Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Jack vs Pacifista

Tiểu thuyết gốc · 3617 chữ

Quán bar của Shakky

"Nyuu~ tôi xin lỗi..." Hachi rên rỉ ở trên giường. "Tại vì tôi, tại vì tôi..."

"Nằm yên nào Hachi." Chopper tay cầm những cái băng mới. " Anh cử động đột ngột như thế vết thương loại toác ra đấy."

"Đáng sợ đáng sợ đáng sợ." Ussop hoảng hốt vung tay. "Một tên hải tặc có số tiền truy nã cao hơn cả Luffy đã bị loại bỏ trong chớp mắt! Kẻ đó là ai vậy?"

" Cả đô đốc đang trên đường đến. Sao chúng ta cứ gặp phải mấy loại rắc rối như này?" Nami thêm vào với tiếng chán nản, tay cô che miệng và những dòng nước mắt hài hước trào ra từ đôi mắt

Zoro lẩm bẩm. " Hắn có vẻ mạnh."

" Điều đó rõ ràng." Franky Franky thở dài từ bên cạnh. "Nhưng người này là ai? Trông không giống hải quân?"

" Đó là bởi vì cậu ta ko phải." Shaky tuyên bố, làm rít nhẹ một hơi thuốc lá khi hầu hết mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô. “Dựa theo miêu tả..” Chủ quán bar đưa tay sang một bên, để làn khói từ từ nhả ra từ miệng. "Cậu nói người này trực tiếp tấn công thuyền trưởng Kid? Và sau đó cảnh báo cậu rời đi?"

Luffy gật đầu. Một cái nhìn tập trung kỳ lạ trên khuôn mặt cậu trong khi hai tay đặt dọc theo đầu gối.

" Cô Shakky,” Brook lên tiếng. "Đó có phải là một trong những siêu tân binh khác mà cô từng nhắc tới? Những người mà cô nói luôn có mặt trên báo?"

" Không hẳn." Người chủ quán bar trả lời trong lúc ngồi xổm xuống phía sau quầy lục lọi thứ gì đó. "Mấy cậu có biết gì về những việc đang xảy ra tại South Blue?"

"South Blue?" Lông mày của Franky nhướng lên. " Tôi đã không ở đó lâu lắm rồi. Có chuyện gì xảy ra sao?"

"Ừm," Nami lục lọi trong đầu. " Tớ thề rằng đã có vài đầu báo...Nhưng tớ không thực sự dành nhiều thời gian để đọc... Robin?" Cô nhắc người phụ nữ bên cạnh.

" Cô đang đề cập tới sự trỗi dậy của hải quân tại vùng biển đó?" Nhà khảo cổ lên tiếng. " Đây là vùng biển duy nhất mà tỉ lệ hải tặc thực sự giảm xuống. Cách đây không lâu, các tờ báo đã ăn mừng 'chiến thắng áp đảo' trước liên minh các băng hải tặc đồng minh. 'Cuộc chiến Hornigold' tôi tin nó được gọi như vậy."

Shakky đứng trở lại lên quầy với nụ cười cùng một chồng báo. " Gần đúng." Cô chọc ghẹo, đặt những tờ báo xuống. " Đúng là nạn cướp biển tại South Blue giảm xuống mức thấp nhất mọi thời đại, và trong khi chính phủ liên tục khoe khoang về những nỗ lực của họ trong chiến thắng áp đảo mà cô vừa đề cập, nhưng những nguồn tin riêng của ta ở đây lại mang tới câu chuyện khác. Câu chuyện về một thợ săn tiền thưởng."

"Thợ săn tiền thưởng?" Sanji hỏi từ ghế sofa.

" Chính xác. Giống như người tại North Blue có câu chuyện về 'Sora, Chiến binh của biển cả', người đã chiến đấu chống lại đội quân xấu xa của Germa 66, South Blue giờ đây có vị anh hùng 'Jack Sparrow'.Một Thợ săn tiền thưởng du hành khắp đại dương trên đôi cánh của đối tác anh ta và tiêu diệt từng băng nhóm cướp biển. Sự khác biệt lớn nhất giữa hai người này là Jack Sparrow thực sự tồn tại." Shakky dừng lại để gõ đầu điếu thuốc vào khay gạt tàn. "Những ước tính thận trọng từ nguồn tin của ta thì người này đã loại bỏ ít nhất nửa tỷ giá trị từ những kẻ truy nã trong năm qua."

