Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời mời của Korka

Tiểu thuyết gốc · 2868 chữ

Ngày trôi qua nhanh chóng trên Marjhan

Trong một bước ngoặt gây sốc, điều quan trọng tiếp theo xảy ra trong chuyến đi của chúng tôi là...không gì cả.

Thực sự ko gì hết.

Không có bão hay quái vật biển, không cướp biển nốt. Có đúng một ngày chúng tôi nhìn thấy đàn cá heo trắng mà tôi phải thừa nhận chúng rất đẹp vậy thôi.

Và thành thật mà nói ... tôi ổn với điều đó.

Như vậy tôi rảnh để làm nhiều việc

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

'168, 169, 170, 171'

Tôi đếm các bước nhảy một cách chậm rãi, dành trọn một giây cho mỗi lần. '173, 174, 175, 176.'

Iraak đang cúi xuống trước mặt tôi, nghiên cứu những luồng khí tôi tạo ra bằng cường độ khác thường. " Anh làm như nào vậy? Thật là vô lý!"

" Thế giới này có thiếu thứ vô lý? Tôi nhanh chóng trả lời.* '181, 182, 183, 184'* "Hãy nghĩ về Trái ác quỷ."'185, 186, 187, 188' "Chúng phá vỡ các định luật vật lý hàng ngày." '189, 190, 191, 192'

Iraak gãi đầu thất vọng. "Ừ nhưng... trái ác quỷ của cậu không liên quan gì tới cái này." Anh ta chỉ vào chân tôi.

'197, 198, 199, và" Xong 200 lần nữa' "Nghe này Iraak, tôi không biết anh muốn tôi nói gì. Tôi ko thể giải thích cơ chế tại sao tôi có thể nhảy trên không khí. Tôi có thể làm vậy vì ... tôi có thể."

Iraak rên rỉ và chống tay ra sau. " Urghh tùy anh. Anh ko giúp được gì hết." Anh ta nghiêng đầu sang trái. " Anh còn định làm vậy bao lần nữa? Cả ngày hôm nay anh ko làm gì khác ngoài việc này."

Tôi nhẩm trong đầu màn hình hiển thị nhiệm vụ hàng ngày của mình.

Nhiệm vụ: Bạn sắp hoàn thành mục tiêu cá nhân mà bạn đề ra cho chính mình. Thực hiện [Geppo] 10.457 lần trong hôm nay để đạt Lv. 17. Tiến độ (9,200/10,457)

Phần thưởng: 250 exp

" Không còn nhiều nữa, tầm hơn 1000 lần là xong. Tôi đã luyện tập đủ thể lực cho vụ này rồi."

".... Anh nghĩ.... tôi có thể làm đc như vậy vào một ngày nào đó không?" Iraak khẽ hỏi.

Tôi cân nhắc kĩ lưỡng. " Tại sao ko? Mọi thứ đều có thể. Trước hết anh phải tăng cường sức mạnh thể chất của bản thân, sau đó tới tốc độ. Đặc biệt là tốc độ."

"Ừ...ừ...tôi thực sự nghĩ là mình có thể làm được." Iraak nói, nghe như thể anh ta đang cố thuyết phục chính mình. "Cảm ơn Jack!"

Anh ta rời đi và tôi khẽ mỉm cười. Tội nghiệp. Chỉ có lv7, nếu đây là con đường anh ta chọn thì đó là một con đường dài. Tôi hy vọng anh ta không nản lòng và bỏ cuộc.

Rồi tôi nghĩ tới Coby. Thằng nhóc khóc nhè ngày nào mà dưới trướng của Garp đã thay da đổi thịt. Mọi thứ đều có thể xảy ra trong 'One Piece'.

' Thôi, quay trở lại luyện tập'

'1,2,3,4'

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Như bạn có thể tưởng tượng, có rất ít loại nhiệm vụ hàng ngày mà hệ thống có thể đưa cho tôi. Mặc dù cố hết sức để ra nhiệm vụ ngẫu nhiên, đến cuối cùng vẫn sẽ có nhiệm vụ lặp lại. Trên thực tế nhiệm vụ tôi gặp phải nhiều nhất là tăng cấp 2 kĩ năng trong một ngày.

