Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Ngờ

Tiểu thuyết gốc · 2637 chữ

Lâm Tiêu bị nhốt vào bí cảnh thì vẫn giữ trạng thái bị Thiên Ma Kiếm cùng với Ác Tâm kiểm soát nên hắn lao lên công kích Vũ Thiên Kiêu.

Vũ Thiên Kiêu đứng bất động chỉ nhẹ nhàng đưa hai ngón tay đón đỡ lấy Thiên Ma Kiếm rồi kìm giữ nó lại không cho Lâm Tiêu đang bị mất kiểm soát rút kiếm ra.

Nàng hướng về Nhạc Cửu Ngư ra lệnh nói:

- Đừng ẩn hiện thực lực chân chính của bản thân nữa, mau mau trấn áp cái tên tiểu tử này xuống đi.

Nhạc Cửu Ngư nghe thấy đối phương nhìn ra thực lực chân chính của mình thì thập phần sợ hãi. Hắn không dám chậm trễ mà lao lên bóp lấy cổ Lâm Tiêu, nhấp đầu tên tiểu tử này xuống đất, sau lại lấy ra một viên đan màu hồng bóp nát khiến cho bụi đan dính lên bàn tay, rồi áp lên miệng của nhân vật chính. Lâm Tiêu dẫy sụa một hồi nhưng dưới sự trấn áp của Nhạc Cửu Ngư cộng với đan dược ru ngủ kia của hắn thì đã không chống đỡ được nữa mà triệt để chìm vào một giấc ngủ.

Bị nhốt vào bên trong bí cảnh, Vũ Thiên Kiêu biết là bản thân mình đã bị ai đó tính kế nên xử ra thực lực chân chính của bản thân triệu nên vô số Lưu Quang Tiểu Đao tiến hành phá giải bí cảnh này.

Lưu Quang Tiểu Đao nguyên lai là vô số thanh tiểu đao, Vũ Thiên Kiêu sau khi đạt đến cấp bậc Tuyệt Thế Võ Thần đỉnh cấp thì đã đem bản mệnh binh khí này của mình luyện thành vô tung vô ảnh, nó có thể theo tâm ý của nàng mà có huyễn hóa ra vô số cách sử dụng. Loại đao này trời sinh là tốc độ không gì sánh bằng, lại còn vô cùng sắc bén, kể cả bên trong Chư Thiên Vạn Giới cũng có thể rạch ra một đạo không gian để mà trốn thoát.

Dùng tiểu đao, Vũ Thiên Kiêu định rạch ra một đường đi khỏi nơi này nhưng nàng bất chợt nhận ra là cái bí cảnh này yếu ớt đến đáng thương dù chỉ cần dùng một lực đạo vô cùng nhỏ cũng đủ cho nó sụp đổ, không những thế nhờ vào Thiên Đạo Tại Thiên dùng Thiên Mệnh Luân kết nối với cái bí cảnh này, nên khi nàng chủ động phá đi bí cảnh cũng gần như là chủ động chạm vào Thiên Mệnh Luân, hãm sâu vào bên trong nhân quả báo ứng của cái vị diện này. Kết quả Vũ Thiên Kiêu bị dồn vào một tình huống tiến thoái lưỡng nan, phá cũng không được, tiến lên cũng không xong.

Giữa hai lựa chọn này nàng bắt buộc phải lựa chọn đồng hành cùng với nhân vật chính Lâm Tiêu kia để mà tiến đánh bí cảnh này, việc bị cái tiểu tử này chiếm một chút lợi ích so cùng với đem bản thân nhúng vào vận mệnh thì hẳn dễ chịu hơn không ít.

Thế là nàng quyết định chờ đợi cái tên Lâm Tiêu kia tỉnh dậy. Lúc này Nhạc Cửu Ngư chìm vào trong im lặng không được mới hướng về phía nàng mà nói:

- Không biết thượng tiên là ai mà lại nhàn rỗi đến đây như thế?

Vũ Thiên Kiêu lẳng lặng không đáp chỉ ngồi im thinh thít, điều này càng khiến cho Nhạc Cửu Ngư cảm thấy khẩn trương, hắn nói:

- Nếu thượng tiên tìm một thứ gì đó thì thánh giáo chúng ta có thể giúp được.

Quả nhiên là mắt nhìn việc của hắn không hề sai lầm chút nào, nói như thế thế mà lại động đến mục đích thật sự của Vũ Thiên Kiêu.

