Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ Dâng Tới Miệng

Tiểu thuyết gốc · 2675 chữ

Trong những bộ truyện thường thấy phản diện đều là những kẻ có cấp bậc rất cao so với nhân vật chính, nếu tự tay bọn hắn ra tay thì nhân vật chính sẽ không chết, ngược lại sẽ như là cá chép băn qua long môn mà hóa rồng phản sát ngược lại. Tấn công chính diện ắt sẽ chết, thì việc sống lâu hơn một chút đối với nhân vật phản diện chính là tôn chỉ. Mà muốn sống lâu thì phải chứng minh thực lực của bản thân mình, cung cấp tài nguyên, cùng cơ duyên cho nhân vật chính phát triển. Nhân vất chính không có tài nguyên, cơ duyên hoặc là phát triển đến mức cùng cực thì đó chính là ngày tàn đối với nhân vật phản diện.

Số phận của Thiên Vũ chính là như vậy, ngay từ đầu hắn đã được ước định làm chất dinh dưỡng cho nhân vật chính vươn đến đỉnh cao rồi.

Hoàng kim cốt tướng dẫn theo đoàn tùy tùng Ma Đậu Vạn Âm Binh Hồn Sĩ hơn một vạn tên đi lên truyền tống trận truyền tống đến chỗ của Lâm Tiêu.

Vũ Thiên Kiêu không muốn dính vào số mệnh của cái vị diện này thế nên không muốn cùng với nhân vật chính này ở lâu, trả kiếm cho hắn thì nàng đã định lập tức rời đi.

Nhưng chưa đi được thì trong vòng chục dặm bán kính ở chỗ Lâm Tiêu đã tràn ngập một màu xanh ảm đạm của âm khí hoàn trộn với một chút tử khí. Loại âm tà khí tức này người bình thường mà hít phải sẽ bệnh tật liên miên không dứt, còn tu chân giả khá hơn một chút chỉ bị cảm lạnh, và nguyên thần có một chút xao động mà thôi. Nhưng như thế loại âm tà khí tức này cũng được liệt vào hàng khủng khiếp rồi.

Người luyện ra được âm khí cùng với tử khí không phải là việc mà U Minh Đạo Sĩ có thể làm được một cách dễ dàng, nhất định là một người có tu vi tương đối là cao chí ít là cường giả Tiểu Ngộ cảnh đúc ra được một thân linh thể thì mới có thể triệu ra được, nếu không đủ tu vi mà cưỡng ép xuất ra một chiêu này cũng sẽ bị phản phệ mà tử vong ngay lập tức.

Cảm nhận được nguy hiểm, Nhạc Cửu Ngư thuận thế bám lấy chân Lâm Tiêu khóc nức nở nói:

- Thiếu hiệp cứu giúp, ta cảm thấy khu vực này nguy hiểm quá.

Nhờ lời nói của Nhạc Cửu Ngư, Lâm Tiêu để ý mới nhận ra rằng có một loại khí tức không rõ ràng đã bao lấy khu vực xung quanh này, khiến cho cả dòng sông dù ở bên cạnh phía sau gót giày của hắn, bây giờ cũng không còn nhìn thấy nữa.

Cảm nhận được nguy hiểm, hắn lo lắng cầm chuôi Thiên Ma Kiếm chuẩn bị xuất kiếm bất kỳ lúc nào.

Lâm Tiêu nói:

- Cô nương cẩn thận!

Loại chuyện này là chuyện của nhân vật chính Vũ Thiên Kiêu không tiện nhúng tay vào, mà nàng chỉ lẳng lặng dõi theo từng bước hành động của hắn mà thôi.

Dù sao thì nàng cũng là người mới đến, mặc dù có thực lực thái sơn áp đỉnh nhung chung quy lại vẫn chỉ là người ngoài mà thôi. Muốn tìm được Trần Lập kia đầu tiên là phải hiểu rõ vị diện này trước, thế nên nàng muốn thông qua một màn diễn này mà đoán chừng xem vị diện này rốt cuộc là sử dụng loại năng lực gì.

Hoàng kim cốt tướng nhìn thấy Lâm Tiêu thì từ từ nhấc cái tay xương xẩu của mình, vang lên vài tiếng cót két có két vô cùng khó chịu, chĩa thẳng bảo mặt hắn nói:

- Thiên Ma Kiếm... Lấy lại Thiên Ma Kiếm!

