Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời Baterillian hướng về quê nhà.

Tiểu thuyết gốc · 1788 chữ

* 6 ngày sau *

Tôi đã tập luyện trong khu rừng trên đảo Baterillian tầm 1 tuần rồi. Nhờ có [inventory] gần như mọi thứ ở nhà đều được tôi mang đi trừ nhà vệ sinh. Thế nên mọi chuyện khá là thoải mái trong khi tăng cường gắn kết với Kiwi và trau dồi thêm kĩ năng nhờ [Prodigy's Shadow]

Hiện tại tôi vừa tăng thêm vài cấp độ của Soru cùng học thêm được khả năng nhìn tốt trong bóng tối nhờ [Seimey Kikan]. Tiếp đến là kiếm thuật, dù có chém rụng đống thân cây, ném các khúc gỗ lên trời rồi chém thì nó ko tăng thêm chút nào vẫn kẹt ở lv13. Tôi hi vọng bản thân chém ra kiếm khí để từ đó lần mò ra cách mở khóa Rankyaku.

' Chạy bộ thêm vài vòng nữa bằng Soru rồi đi ngủ. Tôi ko muốn thức đêm. Mai là ngày trọng đại.'

Tôi khá chắc là chỉ cần thêm vài giờ nữa ở cùng Kiwi là mối liên kết lên lv.5 nhờ đó.

Tôi cưỡi nó bay.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

3 ngày sau

" Nào, từ từ, hạ cánh từ từ. Giống như chúng ta đã tập Kiwi." Tôi nói đồng thời nhìn xuống con phố chúng tôi định đáp xuống. Mọi người quanh đó dừng mọi công việc, trố mắt há hốc mồm nhìn chúng tôi. Sao có thể trách họ được, tự nhiên có một con chim kích thước lớn như vậy xuất hiện trong con phố của họ.

" Xin lỗi mọi người vì sự bất tiện này" Tôi la lớn khi trèo xuống từ lưng Kiwi. " Tôi vẫn đang tập luyện vụ đáp xuống". Kiwi đưa tôi đến gần sát nơi tôi cần đến.

Tôi vòng ra trước con chim rồi gãi gãi vào cằm nó. " Ngoan đứng đây một chút chờ tao."

" Cậu Parker?" Một giọng nói quen thuộc vang lên.

Tôi nở nụ cười với người thợ rèn. " Chào ông Pascal. Đã 2 tuần trôi qua, cửa hàng của ông ko có vấn đề gì chứ?"

Người thợ rèn liếc nhìn qua chiếc kính hai tròng nhỏ của ông ấy về tôi với Kiwi, như thể ông ấy hoài nghi về những gì mình đang thấy. " À..." ông ấy nói

Tôi dành một chút thời gian quan sát con phố này. Dường như đây là nơi chưa bị lũ cướp biển đụng tới. Ở đây ko có bất cứ dầu hiệu nào của việc từng bị hỏa hoạn. " Rất vui vì ông và cửa hàng của ông đều ko bị làm sao!"

Ông ấy lặng lẽ gật đầu với tôi kiểu như ko biết phải trả lời như thế nào. " Cậu...cậu có muốn vào trong?"

Ding!

Bloodlust!

Ai đó gần đó muốn làm hại bạn. Từ: (Braxton Berwynne)

" Cảm ơn, tôi rất sẵn lòng." Tôi vui vẻ nói, hoàn toàn phớt lờ sát khí của Berwynne như muốn đục 1 lỗ trên lưng tôi từ phía bên kia đường. Tôi thừa biết ông ta ko muốn thấy tôi ở thị trấn này nữa, nhưng ông ta sẽ ko làm gì khi ở nơi công cộng như này. " Làm ơn, mời ông."

Tiếng chuông leng keng vang lên và Pascal ngồi sau quầy. " Tôi đã nghe cậu làm những gì tại buổi tối hôm đó. Tôi thực sự ấn tượng. Tôi biết cậu là thợ săn tiền thưởng nhưng cái gã mà cậu chiến đấu, hắn ta trị giá tận 40 triệu beri sao?"

