Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ của nữ phụ pháo hôi (61)

Phiên bản Dịch · 2605 chữ

Chương 298: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (61)

Nửa giờ sau, Lâm Đạm chạy tới bệnh viện nhổ xong châm cứu trên đầu lão gia tử, nói với con trai cả của ông: "Trong vòng mười phút ông ấy sẽ tỉnh. Ông ấy không tiêm thuốc tê, chỗ phẫu thuật nhất định rất đau, tôi cho ông ấy bảy viên thuốc, mỗi sáng sớm uống một viên, có thể giảm đau trừ sốt, bổ túc tinh khí, có chỗ tốt rất lớn với sự bình phục của ông ấy."

Con trai cả thiên ân vạn tạ nhận thuốc, thầm nghĩ sau này mang tới chỗ bác sĩ hóa nghiệm một chút rồi để ba uống, dẫu sao ba mới phẫu thuật xong, thân thể rất yếu, ngộ nhỡ ăn đau bụng thì tiêu.

Lâm Đạm vội tới vội đi, không có ý hỏi dò thân phận lão gia tử, càng không lộ ra ý đồ giao hảo. Con trai cả tự mình đưa cô lên xe, không khỏi coi trọng cô hơn mấy phần. Khi hắn trở lại phòng bệnh, lão gia tử đã tỉnh, nằm trên giường rầm rì kêu đau. Mấy anh chị em vây quanh lão gia tử, ánh mắt đỏ bừng, bộ dáng đau lòng muốn chết.

Chớ thấy bọn họ âm thầm đấu đá, nhưng tất cả mọi người đều biết, chính vì có lão gia tử, họ mới có thể ra ngoài muốn gió được gió muốn mưa được mưa. Lão gia tử nếu không còn, bọn họ cái gì cũng không phải. Thế hệ của họ không có ai tài giỏi, chỉ có thể thủ thành, mà không thể mở rộng biên cương, thế hệ sau ngược lại có mấy mầm non mũi nhọn, chẳng qua vẫn chưa trưởng thành. Lão gia tử nếu có thể sống lâu mấy năm, che chở các cháu trai lớn lên, đứng vững gót chân, vậy nhà của họ còn có thể rạng rỡ thêm bảy tám chục năm.

Mạng của lão gia tử quan hệ tới sự hưng suy trăm năm của gia tộc, bọn họ có thể không quan tâm sao? Nếu không phải bác sĩ thật sự không có cách nào, họ sẽ không đồng ý mời loại cao thủ giang hồ như Lâm Đạm tới, không ngờ Lâm Đạm thật sự lợi hại, mấy cây châm cứu châm vào, lão gia tử lập tức ngủ rất say, ngay cả người ta động dao lên người cũng không biết.

Hiện tại ông đã tỉnh, mấy vết thương dao kéo kia là nguyên nhân cơn đau, ông đau đến tê tâm liệt phế. Ông là quân nhân, tính khí rất nóng nảy, vừa vỗ mép giường vừa mắng bác sĩ vô năng, con cháu bất hiếu, khiến mọi người dở khóc dở cười.

"Triệu Kỳ à Triệu Kỳ, ông đây có phải có thù oán với cậu không? Cậu để động dao kéo lên người tôi, còn không cho tiêm thuốc tê, chờ tôi tốt rồi, tôi con mẹ nó một phát súng vào mông cậu!"

"Ba à, ba quên ạ? Ba dị ứng với thuốc tê, không thể tiếp tục tiêm thuốc tê nữa." Con trai cả mặt đầy không biết làm sao.

"Bố mày đau! Bố năm đó trúng sáu viên đạn cũng không đau như bây giờ!" Ông lão đau đến mức ngũ quan vặn vẹo.

Triệu Kỳ chỉ có thể nhờ bác sĩ giúp đỡ, bác sĩ bất đắc dĩ khoát tay: "Đây là nguyên nhân thể chất, chúng tôi cũng không có cách nào. Tác dụng phụ của thuốc giảm đau rất lớn, tôi và mấy bác sĩ khác đã thương lượng, nên cho lão gia tử uống thuốc theo tình hình."

