Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ địch tự tìm đến

Tiểu thuyết gốc · 2861 chữ

" Không là không, lần này mày không được đi cùng, tao nghiêm túc đấy." Tôi cố gắng hết sức để tỏ ra nghiêm khắc nhưng thật khó. Đặc biệt là khi 2 đôi mắt to tròn đang nhìn chằm chằm vào tôi. " Mày ở lại."

Kiwi dụi dụi đầu vào người tôi. " "Kee-Wee. Wee Wee Kee? Kee Wee Kee Kee!"

" Tao biết, tao biết. Và tao rất biết ơn việc mày đã trông chừng chúng tao trên chuyến đi thuyền vừa qua. Thay trang phục có thể làm người dân ở đây không nhận ra tao nhưng còn mày thì quá nổi bật."

"Jack." Hack gọi to từ đằng trước. " Nhanh lên, càng nán lại cảng lâu, khả năng bị lộ càng lớn."

" Rồi rồi, tôi biết rồi." tôi xua xua tay. " Cho tôi thêm mấy giây." Bọt trắng cuộn lên từ mặt nước và liếm vào đôi giầy của tôi. " Chúng tôi đã neo đậu chiếc thuyền nhỏ này tại một hốc tường buôn lậu cũ được khoét sâu vào bức tường đá ở đâu đó dọc theo bờ phía tây của vương quốc. Hack khẳng định nó từ lâu đã bị bỏ hoang và tôi đồng ý với ông ta rằng trông nó hoàn toàn giống như vậy nhưng... sao cũng được. " Thế này nhé! Ngoan ở lại đây và sau khi tao quay lại, chúng ta sẽ đi tới địa điểm câu cá đặc biệt mà chúng ta từng khám phá ra tại Benimeria? Mày nghĩ sao?"

Đáp lại lời nói là hành động nằm phục xuống bãi cát ăn vạ như một đứa trẻ. Nhưng tôi biết là ẩn sau hành động như thế là sự phấn khích long lên trong ánh mắt của nó. Nó không thể giấu nổi tôi.

Hứa hẹn đi tới Benimería chẳng khác nào hứa đi ăn gà rán cùng đứa trẻ 4 tuổi.

Tôi cười rồi vỗ vỗ nhẹ vào đầu nó. " Thế mới ngoan chứ."

Mối liên kết của bạn với 'Kiwi' đã tăng lên!

Liên kết Lv. (18/20)=> lv(19/20)

Chuyến đi ngược dòng trên sông không có gì đáng để kể. Một người nào đó thuộc quân cách mạng đã để sẵn một chiếc bè buôn bán nhỏ để chúng tôi sử dụng nhánh sông nông không thông ra biển.

Nửa giờ chèo thuyền đi trên dòng sông cuối cùng trở thành ngửa ngày khi chúng tôi kết nối với con sông lớn hơn và chúng tôi cũng chèo qua con sông đó. Vào thời điểm màn đêm buông xuống, chúng tôi đã nhập vào dòng chính của dòng sông.

Dù không được bay trên trời như thường lệ, nhưng nhờ Hack bơi xuống nước đẩy thuyền giúp tốc độ tăng lên đáng kể. Từ một chuyến đi bộ có thể mất tới 6 ngày được giảm xuống chỉ còn một ngày bằng đường thủy. Trăng tối nay ko quá sáng, nhưng qua ánh sáng hạn chế của nó tôi đã có thể nhìn thấy thành phố ở phía xa xa. Nơi này có kiến trúc giống như đế quốc Mogul vậy. Nếu Water 7 đóng vai trò tương tự như Venice, Dressrosa đậm chất Tây Ban Nha, Alabasta là Ai cập.... thì tôi nghĩ rằng tôi đã tìm thấy Ấn Độ.

Tốc độ của chúng tôi bắt đầu giảm dần khi chỉ còn cách thành phố vài dặm và Hack quyết định dừng lại, chuyển sang đi bộ. Bước lên khỏi mặt nước tôi thấy vô số vết sẹo cùng vết thương trên lưng thường được che giấu bởi chiếc áo gi-lê làm tôi tự hỏi người đàn ông này đã trải qua biết bao trận chiến. " Vậy chúng ta có cách nào vào bên trong mà ko cần đi bằng cổng trước không?" Tôi hỏi.

"Nếu tiếp tục men theo đường sông, chúng ta sẽ đi tới đường cống xả nước của thành phố. Nó đưa ta tới bên dưới thành phố. Hãy nhanh lên, chúng ta cần phải tìm nơi trú ấn trước khi mặt trời ló rạng. Bình minh chỉ còn cách vài tiếng nữa."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nói theo cách đơn giản, thành phố thủ đô Nadhurpal... ảm đạm. 'Đây là thủ đô một nước?' Bạn có thể hiểu so qua một đất nước thông qua cách kiểm tra cơ sở vật hạ tầng của nó và đất nước này..thực sự không có bất kỳ cơ sở hạ tầng nào. Tôi không nói theo nghĩa đen. Có nhà ở, dù chúng giống túp lều hơn. Có các quầy hàng, nhưng phần lớn trống rỗng. Có những con đường, những con đường xuống cấp trầm trọng.