"N-Nửa tỷ?!"

" Chỉ tại vùng biển đó?"

"Đáng sợ! Đáng sợ!"

"Việc này.."

"Pfeh,"

"Cũng không nhiều lắm đâu."

Shakky cười thích thú trước cách mỗi người phản ứng. Một đám trẻ thật đáng yêu! Có lẽ đây là lý do mà cô quyết định ủng hộ chúng?"

"Này này" Một giọng nói đột ngột vang từ một trong những thành viên băng Mũ Rơm bật dậy. " Tên cướp biển vừa bị giết tên là Eustas-gì-nó! Hắn đến từ South Blue!" Usopp lớn tiếng khẳng định các manh mối bắt đầu kết nối. "Cô đang nói, cô đang nói." Giọng của xạ thủ bắt đầu trở nên khó tin. "Rằng Thợ săn tiền thưởng đó đã đuổi theo hắn ta suốt cả Grand Line?! Và đó là người mà chúng tôi thấy?"

Shakky cười nhẹ. " Đây là câu hỏi của giờ phút này, phải không? Một lần nữa, quay lại mô tả của mấy đứa... có vẻ như chắc chắn đó là cậu ta. Hoặc một kẻ giả mạo. Mặc dù ta nghi ngờ có kẻ giả mạo nào lại có thể hạ Eustass nhanh chóng tới vậy. Hơn thế nữa, có một điều bí ẩn khác trong câu chuyện này?" Một tờ báo được rút ra từ chồng báo. " Mấy đứa có biết tờ báo này được in vào thời gian nào không?"

Nami bắt lấy tờ báo và nhanh chóng đặt xuống bàn cho mọi người cùng xem. Cô trợn tròn mắt. " Chuyện này..."

" Á Á Á! Là hắn!" Usopp chảy nước mắt khi thấy tờ truy nã được Shakky giấu bên trong.

"Cipher Pol?" Sanji lẩm bẩm, mắt lướt qua trang báo. "Giống những tên mà chúng ta đã đánh để giành lại Robin? Mặc dù bài báo này nói rằng hắn là kẻ phản bội... Tờ báo này ra vào ngày nào?"

" Thời gian trùng khớp với thời điểm chúng ta ở trong tam giác quỷ." Franky để ý từ bên kia bàn. Người máy ngả người ra sau với vẻ cau có khi hai tay dang rộng trên tựa lưng của chiếc ghế dài. " Đó là lý do tại sao chúng ta ko đọc được, nhưng có một thứ làm tôi bối rối. Tôi biết vương quốc đó, Yateron. Hòn đảo nơi tôi sinh ra cách không quá xa đất nước này. Làm sao có ai đó ở South Blue tầm một tuần trước lại xuất hiện được ở đây? Hơn nữa, tên tờ truy nã này không khớp với cái tên 'Sparrow' mà cô đề cập. Cô có thực sự chắc chắn đây là cùng một người?"

Shakky nhún vai. "Ai biết? Đây là một câu đố thú vị."

Luffy nghiêng đầu. "Vậy... anh ta là người tốt hay kẻ xấu? Tớ không hiểu." Rồi bất chợt nhớ ra gì đó. " "Này ông già!" Cậu quay sang người thợ sơn tàu ngồi im lặng uống rượu nãy giờ. " Ông có chuyện muốn nói với bọn tôi đúng ko?"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"EEEEHHH?! Ông từng ở trên tàu Vua Hải Tặc?!"

"Ừ. Ta là đồng đội đầu tiên của Roger. rất vui được gặp mấy đứa."

" ĐỒNG ĐỘI ĐẦU TIÊN?'