Triệu Kỳ gật đầu đồng ý, lão gia tử thì không, hùng hùng hổ hổ bắt bác sĩ mau chóng mang thuốc giảm đau tới, ông sắp chịu không nổi. Bác sĩ cười khổ rời đi, Triệu Kỳ thành chỗ cho lão gia tử trút giận, mắng đến không ngẩng đầu lên được. Yên lặng nhẫn nại nửa tiếng, bác sĩ đi vào, lắc đầu nói: "Lão gia tử có thể chất dị ứng, ý kiến của chúng tôi là không thể kê đơn bậy bạ cho ông, hay là nhịn chút đi."

Triệu Kỳ tuyệt vọng, tiễn bác sĩ đi rồi thấy lão gia tử lại muốn mắng tiếp, cắn răng liền đút viên thuốc Lâm Đạm cho cho ông.

"Mày đút cho ba uống cái gì? Thuốc giảm đau sao?"

"Là thuốc vị Lâm nữ sĩ châm cứu gây mê cho ba đưa, nói rằng rất tốt với cơ thể."

"Ai châm cứu gây mê cho ba cơ?" Lão gia tử mới tỉnh dậy sau phẫu thuật, trước mắt còn chưa biết mạng mình nhặt về kiểu gì.

Triệu Kỳ chỉ có thể kể lại tình huống trước mổ một lần, còn đùa ba mình: "Bác sĩ nói tiếng ba ngáy quá lớn, thiếu chút nữa ồn đến mức họ không phẫu thuật được."

Lão gia tử phản bác: "Thằng nhãi, mày bịa chuyện cổ tích đấy à? Mấy cây châm đâm xuống ba mày liền ngủ như chết? Mày cho ba mày là xác ướp chắc, bị người ta đào tim đào phổi mà không biết đau?" Nhưng một giây kế tiếp, ông bỗng ngây ngẩn, gò má tái nhợt dần dần nhuộm lên một tầng ửng đỏ khỏe mạnh, sau đó thư thái vô cùng nhắm hai mắt.

"Ba, ba thế nào rồi?" Triệu Kỳ khẩn trương bất an hỏi.

"Ồn ào gì thế, ba mày không đau nữa, buồn ngủ rồi. Chờ ba bình phục, ba muốn đích thân cảm ơn vị Lâm đại phu kia." Lão gia tử nhanh chóng ngủ mất, không lâu sau bắt đầu ngáy, nhìn qua hoàn toàn không giống bệnh nhân vừa qua phẫu thuật.

Triệu Kỳ sửng sốt một lúc lâu mới dẫn người nhà rón rén đi ra ngoài, lòng tràn đầy kính sợ với Lâm Đạm.

---

Bạch Chỉ Lan ký một đống hợp đồng lớn mới theo mẹ trở lại thôn Tiểu Điền, An Lãng và An Tử Thạch có chuyện phải trở về công ty, An Trọng Anh thì mua rất nhiều vật dụng hàng ngày, chuẩn bị ở lại nhà gỗ nhỏ lâu dài.

"Mở di động ra đi, đừng trốn tránh nữa." Lâm Đạm đưa cái điện thoại phủ đầy bụi đã lâu cho Bạch Chỉ Lan.

Bạch Chỉ Lan ngoan ngoãn gật đầu, sau khi hít một hơi dài mới mở di động ra xem weibo. Bởi scandal triền thân, cô rất lâu không đối mặt với thế giới internet nữa, chỗ đó tràn đầy các loại bạo lực ngôn ngữ, thường mang tới cho cô áp lực cực lớn. Mỗi lần lướt weibo, cô đều uất ức rất lâu, nhưng chẳng có cách nào, đối mặt với dư luận vốn là một nội dung công việc.

Đi tới thôn Tiểu Điền, cô chưa chắc đã không có ý tưởng trốn tránh, cô cho tới giờ chưa từng kiên cường như biểu hiện bên ngoài.

"Ơ?" Cô liều mạng chớp mắt, không dám tin hỏi: "Tiểu Quả, đây là weibo của chị á? Không phải bị người ta đánh tráo đấy chứ?"

Tiểu Quả vui vẻ: "Chị Chỉ Lan, đây chính là weibo của chị. Mẹ của Lan Lan là dì Lâm đó, chị đừng quên follow."

Bạch Chỉ Lan bất chấp ngạc nhiên, vội vàng đi follow mẹ mình, sau đó nhìn con số hơn bốn chục triệu follower mà ngẩn ra. Con số này đủ để đuổi theo mấy tiểu thịt tươi đang hot rồi ấy chứ? Không không không, điều này sao có thể, mình cái gì cũng không làm, đâu ra nhiều fan thế?

