Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới chuyển động (1)

Tiểu thuyết gốc · 2393 chữ

Mori cố gắng bình tĩnh khi đứng trước cánh cửa hùng vĩ. 'Cuối cùng cũng đến lượt mình rồi sao?.' Ông gõ hai cái và hít thở sâu. “Xin phép vào theo lệnh!”

"Vào theo lệnh." giọng nói cộc cằn của viên sĩ quan chỉ huy mới của ông vang lên.

Với cái xoay núm cửa, ông bước vào văn phòng đáng sợ, nơi mà rất nhiều ứng viên Thiếu úy đồng đội của ông từng bị la mắng chửi rủa thậm tệ... và rồi ông nhận ra nơi này không chỉ có đại úy Marmot luôn cáu gắt bên trong.

Có chuẩn đô đốc trong phòng. Yukimura nếu ông không nhầm. Mái tóc nâu dài? Một thanh katana chuôi cam ở thắt lưng? Chính xác, không còn nghi ngờ gì nữa.

Tên và khuôn mặt của từng thành viên trong Bộ Hải quân chỉ là một trong số rất nhiều thứ mà các tân binh bắt buộc phải thuộc suốt mấy tuần qua.

Sự kiềm chế trước mặt 2 sĩ quan cao cấp ngăn ông thở dài. ' Vậy là mình đúng. Đây sẽ là về việc mối quan hệ giữa mình và Jack...' Tệ thật. Ông đã đinh ninh trong bụng là cuộc triệu tập này có thể diễn ra bất cứ lúc nào từ khi một bản sao của tờ truy nã bằng cách nào đó lọt vào doanh trại vài đêm trước. Tuy nhiên, ngay cả khi hành trình ngắn ngủi trên con đường trở thành sĩ quan của ông đã chấm dứt, ít nhất thì ông cũng kết thúc nó trong phẩm giá.

Ông đóng cánh cửa lại rồi đứng thẳng như cây cột. Hình ảnh hoàn hảo trong quân đội.

Ông sẽ không nói cho tới khi được phép nói.

" Thoải mái đi," Marmot mỉm cười. Cười. Nụ cười thực sự từ đại tá nghiêm khắc. Ông tin rằng bất kì đồng đội nào của ông trong chuyến huấn luyện này sẽ tin nếu ông kể cho họ. "Đây không phải lệnh triệu tập kỷ luật."

Lưng Mori thả lỏng và nghiêng đầu. " Thưa đại tá?" Có một câu hỏi trong giọng nói

" Tại sao cậu lại bối rối như thế?" Marmot hỏi. " Cậu mong lần triệu tập này là để trừng phạt cậu?" Ông ta cười toe toét. Một điếu xì gà nâu được đưa lên miệng đại tá. " Cậu biết điều gì mà tôi ko biết sao chuẩn úy Mori? Cậu đã làm điều gì đó cần phải sửa chữa?"

Đây là cái bẫy chết tiệt bằng lời nói. " Thưa đại tá, tôi không, thưa đại tá!"

" Tốt. Ta cũng không nghĩ vậy." Đại tá tiếp tục. " Nhắc cho ta nhớ, chuẩn úy. Có bao nhiêu ứng cử viên thiếu úy tham gia chương trình huấn luyện này cùng cậu 6 tuần trước?"

Trong lòng Mori nháy mắt trước câu hỏi bất ngờ. Chắc chắn Marmot thừa biết câu trả lời. Có thể không phải về Jack không? Bất chấp sự cố nhỏ trong tâm trí, Mori vẫn là một thủy thủ giỏi. Ông trả lời ngay lập tức. To và tự hào. “Thưa đại tá, có 35 người trong chúng tôi thưa đại tá!”

Marmot thờ ơ nhìn móng tay của ông ta. " "Và bao nhiêu trong số đó đã thất bại vì không theo nổi khóa huấn luyện?"

" 11 thưa đại tá!"

" Còn lại?"

"24 thưa đại tá!"

