Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẹ của nữ phụ pháo hôi (62)

Phiên bản Dịch · 2306 chữ

Chương 299: Mẹ của nữ phụ pháo hôi (62)

Bạch Trúc vẫn cho rằng livestream hành động từ thiện của ba cho mọi người xem, người xem sẽ thay đổi cái nhìn với mình, từ đó thanh trừ mấy tin tức xấu, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới người nhà họ Bạch ở quê tác oai tác quái, khiến người dân oán thán. Khi cô ta nhìn thấy đường quốc lộ chất lượng rách nát cùng trường học sớm bỏ hoang, tâm tình đã tan vỡ. Song trừ livestream, cô ta không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn để tẩy trắng cho mình, chỉ có thể bỏ tiền thuê người tới diễn xuất hộ mình.

Lưu Mạn Ny toàn bộ hành trình thay cô ta sắp xếp, sau chuyện này lại trả cho thôn dân thêm một số tiền lớn để bịt miệng, không ngờ họ quay mặt liền bán đứng cả hai, còn đào mộ tổ nhà họ Bạch.

Bạch Bằng Phi từ sau khi phát đạt rất tin vào số mệnh phong thủy, vì ba mình chọn một khối phong thủy bảo địa an táng. Hiện tại mộ tổ tiên bị đào, hư phong thủy, ông ta nhận được điện thoại thì không dám tiếp tục làm ăn nữa, cả đêm đưa thầy phong thủy về quê giải quyết.

Không đợi ông ta tìm ra một khối bảo địa an táng cho ba, anh chị em, cháu trai cháu gái của ông ta đều bị cục Cảnh sát bắt đi, ngay cả bất động sản cũng bị niêm phong. Tin tức rất nhanh lan truyền trên mạng, danh tiếng của nhà họ Bạch coi như thối hoàn toàn.

Bạch Chỉ Lan xem tai tiếng về nhà họ Bạch ùn ùn kéo tới trên internet, trong lòng mùi vị khó tả. Trong ấn tượng của cô, Bạch Bằng Phi mặc dù vô tình vô nghĩa, song là người năng lực cường hãn, nếu không sẽ không dựng lên cơ nghiệp như thế từ hai bàn tay trắng. Cô oán hận ông ta, song cũng có ước ao và kính sợ.

"Không nghĩ tới ông ta ngã nhanh như vậy." Thấy tin tức Bạch Bằng Phi bị cảnh sát bắt đi phối hợp điều tra, Bạch Chỉ Lan thở dài nói.

Lâm Đạm thử dò xét: "Đây chẳng qua mới chỉ là bắt đầu, nếu ông ta táng gia bại sản, con có oán mẹ không?"

Bạch Chỉ Lan đột nhiên ngẩng đầu, biểu tình kinh ngạc: "Mẹ, mẹ đang chuẩn bị đối phó Bạch Bằng Phi?"

"Dẫn dắt chút thôi, không coi là đối phó. Thuận tay đào cho gã cái hố, có nhảy hay không phải xem vào gã." Lâm Đạm đẩy trà nóng tới trước mặt con gái.

Bạch Chỉ Lan trố mắt hồi lâu mới chậm rãi lắc đầu: "Mẹ, con không oán mẹ đâu. Bạch Bằng Phi tốt hay xấu chẳng liên quan gì tới con, giống con sống hay chết chẳng liên quan gì tới ông ta vậy. Mẹ biết không, từ lúc con bỏ nhà ra đi thì đã chẳng còn tình cha con gì với ông ta nữa rồi. Con rời đi hơn ba tháng, ông ta chẳng tìm con lấy một lần, phảng phất như không có đứa con gái là con vậy. Ngày đó lúc ông ta đón con từ đồn cảnh sát ra mẹ đoán xem ông ta nói gì?"

"Gã nói gì?"

"Ông ta nói mày chết thì cũng phải chết xa một chút, đừng làm hỏng danh tiếng của tao."

