Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến về Yateron

Tiểu thuyết gốc · 1832 chữ

Tôi tắt [Quan sát] rồi nhanh chóng nói, " Đợi đã! Hắn thuộc hệ Paramecia! Đừng để hắn chạm vào-"

Đã quá muộn. Hack vẫn giữ nguyên tư thế của mình khi nắm đấm dễ đoán của tên lính đánh thuê nhắm thẳng vào lòng bàn tay của người cá. Ngay lúc này một chiếc piston bạc nhô ra từ khuỷu tay kẻ tấn công và bắn ra với lực cực mạnh.

Lực từ cú đấm bỗng chốc tăng lên nhiều lần làm Hack bị thổi bay tới tòa nhà gần nhất. " “Zepepepepe! Tao luôn bất ngờ với việc mấy thằng bị tao đấm luôn đứng im ăn đòn." Tên lính đánh thuê cười. " Một lũ ngu đần."

Tôi rời mắt khỏi tên đó và tập trung vào đám lính xung quanh đang tiến lại gần. Những tiếng cười đùa man rợ, thích thú giữa bọn chúng khi các thể loại vũ khí được lấy ra từ chìu, kiếm, súng, đao...có cả thằng điên mang theo Kusari-gama nữa kìa."

Đằng sau chúng, mục tiêu của tôi đang đứng nhếch mép cười, cao hơn hẳn lũ còn lại tận mét rưỡi, ra lệnh cho đám tay sai từ từ mà tận hưởng.

*' Haizz... mọi chuyện tệ đi nhanh thật.' *

3 ngày trước.

Đệch, nó đã xảy ra rồi.

Enies Lobby là ngày hôm nay.

Có một phần trong tôi thực sự cảm thấy ghen tị. Tôi vất vả nhiều tháng giải quyết vấn nạn cướp biển và thậm chí sau cuộc chiến với Hornigold, các tờ báo không bao giờ đề cập đến tôi ở trang ba. Ngoại trừ mấy trang báo nhỏ ở địa phương, mà tất cả chúng ta đều biết thế chả có tẹo ý nghĩa nào. Phải thừa nhận Lindbergh đã hoàn toàn đúng. Sẽ không có lợi cho chính phủ nếu quy một phần công lao dành cho tôi. Điều này sẽ chẳng bao giờ xảy ra. Tôi hiểu cách thế giới vận hành.

Trong khi đó, Luffy tấn công một pháo đài nhỏ và đột nhiên cậu ta có mặt trên trang nhất của vô số tờ báo. Chắc chắn đó là một pháo đài khá quan trọng, ít nhất về mặt biểu tượng, nhưng nếu xét về thực tế, việc ngừng sử dụng Enies Lobby cũng chảng sao cả.

" Chọn mục tiêu kế tiếp đấy hả?"

Tôi hạ tờ báo xuống nhìn đồng đội bất đắc dĩ của tôi bằng ánh mắt đánh giá. Ông ta trông thật ngớ ngẩn. Mặc võ phục karate dưới chiếc áo choàng đó. Chúng được cho là cách để che giấu thân phận. Cố gắng hòa nhập với môi trường xung quanh. Nhưng làm thế quái nào mà một tay người cá da vàng ăn mặc chả giống ai có thể hòa mình vào đám đông? " Không. Tôi đơn giản là muốn bắt kịp với thế giới." Tôi trả lời.

Hack đáp lại bằng tiếng hừm rồi quay lại điều khiển bánh lái. Con tàu nhỏ dành cho hai người này là một trong những thiết kế nhanh nhất của tàu buồm nhưng nó vẫn quá chậm so với Kiwi. Tôi chắc rằng chúng tôi chỉ mới đi thuyền trong vài giờ, tuy vậy cảm giác lại thấy lâu hơn nhiều.

Tôi còn định dùng Kiwi trở 2 chúng tôi tới Yateron nhưng ai ngờ là người cá có khung xương đặc cùng lượng cơ rắn chắc hơn người bình thường. Thế nên dù Hack chỉ cao hơn tôi 1 cái đầu nhưng ông ta nặng gấp 3 lần tôi, do vậy Kiwi ko thể chở nổi.