" Chính xác, chuẩn úy." 2 tá ứng viên có khả năng, có đủ can đảm mặc lên chiếc áo khoác này. " Ông ta chỉ vào chiếc cầu vai vàng trên vai. " Phần thưởng của cậu khi tốt nghiệp chương trình huấn luyện này là gì chuẩn úy?”

Mori thẳng người. Anh ấy biết dòng này. Đó là câu hỏi đầu tiên được hỏi họ mỗi ngày vào lúc 05:00 sáng. Câu trả lời bắt buộc luôn giống nhau. “Thưa đại tá, việc tốt nghiệp chương trình này sẽ mang lại cho một người đặc quyền mang quân hàm thiếu uy hải quân! Được khoác lên mình chiếc áo khoác 'Công lý và phát huy những lý tưởng vốn có bên trong!"

"Và điều đó có đúng với mọi chuẩn úy tốt nghiệp không Mori?"

" Không thưa đại tá! Nếu một ứng viên chứng tỏ mình là người siêng năng, chiến đấu dũng cảm và đủ xứng đáng, người đó có thể được vinh thăng ngay lập tức lên chức vụ Trung úy!"

Marmot nghe có vẻ chán. "Và trung bình có bao người nhận được vinh hạnh này, chuẩn úy?"

Câu trả lời của Mori lần này chậm hơn. Tân binh ko được phép biết điều này. " Thưa đại tá,... trung bình mỗi lớp có từ 1 tới 2 người"

" Cậu nghĩ cậu thuộc 1 trong 2 người này không Mori?"

Bây giờ Mori thực sự bối rối. Những nghi ngờ của ông rằng điều này bằng cách nào đó có liên quan đến Jack ngày càng lớn dần theo từng câu nói. " Thưa đại tá?" ông dùng câu này như câu trả lời.

Marmot lấy một hồ sơ từ trong ngăn bàn. " Tuổi: 40. Đã cưới. Có một đứa con, đứa thứ hai sắp chào đời. Đạt được cấp bậc Chief Petty Officer một cách nhanh chóng rồi kẹt ở đó hơn chục năm. Mới thăng cấp lên Master Chief cách đây chưa đầy một năm vì 'hỗ trợ' trong việc bắt giữ hải quân tha hóa." Ông ta đặt hồ sơ xuống rồi nhìn Mori bằng con mắt không mấy ấn tượng. " Chuẩn úy Mori. Đây ko phải là hồ sơ ta muốn thấy trong chương trình huấn luyện này. Ta chắc cậu biết độ tuổi trung bình của những người lính ở đây là từ 18 tới 22. Họ còn trẻ và nhiệt huyết. Sẵn sàng chiến đấu cho thế giới này. Còn cậu, cậu lại lớn tuổi, chín chắn hơn nhiều

Marmot vuốt cằm. " "Thành thật mà nói, ta đã muốn loại bỏ hồ sơ của cậu khi nó được chuyển tới đây. Nhìn vào hồ sơ này và tất cả những gì ta thấy là một người đàn ông đã tìm được một chỗ ấm cúng nhỏ bé ngay trên đáy của hàng ngũ của hải quân và ở lại đó. Một người đàn ông không có tham vọng. Sự chín chắn của cậu có giá trị nên ta quyết định chấp nhận cho cậu một cơ hội. Không có gì sai khi cho ai đó một cơ hội. Ta mong chờ tất cả những người trẻ sẽ đánh bại cậu trong những bài huấn luyện thể chất khắc nghiệt."

Ánh mắt của Marmot trở nên nghiêm túc. "Thay vào đó. Trước sự ngạc nhiên lớn của ta. Trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người ở đây. Cậu đè bẹp những người trẻ. Luôn là người dẫn đầu trong các buổi chạy. Cậu thúc đẩy bản thân mạnh mẽ hơn bất kỳ ứng cử viên nào mà ta từng huấn luyện trong 8,9 năm nay. Đây không phải là hành vi của một người đàn ông không có tham vọng. Vì thế chuẩn úy Mori ta có một câu hỏi cho cậu. Và không như những lần trước, câu hỏi này ta ko biết câu trả lời. Hãy trả lời thành thật. Điều gì khiến cậu thay đổi?"