Đám âm binh ở đằng sau nghe vậy thì gào lên một tiếng vang trời khiến cho chim chóc hoảng sợ mà bay toán loạn, một màn âm khí mù tịt cũng theo một tiếng đấy mà che mắt Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu thấy trước mắt đối phương có huyễn thuật lợi hại đến như thế thì không nghĩ ngợi gì nhiều mà quyết tâm rút chuôi kiếm ra. Thiên Ma Kiếm rỏ rực cả một mảng đất, tỏa ra sát khí cường đại đẩy lui âm khí của đám âm binh kia. Sát khí kinh thiên động địa này quả thực có chút thực lực, thế mà khiến cho hoàng kim cốt tướng kia chủ động lùi lại một bước.

Nó cười nói:

- Ha ha, quả nhiên được xưng là thiên hạ đệ nhất kiếm, thực lực không hề tầm thường một chút nào.

Hoàng kim cốt binh lấy từ sau lưng của mình ra một thanh cốt trường đao, lưỡi đao đen dài mài sắc, sống được bao một lớp xương sống khô quắt nom vô cùng đáng sợ. Nó cầm đao trảm một chiêu thái sơn áp đỉnh lên đầu Lâm Tiêu, Lâm Tiêu nhanh nhạy dùng Thiên Ma Kiếm lên đón đỡ một đòn này, sau đấy tức thì bấm ấn niệm quyết hóa ra một Tiểu Hỏa Cầu ngay giữa hai đầu ngón tay vận lực mà bắn tới.

Tiểu hảo cầu bay ra khỏi hai đầu ngón tay của Lâm Tiên thì biến lớn trở thành một quả cầu lửa phát nổ một tiếng rền vang giáng thẳng một đòn mạnh mẽ lên người hoàng kim cốt tướng khiến cho nó văng ra mấy trượng.

Hoàng kim cốt tưởng lăn quay bốn vòng sau đấy lấy lại trọng tâm mà nhoài người phóng dậy. Thuận thế hắn đạp không phía sau mà phóng như tê vút, vươn ra bàn tay xương xẩu của mình vồn lấy cổ của Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu mặc dù tuổi trẻ, nhưng thực lực ở mảng chiến đầu này của hắn quả thực không tồi.

Trước một chiêu kia hắn cầm lấy Thiên Ma Kiếm vận dụng Thiên Ma Chú thôi động toàn bộ sát khí của kiếm trảm ra năm đạo kiếm lưu. Mỗi đạo kiếm lưu bắn phá một ngón tay của hoàng kim khô lâu, dính hết hăm trảm kiếm lưu này toàn bộ bàn tay cứng rắn kia của nó thoáng chốc đã không còn, một chiêu hổ bắt yết hầu cùng vì thế mà đánh trượt vào bên trong không trung.

Thế nhưng hoàng kim cốt tướng kia không những không cảm thấy nguy hiểm mà bùng nổ sát khí của bản thân, ngược lại còn cảm thấy vô cùng thích thú mà cười nói:

- Quả nhiên đúng là không hề tầm thường một tí nào. Chủ nhân của Thiên Ma Kiếm chọn quả thực có một chút thực lực. Nếu ngươi đã có thực lực mạnh mẽ như thế thì ta sẽ toàn lực mà đáp trả. Âm binh lên!

Đám âm binh sau một hiệp giao đấu kia giữa hai người thì đã không chờ được nữa, nên khi nhận được kênh thì lập tức gầm thét mà lao lên. Bọn âm binh này mặc dù được gọi là âm binh thế nhưng do có Nhân Âm Đậu làm vật chứa nên thành ra thực lực của bọn này cũng không hề tầm thường một chút nào, đánh vỡ một phần thân thể thì có thể tức thì liền lại, lại còn có công kích nguyên thần thuộc dạng vô cùng bá đạo, mỗi một đòn phóng ra, nguyên thần của người trúng chiêu nếu không phòng bị được thì ắt hẳn sẽ bị chấn động kịch liệt từ đó mà dẫn đến một tràng tẩu hỏa nhập ma.

Tuy không biết tuyệt kỹ trên của đám âm binh nhưng bằng vào trực giác của bản thân mình, Lâm Tiêu ước chừng được nếu bản thân không phòng bị tốt thì sẽ bị đám này dùng số lượng để mà trấn áp chiếm thế thượng phong.