Những lời này là vết thương sâu nhất chôn trong lòng Bạch Chỉ Lan. Cô rất muốn quên nó đi, nhưng mỗi đêm vẫn sâu sắc nhớ tới, rồi lăn lộn khó ngủ. Những lời này như một chai thuốc độc, khiến trái tim vốn thủng lỗ chỗ của cô gần như thối rửa. Cũng kể từ đó, chứng trầm cảm của cô dần trở nên cực kỳ nghiêm trọng, căn bản không có biện pháp tự cứu.

Bây giờ, cô thản nhiên nói lời này ra, nhưng trong lòng lại không có cảm giác đau đớn giằng xé nữa, bởi cô biết, dù cô có rơi vào vực sâu, cũng sẽ có người giơ tay kéo cô lên.

Trong mắt Lâm Đạm xẹt qua một tia lệ khí, nhưng rất nhanh thu liễm, cô ôm con gái vào ngực vỗ nhẹ hai cái.

Bạch Chỉ Lan dùng đầu cọ hõm cổ mẹ, sau đó tắt trang web tin tức đi, tìm một đoạn video cho mẹ xem: "Mẹ, chúng ta không nói về Bạch Bằng Phi nữa, mất hứng. Chúng ta trò chuyện về chú An đi, con cảm thấy chú rất thích hợp với mẹ."

Lâm Đạm sắc mặt nhu hòa, khoát tay nói: "Hai người quen biết chưa bao lâu, chưa nói tới có thích hợp hay không."

"Không, hai người thật sự rất thích hợp. Mẹ xem, đây là video những lúc chú An ở chung với mẹ do cư dân mạng cắt ghép, con thấy chú ấy thật sự thích mẹ đó." Bạch Chỉ Lan giơ di động lên, trên màn ảnh bất ngờ là đoạn An Lãng giúp Lâm Đạm đi ủng. Đều nói người trong cuộc mơ hồ người ngoài cuộc sáng suốt, Lâm Đạm là người trong cuộc, một vài thời điểm rất khó cảm nhận được chỗ tốt của An Lãng, nhưng từ góc độ người xem, bỗng phát hiện hắn rất nghiêm túc.

Thời điểm đi bộ hắn sẽ để Lâm Đạm đi phía trong, tránh cô rơi xuống bờ ruộng hoặc dốc đứng; phát hiện Lâm Đạm gánh đồ rất nặng, lập tức sẽ nhận lấy; thời điểm xuống núi luôn nâng tay, đỡ hờ bả vai Lâm Đạm, để lúc cô có ngã thì lập tức kéo lên.

Lâm Đạm trong phòng chữa bệnh cho Mai Tử, hắn đánh cuộc tài sản và danh dự của mình để đài truyền hình không cắt đứt tín hiệu trực tiếp; Lâm Đạm sắc thuốc hắn bổ củi nhóm lửa, một câu thừa thãi cũng không; Lâm Đạm giúp con gái may lễ phục, hắn đứng dưới đèn xe chỉ luồn kim, đường đường tổng giám đốc xí nghiệp lớn cứ thế biến thành thợ may.

Vô luận Lâm Đạm gặp bao nhiêu khó khăn, hắn luôn là người đầu tiên giúp đỡ, song chưa từng kể công. Nếu như không xem video con gái đưa, Lâm Đạm thậm chí không biết lúc Mai Tử rong huyết, An Lãng vì bảo vệ mình mà thiếu chút nữa bỗng dưng phải đưa cổ phần cho người khác.

Nhìn chằm chằm người đàn ông mặt mày trầm tĩnh, trầm mặc ít nói trong màn hình, tâm tình Lâm Đạm rất lâu khó mà bình phục.