Thứ duy nhất thuyết phục tôi rằng bản thân không đi tới nhầm địa điểm là cung điện khổng lồ theo phong cách hồi giáo. Bạn từng xem Aladdin bản hoạt hình của Disney? Bạn có nhớ đoạn mở đầu mô tả cung điện tại vương quốc Agrabah? Nơi này cũng như thế.

Hack đứng bên cạnh, hơi khom người nói chuyện gì đó với một nhân vật trùm đầu trong khi mắt vẫn để ý xung quanh. Thưc sự làm vậy chả khá tốn công vô ích. Người dân ở đây không khác gì những con mèo hoang. Chỉ cần ngửi được mùi người lạ là nhanh chóng tản đi.

Những bước chân chậm rãi bước dọc trên con hẻm nhỏ và tôi quay lại gặp đối tác của mình vừa trở về từ cuộc nói chuyện nhỏ. " Có gì mới?"

Người cách mạng gật đầu trong sự thất bại. " Không có gì chúng ta chưa biết. Mục tiêu ở trong thành phố nhưng đó là tất cả những gì người đưa tin có thể khẳng định chắc chắn" Ông ta to nhỏ dưới lớp áo choàng, tiếng cộc cằn đặc trưng ko lẫn đi đâu được. " Có một nguồn tin khác mà chúng ta có thể thử. Một người đã thiết lập ngôi nhà an toàn cho chúng ta. Tuy nhiên, phải bỏ tiền ra mới được ở."

Tôi lơ đễnh gật đầu, " phải chịu thôi chứ biết sao giờ," tôi nhìn xung quanh thì thấy một người nội trợ đang phơi quần áo và trong 3 giây tiếp theo cô ta biến mất sau cánh cửa sổ bằng gỗ được đóng sầm lại. " Bất cứ giá nào để tìm ra manh mối." Tôi thở dài nói. " Vừa tới nơi này mà tôi đã muốn về."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lại thêm một ngày nữa trôi qua. Tôi ngồi ủ rũ trước cái bàn, cố gắng ổn định lại tâm trạng. Hôm nay thực sự làm tôi khó chịu

Chả là hôm nay chúng tôi tìm được manh mối đầy hứa hẹn. Một manh mối giúp chúng tôi tóm gọn mục tiêu rồi rời khỏi nơi chết tiệt này trước bữa tối. Manh mối thậm chí còn khiến chúng tôi tình cờ bắt gặp cảnh một người đàn ông bị nhóm côn đồn đánh đập trên đường phố.

Tôi định lên dạy cho chúng một bài học thì Hack giữ tôi lại, thì thầm vào tai tôi phải thận trọng. Đừng tự tạo ra rắc rối không cần thiết. Tôi đành cắn răng chấp nhận, lý do tôi ở đây để làm công việc Lindbergh giao.

Lũ này cần 6 giây là đủ, [Soru] vào chính giữa đấm đá mấy phát rồi biến mất. Nếu muốn an toàn hơn thì đợi đám côn đồ này đi vào hẻm rồi thịt. Người đàn ông tội nghiệp nằm dưới đất kia dù vẫn sẽ bị thương khắp người nhưng ít nhất tôi đảm bảo đám thủ phạm không thể tái phạm trong khoảng thời gian dài. Chúng tôi... đơn giản quay đi, coi như ko thấy.

Việc này làm tôi bực bội. Chúng tôi thấy mà không làm gì cả. Giống y hệt những người xung quanh. Không thèm giúp đỡ. Không thèm thò cổ ra ngoài. ' Mình thực sự ghét chơi trò trốn tìm này.' Tôi đập mặt xuống bàn. Tôi muốn làm theo cách mọi khi. Chỉ cần thu hút sự chú ý của đám lính đánh thuê này thì bọn chúng sẽ tự mò đến. Hơn nữa mối liên hệ giữa tôi và quân cách mạng làm gì có ai hay. Sẽ chẳng quá khó để dựng nên câu chuyện rằng thợ săn hải tặc Jack Sparrow đang ở thành phố này đi săn những kẻ bị truy nã.