Nàng nói:

- Thánh giáo? Thánh giáo rốt cuộc là thứ gì?

- Chắc là thượng tiên từ nơi khác đến không hiểu rõ, thánh giáo là đệ nhất tà giáo trong thiên hạ, có thể nói là thiên hạ đệ nhất thế lực, không có gì mà thánh giáo ở dưới hạ giới mà không thể mang lại. Đặc biệt là hệ thống mạng lưới tình báo của chúng ta dày đặc cực kỳ, hẳn là có thể có thông tin về "thứ" mà thượng tiên muốn tìm.

Nàng ngẫm nghĩ một chút, bản thân dù sao cũng chỉ là một cá nhân đơn lẻ ở trong một cái vị diện xa lạ, dù có thực lực thoáng chốc đi ngàn vạn dặm, một bước đã băng qua vạn núi sông thì việc tìm một người ở nơi này vẫn như cũ là vô cùng khó khăn đối với người ngoại địa như nàng, nếu nàng mà nhờ người bản địa giúp tìm không chừng có thể tìm được.

Nàng nói:

- Ngươi ra một cái giá đi.

- Giá? Cái giá gì?

- Ta muốn ngươi tìm một người, ngươi cứ tùy tiện ra giá, miễn là các ngươi cảm thấy hài lòng là được.

Nhạc Cửu Ngư tuy xuất thân là một người cao lớn dựa vào thân thể của bản thân mình mà phát triển, nhưng hắn không phải là kẻ không biết tính toán, nếu dùng hiện vật để mà trao đổi với vị cường giả này chính là lỗ nặng, nàng ta so với giáo chủ của bọn hắn không chừng không biết ai hơn kém ai, tốt nhất là nên hướng về một lòng kết duyên mà thôi.

Hắn nói:

- Thánh giáo của chúng ta thứ gì cũng không thiếu, cảm tạ thành ý của thượng tiên.

- Vậy các ngươi muốn gì? Hẳn là các ngươi không phải dạng không có tiền thì sẽ làm việc mà nhỉ?

- Đúng là thánh giáo chúng ta không có lợi ích thì sẽ không làm việc, nhưng thượng tiên cường đại thì thánh giáo chúng ta có thể đòi được ở chỗ thượng tiên thứ gì cơ chứ? Chi bằng thông qua một lần này thánh giáo nguyện đem cơ duyên của tiểu tử kia tặng cho thượng tiên xem như là quà ra mắt.

Vũ Thiên Kiêu nghe vậy thì nàng cũng có đôi phần ngẫm nghĩ. Thân phận của tiểu tử đang nằm bất tỉnh nhân sự này quả thực có chút đặc thù, thân là nhân vật chính trên người mang theo khí vận công đức của thiên địa, cơ duyên mà hắn được tặng cùng đều ẩn chứa một phần thiên cơ trong đấy. Mặc dù tu vi của nàng cao cường nhưng đối với vật đại bổ như là thiên cơ, công đức thì vẫn có đôi phần thích thú.

Nàng trả lời:

- Được, ta chấp nhận món quà này của các ngươi.

Nhạc Cửu Ngư nghe thế thì mỉm cười đầy thiện chí nói:

- Đa tạ thượng tiên không ghét bỏ.

...

Tiểu tử Lâm Tiêu kia sau một hồi thì tỉnh dậy, hắn hướng về phía Vũ Thiên Kiêu mà cầu cứu nói:

- Cô nương thực lực mạnh mẽ, tình thế bây giờ cấp bách, có thể dùng lực lượng của mình mà phá đi bí cảnh này được không?

Nhạc Cửu Ngư diễn tròn một vai lão đánh cá nói:

- Hồi nãy ta cũng hướng về phía đại tiên mà cầu cứu, nhưng đại tiên nói rằng trong bí cảnh này đã hạn chế thực lực đại tiên, nên không thể tùy tiện mà xuất lực được.

Lâm Tiêu nghe vậy ngẫm nghĩ một lát rồi hướng về phía nàng hỏi:

- Không biết cô nương còn lại mấy phần thực lực?

Vũ Thiên Kiêu hờ hững nói:

- Bí cảnh này ngăn cách năng lực của ta câu thông cùng với thiên địa thế nên một phần cũng không còn, chỉ có một chút thực lực bảo mệnh mà thôi. Nhưng theo ta thấy bí cảnh này cũng không phải việc gì quá mức xui xẻo, ngược lại tử âm tà khí ở trong đây còn thích hợp với thân thể của ngươi nữa, chỉ cần cố gắng tu luyện thì hiệu quả bên trong đây so với bên ngoài còn gấp bội phần.