Còn một cách khác là tôi mời Hack ngồi vào trong [Inventory] nhưng nhanh chóng bị từ chối bằng tiếng gừ' không' khác cộc cằn. Kết hợp với những lần ông ta nói chuyện thì tôi bắt đầu có ấn tượng ông ta ko thích tôi cho lắm.

Tôi chả biết lý do tại sao, hẳn có điều gì đó trong cách làm việc của tôi khiến ông ta ko thích.

" Nhân tiện, tôi có câu hỏi về nhiệm vụ này nếu ông ko phiền." Tôi bắt đầu, gấp tờ báo rồi để nó sang một bên. Hack chỉ nhìn sang tôi bằng ánh mắt mà tôi có thể coi như là ' đồng ý'. " Chúng ta đã nói nhiều về gã Mengsk này. Không có trái ác quỷ. Phong cách chiến đấu hoàn toàn dựa vào sức mạnh cơ bắp. Vũ khí là đôi găng tay bọc thép. Thế thì quá đơn giản. Cái mấu chốt tôi muốn hỏi là... nếu hắn ta gia nhập băng nhóm lính đánh thuê được phép làm tất cả những việc khủng khiếp với lý do ' săn những kẻ phản động' dưới sự bảo trợ của tên đức vua khốn khiếp. Vậy tại sao tổ chức mấy người chưa loại bỏ gã hôn quân này? Đó không phải là loại nhiệm vụ mà tổ chức của mấy người đang làm sao? Đến những vương quốc nơi người dân bị áp bức để quậy phá cho tới khi cách mạng nổ ra?"

" Thường thế..." ông ta thừa nhận cùng ánh mắt khó chịu. Như thể chỉ cần đồng ý với tôi cũng làm ông ta không được vui thì phải.

" Thế... có gì khúc mắc ở đây? Các người đã xử lý Centaurea ổn thỏa. Hạ bệ luôn cả đám quý tốc nếu tôi không nhầm. Vụ này thì khác biệt gì?"

Hack quay lại nhìn tôi, vẻ mặt phẫn uất dâng lên trên khuôn mặt ông ta! Một nếp nhăn sâu kéo ở má ông ta và dường như ông ta sắp chuẩn bị la hét. Ông ta mở miệng ra để làm như vậy … xong rồi lại thở ra hơi thở nặng nhọc thoát ra khi đôi mắt nhắm nghiền. "... không đơn giản như cậu nghĩ." Ông ta nói bằng giọng điệu dễ nghe hơn nhiều. "Để ngọn lửa cách mạng bùng lên, thì trước hết phải có mồi lửa. Người dân Yateron... dường như đã mất đi ý chí phản kháng. Giống như con thú bị roi vọt hàng ngày. Có những người hiếm hoi dám đứng lên... … nhanh chóng nhận ra rằng họ chỉ có một mình. Chúng tôi có một số đặc vụ phân tán khắp nơi để cứu thoát những người chúng tôi có thể cứu, ngoài việc đó ra thì chúng tôi không thể làm gì khác nữa."

Ông bạn người cá bắt đầu ra vẻ như một thầy điềm tĩnh đang giảng dạy cho một học sinh ngỗ nghịch. Tôi hơi bực bội với ý nghĩa đó nhưng miễn ông ta- " Cậu có từng học lịch sử đại dương này? Hack hỏi. " Cậu biết được bao nhiêu điều về vương quốc chúng ta sắp đặt chân tới?"

Các ngón tay tôi đan vào nhau khi cuộc trò chuyện bắt đầu trở nên nghiêm túc. " "Không nhiều." Tôi trả lời. " Chỉ những chuyện ở bề nổi."