"Mẹ, chú An thật sự là một người đàn ông tốt, chú không giống Bạch Bằng Phi. Con không hi vọng mẹ vì con cả đời sống trong cô độc, nếu như có người thích hợp bầu bạn cùng mẹ vượt qua quãng đời còn lại, có thể khiến mẹ cảm nhận được hạnh phúc, mẹ cứ lớn mật mà thử, vô luận thế nào con vẫn sẽ ủng hộ mẹ." Bạch Chỉ Lan xúc động nói.

Lâm Đạm không nhận lời, chỉ xoa xoa đầu con gái.

---

Nửa tháng tiếp theo, mọi người trôi qua rất bình tĩnh. Thân thể An Trọng Anh dưới sự điều dưỡng của Lâm Đạm đã khôi phục sức khỏe, gò má gầy gò nay trở nên trắng nõn mềm mịn, cả người cứ như trẻ ra mười tuổi. Chồng dì - Andrew - từ Pháp về thăm, trong nháy mắt đã yêu nhà gỗ nhỏ, thề muốn tại nơi sơn thanh thủy tú này sinh một đứa con gái.

An Lãng có một khoản làm ăn lớn phải bàn, không có thời gian tới, nhưng mỗi ngày vẫn gọi điện đều về cho Lâm Đạm. An Tử Thạch ngược lại rất chuyên cần, cơ hồ cách mỗi hai ba ngày lại bay một chuyến tới thành phố H. Anh còn thường thường đăng hình và video Bạch Chỉ Lan lên weibo, mỗi lần cap chỉ đơn giản là ba chữ "Tiểu tổ tông".

Bạch Chỉ Lan có lúc sẽ like weibo của anh, có lúc nhìn cũng lười.

Một hôm, Tiểu Quả cầm di động chạy vào phòng khách, phun tào nói: "Chị Chỉ Lan, Bạch Trúc đúng là con gián đánh mãi không chết. Em cứ tưởng cô ta hoàn toàn flop rồi, không nghĩ tới Bạch Bằng Phi giúp cô ta mua bản quyền 《 Mưa gió vi vu tình miên man 》, chuẩn bị để cô ta đóng vai nữ chính. Đầu tư trăm triệu đấy, Bạch Bằng Phi thật có tiền!"

Bạch Chỉ Lan nhìn weibo rực rỡ đổi mới hoàn toàn của Bạch Trúc, trong lòng đã hết sức bình tĩnh: "Bạch Trúc là tâm can bảo bối của ông ta, ông ta dĩ nhiên chịu bỏ tiền."

"Ông ta chịu bỏ tiền cũng phải xem người xem có mua vé hay không. Hình tượng của Bạch Trúc đã hoàn toàn sụp đổ, cư dân mạng đều đang mắng dưới weibo cô ta kia kìa, nói cô ta không xứng diễn vai Thanh Hạnh xinh đẹp hiền lành. Nếu như em là cô ta, em liền trốn trước, đợi chuyện qua rồi thì nói sau, cần gì phí nhiều tiền như thế để xả giận. Người xem không công nhận, phim diễn xong chẳng ai xem, một trăm triệu chẳng phải cứ thế trôi theo dòng nước?"

Bạch Chỉ Lan khẽ cười nói: "Bạch Trúc từ nhỏ tới lớn muốn gì có đó, cho tới giờ chưa từng nếm thử mùi vị thất bại, cho nên cô ta không chịu thua. Lửa giận này không hạ, cô ta sợ rằng ngủ không yên. Huống chi Bạch Bằng Phi có tiền, không thiếu một trăm triệu ấy, vì để Bạch Trúc cao hứng, ông ta tình nguyện ném tiền qua cửa sổ."

Đây từng là chỗ Bạch Chỉ Lan không cách nào quên được. Cùng là con gái, tại sao một đứa coi như không khí một đứa yêu như trân bảo? Chẳng lẽ trong lòng Bạch Bằng Phi cô còn không phải người sao?

