Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tham chiến

Tiểu thuyết gốc · 1668 chữ

'Sương mù. Tại sao luôn có những đám sương mù chết tiệt vào hôm mình canh gác.' Trung úy Treacy tặc lưỡi khó chịu. Anh luôn ghét việc này. Kể từ tuần này tiên anh ta đăng kí làm hải quân cách đây nhiều năm. Anh ko thể chịu đựng được.

Sự chờ đợi, việc con tàu lên xuống theo sóng biển, căng mắt nhìn ra phía chân trời để tìm kiếm điều gì đó bất thường mà ko bao giờ có. Mà hiện tại anh còn ko thể thấy được cái gì. Với tất cả đám sương mù chặn tầm nhìn vào buổi đêm tới sáng sớm. Treacy sẽ may mắn hơn nếu cố gắng nhìn qua một ly nước đục hơn là nhìn xuyên qua màn đêm này.

Thông thường, anh sẽ cố gắng giết thời gian cùng những người đồng đội khác đang thức trực cùng. Thật không may, hôm nay ko được phép làm vậy. Nhất là khi mọi người đều trở nên cứng nhắc và căng thẳng vì tin rằng một hạm đội của kẻ thù 'được cho là' đang tiến về phía này. Anh ước gì mình có thể giống như những người khác dưới boong tàu, được nghỉ ngơi vào phút cuối trước khi có khả năng tham gia vào trận chiến lớn.

Từng phút trôi qua chậm chạp cuối cùng cũng biến thành vài giờ. Nó đủ lâu để có thể nhìn thấy vệt nắng mỏng manh đầu tiên xuyên qua những đám mây thấp lơ lửng mà Treacy nghĩ rằng có lẽ cả ca trực của anh sẽ trôi qua mà ko xảy ra sự cố nào... thì một bóng đen xuất hiện trong làn sương.

Thiếu úy rướn người nheo mắt nhìn vào đốm đen. "...cái quái gì vậy?"

~... the sea be ours, and by the powers, ~

~Where we will, we'll roam.~

Treacy từ từ lùi lại, mắt mở to khi một cái bóng biến thành hàng chục và tiếng ồn ào của hàng vạn giọng hát cùng hòa âm bằng giọng trầm và giọng nam cao vang lên trên mặt nước.

~Yooooo, ho, aaaaall hands, ~

~Hoist the colours hilligh, ~

Trên tổ quạ, tiếng chuông báo động bắt đầu vang lên liên hồi.

~ Heeeaaave ho, thieves and beggars, ~

~Neeeever shall we gilleee,~

" Hải tặc!" Từ đó bật ra khỏi miệng viên sĩ quan như phản xạ vô thức. " Hải tặc! Tất cả sẵn sàng chiến đấu!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

* Vương quốc Slyvaada, phòng nghỉ của Jack*

Giống như hầu hết mọi người trước khi ngả lưng mỗi đêm, tôi có nghi thức buổi tối riêng của mình mà tôi thường làm. Không có gì đặc biệt. Thậm chí là điều rất giống với của bạn. Nó bắt đầu với việc tắm vòi hoa sen nếu có sẵn. Một số người có thể thích trì hoãn việc này tới sáng nhưng tôi luôn thấy rằng việc tẩy tế bào chết kỹ trước lúc ngủ thì sẽ ngủ ngon hơn.

Tiếp đến là chăm sóc răng miệng. Bàn chải đánh răng, kem đánh răng, nước súc miệng, một ít chỉ nha khoa mà các nha sĩ khuyến nghị. Sau đó, tôi đổ đầy một chai nước lớn, cho vài viên đá lạnh vào đó và đặt nó cạnh giường ngủ khi tôi chắc chắn thức dậy vào sáng hôm sau trong tình trạng khát khô cả cổ. Tất nhiên, bước cuối cùng là sạc chiếc điện thoại trung thành để làm báo thức trong trường hợp tôi ngủ quá sâu

Mặc dù nhiều lúc tôi quên cái cuối cùng.

Bây giờ rõ ràng là kể từ khi đến thế giới One Piece này, tôi đã phải điều chỉnh thói quen này. Bạn không cần phải bận tâm nhiều lắm, nó vẫn gần tương tự như cũ. Tôi vẫn tắm rửa thường xuyên, mặc dù có khá nhiều ngày tôi phải ngủ ngoài trời trên một hòn đảo nào đó. Chăm sóc răng miệng ko thay đổi. Tôi cất mọi vật dụng cần thiết trong inventory nên ko có lý do gì ko sử dụng chúng. Chai nước nhựa thì đổi thành chai nước có thể sử dụng lại nhiều lần. và - trừ khi tôi ở trong một nơi sang trọng thì tôi thường chấp nhận việc ko có đá lạnh.

Nhưng tại sao tôi lại nói với bạn tất cả những điều này? Nó quan trọng sao? Nó quan trọng vì cái cuối cùng. Điện thoại hay ốc sên truyền tin. Thứ mà đôi lúc tôi...quên

Ốc trên truyền tin ko thể nào so được với điện thoại thông minh trên trái đất. Nó ko làm bạn thức cả đêm, nó ko phát video ngớ ngẩn trên internet trước khi bạn đi ngủ. Nó không có đồng hồ, không báo thức, không gì cả.

Nó chỉ là một chiếc điện thoại... mà cũng tình cờ là một con ốc sên. Nó ăn rau diếp và biết liên lạc. Đó là ... tất cả những gì nó làm.