Hắn bất đắc dĩ bấm thêm một đoạn Thiên Ma Chú nữa mặc cho sát khí đang dần dần xâm chiếm lấy ý thức của mình, khiến cho bản thân nộ hỏa xung thiên muốn giết toàn bộ địch nhân trước mặt, mà thôi động sức mạnh của sát khí hộ thể nguyên thần cùng với nhục thân của mình.

Lâm Tiêu cầm kiếm lao lên chém loạn xạ vào lũ âm binh này, không nói những đường kiếm này của hắn nhìn tuy có vẻ sơ sài nhưng mỗi kiếm chém ra thì vô cùng hiệu quả, đều chém vào tay chân của bọn bất tử nhân này khiến cho bọn chúng mất thăng bằng, khả năng chiến đấu. Thế nhưng lũ âm binh này cũng không phải dạng vừa, thấy sát khí của Thiên Ma Kiếm có thể dùng lực lượng đơn thuần của bản thân mình mà trấn áp chúng, chúng cũng không ngại ngùng mà liều mạng xông lên.

Lấy u thế da trâu thịt dày cùng với thân thể bất tử chúng khiến Lâm Tiêu vô cùng chật vật để có thể chống đỡ được.

Lâm Tiêu chỉ có thể vung Thiên Ma Kiếm dùng sát khí thì mới làm tổn thường dược tới căn cơ âm khí của bọn chúng mà thôi, nếu không thì một điểm cũng không thể làm đám này tổn thương được, dù rằng hắn có khua tay bấm quyết triệu ra thủy hỏa song linh đi chăng nữa thì cũng vô tác dụng.

Một tên âm binh có một bàn tay lớn bỗng nhiên xuất thủ đấm ra một quyền siêu mạnh giáng thẳng vào lưng Lâm Tiêu không phòng ngự, trúng chiêu này Lâm Tiêu loạn choạng hộc ra một ngụm máu, chớp lấy thời cơ đám âm binh lao lên liên tục ra những chiêu số mang lực đạo vô cùng lớn đánh vào người hắn, khiến cho hắn ngã khụy xuống đất.

Lâm Tiêu hai tay ôm lấy đầu, thân thì co quắc lại chịu trận trước nhũng cú đạp như trời giáng của đám âm binh kia.

Khốn cùng lực kiệt hắn hướng về Vũ Thiên Kiêu cầu cứu:

- Cô nương... Giúp ta với..... Đám này.... Động quá.

Hiển nhiên là nhìn thấy một tràng cảnh này Vũ Thiên Kiêu một lần khẽ động ngón tay cũng không có, vốn dĩ đây là Thiên Mệnh của nhân vật chính, nếu nàng chạm tay vào thì nàng cũng vướng phải Thiên Mệnh Luân của Thiên Đạo Tại Thiên, từ đó việc hiển nhiên sẽ vô cùng phiền phức. Việc nàng tới đây chính là để gặp mặt thượng tôn Trần Lập kia, không phải để cùng với Thiên Mệnh mà chơi đùa, tất nhiên sẽ không đáp ứng cái tên tiểu tử kia.

Thấy chết mà không cứu Lâm Tiêu triệt để rơi vào tuyệt vọng, Vũ Thiên Kiêu không cứu hắn, Nhạc Cửu Ngư chỉ là người bình thường, không thể trong mong gì ở hắn được, Lâm Tiêu trận này chết chính là không thể nghi ngờ.

Cảm nhận được nỗi tuyệt vọng sâu sắc, bất lực trước cái chết của bản thân mình, than oán vì sao bản thân là trời sinh Ác Tâm của Ma tộc, Thiên Ma Kiếm đã chớp lấy thời cơ mà thôn phệ ý thức của Lâm Tiêu.

Chỉ thấy bên ngoài Lâm Tiêu cố giữ thanh kiếm kia bên mình không buông ra, từ trên người hắn từ từ bốc lên một khối huyết khí đỏ tươi nông đầm. Hắn gầm lên một tiến, sát khí hóa thành hộ thuẩn bao quanh lấy người rồi nổ bùm một tiếng, đẩy văng tất thảy âm đậu binh sĩ kia ra.

Lâm Tiêu đứng dậy, hai mắt hắn giờ đây tỏa ra sát khí rừng rực, tròng đen tròng trắng cũng không thấy nữa mà chỉ thấy mỗi một màu đỏ, kể cả mái tóc dài kia cũng hắn hơn phân nữa cũng đã huyết hóa trở thành một màu đỏ.