"Có phải công ty mua fan cho chị không?" Nghĩ tới nghĩ lui, cô chỉ tìm được lý do này có vẻ hợp lý.

Tiểu Quả cười không thở được: "Không ai mua fan cả, chị Chỉ Lan, tất cả mọi người đều thích chị, chị xem bình luận thì biết."

Bạch Chỉ Lan cố nén khó chịu đi xem khu bình luận, tâm tình khẩn trương bất tri bất giác dịu xuống. Mọi người đang khích lệ cô, mặc dù thi thoảng có mấy anti châm chọc, song rất nhanh bị fan hâm mộ mắng lại. Có người nói như vậy: 【 Đừng náo nữa, mau cút, coi chừng mẹ Bạch vả mặt bây giờ! 】

【 Thu thập mấy con rệp cỏn con này cần gì mẹ Bạch ra tay, fan mẹ ruột chúng ta vén tay áo là xong chuyện! 】

【 Bảo bối Chỉ Lan đừng thương tâm nha, các mẹ bảo vệ con. 】

Khắp khu bình luận toàn người tự xưng là mẹ mình là thế quái nào? Bạch Chỉ Lan vừa lắc đầu vừa cười khẽ, tâm tình trong nháy mắt tươi đẹp thấy rõ.

Lâm Đạm nắm chắc thời gian chế thuốc cho An Trọng Anh, cuối cùng gọi điện mời một luật sư rất nổi danh về kiện tụng dân sự cho Mai Tử, rồi gửi cho An Lãng và An Tử Thạch ít tương để trộn cơm. Thu xếp hết thảy thỏa đáng đâu vào đấy, cô liên lạc với chính phủ thành phố bàn chuyện xây quốc lộ, bận rộn liên tục.

Khoảng thời gian này Bạch Trúc cũng không nhàn rỗi, cùng mẹ trở về quê ba một chuyến, còn mở livestream, chuẩn bị tẩy trắng cho mình. Quê Bạch Bằng Phi gần quê Lâm Đạm, chứ không phải cùng một thôn, hai thôn cách nhau ngọn núi, cũng không xa lắm.

Bạch Bằng Phi có tiền liền về quê xây đường, quyên góp xây trường học, người nhà họ Bạch trong thôn nay là hộ giàu có nổi tiếng xa gần, vô cùng được người tôn kính. Bạch Trúc livestream một đoạn cuộc sống nông thôn, trọng điểm quay chụp là ba quyên tiền sửa đường và xây trường học. Người trong thôn chỉ cần vừa nhắc tới Bạch Bằng Phi là khen tới tấp.

Sau khi livestream kết thúc, nhân khí của cô ta quả nhiên tăng trở lại, mấy bình luận ác độc dần dần được khen ngợi thay thế. Còn có người bôi nhọ Lâm Đạm, bảo Lâm Đạm làm giàu bất nhân, có tiền giấu giếm, một chút cũng không biết quyên góp cho người trong thôn, sau khi lộ giàu mới bất đắc dĩ đồng ý sửa một con đường, cái gì hiền lành xinh đẹp đều là giả hết, không thể so với nhà từ thiện như Bạch Bằng Phi.

Lâm Đạm không hề chú ý những tin tức này, cũng không hề đáp lại, An Lãng đã trước một bước gọi cho cô, dịu dàng nói: "Đừng lo lắng, chuyện này cứ để anh giải quyết."

Lâm Đạm còn đang suy nghĩ hắn sẽ giải quyết thế nào, trên internet bỗng tuôn ra vài topic có liên quan tới nhà họ Bạch. Có phóng viên sau khi Bạch Trúc đi ngầm hỏi người trong thôn, người trong thôn lập tức sửa lời, giận dữ bất bình nói: "Từ thiện cl, tôi nhổ vào! Thời điểm sửa đường cháu Bạch Bằng Phi làm đội trưởng đội xây dựng, cùng thôn trưởng tham ô mấy triệu, cuối cùng đường sửa ra chất lượng kém không tưởng, không tới ba tháng đã bị xe đè hỏng, gồ ghề lồi lõm, còn khó coi hơn cả trước đó. Thời điểm Bạch Trúc livestream, chỉ quay đoạn đường trước cửa nhà cô ta, đoạn đó đương nhiên tốt, giỏi thì cô ta quay cả con đường đi!"