"38. Nhưng tôi cam đoan hắn còn tăng giá."

Pascal cất tiếng lẩm bẩm gì đó rồi cúi xuống quầy . " Đây của cậu đây." Ông ấy nói, đưa cho tôi một cái hộp hình chữ nhật. " 10 bộ nạp đạn nhanh. Tất cả đều hoàn hảo trong thông số kĩ thuật. Tôi còn định làm thêm vài cái nữa nhưng.... không chắc cậu sẽ quay lại. Cậu tự nhiên biến mất. Nhiều người đã hỏi thăm cậu vào sáng hôm sau." Pascal dựa lưng vào ghế rồi nhìn ra cửa sổ bên ngoài. " Dù sao thì tôi đã biết được câu trả lời."

Tôi cũng nhìn ra cửa sổ thì thấy đám trẻ con chạy tới vuốt ve Kiwi. Những bố mẹ của đám trẻ đó cẩn trọng quan sát như bất kỳ bậc phụ huynh nào nên làm. Ko cần lo lắng, Kiwi hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của tôi.

" Nghĩ lại thì..." Pascal lại bắt đầu. " Tôi hình như vẫn còn yên cùng dây cương cho loại chim này. Mấy năm trước Fella cũng có ý tưởng tương tự. Rằng anh ta có thể thuần hóa một trong những con chim đó. Anh ta đặt hàng cho mọi thứ." Pascal cười to. " Tuy nhiên, như cậu tưởng tượng, mọi chuyện ko hề suôn sẻ. Anh ta buồn tới mức ko bao giờ quay trở lại lấy những món đồ anh ta đặt nữa."

" Ông ra giá bao nhiêu?" Tôi buột miệng, tỏ ra ko quá phấn khích. 'Cả yên lẫn dây cương? Hoho... chỉ số LUK đang bắt đầu phát huy tác dụng của nó. Giờ thêm cặp kính mắt bảo vệ mắt tôi khỏi gió nữa là hoàn hảo.' " Ông cứ nói con số đi, tôi sẽ trả đủ."

" Tiền nong gì." Pascal từ chối lời đề nghị của tôi. " Cậu đã giúp bảo vệ thị trấn. Còn tôi thì ko có sử dụng nó. Cậu cứ cầm lấy, ở đây nó chỉ tổ bám bụi. Nó là của cậu."

Pascal đi tới nhà kho và trở lại với đống đồ kèm theo chiếc yên. Ông ấy đặt nó lên quầy rồi chỉ cho tôi mọi thứ. ' Tuyệt, chất lượng da rất ổn. Kèm theo cả kính bảo hộ. Tôi còn chưa hỏi về nó.'

Tôi nhìn đống đồ mà Pascal đặt lên quầy, tôi cau màu. " Đây là rất nhiều thứ đấy, ông Pascal. Tôi ko thể nhận tất cả thứ này miễn phí được. Tôi phải trả ông một khoản tiền."

" Nếu cậu muốn," ông ấy nói với nụ cười. " Toàn bộ thứ này giá 100 beri."

Tiếng cười khúc khích của tôi thoát ra và tôi lục túi lấy đồng tiền. " Đc thôi." Tôi búng đồng xu tới chỗ người thợ rèn, và ông ta chộp lấy nó đơn giản trong lòng bàn tay. " Rất vui đc làm ăn với cậu, Parker."

Tôi cầm lấy hết mọi thứ rồi đi ra ngoài. Chuông vàng kêu leng keng lần nữa nhưng tôi nán lại ở giữa cửa. " Ông Pascal?"

"Hmmm?"

Tôi quay lại quầy của ông ấy, lấy một tờ giấy viết nghuệch ngoạc lên đấy mấy con số. " Đây là số của con ốc sên truyền tin của tôi." Tôi đưa cho ông ấy. " Tôi ko thể hứa là tôi sẽ ở quanh đây, nhưng Kiwi- con chim sẻ bên ngoài đó-, nó bay nhanh hơn bất kỳ con tàu Hải quân nào có thể ra khơi. Nếu cướp biển tới đây lần nào nữa, hãy gọi cho tôi. Tôi sẽ tới nhanh nhất có thể."