" Thưa đại tá..." Mori ngừng lời khi ông kinh ngạc trước câu hỏi. " Sau trận quyết chiến với liên minh Hornigold. Đúng hơn là trong trận chiến đó. Tôi cảm thấy rất... không hài lòng với vị trí hiện có của mình. Tôi nghĩ ngài hiểu sai tôi khi nói về tham vọng. Tôi không có ước mơ cháy bỏng là chỉ huy một căn cứ hay dẫn dắt một hạm đội tham chiến." Ông thoáng chốc nhìn chuẩn đô đốc Yukimura, người vẫn đang im lặng ngồi đó. " Cũng như tôi không có khát vọng để đạt thăng chức cao như ngài." Ông quay lại nhìn Marmot. " Tôi chỉ…Tôi biết tôi có thể làm tốt hơn so với hiện tại. Và tôi cảm thấy rằng sự không hài lòng đó sẽ không biến mất cho đến khi tôi tìm ra giới hạn của bản thân. Thưa đại tá."

Marmot gõ ngón tay dọc theo bàn khi tiêu hóa câu trả lời. Ông ta lặng lẽ quay sang Yukimura, người khẽ gật đầu đồng ý. " Chuẩn úy Mori." Marmot nói lớn rồi xoay lưng lại. " Cấp bậc trung úy không phải là cơ hội duy nhất mà một học viên có thể đạt được nhờ thể hiện tốt. Đôi khi, không phải mọi lớp, nhưng đôi khi, một ứng viên đặc biệt ấn tượng có thể được tuyển dụng cho một trong những nhiệm vụ đặc biệt của chính phủ. Các chi tiết của nhiệm vụ này luôn được giữ kín và ta.." Marmot đột ngột đứng dậy. "...không cần biết."

Đại tá đi ra bên ngoài cửa. " Ta sẽ ở bên ngoài cho tới khi 2 vị xong việc. Miễn là đừng la hét thì không âm thanh nào lọt ra ngoài. Ông ta mở cửa. "Chuẩn đô đốc." Marmot nói lời chào rồi đóng cửa lại.

" Chuẩn úy Mori!" Chuẩn đô đốc Yukimura đột nhiên nói với uy quyền sâu sắc. khiến Mori giật mình. " Với giả định rằng khi cậu tốt nghiệp, cậu được chọn để phục vụ ở vị trí nhân viên cấp dưới hỗ trợ một trong những lực lượng đặc nhiệm quan trọng nhất mà hải quân đang có. Nếu cậu tham gia, cậu sẽ được tiếp xúc với tài liệu có tính bảo mật cao. Cậu có hiểu những gì ta vừa nói?"

" Có thưa ngài!" Mori dõng dạc.

" Cậu sẽ ko được nói chuyện với hầu hết các đồng nghiệp về những thông tin mà cậu nhận được. Hiểu chưa?"

" Rõ thưa ngài!"

" Cậu sẽ không được thảo luận với bất cứ ai ngoài những người trong danh sách đã được phê duyệt trước. Kể cả với vợ cậu. Hiểu chưa?"

" Rõ thưa ngài!"

" Nếu cậu chấp nhận những quy định ngặt nghèo này rồi sau đó cố tình vi phạm chúng, cậu sẽ tự đưa mình vào mức độ vi phạm quân lệnh nghiêm trọng nhất. Cậu hiểu rõ?"

" Rõ thưa ngài!"

