Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Còn ai dám đến làm phiền, chết !

Phiên bản Dịch · 1135 chữ

Editor: Kingofbattle

Liễu Bình Phong tức giận đến mức khó thở, bản thân hắn đã bằng lòng gả tiểu công chúa cùng nữ nhi của mình cho Đinh Việt.

Kết quả thì sao, đối phương đã không biết ơn, còn trách mình có ý đồ nhiễu loạn đạo tâm của hắn.

Cái tên khốn kiếp này chắc là điên rồi?

Nhất định là tu luyện kiếm đạo quá mức, khiến cho thần trí không được bình thường.

Những người còn lại đều lộ ra vẻ mặt quái dị, vốn bọn họ tưởng rằng, chắc chắn Đinh Việt sẽ bị Đế Quốc Đại Càn bắt được.

Dù sao thì những điều kiện mà Liễu Bình Phong đáp ứng rất cao.

Chẳng ai ngờ, không lôi kéo được người, ngược lại còn chọc tức Đinh Việt.

Trong lòng Hàn Ánh Mộng dễ chịu hơn một chút, ánh mắt nhìn về phía Liễu Bình Phong có chút hả hê, cho ngươi chừa cái tội vã mặt người khác!

Nàng lại nhìn về phía Đinh Việt, lại không nhịn được mà nghiến răng nghiến lợi.

Sở Huyền xoa hai bên thái dương, rơi vào trong trầm tư, không phải là mình khiến suy nghĩ của Đinh Việt lệch lạc như thế chứ?

Con hàng này, không thể bỏ mặc hắn trở thành một thanh niên cứng như thế.

Không được, chờ khi nào hắn quay về, phải tẩy não thêm một chút, cũng không thể để hắn đi theo con đường cực đoan này.

Cửu Kiếm Sơn, đã bị Đinh Việt vả mặt một lần.

Những thế lực khác, cũng không có ý tưởng tìm Đinh Việt gây chuyện.

Ai cũng không muốn, kết thù cùng một người có tiềm lực lớn như vậy.

Huống chi, còn chưa chắc đánh lại hắn....

Trải qua một phen náo nhiệt, rốt cuộc đã yên tĩnh lại.

Mọi người đang đợi di tích cổ Bạch Thắng Sơn mở ra.

Mấy thế lực lớn, bắt đầu thảo luận vấn đề danh ngạch tiến vào trong di tích.

Cũng không phải là ai cũng có tư cách tiến vào.

Nhất là tán tu, hầu như bị gạt ra ngoài, trừ phi thực lực đủ mạnh mẽ.

Những thế lực nhỏ bé, tự nhiên cũng rất khó lấy được danh ngạch.

Đinh Việt không quan tâm mấy thứ này, mặc kệ danh ngạch có mình hay không, hắn vẫn có thể tiến vào.

Cho dù là ai cũng không thể ngăn cản hắn.

Mọi người đều ngầm công nhận, một người Đinh Việt chính là một thế lực lớn.

Không thể nào loại trừ hắn ra ngoài.

Những tán tu không giành được danh ngạch, đều có chủ ý với Đinh Việt, muốn từ trên người hắn lấy được danh ngạch tiến vào di tích.

Bởi vì Đinh Việt không thích nữ nhân.

Cho nên người tới đều là nam nhân.

Có một vài cường giả tán tu, giựt giây Đinh Việt lấy thêm danh ngạch, điên cuồng nịnh hót, nói hắn là một đại nhân vật chiếm giữ một núi, chính là một thế lực lớn.

Vì sao không thể lấy thêm danh ngạch?

Rõ ràng là xem thường hắn!

"Om sòm! "

Đinh Việt quát to một tiếng: "Muốn danh ngạch, thì tự mình giành lấy, cút hết cho ta! "

"Còn ai dám đến làm phiền, chết! "

Cả đám tán tu thấy Đinh Việt bốc hoả, chỉ có thể ngượng ngùng rời đi.

Đinh Việt hừ lạnh một tiếng, ta cũng không có ngu, xem ta là rối gỗ sao, đúng là lũ cặn bã !

