Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão tặc, đừng mơ tưởng !

Phiên bản Dịch · 1308 chữ

Editor: Kingofbattle

Dựa theo sự phát triển bình thường của khí vận chi tử, thì thánh nữ Phiêu Hoa Các, hẳn là phải lòng hắn mới đúng ?

Nhưng bây giờ thì sao ?

Trực tiếp bị thanh niên cứng Đinh Việt chọc giận sôi máu.

"Khá lắm, riêng ta thì rất tán thưởng loại thiên kiêu như Đinh Việt huynh, không cúi đầu trước nữ nhân, nữ nhân thôi mà, trực tiếp bắt tới phát tiết là xong, nói chuyện yêu đương chỉ lãng phí thời gian. "

Tà Vương càng thêm tán thưởng nói.

Một đám cường giả Phiêu Hoa Các, và những nữ tu còn lại, tất cả đều phẫn nộ lạnh lùng nhìn Tà Vương.

Phải tìm cơ hội giết chết hắn!

Còn đám người ở Tà Vương Đình, sắc mặt đều đen như đáy nồi.

Thật sự là thần trí của Tà Vương xảy ra vấn đề, moá nó, vừa mở miệng liền đắc tội toàn bộ nữ nhân ở đây.

Trước kia hắn cũng không có điên cuồng như vậy.

Lúc trước hắn là người rất khôn ngoan, đa mưu túc trí.

Hiện tại, tại sao lại biến thành một kẻ thiểu năng rồi ?

Tương lai sau này của Vương đình rất đáng lo...!

"Tiểu huynh đệ Đinh Việt, Tà Vương Đình chúng ta rất cần loại người chấp pháp như ngươi, không bằng ngươi tới chấp pháp giúp Tà Vương Đình chúng ta, giúp đỡ chính nghĩa! "

Tà Vương liền chiêu mộ Đinh Việt.

Trong lòng đám người tà tu liền phát lạnh.

Điên rồi!

Tà Vương phát bệnh rồi.

Vậy mà dám chiêu mộ Đinh Việt đến giúp đỡ Vương đình duy trì chính nghĩa?

Con bà nó, Vương đình chúng ta, chính nghĩa ở đâu ra ?

Chúng ta là quốc gia tà tu, không biết chính nghĩa !

Khóe miệng những cường giả xung quanh đều co quắp, tên Tà Vương đểu cáng này, có khả năng tu luyện đến mức ngu người.

Bằng không thì một gã tà tu như hắn, lại đi mời Đinh Việt giúp hắn duy trì chính nghĩa?

Thật khốn nạn, không sợ người ta giết sạch cường giả Tà Vương Đình hay sao?

Lúc đầu Liễu Bình Phong cũng có suy nghĩ này, nhưng mà sau đó nghĩ kỹ lại, hắn phát hiện có điểm bất thường.

Quả nhiên Tà Vương rất xảo quyệt!

Vậy mà dùng danh tiếng duy trì chính nghĩa, lôi kéo Đinh Việt trở thành người của mình.

Một người như Đinh Việt, chỉ sợ mười đại tà soái cũng không bằng.

Nghĩ như thế, Liễu Bình Phong có chút thấp thỏm.

Sau đó hắn mở miệng nói: "Tiểu huynh đệ Đinh Việt, tại hạ chính là tả tướng Đế Quốc Đại Càn, không bằng tiểu huynh đệ đến Đế Quốc Đại Càn thế nào? "

Liễu Bình Phong trực tiếp đưa ra điều kiện, thể hiện hắn rất coi trọng Đinh Việt, Đế Quốc Đại Càn cũng xem trọng Đinh Việt hơn.

"Tiểu huynh đệ Đinh Việt, tiểu công chúa của Đế Quốc Đại Càn chúng ta, quốc sắc thiên hương, thân có mị cốt, thiên phú tuyệt hảo, nói về nhan sắc, vẫn hơn thánh nữ Hàn Ánh Mộng một bậc. "

"Chỉ cần tiểu huynh đệ chịu gia nhập Đế Quốc Đại Càn, quốc chủ sẽ gả tiểu công chúa cho tiểu huynh đệ. "

"Mặt khác, lão phu cũng có một nữ nhi, nhan sắc cực phẩm, nhảy múa còn chuyên nghiệp hơn thánh nữ Hàn Ánh Mộng, cũng nguyện dâng cho tiểu huynh đệ. "

"Trái ôm phải ấp mỹ nhân còn đẹp hơn cả thánh nữ, chẳng phải là quá tuyệt vời hay sao? "

"Mặt khác, tiểu huynh đệ có yêu cầu gì, cứ việc nói, bất luận là linh thạch hay đan dược, hoặc là thiên tài địa bảo, cho dù muốn Đế binh cũng có thể. "

"Tiểu huynh đệ, chỉ cần nhập ta Đế Quốc Đại Càn, ngươi có thể nói bất cứ điều kiện gì. "

Liễu Bình Phong rất tự tin, hắn tin rằng không ai có thể cự tuyệt đãi ngộ như thế này.