Cách dễ nhất để thực hiện- cách kiếm exp dễ nhất- là dành 2 tới 3 giờ để thực hiện những kĩ năng mà tôi ít khi sử dụng.

Ví dụ như....

Bếp trưởng của thuyền, Ernest, quan sát tôi từ phía sau một cách nghiêm túc.

"Hành có thái nhỏ không?"

" Dạ có."

"Tốt. Bây giờ chúng ta thêm ba lòng đỏ trứng để làm chất kết dính," Ernest vừa nói vừa đập chúng vào bát. "Và sau đó trộn tất cả lại với nhau."

Tôi nhìn vào hỗn hợp khủng khiếp của thịt xay, rau thái hạt lựu và các loại nước sốt khác nhau. "Bằng tay?"

"Đương nhiên là dùng tay!" Ernest nói một cách bình thản. " Cậu nói cậu muốn giúp việc trong nhà bếp? Làm việc đi! Đừng để mọi người chết đói!"

".... Liệu có cái thìa nào-"

" Trộn. Parker. Trộn nhanh."

Tay tôi chìm trong hỗn hợp nhầy nhụa của thịt sống, trứng và ... trời ơi, cảm giác thật kinh tởm. Tôi ko thích nấu ăn chút nào.

'Ew ew, nó dính vào móng tay của tôi. Hãy nghĩ về exp Jack. Thăng cấp kĩ năng nấu ăn là tất cả những gì mày cần. 1 level là đủ.'

"Tốt tốt." Ernest khen ngợi. " Hãy trộn nó thật kĩ. Tiếp đến hãy vo thịt thành những quả bóng nhỏ rồi đặt chúng lên khay này."

25 phút sau, khi tôi đang gọt khoai tây, thông báo hiện lên nói rằng [Nấu ăn] đã thăng cấp.

Thông báo hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày theo ngay sau đó.

Bạn đã đạt Lv.40!

Chúc mừng! Bạn đã đạt đến Lv. 40!

Điểm được cộng tăng từ 15=> 20

Bạn có 20 điểm để sử dụng!

Tôi ném rau và dụng cụ gọt vỏ sang một bên và xoa hai tay vào nhau một cách hào hứng.

'Được rồi! Nhiệm vụ hoàn thành. 20 điểm cho mỗi lần lên cấp.'

Tôi biết tôi đã tự nói với bản thân rằng tôi đang nhắm đến 100 INT để lấy [Perk] tiếp theo nhưng cám dỗ của việc lấy [Perk] cấp 2 từ DEX là quá lớn

' Nào hệ thống, xem mày cho tao cái gì'

Điểm còn lại 20=>10

DEX (190)=> (200)

....

....

.... Không có gì?

..... Đùa nhau à?

"Parker! Tại sao cậu ngừng tay! Gọt! Gọt!" Ernest hét vào mặt tôi.

Tôi miễn cưỡng nhặt lại củ khoai tây cùng sự cam chịu tràn ngập trong tôi. Một phần trong tôi sợ điều này có thể xảy ra. mở khóa [Perk] sau mỗi 100 điểm là quá dễ dàng. Quá dễ dàng.

Hệ thống thỉnh thoảng ném tôi khúc xương nhưng ko bao giờ tốt bụng đến mức cho tôi thỏi vàng. Vì điểm tăng cấp ngày càng nhiều nên những Perk cập độ sau cần phải có chỉ số cao hơn nữa.

Nếu có thể tôi hi vọng là ở mức 250. Con số khá phù hợp đấy chứ. Tôi ko hi vọng phải chờ tới 500 hay thậm chí 1000 mới có. Làm ơn đừng bắt tao đợi đến 1000, tao xin mày đấy hệ thống.