Parker nhìn vào tờ giấy và gật đầu. " Cảm ơn, cậu Parker. Tôi chắc chắn sẽ gọi."

Ra ngoài, tôi loay hoay với việc đặt yên lên lưng rồi điều chỉnh dây cương. Con chim sẻ nhìn tôi nhưng ko có bất kì phản ứng nào, Nó rất lành, gần như ai cũng có thể sờ vào nó.

3 phút trôi qua, tôi chuẩn bị xong xuôi cho chuyến đi tiếp theo. Đám đông thì quay lại nhịp sống hàng ngày, mọi công việc kinh doanh trở lại bình thường, và tôi cảm thấy Berwynne bước đến bên cạnh tôi với vẻ ngoài vui vẻ tràn đầy sức sống.

" Đi sớm vậy sao, con trai?" mrB nói. " Cậu vừa mới quay trở lại."

" Ừm," tôi trả lời, ngồi lên yên. " Chỉ quay lại đây lấy hàng đã đặt."

Mr.B bắt đầu đổi giọng, trở nên trầm hơn. " Tốt... cút ngay khỏi thị trấn này."

" Thư giãn đi ông già," tôi trả lời khi Kiwi bắt đầu bay lên không trung. " Tôi ko thấy mình quay lại đây sớm đâu."

' Và nếu có lý do trở lại đây. Lúc đấy ông đã quá già yếu, còn tôi thì trở nên mạnh mẽ hơn.'

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Những cơn gió gào thét qua tai tôi khi Kiwi vút bay trên bầu trời . 276 độ Tây Tây Bắc. 276 độ Tây-Tây Bắc' Tôi đưa chiếc la bàn gần sát vào mắt và quan sát chiếc kim lắc lư ngay giữa vạch '270' và '285'. Tôi gật nhẹ Kiwi làm con chim bay chậm lại. Tôi trải tấm bản đồ trên lưng đó rồi lẩm nhẩm.

Tôi đã cố gắng vạch ra một lộ trình thẳng từ Baterilla đến Kivuruk, nhưng giống như hầu hết các lần cố gắng thực hiện một kế hoạch, đã có trở ngại. Hóa ra... ...việc định hướng là một công việc khó khăn khi bạn không thể biết mình đang đi nhanh như thế nào và tất cả những gì bạn có là một chiếc la bàn và một vài hải đồ.

'Mình vượt qua chấm này chưa? Đó có phải hòn đảo mà chúng ta đã bay qua 10 trước ko? Mình ko... nghĩ...vậy?' Tôi lật tấm bản đồ và nghiên cứu nó từ một góc độ khác. 'Làm thế quái nào mình biết thứ này có chính xác hay ko cơ chứ? Nó chắc chắn là bản đồ được vẽ bằng tay. Những gì tôi biết là thứ này dùng để đánh đố mọi người, ko đáng tin chút nào."

Những sai lệch nhỏ sẽ không thành vấn đề khi tìm một hòn đảo lớn. Nhưng khi mục tiêu của bạn là một đốm xanh nhỏ bé giữa đại dương? Đó lại là câu chuyện khác. Mỗi milimet đều quan trọng.

" Ôi có lẽ mình quá quan trọng hóa vấn đề. Cái thế giới này toàn là biển, nên bản đồ hẳn phải dc làm rất nghiêm chỉnh. Được rồi, Kiwi" Tôi nói, gấp bản đồ lại. "Chúng ta thử điều chỉnh thêm một vài độ về phía tây xem như thế sẽ đưa chúng ta đi tới đâu. Nghe ổn đấy nhỉ, anh bạn?"

" Kee!"

Tôi chùng lưng xuống và siết chặt dây cương của nó. " Bất cứ khi nào mày sẵn sàng." Tôi nói cùng cái vỗ nhẹ.

"Kee-wee!"

Note: Hôm qua hôm nay tập trung vào vùng trung địa quá quên cả viết truyện :))

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.