' Mày có thể làm việc này đơn độc. Giải quyết tất cả mọi thứ trong ngày hôm nay.' Ý nghĩ đen tối lại xuất hiện trong đầu tôi. Cũng chính phần phản bội trong não tôi đã gợi ý rằng hãy bỏ qua nhiệm vụ 1 tỷ beri để đi thẳng tới quần đảo Sabaody giết Eustass. Và như mọi khi nó lại muốn tôi tự mình đi tìm tên khốn phản bội quân cách mạng rồi trực tiếp đem nộp cho hải quân để hoàn thành nhiệm vụ. 'Tất cả những gì mình phải đánh đổi là mất toàn bộ uy tín của mình với quân cách mạng lẫn việc Lindbergh mắc nợ mình'. Khỏi cần cân đo đong đếm cũng thừa biết cái nào lợi hơn.

Tôi xoa xoa vào gáy. Hãy nghĩ tới những việc tích cực. Đúng thế, để xem nào... . [Natural Growth] tiếp tục mang lại cho tôi 10 STR. Việc này luôn luôn là điều tốt. Còn nữa, hải quân dường như đã từ bỏ việc chiêu mộ. Đã 1 tuần kể từ cuộc điện thoại với Kong mà con ốc sên của tôi vẫn nhận cuộc gọi-