" "Yateron là một vương quốc rộng lớn. Nhưng nó lại thiếu hụt nguồn lực để duy trì lãnh thổ đó. Nó có thể lớn thứ 3 về diện tích nhưng nếu so về mặt kinh tế, nó luôn được xếp hạng thấp hơn rất rất nhiều. Nghèo đói và thiếu thốn rất phổ biến đến nỗi chúng có thể được nhìn thấy ở mọi ngôi làng, thị trấn và mọi thành phố. Ngay cả thủ đô cũng ko phải ngoại lệ, trong quá khứ những của cải ít ỏi được tạo ra đều bị hoàng gia thu lại tích trữ trong những căn hầm kín."

" Trong quá khứ?" Tôi nhắc lại lời nói của ông ta. " Tôi đang nghe về một sự thay đổi?"

Hack gật đầu. "Chỉ chưa đầy hai thập kỷ trước, khoảng 18 tháng sau khi Vua hải tặc bị hành quyết -và tình cờ là thời điểm ta gia nhập quân cách..., nhà vua của của Yateron qua đời mà ko có người kế vị. Chết không rõ nguyên nhân, và có rất nhiều tin đồn về cái chết của vị vua này. Mà thôi, giờ nó ko còn quan trọng nữa. Thấy thế chính phủ thế giới can thiệp và chọn đích danh người kế vị. Một người đến từ Mariejois tên là Edmund Rosenwald."

Tôi nhướng mày. " Hả? Họ chọn bừa một người lên trị vì một quốc gia?"

Hack vẫy tay bác bỏ sự hoài nghi của tôi. " Hắn có vẻ là cháu trai của một Thiên Long Nhân với một nô lệ tình dục. Cơ hội đôi khi đến với loại quý tộc giả này. Nó phụ thuộc vào tính khí của người mà hắn có quan hệ họ hàng. Như ta đã nói, sau khi cơ hội được trao cho Rosenwald, hắn cai trị Yateron trong hơn 10 năm mà ko xảy ra bất cứ biến cố nào. Nền kinh tế dần cải thiện, mức sống của dân chúng được tăng lên theo từng năm, quân cách mạng từng định bỏ Yateron ra khỏi danh sách thì bỗng dưng nội chiến xảy ra."

Câu nói này làm tôi ngạc nhiên. " Khoan, cái gì?... Nội chiến tự nhiên chui từ đâu ra? Không có cảnh báo hay căng thẳng gia tăng? Mọi thứ đang ổn định và rồi BÙM có cuộc nội chiến xảy ra?”

Người cá gật đầu lia lịa. " Tất cả đều bất ngờ. Mặc dù ta cho rằng 'nội chiến' ko phải thuật ngữ chính xác nhất. Từ đó ngụ ý rằng có 2 bên chiến đấu với nhau. Ở Yateron nó không diễn ra như vậy. Những người cung cấp thông tin đã báo cáo rằng dường như chỉ sau một đêm Rosenwald đã đảo ngược tất cả trừ một một số cải cách. Quân đội tràn ra đường. Thiết quân luật được ban hành. Bất kỳ ai phản đối đều bị xử tử công khai theo cách cực kì tàn bạo. Nhen nhóm vài nhóm kháng chiến nhỏ lẻ nổi lên, chúng tôi thậm chí còn cố gắng giúp đỡ họ, mặc dù tất cả nhanh chóng trở nên vô ích. 4 năm sau, đất nước vẫn ở trong tình trạng này. Dù thiết quân luật đã được gỡ bỏ nhưng nó đã ăn sâu vào trong đầu người dân. Các nhóm lính đánh thuê như nhóm mà Mengsk tham gia được tự do đi trên đường phố thay cho quân đội và dân thường không dám làm bất cứ điều gì vượt quá giới hạn.”

' Shit,' tôi cảm thấy bản thân bồn chồn khi cố gắng tưởng tượng ra cái vương quốc chết dẫm này. 'Lại một thiên đường nữa.' Cơn sóng đánh vào mạn phải thuyền thu hút chú ý của tôi. 'Hãy thêm điều này vào danh sách các lý do tại sao cần hoàn thành nhiệm vụ này thật nhanh chóng.'

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.