Quay về hiện thực, lại dồn điểm vào INT vậy

Đểm còn lại 20=> 0

INT (78)=> (88)

'Đấy, sắp được rồi. Hệ thống mày còn có con Sea King nào để tao giết nữa ko? Tao lúc nào cũng muốn nhiều exp như vậy'

....

' Ko có? Mày chắc chưa?'

.....

' Được rồi. Tao kiểm tra thử thôi.'

" Parker. Lật miếng thịt lên. Nó phải chín vàng đều!"

" Vâng thưa bếp trưởng!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Một đêm gần cuối tháng in đậm trong ký ức

Tôi thức muộn, luyện tập cùng Guilford tăng cấp cho [Kami-e] khi Yukimura chán tôi rồi, tôi ko ngủ cho tới lúc nửa đêm

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tôi hít một hơi thật sâu khi mở mắt ra vì tiếng ồn của thứ gì đó. Cơn đau đầu nhẹ nhanh chóng hình thành bởi mới ngủ chưa tới 3 tiếng. Tôi bực bội đi tìm nguồn gốc của tiếng ồn, thì ra nó ở bên dưới boong tàu.

Tôi đang chuẩn bị lấy vũ khí thì nhận ra các thuyền viên đang hò reo....ăn mừng?

Tôi mở cánh cửa căn phòng ra thì được đón chào bởi hình ảnh nhiều người khui những chai rượu, cùng nhau cười náo nhiệt.Ngay cả Cassian thường im lặng và lạnh lùng cũng đang rót rượu cho ai đó. 'Cái quái- tại sao chúng ta lại tiệc tùng vào lúc nửa đêm...và nó đã diễn ra bao lâu rồi?'

" Jack!" Korka say xỉn kéo tôi vào rồi khoác tay lên vai tôi. " Họ đã làm được! Tin tức vừa mới đến một giờ trước! Chúng ta đã chiếm được thủ đô!" Anh ta chộp lấy chai rượu xong dúi vào tay tôi. " Chỉ còn thiếu mấy tỉnh phía bắc là toàn bộ đất nước thuộc về phe chúng ta. Tại sao cậu ko uống? Uống! Uống! Ngày hôm nay đám quý tộc đã bị lật đổ" Korka hét lên.

Tôi nhẹ nhàng gỡ tay Korka ra khỏi người tôi và đặt chiếc ly xuống. " Thật tuyệt Korka. Tôi chắc chắn rằng sang mai anh sẽ kể lại cho tôi. Tuy nhiên, xin lỗi bây giờ tôi cần đi ngủ."

"Jaaack." Korka kéo tôi trở lại. " "Jack Jack...Jackie boy. Cậu biết tôi thích cậu mà. Đi dạo cùng tôi."

Anh ta say xỉn tới mức khi lên cầu thang boong chính, anh ta tự vấp phải chân mình.

" Tôi nghĩ anh ăn mừng quá độ rồi, thuyền trưởng."

" C-Cáiiiii gìììì? Ko.... tôi mới uống có... hai...ba" Anh ta vui vẻ phản đối.

" Hai hay ba chén? Chai? Thùng?"

Korka nấc cụt. “..có lẽ là bốn."

Tôi nhẹ nhàng dẫn người đà điểu đến một cái thùng cạnh cột buồm chính, nơi anh ta vui vẻ ngồi phịch xuống và hớp thêm một ngụm nữa từ chai rượu trong tay.

Mọi thứ trở nên yên tĩnh trong 2 đến 3 phút

Ít nhất là nhiều nhất có thể khi bữa tiệc vẫn diễn ra ở bên dưới.

Marjhan lướt nhẹ nhàng trên những con sóng của đại dương cùng làn gió mát thổi vào khuôn mặt tôi.

Mặt trăng tròn vành vạnh và từng ngôi sao có thể nhìn thấy rõ ràng trong bầu trời gần như không có mây.

Thật là đẹp

Nhưng ngủ vẫn tốt hơn.