Mỹ nhân, địa vị không thiếu thứ gì.

Những thứ này đều là thứ mà mọi người truy cầu, có mấy ai dám cự tuyệt?

Tất cả cường giả ở đây, đều kinh ngạc trước những điều kiện của Liễu Bình Phong đưa ra.

Nhất là, hắn muốn gả nữ nhi cho Đinh Việt, hơn nữa còn dùng từ "Trèo cao", có nghĩa là, chỉ cần Đinh Việt chịu gia nhập Đế Quốc Đại Càn, thì địa vị của hắn sẽ còn cao hơn chức vị Tả tướng!

Sắc mặt của đám người Cửu Kiếm Sơn trở nên rất khó coi.

Trong lòng Tần Trường Phương thì lại càng lo lắng, một khi Đinh Việt gia nhập Đế Quốc Đại Càn, kiềm chế một bộ phận cường giả Cửu Kiếm Sơn, như vậy Tần quốc sẽ bị Đế Quốc Đại Càn xơi tái từng chút một.

Việc kiềm chế đám người Đế Quốc Đại Càn, Tần quốc đều dựa vào Cửu Kiếm Sơn.

Cho dù Tần Khả Vận có mạnh hơn, cũng không thể nào tiêu diệt Đế Quốc Đại Càn, bằng một mình nàng, làm sao có thể khống chế quốc thổ lớn như vậy?

Hắn cũng có tâm tư lôi kéo Đinh Việt, nhưng mà Tần quốc lại có quan hệ cùng Cửu Kiếm Sơn, mà Đinh Việt lại là người bị Cửu Kiếm Sơn vứt bỏ.

Bất luận như thế nào, cũng sẽ không lựa chọn Tần quốc.

Trên ngọn núi Thiên Đỉnh Sơn, lão giả râu đỏ vẫn giữ im lặng, cháu gái của hắn là vị hôn thê của Ứng Kiếm Không, làm sao hắn có thể mặt dày lôi kéo Đinh Việt?

Hàn Ánh Mộng tức giận đến mức gương mặt đỏ bừng, phẫn nộ liếc nhìn Liễu Bình Phong, lão già khốn kiếp, nữ nhi của ngươi đẹp hơn ta, tiểu công chúa Đế Quốc Đại Càn cũng đẹp hơn ta!

Ai cũng muốn xem thường ta phải không, quả thật xem ta rất lương thiện sao ?

Đinh Việt nhìn về phía Liễu Bình Phong, sắc mặt hơi trầm xuống.

Gả công chúa cho mình?

Gả nữ nhi cho mình?

Đúng là một tiểu nhân âm hiểm!

Vậy mà ý đồ dùng mỹ sắc để dụ dỗ mình, phá huỷ đạo tâm của mình, biến thành một kẻ sa đoạ vì mỹ sắc sao ?

Sau khi chuyện này thành công, một khi có việc, bản thân mình sẽ bị bọn họ nắm thóp?

Còn suốt ngày quấn quít lấy mình, làm sao có thể tu luyện kiếm đạo được nữa?

Thậm chí sinh ra hài nhi, dùng nó áp chế mình.

Nếu như trong lòng có ràng buộc, làm sao có thể vượt qua của ải cuối cùng của vô thượng kiếm đạo ?

Hắn luôn nhớ kỹ, lời dạy bảo của sư tôn, cửa thứ ba vô thượng kiếm đạo, trong lòng không còn nữ nhân, rút kiếm có thể sát thần!

Đinh Việt càng nghĩ lại càng cảm thấy Liễu Bình Phong âm hiểm xảo trá, nói là lôi kéo chính mình, kì thực là muốn dùng mỹ sắc phá huỷ đạo tâm của mình.

Phá hủy hùng tâm tráng chí muốn vấn đỉnh kiếm đạo của mình!

Lúc này hắn liền hừ lạnh một tiếng, tức giận nói: "Lão tặc, đừng mơ tưởng nhiễu loạn đạo tâm của ta! "

"Đinh Việt Ta, trong lòng chỉ có mỗi kiếm đạo, không có nữ nhân, còn muốn dùng sắc đẹp quấy rối ta, nằm mơ đi! "

Đinh Việt tức giận quát to.

Liễu Bình Phong hơi ngây ngốc một chút, ngay sau đó tức muốn nổ phổi!

Bạn đang đọc Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch ! của Bán Đạo Thanh Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 691

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.