Và đột nhiên có quả cầu thép phá nát cửa trước

"Yoo-hoo!" một giọng trầm cất lên từ bên ngoài. " Chúng mày lết đít ra ngoài cho tao."

~~~~~~~~~~~~~~

Trở lại hiện tại.

"Ô hô?" Ngón trỏ và ngón cái của hắn lướt nhẹ trên cằm. " Bây giờ tao đã nhìn mày kĩ hơn, mày thực sự là gương mặt mới." Lời nói hiếu kì của đối tượng bị quân cách mạng săn lùng vang lên. " Tao biết thằng cá kiểu gì cũng sẽ tìm tới tao. Nhưng mày... đừng nói với tao là thằng mèo già sai một tên lính mới tới đây bắt tao. Nếu đó là sự thực thì tao sẽ chết vì nhục mất."

Tôi rời mắt khỏi Hack vừa bị đánh bay đi. Ông ta chưa chết nổi đâu. Tôi nhìn quanh đám lính thuê này. Tên phá cửa lv.19 'Rác. Calhoun gã ăn trái Piston Lv44 'Vớ vẩn'. Bộ tứ tay sai đứng trước 27, 28, 31 và 24 'nhiều rác hơn thì vẫn là rác'. Gã xấu xí đi cầm kusarigama? 'Bỏ qua' Mengsk cao chót, kiêu ngạo đứng ở sau? Lv80 'Mối đe dọa'

" Tao muốn đính chính rằng tao là người được thuê tới đây tóm mày về chứ ko phải hạng lính mới." Tôi trả lời. " Nhân tiện, tao muốn nói lời cảm ơn tới tất cả chúng mày."

"Hả?" Hắn có vẻ thích thú. " Cảm ơn nhóm của tao vì điều gì?"

" Giúp tao kết thúc trò chơi trốn tìm này." Tôi 'Kamisori' lên phía trước chỉ ngón tay lên đầu mục tiêu 60 triệu. "[Shigan]!" ' Xin lỗi Lindbergh, tôi biết ông muốn bắt sống hắn nhưng tôi thì muốn hoàn thành nhiệm vụ của mình.'

Ngón tay tôi chọc thẳng vào đầu hắn với mục đích kết thúc trận chiến nhanh chóng thì-

0 Damage! (14,920/14,920)

Cơn đau nhói bùng lên từ ngón tay và tôi cảm thấy nó hình như bị gãy. Cứ như đục vào vật thể không thể xuyên thủng. Những chiếc vảy tê tê màu nâu vàng bao phủ toàn bộ người hắn và nụ cười nhếch mép đầy tự tin của kẻ từng là cựu quân cách mạng xuất hiện. " Giỏi, mày làm tao ngạc nhiên. Xem ra mày là một con bọ nhanh nhẹn."

Cánh tay của hắn vung lên, đùa hắn nhanh quá, buộc tôi phải [Geppo] một cách hấp tấp. " Mày có trái ác quỷ?" Mắt tôi bắt đầu nheo lại [Quan sát] hắn một cách chi tiết.

" Ngạc nhiên, ngạc nhiên chưa, tin tình báo của lũ quân cách mạng đã cũ mèm. Lời khuyên dành cho mày nếu mày muốn gia nhập cùng bọn chúng, tốt nhất mày nên quen với nó. Chuyện này xảy ra như cơm bữa." Mengsk chế nhạo. "Quan trọng hơn, tao thấy mày là chủ đề còn thú vị hơn. Có phải vừa rồi mày thi triển hai trong số lục thức? Xem ra mày ko phải là lính mới. Liệu con mèo già có biết hắn đã thuê đặc vụ Cipher Pol đi bắt tao?"

Chắc hẳn có gì đó biểu hiện trên khuôn mặt tôi làm hắn cười lớn. " Sao? Ngạc nhiên vì tao nhận ra tuyệt kĩ của lũ chúng mày? Tao đã tham gia vô số chiến dịch ở Grand Line. Lũ chính phủ bọn mày ko biết bao nhiêu lần gửi sát thủ đến ám sát tao. Mặc dù vậy, tao thừa nhận tao mới chỉ nhìn thấy 1 gã tới từ Cp9. Hắn muốn moi ruột tao. Mày biết chuyện gì đã xảy ra với hắn ko?"

Một vũ khí bằng bạc giống như cestus của võ sĩ giác đấu xuất hiện trên bàn tay phải của hắn. Một cái nữa xuất hiện lên tay trái. " Tao dùng thứ này đánh hắn tới chết."

"Zepepepe! Mày ba hoa quá đấy Mengsk!" Tay Paramecia lao vào tấn công tôi, giữ chặt găng tay đấm bốc màu đỏ của hắn trước ngực. " Đặc vụ bí mất của chính phủ cũng được, quân cách mạng cũng được. Tất cả đều phải phơi xác ở đây."

Giống như với Hack, một piston quá khổ xuất hiện ở khuỷu tay hắn và sẵn sàng thổi bay tôi. Tốc độ của hắn không tệ nhưng ko có gì mà [Kami-e] không né-

"Four Thousand Tile True Punch!" Ông bạn người cá quay trở lại chiến trường bằng cách không thể ngầu hơn. Quần ào tuy có đôi chút rách nát, gạch vụn còn bám trên người, nhưng nhìn chung là ko hề hấn gì sau khi được du lịch qua mấy bức tường làm bằng đất sét.

Mặt khác, kẻ ăn trái ác quỷ ăn trọn cú đấm hộc máu mồm bay đi. " Xin lỗi vì sự bất cẩn của ta." Bậc thầy võ thuật nói bên cạnh tôi, thủ thế. "Sẽ không có lần thứ hai."

"Đừng lo" Tôi trả trả lời dễ dàng. " Tuy nhiên. tình báo của mấy người làm ăn hơi bị chấm hỏi đấy nhé." Tôi chỉ vào phía tên người tê tê.

Và hắn sở hữu trái ác quỷ quá lỗi.

Tôi đọc xong thông tin từ [Quan sát], toàn mấy tin xấu. Cũng giống như mọi Zoan khác tôi từng đối mặt, Mengsk ăn tỉ những cái buff vào mồm.

.... Ở dạng lai của trái ác quỷ. Đối thủ của bạn nhận thêm 60% vào STR, 125% vào VIT, 10% vào DEX và giảm 50% lượng sát thương nhận vào.

Bạn có nghĩ hệ thống gặp lỗi đánh máy không? Tôi thường nghĩ là không nhưng nếu những gì tôi đang đọc ở đây là chính xác thì bằng chỉ bằng việc mọc thêm vài cái vẩy trên người, hắn mạnh tới mức lố bịch.

'Ai biết được là [Resilience] cùng [Sức chống chịu] của tôi lại hít khói trước khả năng phòng thủ cái trái tê tê này.' Ở trên trái đất, tê tê có thể cuộn tròn chống lại những con sư tử đói, nhưng ở One Piece, có khác gì chiếc xe tăng bọc thép sống đâu.

"À. Chào Hack. Đã lâu không gặp." Mengsk mở miệng. " Xin lỗi về sự quá sốt sắng của những người bạn mới của tôi. Tính của hắn luôn hấp tấp như vậy đấy."

“Cựu chỉ huy Mengsk,” Hack nói, lời lẽ cứng rắn như sắt. " Ta cho ngươi một cơ hội đầu hàng trong danh dự."

" Đừng nói với tao chuyện vớ vẩn đó," gã tê tê khinh miệt. " Lũ chúng mày! Hãy cho những người quen cũ của tao biết những gì tốt nhất của chúng mày!"

Đủ loại vũ khí giơ lên và có vẻ cuộc nói chuyện bước vào hồi kết. Hack dậm mạnh xuống đất, làm khối đá trồi lên trở thành tấm lá chắn trước làn đạn đầu tiên bay về phía chúng tôi.

Còn tôi né tránh, các bạn thấy đấy. Giống như một người bình thường.

" Tôi sẽ xử tên trùm" Tôi hét lên với đối tác của mình, lướt qua tên lv.20 và hạ hắn bằng một cú đấm móc. " Phiền ông hạ dùm tôi đám kém cỏi này nhé?"

Hack đành chấp nhận trong sự khó chịu. Với cú đấm về phía trước, tảng đá được ông dùng làm lá chắn đã đâm sầm về phía đám tay sai. " Ta sẽ xoay sở."

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.