Sở Huyền không tiếp tục xem nữa, cất Khuy Thiên Kính đi, thời điểm đặc sắc nhất, chính là lúc Bạch Thắng Sơn mở ra.

Hắn có một loại dự cảm, Đinh Việt vừa xuất hiện đã đắc tội vô số cường giả.

Nhất định sẽ bị mọi người vây công.

Nhất là Cửu Kiếm Sơn, sẽ không để cho mầm hoạ như Đinh Việt tiếp tục trưởng thành.

Tuy nhiên, Đinh Việt chỉ muốn hạ nhục Cửu Kiếm Sơn, khiến bọn họ mất hết mặt mũi, cũng không muốn giết chóc, không muốn giết đám cường giả Cửu Kiếm Sơn.

Nhưng mà đám cường giả Cửu Kiếm Sơn làm sao chịu để yên.

Bọn hắn lo lắng, sau khi Đinh Việt trưởng thành, sẽ giết sạch bọn họ.

Sở Huyền căn dặn Bảo Hồng Diễm, khi nào Bạch Thắng Sơn mở ra, thì thông báo cho hắn.

Khoảng cách di tích cổ này mở ra triệt để, còn cần một thời gian ngắn.

Không vội.

Sở Huyền lại lấy Vạn Thiên Kính, chỉ điểm cho Nhậm Trường Hà.

Khoảng cách Nhậm Trường Hà đột phá Thần cảnh, chỉ kém nửa bước. Thời điểm hắn đột phá Thần cảnh, cũng chính là ngày hắn thoát khốn.

Sở Huyền rất mong chờ, Nhậm Trường Hà đột phá Thần cảnh, hệ thống sẽ ban cho hắn thứ gì.

Tu vi của hắn cũng sắp đạt tới Thiên cảnh.

Sau đó lại chỉ điểm cho Đỗ Nguyên, cho hắn vài lọ đan dược Tôn cảnh, kế tiếp lại chuẩn bị một ít giúp cho Tô Tiên Nhi đột phá Đế Cảnh.

Tô Tiên Nhi đột phá Đế Cảnh, đây là một ngưỡng cửa rất trọng yếu, ít nhất cũng lấy được 100 năm tu vi?

Lại nhìn về Tịnh Thế Lưu Ly Tháp, Ma Đà đã gần như được độ hóa, chỉ kém một chút nữa thôi.

Một khi Ma Đà bị độ hóa, thì dưới trướng của hắn lại có một phật tử Thiên cảnh.

Ma Đà bị độ hóa, đối với hắn cũng xem như là một cơ duyên.

Tối thiểu, thần hồn sẽ khôi phục về Thiên cảnh, thậm chí có thể tái tạo lại nhục thân.

Độ hóa Ma Đà, sẽ kích hoạt hệ thống ban thưởng.

Sở Huyền rất mong chờ.

Thời gian như nước chảy, nháy mắt đã trôi qua nửa tháng.

Di tích cổ Bạch Thắng Sơn vẫn chưa mở ra, chậm hơn nhiều so với dự kiến.

Tất cả thế lực lớn, đã thống nhất danh ngạch.

Trong thời gian này, đã xảy ra một vài xung đột.

Một vị tán tu bán Đế, dẫn theo hơn mười vị cường giả Chân cảnh tầng chín, ép tất cả thế lực lớn, giao ra một phần danh ngạch.

Vì thế đã bạo phát một trận chiến bán Đế ngắn ngủi.

Tán tu bán Đế đã bị thương, bất quá cũng lấy được vài danh ngạch.

Tô Tiên Nhi đã đi ra ngoài, đang bế quan trong không gian càn khôn, chuẩn bị đột phá Đế Cảnh.

Cảm ngộ pháp tắc đại đạo.

Tu vi Vương Lạc đã tăng lên tới Chân cảnh tầng bảy, có thể nói tiến bộ thần tốc.

Bạn đang đọc Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch ! của Bán Đạo Thanh Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 669

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.