" Không ai nhận ra sao?" Robin hỏi từ trong góc quán.

~~~~~~~~~~~~~~~~~

*Góc nhìn của Jack *

Răng cắn chặt, mắt giật giật. Cảm giác muốn hét lên nhưng tôi áp chế vào bên trong.

-2,054 HP!

Kích hoạt kỹ năng phục hồi

-Tốc độ hiện tại: 4,7% máu tối đa mỗi phút.

Báo động! Tổn thương cơ quan nội tạng quan trọng được phát hiện. Hiểu quả của [Hồi phục] giảm xuống 25% cho đến khi quá trình sửa chữa hoàn tất.

Tia laser màu vàng vừa làm một lỗ vào người tôi. Tiếp tới nó quét xuống mặt đất ở nơi khác và tạo ra vụ nổ kinh hoàng.

Đéo thể đỡ được.

Đỉnh cao của anime/manga. Tia laser của lũ Pacifista cần phải được xếp vào một loại và tuân thủ nó. Hoặc xuyên qua mọi vật thể, xé và đốt cháy vật chất như không có gì tồn tại, hoặc phát nổ khi tiếp xúc. Chọn một trong hai. Đừng lấy cả hai vì như thế quá tào lao.

Tôi bỏ tay khỏi cái lỗ bên hông và ép bản thân phải chạy khỏi tia laser khác đang bắn về phía mình. . Đó là một cảm giác kỳ lạ. Cảm nhận thực sự những vùng da bị thiêu cháy đang từ từ liền lại. . Mặt tích cực là ít nhất tôi có thể nói rằng hiện tại tôi đã xác nhận rằng khả năng phục hồi của mình có thể giải quyết những tổn thương nghiêm trọng như nội tạng, ngay cả khi nó hơi chậm.

Về mặt tiêu cực... là toàn bộ những việc ở trước mắt.

Máu và dầu rỉ ra từ một bên mặt của PX-3 khi nó theo dõi chuyển động của tôi. Một vết thương mà 2 bên trao tặng cho nhau. Ban đầu, cỗ máy chiến tranh này khá chậm chạp đối với bên thứ ba can thiệp. Các cuộc tấn công của nó tương đối dễ đoán. Giống như Kẻ hủy diệt Schwarzenegger, ưu điểm của nó là độ bền. 'Mô sống trên bộ xương trong bằng kim loại' là một chuyện, nhưng khi mô sống đó là da thịt nhân bản của Bartholomew Kuma, bạn sẽ có một con robot ko biết ý nghĩa của từ ngã xuống.

Vì vậy, tôi mặc kệ nó. Giữ nó là ưu tiên thứ cấp. Phần thưởng từ nhiệm vụ có thể chờ đợi. Tiêu diệt đám Kid là ưu tiên hàng đầu.

Đó là một sai lầm nghiêm trọng

Vì nó bắt đầu thích nghi, thay đổi chiến thuật đối phó với kẻ thù

Blue Will-o'-Wisps vào lưng của nguyên mẫu là ngọn lửa đặc biệt của Heat. Ngọn lửa ma mị không thuộc về thế giới này bám vào cơ thể nó, làm cháy lớp da nhân tạo. Thế nhưng cỗ máy bỏ qua nó. Chứng tỏ nó xác định rằng ngọn lửa của Heat không làm hư hỏng thứ gì bên trong, chỉ làm cháy lớp ngoài cùng.

Tôi di chuyển ngoằn ngoèo trên chiến trường, liên tục thay đổi hướng đi, đôi lúc là ngẫu nhiên, trong khi những vụ nổ màu vàng rải rác khắp nơi, mỗi vụ nó dựa vào thuật toán của nó, nó cố tính toán để biết được vị trí tôi sắp đặt chân tới.

Tôi lách qua một tia lazzer bên trái, bỏ qua mấy vết bỏng nhẹ, và vung Kugizume thật mạnh. Một mũi tên màu xanh băng vọt qua không gian, ngắn ngủi giữ hình dạng của con chim sẻ, kết quả là rạch được một nhát lên ngực tên bạo chúa giả.

