm ngòi ly gián.

Dựa vào nhóm cung phi, hắn một bên muốn xoát độ tồn tại rằng mình đối với Tô Khanh thâm tình thân thiết, cũng muốn dựa vào đấu đá để thiên vị cho nàng, nhưng lại bị nhiều thứ hạn chế.

Hơn nữa còn có nguyên nhân quan trọng khác là nhóm cung phi không nhận được sủng ái, chính các nàng không dám nói ra chỉ dám che đậy, nghĩ đến có phải hoàng đế vì quý phi thủ thân như ngọc hay không. Lúc mọi người tụ tập, kết quả Tô Khanh một điểm cũng không kiêng kị, “vô tình” tiết lộ hoàng đế mỗi lần gặp nàng đều là đắp chăn bông nói chuyện phiếm.

Hơn nữa chuyện này bất tri bất giác bị lan truyền, trong cung mấy nữ nhân đều cảm thấy nửa người dưới của hoàng đế có vấn đề.

Nam nhân nha, nếu hùng phong không phấn chấn, nữ nhân cũng không thể không nói ra.

Họ đều không ngốc, không ai dám nói đến chuyện thương tâm của hoàng đế. Bởi vì họ có bí mật nhỏ, nên quan hệ của nhóm cung phi đối quý phi hòa hoãn hơn.

Lúc này hoàng đế vẫn chưa biết rằng mình trong lòng mọi người lại là nam nhân không lên được.

Hắn rất buồn rầu đối với thái độ của quý phi, Tô Khanh quả thật là dầu muối đều không ăn, ý chí sắt đá. Nhưng nếu như nói nàng tâm sắt đá thì cũng không đúng, thường ngày nàng đối đãi với hắn rất tốt, có cái gì tốt hoặc ăn gì ngon, nàng nhất định sẽ chia cho hắn một phần, ngoài miệng cũng gọi biểu ca hết sức thân mật, hỏi han ân cần, nửa điểm cũng không thấy giả tạo.

Tiêu Việt hỏi cung nhân hầu hạ bên cạnh hắn, cho dù là đại thái giám, cũng không nói ra được Tô Khanh có chỗ nào không tốt, ngược lại có thể chỉ ra vô số ưu điểm.

Sự việc cung phi lần này, nàng lại càng biểu hiện được mình thập phần khoan dung rộng lượng, giống một vị quốc mẫu tương lai.

Nàng là thật sự thích hắn, giống như thích những vật mĩ lệ ngoài kia, loại thích này là thích nông cạn, thích ở mặt ngoài, nên có thể nói đây là đả kích lớn đối với hắn cho dù hắn có vẻ ngoài khiến mọi người ghen tị.

Tiêu Việt biết, trong ánh mắt xinh đẹp kia, không có sự hiện hữu của hắn, tựa như hắn lúc trước đối với nàng.

Không, lúc trước là hắn cố ý tiếp cận, mưu cầu Tô Khanh yêu hắn, nhưng Tô Khanh đối với hắn lại vô dục vô cầu.

Đối với kết quả như vậy, hắn không cam lòng.

Tiêu Việt thần tình lãnh khốc, hắn nghĩ hắn cần một phen đâm rách tảng băng kia, hắn cần một cái bia ngắm xinh đẹp. Cái bia ngắm này phải dễ dàng khống chế, còn phải đối với hắn tràn ngập dục vọng.

Nói ví dụ như cung nữ đi bên cạnh Lý phi, mỗi lần đều si ngốc nhìn hắn, tràn ngập dã tâm cùng dục vọng, đúng, chính là nàng ta không sai.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Đáng Chết (Dịch) của Trường Nhạc Tư Ương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TNTLanAnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.