Hình ảnh chuyển một cái, một đoạn đường to đầy hố xuất hiện trong ống kính, buổi tối lái xe trên con đường này có tám chín phần là sẽ xảy ra chuyện.

Người trong thôn tiếp tục nói: "Đường sửa xong, người nhà họ Bạch còn đặt một trạm thu phí ngay cửa thôn, mỗi chiếc xe qua đường đều phải giao tiền, xe lớn đóng hai trăm, xe nhỏ đóng năm mươi, xe vùng này ít năm ba trăm, xe vùng khác thêm hai ba nghìn. Cháu ông ta là bá chủ trong thôn, lập một bang côn đồ thu lệ phí, hại khổ người trong thôn chúng tôi! Những năm trước đây tôi muốn sửa nhà, xe đựng vật liệu xây dựng không dám lái vào thôn, tôi chỉ có thể cùng mọi người khiêng từng thùng gạch cát xi măng vào thôn, ngôi nhà suốt một năm chưa sửa xong, tiền chi trả vượt dự định mấy trăm nghìn, thiếu chút nữa ép tôi vào đường cùng!"

Phóng viên đi tới cửa thôn, quả nhiên phát hiện một trạm thu phí, còn bị vơ vét hai trăm tệ.

"Trạm thu phí chưa tính là gì," Có người len lén kể với phóng viên, "Ba Bạch Bằng Phi chết, Bạch Bằng Phi về chịu tang, đám con cháu muốn khoe khoang nhà họ Bạch rạng rỡ, ép người cả thôn chúng tôi đi đưa tang. Chúng tôi không phải là thợ sao? Nhà họ Bạch coi người cả thôn chúng tôi như nô lệ, muốn nô dịch thế nào liền nô dịch thế ấy. Còn có khoản tiền xây trường học cũng bị cháu ông ta tham ô, trường chưa dùng được hai năm tường đã bắt đầu rạn nứt, chúng tôi sợ xảy ra chuyện, không dám đưa con đi học nữa. Thời điểm Bạch Trúc về quay trực tiếp, mấy người nói tốt trong ống kính đều được trả tiền, mấy đứa trẻ trong phòng học cũng đều do tiêu tiền mời tới."

Phóng viên tới trường học hỏi han, quay được chỉ có cái nhà hai tầng trần phủ đầy bụi và mạng nhện, tiếng đọc sách đã biến mất không thấy.

Khi phóng viên kết thúc buổi phỏng vấn chuẩn bị trở về thành phố, một tin tức gây sợ hãi truyền tới, mộ tổ tiên của nhà họ Bạch bị đào, cũng không biết ai làm, cháu Bạch Bằng Phi đang kêu gào bắt người. Quay chụp xong vở kịch này, phóng viên ngay đêm ấy liền đăng video lên mạng, sự nghiệp vừa mới khởi sắc của Bạch Trúc nhất thời gặp đả kích mang tính hủy diệt, Bạch Bằng Phi cũng sứt đầu mẻ trán đối mặt với điều tra từ phía cảnh sát, giá cổ phiếu của công ty đại giảm.

Biết người biết mặt không biết lòng, cộng đồng mạng bị sự vô sỉ của người nhà họ Bạch làm kinh hãi, ấn tượng về Bạch Trúc rớt xuống ngàn trượng, ngay cả fan trung thành của cô ta cũng cảm thấy tức giận với hành động quay video giả của cô ta. Bởi sau khi xem livestream xong, họ còn góp tiền tầm bảy chục nghìn cho thôn, kết quả khoản tiền này khẳng định rơi vào túi tiền của người nhà họ Bạch. Quả thực là táng tận thiên lương!

Fan nếu đã chuyển thành antifan, sức chiến đấu kia cực kỳ đáng sợ, bởi họ vốn quá hiểu thần tượng, đã đâm là đâm vào chỗ đau nhất, đâm cực kỳ chính xác. Chỉ một thoáng, tin xấu về Bạch Trúc truyền khắp internet, nào là kênh kiệu nâng giá, nào là không chuyên nghiệp, bệnh công chúa, trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu... Nói có sách mách có chứng, video ghi âm đủ cả.

Bạch Trúc đời này muốn tẩy trắng đã là không thể nào.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 676

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.