'Má nó, quá nông.'

Cỗ máy bay tới chỗ tôi, làm rung chuyển mặt đất bởi nó cần năng lượng khổng lồ để bay lên không trung. Tốc độ của nó tương đương một người học [Soru] chưa thành thạo, đủ nhanh để dọa mấy kẻ yếu, nhưng chưa đủ nhanh để biến mất khỏi tầm mắt. Kugizume hướng về trước và tôi đối đầu trực diện đòn tấn công của nó. Quyết tâm trả thù đủ cho cái lỗ trên người.

Tiếng âm thanh khó chịu khủng khiếp vang lên khi nó đỡ kiếm bằng cánh tay khổng lồ của nó. Đồng thời tụ năng lượng trong mồm chuẩn bị bắn.

Chân tôi đột nhiên loạng choạng, không nghe lời làm mắt tôi hướng về phía Quincy. Một hải tặc bị bỏng nửa người, hầu như không còn tỉnh táo, lẽ ra đã chết ở trong miệng hố, đang dùng chút sức lực cuối cùng giơ lòng bàn tay về phía tôi,

Năng lực trái khiêu vũ mang lại cho ả ta khả năng thao túng kém hơn Doflamingo một bậc.

Thấy vậy, cỗ máy chiến tranh nhân cơ hội này để vô hiệu hóa tôi. 'Chết tiệt!'. Tôi lộn ngược theo đường chéo, sử dụng lực nắm của người máy như điểm neo, tặng cho nó một sút kèm haki vào mặt.

Có tác động tối thiểu, thực sự tất cả những gì tôi làm là chệch hướng cằm nó, đủ để khiến chùm năng lượng từ mồm bắn ra chỗ khác, biến cảnh quan nơi đó thành địa ngục.

+115 Exp!

+90 Exp!

+1,630 Exp!

Thông báo điểm kinh nghiệm này thuộc về WIre cùng 2 tên tay chân cố dìu hắn đi. Tôi ko có ý định đưa chùm năng lượng đó về phía hắn, tôi cũng ko mong đợi hệ thống cho tôi điểm kinh nghiệm vì điều này. Hắn chết đi trong lúc bất tỉnh nên chả cảm thấy đau đớn gì. Nếu tôi được làm theo cách của mình thì hắn sẽ-

Mồm nó lại tiếp tục tụ chùm năng lượng lần nữa, tay thì kẹp chặt làm tôi coi như kẹt tại đây. Tôi hầu như có thể nhìn thấy các phép tính được thực hiện bên trong con mắt của nó. Gây tổn hại cho chính nó từ một vụ nổ ở cự ly gần là tổn thất chấp nhận được miễn là mục tiêu bị tiêu diệt.

Cánh tay còn lại của tôi lấy ra thanh kiếm phụ đâm xuyên qua cổ tay kim loại. "!? !?" Yatagarasu kêu thét trong sự hoảng sợ trước sự chuyển đổi không gian, thậm chí nó còn phản ứng mạnh hơn khi tôi cố thử truyền haki vào nó.

Bất kể ra sao, lần này thành công. Lưỡi kiếm được gia cố bất chấp sự bài trừ của thanh kiếm. Cùng lúc đó, chất lỏng màu nâu phun ra từ cổ tay bị thủng bắt đầu phát ra tia lửa.

Chùm năng lượng hội tụ tắt dần và tôi sử dụng chút thủ thuật tăng cường cơ bắp của [Seimei Kikan] cho đôi chân. Kèm theo một lần sử dụng [Adrenalin Rush] cùng [Geppo], tôi đạp mạnh vào ngực nó khiến bản thân bay ra xa.

Và dựa trên việc cánh tay của nó vẫn còn bám chặt vào người tôi, tôi thoát ra mà còn được mang đi quà lưu niệm