Lâm Tiêu nghe thế mặc dù không quan tâm đến tốc độ tu luyện ra sao, nhưng hắn không dám làm trái lời của nàng, mà ngồi xuống nhắm nghiền hai mắt, tụ lực vận khí tiến hành tu luyện.

Đúng như lời của Vũ Thiên Kiêu đã nói, âm khí nơi này do Mạc Tử Châu tạo nên vô cùng dồi dào sung túc, còn hơn cả những đại chiến trường vang danh thiên cổ. Ác Tâm cùng với Thiên Ma Kiếm ở bên trong này được hỗ trợ bởi môi trường thích hợp nhất, cả chất và lượng đều dần tăng lên một cách nhanh chóng.

Ác Tâm có tổng bảy chu kỳ bao gồm Nộ Hỏa, Phản Luật, Vô Kim, Điện Tiết, Bạo Cang, Ám Tử, Độc Tử, mỗi một chu kỳ tu luyện hoàn thành thì Lâm Tiêu có thể đạt được một hình thái của chu kỳ đó, như là Nộ Hỏa thì hắn sẽ biến thành một tên Ma nhân có sừng hung tợn, thực lực cũng đại tăng từ Tiểu Bạch cảnh đỉnh phong trở thành đại viêm mãn. Mỗi chu kỳ thì có tổng bát tầng, mỗi một tầng là có thể nắm vững thêm một phần mỗi chu kỳ, Lâm Tiêu hiện tại đang ở tầng thứ hai của bát tầng trong chu kỳ Nộ Hỏa, hắn tự nhiên sẽ có năng lực biến thân nhưng không cách nào kiểm soát được hình thái của bản thân cùng với nhân tính, cấp bậc cao hơn thì hắn không những có thể kiểm soát hình dạng Ma nhân của bản thân mà còn có thể điều khiển ý thức của bản thân mình nữa, lúc đấy dù có là mười lăm vị cường giả đồng cấp đứng trước mặt hắn, hắn đều cũng có thể dùng thân thể Ma nhân kia đánh lui toàn bộ.

Kịch bản ấy tuy đẹp nhưng đáng tiếc nó không xảy ra, Lâm Tiêu hiện tại vẫn vô cùng nhỏ bé chỉ là một tu tiên giả cấp bậc tiểu linh thai mà thôi, còn chưa vươn tới cảnh giới đại linh thai, Đại Bạch cảnh nữa. Việc khống chế Ác Tâm ở chu kỳ Nộ Hỏa tầng hai còn chưa thành thục, nói gì lấy thân mình đi địch thiên hạ sao cho được.

Âm khí nơi này sung túc dồi dào, Lâm Tiêu hô hấp thôi cũng cảm thấy Ác Tâm của mình trở nên dịu lại, không còn điên cuồng gào thét trong đầu hắn vô số chữ sát nữa, mà tận hưởng buổi ăn thịnh soạn này của nó.

Đang lúc chuẩn bị đột phá đến tầng thứ ba của Nộ Hỏa trong Ác Tâm thì bỗng nhiên Nhạc Cửu Ngư kêu lên một tiếng:

- Thiếu hiệp! Hình như mắt ta mù phải không? Sao lại thấy một cây cầu kia.

Nghe những lời nói hốt hoảng của Nhạc Cửu Ngư, Lâm Tiêu nhìn theo hướng ngón tay hắn chỉ lên. Chỉ thấy sương đen trong bí cảnh dần dần tan ra để lộ ra một cái cầu lớn, phía đầu cầu bên kia là một cái điện lâu được thắp đèn lồng vô cùng âm u, khiến người nhìn vào thôi cũng đủ cảm thấy lạnh gáy sởn gai óc. Sương đen xung quanh nhóm người Lâm Tiêu cũng dần dần tan hết ra, lộ ra một mảnh đất hoang tàn đầy những mồ mã xung quanh.

Những mồ mả này rục rịch run động kịch liệt, rồi từ dưới đất tự nhiên trồi lên những cái tay đã thối rữa vẫn còn một ít thịt bám dính lên trên xương trắng, những cánh tay này trồi lên rồi chống tay xuống đất nhấc bổng cả thân thể mình lên khởi những mồ mà. Da dẻ bọn chúng nhợt nhạt, hai mắt thì trắng dã, người thì vận lam quan phục, đầu đội một cái mũ đỏ bè, bọn chúng không gì khác ngoài Cương Thi.