Tôi thường cố gắng nhớ nhớ lấy nó ra khỏi [inventory] mỗi đêm. Bạn cần phải bắt mắt khi có người gọi khẩn cấp, ngay cả khi khả năng xảy ra việc đó cực kì thấp.

Vì vậy, để tôi kể cho bạn nghe, khi tôi thức dậy sau giấc ngủ ngon lành thì 6 cái thông báo đập vào mặt nói với tôi rằng tôi lại quên lần nữa.

Thông báo! Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi từ [Den-Den-Mushi]

Thông báo! Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi từ [Den-Den-Mushi]

Thông báo! Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi từ [Den-Den-Mushi]

Thông báo! Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi từ [Den-Den-Mushi]

Thông báo! Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi từ [Den-Den-Mushi]

Thông báo! Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi từ [Den-Den-Mushi]

Tôi dụi mắt nhằm xua đi cơn buồn ngủ còn xót lại và từ từ tung chăn sang một bên để ngồi dậy trên giường.

' Đệch... 6 cuộc gọi nhỡ? Mình bỏ lỡ chuyện gì vậy?'

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Vài giờ sau, gần đảo Mirifield

Luồng gió mạnh suýt làm tôi rớt khỏi lưng Kiwi khi chúng tôi lơ lửng trên không trung nhìn xuống trận thủy chiến bên dưới. Thú cưng của tôi vỗ cánh liên lục để lấy lại thăng bằng trên bầu trời, nhờ đó cuối cùng tôi được chứng kiến 2 phe đang cố xé xác nhau ra thành từng mảnh

Tôi đưa cái kính viễn vọng lên mắt và tất cả những gì tôi thấy là...

Hỗn loạn.

Một tên to xác cầm cặp rìu nhảy sang tàu hải quân nhỏ hơn. Hắn liên tiếp vung rìu vào bao người lính trước khi bị đạn bắn vỡ sọ, máu mé vương vãi khắp boong

Tiếng la hét của những người sắp chết phát ra từ một con tàu cướp biển, nơi cả con tàu và đám cướp biển đang dần bị giết bởi đủ loại nấm mốc, nấm độc. Một sĩ quan hải quân đứng giữa bọn chúng, lòng bàn tay của người này đang phát tán ra rất nhiều bào tử nấm.

Một con golem gelatin xanh cỡ goliath dậm chân xung quanh, vung bàn tay khổng lồ vào những tất cả những ai nằm trong phạm vị tấn công của nó. Đạn, đại bác liên nục nã vào nó nhưng tất cả đều vô dụng vì công kích đều bị chìm vào cấu trúc chất nhờn bên trong.

Không gian ngập tràn tiếng đao kiếm, tiếng súng nổ, tiếng hét. Tôi đã gọi cho Mori ngay lúc nhìn thấy thông báo cuộc gọi nhỡ, sếp ấy thông báo rằng các con tàu đều cố gắng giữ khoảng cách. 2 bên đều cố gắng suy yếu nhau thông qua đại bác tầm xa. Rõ ràng điều này đã sụp đổ vào thời điểm tôi bay tới. Nó cũng ko thể diễn cách đây lâu vì ko có ai đủ sức chiến đấu ác liệt như này trong hàng giờ liền. Không khi những tên pháo hôi, những kẻ yếu xác chưa chất đầy trên các con tàu.

Má ơi, nó như trận marineford thu nhỏ. Tôi ko ngạc nhiên khi quá nửa người ăn trái ác quỷ tại South Blue có mặt ở đây.

Thôi thì cũng tới lúc tham chiến.

Tôi nhảy khỏi lưng Kiwi và bắt đâu lao xuống hai con tàu gần nhất vừa đầm sầm vào nhau. Tôi lập tức sử dụng [Tekkai Kenpo] để che chắn cho bản thân. Mặc dù tốc độ sẽ bị trừ đi rất nhiều nhưng tôi ko muốn bản thân xuống địa ngục trần gian này mà ko có chút bảo vệ nào, nhất là khi đạn bay tứ tung khắp nơi.

Tôi lao tới giữa 2 người đang muốn giết nhau và rõ ràng là cả hai đều lảo đảo lùi lại trước sự tham gia bất ngờ từ tôi. Cả [bullet time] lẫn [hồi phục] được kích hoạt còn tôi tranh thủ quan sát cả 2 người này.

Một trung sĩ lv17 tên 'Cook' đấu với tên cướp biển băng Hornigold cấp lv14, họ tên hắn là gì tôi ko quan tâm. Hắn đơn giản chỉ là 1 trong hàng nghìn tay chân của gã bọt biển.

Theo những gì tôi đọc được từ quan sát, viên trung sĩ này đủ sức hạ được tên này..., nhưng điều đó ko ngăn cản tôi lao vào tên cướp biển đá hắn một cú cực mạnh làm hắn nằm im luôn. Tiếp tới xuất hiện 2 tên có cấp độ tương đương lao tới cầm kiếm giơ cao và thật dễ dàng để bắt lấy cổ tay chúng, vặn tới khi nghe thấy tiếng rắc một cái thì ném chúng sang một bên như đống rác.

Xong việc, chỉ tiếc là ko nhận được dù chỉ 1 exp, tôi gật đầu nhanh với anh chàng trung sĩ rồi tiếp tục qua con tàu khác.

Ngày hôm nay sẽ khá là dài cho xem.

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.