Một tiếng hú từ bên phải làm tôi phải đối mặt với Killer. Với mái tóc bị cháy một phần, cùng mặt nạ vỡ một nửa, hắn rất hợp vào vai "kẻ tâm thần mất kiểm soát". Kiếm của tôi nâng lên đỡ đòn với hắn và Haki quan sát kêu gào cảm nhận ra ý đồ của Heat, kẻ đã ở sau lưng tôi. Ngọn lửa màu xanh ma quái lao vào lưng tôi như những quả tên lửa định hướng, buộc tôi phải nhảy lên trời tránh né.

Những đợt không khí nổ ra báo hiệu hướng bay của tôi liên tục thay đổi. Mặc dù vậy, đáng chú ý là đám lửa này vẫn truy đuổi tôi theo từng bước chân. Rẽ mọi hướng tôi rẽ, quay 90 độ như kiểu đó là chuyện bình thường vậy.

' Thú vị. Chúng đi theo dấu vết chính xác của mục tiêu chứ không chỉ đơn giản là lao thẳng tới vị trí của mình. Mình tự hỏi liệu có thể-'

"!? !?!?"

'Con mẹ mày, im mồm dùm tao được ko? Bảo sao mày bị chủ cũ vứt bỏ. Câm lại tí nữa tao nói chuyện sau với mày.'

Hướng đi của tôi đưa tôi tới chỗ của Qincy, người mà bằng cách nào đó vẫn còn sống. Tay tôi cầm mắt cá chân của cô ta lên. Bằng cú xoay người tôi nắm thẳng cô ta về hướng những ngọn lửa đang truy đuổi tôi.

Có tiếng gì đó như là trăn trối cuối cùng của cô ta. Có thể là về gã Kid, tôi nghĩ vậy. Mặc dù giữa những vết bỏng do laze của Pacifista và tất cả sự căm ghét mà cô ta dồn nén trong giọng nói... tôi ko nghe ra cái gì hết.

+ 680 exp!

2 thanh kiếm của tôi đặt thành hình chữ X khi lưỡi hái của Killer tấn công từ trên xuống. ' Chiến binh tàn sát' điên cuồng tấn công lớp phòng thủ của tôi, hoàn toàn ko quan tâm tới việc vũ khí của hắn mới là thứ bị tổn hại. Giống như là hắn nghĩ chỉ cần đủ liều lĩnh, hắn sẽ thành công.

Một tia sáng lấp lánh thu hút sự chú ý của tôivà tôi chỉ còn thời gian để nguyền rủa trước khi chùm sáng màu vàng bắn xuống mặt đất giữa 2 chân tôi. ' Cái đệch-'

-246 HP!

-312 HP!

-188 HP!

271 HP!

Tôi nhảy khỏi vụ nổ và trượt trên mặt đất với tiếng càu nhàu. 'Chết tiệt, lại cháy thêm cái áo khoác nữa. Mình đâu có vô hạn quần áo.' Mặt đất vỡ nát dưới gót chân tôi khi con người máy không ngừng tấn công. 'Những nhát chém từ xa ko thể cắt xuyên qua người nó được. [Rokuögan] thì ít tác dụng với thứ không có nội tạng. Chỉ còn cách khoan.'

Các kiếm sĩ luôn có thể thực hiện mấy pha bất khả thi như trong kiểu trường hợp như này. Và bây giờ [kĩ năng] kiếm thuật của tôi ngày càng cao, tôi có thể gia nhập với họ.

Một cơn lốc xoáy đập thẳng vào chính giữa Pacifista, khiến nó phải lùi bước. Tia lửa điện bắn ra từ vết thương bị đâm khi lưỡi kiếm liên tục mài vào bụng nó, xé toạc sâu hơn từng chút với mỗi vòng xoay.

Tốc độ xoay tròn của tôi dần chậm lại, Pacifista điều chỉnh lại tư thế nhằm đáp trả, nhưng thiệt hại đã hoàn thành. Có một cái lỗ lớn to đẹp ngay chính giữa nó. Tôi liền bỏ ngay 2 thanh kiếm vào [inventory] đồng thời bao phủ 2 cánh tay bằng haki vũ trang nghiệp dư của tôi.

" Cái này trông có vẻ quan trọng!"

Tay tôi thọc vào, nắm chặt vật đó. Và dùng mọi mánh khóe tăng cường sức mạnh cơ bắp, tôi kéo.