Cầm kiếm hắn bộc phát thực lực cường đại của bản thân mình, trực tiếp tấn thăng từ Tiểu Bạch đỉnh phong đến đại viêm mãn. Dùng Thiên Ma Kiếm Lâm Tiêu vẽ ra vô số đường huyết lưu trảm qua toàn bộ đám âm binh hài cốt, một đường kiếm mà chém nát toàn bộ nhục thân của bọn chúng trở thành cát bụi, mở ra một con đường máu mà tiến lên phía trước.

Sát khí đỏ rực kia chính là thứ mà đám âm binh này sợ hãi nhất, nó không những gây ra tổn thương đến âm hồn trong đậu thể mà còn cắt nuốt âm khí hóa trở thành sát khí, khiến cho bọn chúng không cách nào tái sinh lại được.

Lâm Tiêu cầm Thiên Ma Kiếm một đường cuồng loạn mà chém chết hết đám âm binh này, đối mặt cùng với hoàng kim cốt tướng.

Hắn bây giờ bị Thiên Ma Kiếm điều khiển ý thức nảy sinh ra cộng hưởng cùng với Ác Tâm trong nội thể của mình mà dần dần biến đổi, không những cặp mắt đỏ rực không tròng mà hai răng nanh cũng mọc dài ra như những loài hung thú, trên sừng còn mọc thêm hai cái sừng bò nhỏ, hành động bây giờ của Lâm Tiêu không còn giống với con người nữa, ngược lại giống với loài vượn sống ở trong rừng hơn.

Đối mặt với hoàng kim cốt tướng Lâm Tiêu không dùng kiếm thuật của mình mà chém nữa thế mà trực tiếp vận lực đạo của cơ thể mình, thuận thế nhảy bổ xuống trảm ra một chiêu thái sơn áp đỉnh lên đầu đối phương. Một đòn này quá mức nhanh, quá mức mạnh khiến cho hoàng kim cốt tướng không phản ứng lại kịp mà bị trúng phải một chiêu này, bổ đôi cái mũ vàng trên đầu hắn ra làm hai nửa, để lộ ra cái hộp sọ trắng ngà của mình bên trong.

Hoàng kim cốt tướng lập tức lùi lại, Lâm Tiêu thấy thế thì chớp lấy thời cơ đạp không cầm Thiên Ma Kiếm chém loạn ra vô số kiếm huyết lưu. Kiếm lưu của hắn cuồng loạn, bất ngờ, bất quy tắc gây nên vô cùng nhiều khó khăn cho hoàng kim cốt tướng. Nó mặc dù có cơ thể cường hãn bất tử thế nhưng trước những cú chém sắc lẻm đầy biến ảo kia cũng phải chịu thua mà rơi vào thế hạ phong phải phòng thủ.

Dồn tới đường cùng hoàng kim cốt tướng thực sự muốn bộc lộ ra sức lực chân thực của mình để mà phản sát đối phương, nhưng mà chưa kịp làm gì thì bên trong ngực của nó đã ánh lên hai đạo huyết quang hắc quang, lúc này nó mới nhớ ra Mạc Tử Châu bên mà chủ thượng đã giao cho nó.

Hoàng kim cốt tướng ngay lập tức bấm quyết dùng tử khí của mình câu thông cùng với bí cảnh chưa được mở ra tại vùng này, ném viên Mạc Tử Châu vào khiến cho nó trở thành hạch tâm của bí cảnh.

Bí cảnh bất ngờ mở ra trước khi Lâm Tiêu dùng một kiếm cuối cùng kết thúc trận chiến này.

Cửa vào bí cảnh không giống với bí cảnh bình thường, thế mà mở ra một vùng không gian tối đen đem tất thảy vạn vật mười dặm xung quanh nuốt trọn vào bên trong bí cảnh, kể cả Nhạc Cửu Ngư cùng với Vũ Thiên Kiêu chưa kịp đi khỏi.

Mở ra xong bí cảnh này tử khí cùng với âm khí bên trong Ma Đậu Vạn Âm Binh Hồn Sĩ và hoàng kim cốt tướng đều bị hao hết, nó cùng với đội quân một vạn tên âm binh kia tan thành cát bụi.

Bạn đang đọc Nương Tử Phản Diện sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.