Chuẩn đô đốc Yukimura mỉm cười và bước đến vỗ vai ông. " Cậu vẫn chưa được kiểm tra nhưng ta thích những gì ta vừa thấy. Một trong những phụ tá của ta sẽ xuất hiện trong buổi tốt nghiệp Cậu có thể nói cho cậu ta câu trả lời cuối cùng của cậu. Cho đến khi đó, hãy làm như cuộc gặp mặt này chưa từng diễn ra. Nếu những người bạn của cậu hỏi thì hãy nói rằng cậu bị gọi tới văn phòng đại tá vì trang phục. Nói rằng đôi giày của cậu ko được đánh bóng hay gì đó."

Yukimura lấy tay mở cửa. " À này Mori." Ông ta quay lại nói lời cuối cùng. " Có lẽ ta nói hơi sớm nhưng..." Chuẩn đô đốc cười. " Chào mừng gia nhập SWORD đại úy"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

*Mariejois, văn phòng tổng tư lệnh Kong *

" Ôi Sengoku." Một bàn tay đầy sương gió dụi mắt. "... thằng ngốc. Tình huống tốt nhất ở đây theo cậu là gì?"

Trao đổi vị trí thất vũ hải cho kẻ bắt sống 'Hỏa quyền' Ace? Không phải thỏa thuận tồi tệ nhất. Ông có thể tự làm vậy tại một thời điểm. Ông biết hải quân sẽ cho đi vị trí này với cái giá thấp hơn.

Giữ im lặng việc bắt giữ Ace? Đưa thằng nhãi tới đến Impel Down mà không có tin tức gì trên báo chí? Tốt. Tốt nhất là cứt nhốt nó lại rồi vứt chìa khóa đi. Loại tư duy thực dụng không vớ vẩn này là lý do tại sao ông đề cử Sengoku lên chức thủy sư đô đốc thay ông sau bao nhiêu năm.

Nhưng bây giờ... ông nhìn vào giấy tờ vương vãi trên bàn.

Những hạm đội này. Những danh sách triệu tập, gọi về những người giỏi nhất và thông minh nhất của hải quân trên khắp thế giới. Người kế nhiệm ông đang chuẩn bị biến Marineford trở thành chiến trường. Nhưng tại sao? Nếu cứ im lặng, chính phủ sẽ không bị Râu Trắng trả đũa. Portgas D. Ace đã hoạt động độc lập với phần còn lại của băng cách đây nhiều tháng. Thằng nhãi còn được phát hiện ở tít Alabasta. Nếu nó đơn giản... biến mất... thì Edward Newgate có thể sẽ không thực hiện bất kỳ hành động quyết liệt nào. Ai biết được chuyện gì xảy ra với nó? Thế giới này là một nơi nguy hiểm nếu đi một mình. Thằng nhãi có thể ở bất cứ đâu.

Vì vậy, Kong gọi cho học trò một thời của mình, để xem chính xác cậu ta đang nghĩ cái gì.

Câu trả lời... không làm ông hài lòng.

Một cuộc hành quyết công khai. Công bố với thế giới vài ngày trước khi nó diễn ra. Tiếp theo tiết lộ thân phận của thằng nhóc trước khi lưỡi đao hạ xuống.

Chiến tranh sẽ đến. Một cuộc chiến mà ngay cả khi hải quân thắng thì cũng sẽ bị tổn thất nặng nề và sẽ khó có thể chống đỡ trước bất kì thế lực nào khác nhảy vào sau đó. Kaido. Bigmom. Tóc đỏ. Quân Cách Mạng. Nếu bất kì ai trong số chúng muốn chơi trò chơi quyền lực...

Kong không thích điều này. Sengoku đang mạo hiểm dùng sự mất mát to lớn đổi lấy chiến thắng tượng trưng.

Ông quan tâm tới từng chi tiết và hậu quả tiềm ẩn của sự kiện sắp tới này, đến nỗi tất cả những vấn đề nhỏ khác mà ông có ý định giải quyết đều bị gạt sang một bên. Đặt những thứ đó trên chiếc bàn phụ.

Trong đống giầy tờ lộn xộn đó có một tấm truy nã có khuôn mặt của thợ săn tiền thưởng.

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.