Thành công. Các mảnh vụn kim loại, bộ phận máy móc bị xé toạc ra khỏi người Pacifista. Bàn tay của PX-3 vốn đang vươn tới tôi thì đột nhiên dừng lại. Những tia lửa điện có thể nhìn thấy ở những chỗ nơi nó gặp phải sự hỏng hóc tắt dần khi nguồn năng lượng không còn. Giống như chiếc máy tính bị tắt nguồn, con mắt màu đỏ của nó dần mờ đi và ngã xuống.

Ding!

Nhiệm vụ hoàn thành!

Nhiệm vụ: Vô hiệu hóa Pacifista!

Phần thưởng: 10.000 Exp, x3 +1level vào kĩ năng bất kì, [sách kĩ năng]: Cybernetics

Bạn đã đạt đến Lv. 90!

Chúc mừng! Bạn đã đạt đến Lv. 90!

Điểm sau mỗi lần thăng cấp tăng lên từ (40)=> (45)

Bạn có 485 điểm để sử dụng

PX-3 chạm đất với một tiếng uỵch cực lớn, làm rung chuyển mặt đất lần cuối cùng. Ném đi... cái thứ ở bên trong nó, tôi quay lại chỗ cuối cùng tôi thấy Killer.

... thì ko thấy bất kì ai.

Vẻ mặt tôi câu có rồi bắt đầu nhìn xung quanh. 'Hắn ở đâu? Hắn ở đâu? Mình biết vụ nổ lúc nãy không thể giết được hắn!' Tôi tiếp tục nhận ra gã Heat cũng ko còn ở đây nữa. Hắn cũng đâu rồi? Tôi chưa thấy khuôn mặt ngu đần của hắn kể từ lúc phun ra mấy ngọn lửa ma quái đó.

Tôi nhổ một cục máu xuống đất. 'Đừng nói là hắn đem Killer chạy đi mất! Đám hèn nhát! Đừng hòng rời đi!' Tôi lấy la bàn của Jack Sparrow ra xem. 'Chúng ở đâu? Chạy lối nào?'

Mũi tên quay tròn ko chỉ về hướng nào hết, y hệt như ở phần chiếc rương tử thần.

Tôi thở dài rồi cất nó đi. 'Bình tĩnh Jack, mày phải bình tĩnh. Tức giận lúc này không mang lại gì. Mày biết thế, mày biết thế.' Hít một hơi thật sâu, tôi thay đổi chiến thuật. Haki quan sát, dù chưa làm chủ nó, tôi vẫn có thể nhận biết ai đang ở gần. Tôi tập trung nhưng những gì tôi thấy hoàn toàn là một mớ hỗn độn. Aura của rất nhiều người chạy về hàng chục hướng khác nhau. Hơn nữa tôi ko thể tập trung vào bất cứ cái nào cụ thể. Tôi chưa thể làm lại như lần tôi tìm ra Rosenwald.

'Chết tiệt! Không thể tin rằng mình lại cho 2 tên trong số bọn chúng trốn thoát' Tôi nhanh chóng cân nhắc việc chọn 2 aura mà tôi đoán đấy là chúng để đuổi theo... thay vào đó, tôi thu hồi lại haki và ngồi lên người PX-3

Với việc cuộc chiến đã kết thúc, sức mạnh thần bí điều tiết Haki của tôi quyết định làm cho nó được biết đến. Đó không phải là cảm giác đau nhức sau một buổi tập luyện thể chất truyền thống... nó giống như sức nặng đè lên tâm hồn. Một sự mệt mỏi của linh hồn. Tuy nhiên, cảm giác này khiến tôi có một nụ cười nhỏ nhất.

Sử dụng lặp đi lặp lại, sau đó là nghỉ ngơi thì những lần sử dụng tiếp theo sẽ dễ dàng hơn.

' Tổng kết lại thì ngày hôm nay cũng coi như là khá thành công. Mình chắc chắn sẽ có cơ hội gặp lại Killer với Heat. Chúng đừng hòng thoát trốn thoát. Trong lúc chờ đợi... làm gì tiếp theo đây?'*

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.