"Ừm, tôi đi ngủ đây." Tôi thông báo. "Ít nhất một trong số chúng ta cần phải tỉnh táo cho ngày mai."

Tôi quay đi, bằng lòng để cho thuyền trưởng ở lại cùng chai rượu thì hỏi tôi một câu hỏi…bất ngờ.

" Cậu còn nhớ những gì về mẹ cậu ko Parker?" Giọng Korka nhẹ nhàng. Buồn. . Loại giọng đầy ưu tư mà chỉ có một người đàn ông chỉ còn một bước nữa là say khướt mới có thể nói ra được.

Tâm trạng u sầu bao phủ lên như một tấm chăn ngột ngạt và một phần tôi rất muốn tiếp tục như thể tôi không nghe thấy anh ta. Tôi không giỏi với những cảm xúc quá đà hay những cuộc tâm sự đầy nước mắt như cái mà anh ta rõ ràng sắp bắt đầu. Dù sao…tôi cũng có thể làm phép lịch sự tối thiểu là trả lời câu hỏi của anh ta.

"Có. Tôi sống với cả cha lẫn mẹ cho đến khi trưởng thành."

Korka ậm ừ một cách buồn bã. " Vậy thì cậu thật may mắn...tôi hầu như không thể nhớ cha mẹ mình. Những tên quý tộc ở đất nước tôi bắt bà ấy đi khi tôi còn rất nhỏ. Tôi chủ yếu nhớ…tóc. Tóc màu cam. Giống màu của bình minh. Còn cha tôi thì…à…càng nói ít càng tốt.”

Nhà cách mạng lại làm thêm nốc rượu nữa. "Có quá nhiều điều sai trái ở đại dương chết tiệt này. Những kẻ cướp bóc. Những tên buôn nô lệ. Những tên bạo chúa thích làm những gì chúng muốn và những con quái vật xuất hiện nuốt chửng mọi người." Korka uống hết chai rượu trong một hơi. " Tôi tham gia Quân Cách Mạng nhằm giúp đỡ mọi người để cho mọi ngươi thấy rằng còn có hi vọng trong cuộc sống này... hơn là những sự bất công đáng nguyền rủa mà chúng ta vẫn luôn biết."

Anh ta ngửa cổ lên trời, nhìn chằm chằm vào thứ gì đó trên các vì sao mà chỉ anh ta mới có thể nhìn thấy. " Sớm thôi. Một vài tháng. Nhiều nhất là nửa năm. ...người dân Centaurea sẽ biết sự tự do không giống như bất cứ điều gì họ đã trải qua trước đây. Họ sẽ có khả năng đưa ra lựa chọn của riêng mình .Số phận của chính họ. Để không phải sống trong nỗi sợ hãi bị người của nhà vua phá cửa vào ban đêm và ném một cái túi lên đầu... hoặc mẹ của bạn."

Korka cúi đầu xuống nhìn chằm chằm vào sàn gỗ. " ... nhiệm vụ đã hoàn thành. Tới lúc chuyển sang vương quốc tiếp theo. Nhận nhiệm vụ tiếp theo." Anh ta đặt chai rượu xuống rồi dứng dậy, tư thế và giọng nói tỉnh táo đến mức ngạc nhiên. "Tôi muốn ở lại South Blue nếu có thể, nhưng cuối cùng thì tàu của tôi và tôi sẽ đến nơi mà Chỉ huy Lindbergh cảm thấy chúng tôi được sử dụng tốt nhất."

Korka tiến tới gần và đặt tay lên vai tôi. " Anh rất mạnh Jack. Anh rất mạnh. Anh mạnh hơn tôi. Mọi ngươi đều theo dõi anh tập luyện ngày này qua ngày khác. Quân Cách Mạng có thể sử dụng một người như anh. Tôi thực sự cần một người bạn như anh. Một người mà tôi tin tưởng giao cho Taniwha khi cô ấy có thể đi biển trở lại." Korka cười toe toét. " Cậu nghĩ sao?"

Ding!

Nhiệm vụ mới!