Phát hiện biểu tình Bạch Chỉ Lan không đúng, Tiểu Quả lập tức an ủi: "Bạch Trúc có Bạch Bằng Phi che chở, chị Chỉ Lan cũng có dì Lâm mà! Dì Lâm cưng chiều chị như bảo bối, hận không thể đem tất cả tài nguyên tốt cho chị, một trăm triệu của Bạch Trúc tính là gì, trong tay chúng ta còn có mấy lần một cái trăm triệu kìa! Chị Chỉ Lan, chị xem, có mấy nhãn hàng cao cấp tìm chị làm người phát ngôn, em đang chuẩn bị để chị từ từ chọn đây."

Bạch Chỉ Lan cong khóe mắt, cười ngọt ngào.

Thời điểm Lâm Đạm đi vào phòng khách hai người đang lật xem tài liệu, hai di động đặt trên bàn, thi thoảng phát ra tiếng vang tinh tinh, đó là tiếng nhắc nhở có thông báo weibo. An Trọng Anh quơ di động chạy vào, lo lắng hỏi: "Tiểu Đạm, em đi gần với nhà họ Niếp, có mua cổ phiếu của nhà họ Niếp không?"

"Đã xảy ra chuyện gì?"

"Em không xem tin tức sao? Niếp lão gia tử mắc bệnh nan y, không sống qua tháng này, hạng mục bến Đại Á do Niếp Vinh chủ trì gãy vốn, ngân hàng đình chỉ hợp tác với Niếp thị, còn thúc họ trả tiền vay. Nếu như không kịp thời giải quyết được nguy cơ về món nợ, Niếp thị nói không chừng sẽ phá sản." An Trọng Anh lắc đầu than: "Thương trường đúng là thay đổi trong nháy mắt, ai nghĩ được rằng tài phiệt Niếp thị mới hôm qua còn vinh quang rạng rỡ tới hôm nay đã chênh vênh bên vách đá."

Lâm Đạm lẳng lặng uống trà, không phát biểu ý kiến, ngược lại Bạch Chỉ Lan và Tiểu Quả lại bị khơi hứng thú, mở di động lên đọc báo, lắc đầu nói: "Mọi người đều đang bán cổ phiếu Niếp thị, giá cổ phiếu thẳng tắp rơi xuống, thật đáng sợ."

Lâm Đạm không có hứng thú với tin tức tài chính, mở di động lên xem tin tức giải trí, trầm ngâm nói: "Đầu tư một trăm triệu, Tiểu Quả, triển vọng của bộ phim này thế nào?"

Tiểu Quả sửng sốt một lúc lâu mới hiểu dì Lâm đang nói gì, vội vàng giải thích: "Tiểu thuyết này là IP nóng nhất trong vòng năm năm gần đây, có một không hai, nếu biên kịch thích đáng, quay xong nhất định có thể kiếm bộn tiền. Nữ chính Thanh Hạnh thực sự rất có mị lực, là nữ thần đệ nhất trong lòng rất nhiều độc giả."

Lâm Đạm gật đầu, sau đó nhìn về phía con gái, thận trọng hỏi: "Chỉ Lan, con có thích câu chuyện 《 Mưa gió vi vu tình miên man 》 này không?"

Bạch Chỉ Lan năm đó chính là fan cuồng của tiểu thuyết này, vì vậy không chút nghĩ ngợi gật đầu: "Thích ạ."

Lâm Đạm đánh nhịp nói: "Tốt lắm, mẹ giúp con mua bản quyền lại, để con đóng nữ chính."

Bạch Chỉ Lan trợn tròn mắt, lắp bắp: "Được chứ ạ, nhưng mẹ à, Bạch Bằng Phi không phải đã mua bản quyền rồi sao? Chúng ta quay thế nào được?"

"Cái này con cứ việc yên tâm, không tới mấy ngày nữa gã sẽ vội vã tìm khách hàng thôi, mẹ sẽ phái người nhìn chằm chằm gã." Lâm Đạm lơ đễnh khoát tay.

Bạn đang đọc Nữ Phụ Không Lẫn Vào của Phong Lưu Thư Ngốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dngoc0168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 662

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.