Mấy con Cương Thi này nhìn thấy Lâm Tiêu thì bổ nhào tới. Lâm Tiêu thấy thế thì cầm kiếm chém vào bọn chúng, nhưng thân thể của đám này quá mức cứng rắn, Thiên Ma Kiếm cấp bậc pháp khí dược xếp vào hàng ngũ thượng phẩm cũng không thể nào chém xuyên qua được thân thể của đám cương thi này, ngược lại chém dọc đường còn bị mắc vào mảnh xương của đám cương thi này, không rút kiếm ra được.

Đám Cương Thi này cũng rất cao tay, không bị giới hạng chỉ bởi mấy động tác nhảy qua nhảy lại rồi cắn người, bọn chúng thấy kiếm mắc vào xương vai mình thì nắm tay lại thành nắm đấm, vung ra một quyền trực diện vào bụng Lâm Tiêu, khiến cho hắn đau đớn mà khụy chân xuống.

Mấy con Cương Thi xung quanh chớp lấy thời cơ hắn yếu thế thì nhanh tay tặng cho hắn thêm vài trải sắc lẹm vào lưng.

Thấy Lâm Tiêu không chịu nổi với đám Cương Thi trước mặt Vũ Thiên Kiêu phóng thân tới, vác lấy hắn trên vai, chạy một mạch sang cầu bên kia. Đám Cương Thi thấy thế thì lập tức đuổi theo, nhưng khi đến đầu cầu thì bọn chúng ngừng lại giống như có thứ gì đã chắn ngang chỗ bọn chúng, không cho bọn chúng bước tiếp vậy.

Vũ Thiên Kiêu vác hắn chạy lên trên cầu thì Lâm Tiêu có trộm nhìn xuống phía dưới cầu là cái gì. Chỉ thấy bên dưới là một dòng nước đem ngòn, ở giữa có vài hòn đá nổi lên, nhưng kỳ quái ở chỗ dòng nước đen này đều là tóc người! Nhìn kỹ thì sẽ thấy phía bên dưới dòng nước đen còn có vô số khuôn mặt trắng bệch phình lên giống như xác chết chết trôi vậy. Bọn chúng hướm về phía Lâm Tiêu mà than kêu ai quán trả mạng lại cho bọn chúng, khiến cho hắn cảm thấy khiếp đảm.

Mặc dù nói cha mẹ bị giết trước mặt mình, Ác Tâm liên tục quấy nhiễu bản thân, nhưng nhìn thấy những thứ kinh dị này, ngay cả tinh thần thép của Lâm Tiêu thì cũng không chịu nổi mà bị khung cảnh kinh dị đáng sợ nơi này làm cho kinh hồn bạc vía.

Chạy đến đầu bên kia xong, Vũ Thiên Kiêu đặt lại Lâm Tiêu xuống đất. Hắn nhìn thấy tòa điện lâu trước mặt thì lo lắng nuốt một ngụm nước lạnh, mặt thì lạnh thoáng chút biến sắc, theo suy nghĩ của hắn thì bên ngoài đã hung hiểm như thế rồi bên trong còn đáng sợ ra sao nữa?

Bất chợt Vũ Thiên Kiêu lên tiếng nói:

- Tiểu tử xem ra ngươi phải vào đây rồi. Dựa theo thuật thôi toán của ta thì bí cảnh này sẽ liên tục vặn vẹo tạo ra những thứ thúc đẩy ngươi tiến vào bên trong. Những thứ kia dựa vào quy luật của bí cảnh mà sẽ hãm lại thực lực chân chí của ngươi, thế nên ngươi không có cách nào đánh thắng được những thứ đó, chỉ còn cách đánh lên cái điện lâu này mà thôi. Mà muốn phá giải được tiểu bí cảnh này, đầu tiên chính phải đánh được tòa điện lâu kia, đoạt lấy tâm nhãn của bí cảnh mới có thể thoát ra được.

Nhạc Cửu Ngư bày ra một bộ dáng sợ hãi nắm lấy tay Lâm Tiêu rưng rưng nước mắt nói:

- Thiếu hiệp ta sợ...

Bạn đang đọc Nương Tử Phản Diện sáng tác bởi [email protected]

Truyện Nương Tử Phản Diện tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.