Nhiệm vụ: Bạn được mời nhận một vị trí trong Quân Cách mạng! Một tổ chức là cứu tinh của người này và là ác quỷ của người khác. Quân cách mạng là tổ chức gây tranh cãi và chia rẽ chính trị nhất trên hành tinh. Là một thành viên, bạn có thể đi 4 biển! Chiến đấu vì lẽ phải! Giúp hạ bệ những kẻ tham nhũng và có thể, chỉ có thể thôi mang lại một số thay đổi thực sự cho thế giới này...Mặc dù vậy, cảnh cáo. Khi bạn tham gia. Bạn sẽ tham gia cả đời.

Phần thưởng: + 50 điểm vào chỉ số bất kì trừ LUK, 1750 exp mỗi tháng, , 50.000 Beri mỗi tháng, x3 + 2 level vào bất kì kĩ năng nào. [Sách kĩ năng]: Truyền cảm hứng và một người bạn suốt đời (Korka).

Lưu ý: Chấp nhận [Nhiệm vụ] rồi sau đó từ bỏ Quân Cách Mạng, dẫn đến việc tất cả [Phần thưởng] bị tước bỏ ngay lập tức cũng như bị coi là kẻ phá vỡ lời thề và là người bợ đít Quý tộc Thế giới.

[CHẤP NHẬN / TỪ CHỐI]

Mắt tôi mở to

'Vãi... phần thưởng... quá lớn.'

Thành thật mà nói, ngay cả khi nghe câu chuyện cảm động của Korka, tôi vẫn còn ngái ngủ. Nhưng bây giờ? Bây giờ, tôi hoàn toàn tỉnh táo.

Ý tôi là + 50 điểm vào bất kì chỉ số nào trừ LUK, đồng nghĩa tôi nhận được [Perk] của WIS hay INT ngay lập tức.

x3 +2 level vào bất kì kĩ năng nào? [Bullet time] 1 cái [Sức chịu đựng] 1 cái và [Bullet Time] lần nữa?

Tiền ko quan trọng, exp tạm ổn. [Sách kĩ năng]: truyền cảm hứng, tôi ko biết là gì cả. Tôi chỉ có thể giả định 4 khả năng của kĩ năng này. Phần thưởng cuối cùng... nó ko quan trọng đối với tôi như những người ở thế giới này.

Đây quả là lời đề nghị đầy ma mị có thể khiến tôi run tay ấn [Chấp nhận]... nhưng nói tới cái giá phải trả. KO có gì miễn phí hết. Tôi thực sự ổn với cam kết suốt đời chỉ vì 1 chút thỏa mãn thức thời? Nếu tôi hối hận sau này thì sao?

"Jack? Anh vẫn ở đó chứ? Xin chàoooo" Korka vẫy tay trước mặt tôi, trở lại trạng thái say xỉn. " Tôi biết đây là quyết định quan trọng." Anh ta nói khi vỗ nhẹ vào lưng tôi. " Anh có thể dành 1 ngày để suy nghĩ nếu muốn."

"Không... Tôi xin lỗi Korka. Tôi sẽ ko khẳng định tương lai của bản thân bây giờ. Chết tiệt, tôi còn không biết tôi sẽ làm gì hai tuần nữa khi thời hạn 4 tháng kết thúc. Tôi ko nói là tôi ko tham gia tổ chức của anh... chỉ là ko phải bây giờ. Tôi coi trọng sự tự do của bản thâm. Tôi thích khám phá nguyên nhân của riêng mình hơn là bán bản thân cho nguyên nhân của người khác.”

Người hệ Zoan cau mày nhưng tôi có thể thấy trên nét mặt anh ta rằng đây là câu trả lời mà anh ta mong đợi. Anh ta thở dài nặng nề và lắc đầu chán nản, "Ừ. Đó là điều tôi nghĩ anh sẽ nói."

" Đi nào," tôi giơ bàn tay ra. " Để tôi đưa anh vào trong. Hãy ngủ một chút trước khi trời sáng."

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.