Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ý tưởng điên rồ

Tiểu thuyết gốc · 3128 chữ

Không lâu sau, Lùm số 12

Mọi người hâm mộ One Piece đều biết đến Quần đảo Sabaody. Đó là chuỗi chương mang tính biểu tượng làm thay đổi hoàn toàn hướng đi của câu chuyện. Một số người thậm chí coi nó là bước ngoặt.

Tôi đã đọc hoặc xem nó nhiều lần. Ít nhất là những đoạn quan trọng trong đó. Và được ở đây, hiện diện trong ngày đánh dấu thời kỳ quan trọng như thế này, nó mang đến một cơ hội mà trước đây tôi chưa từng có.

Để so sánh sự khác biệt giữa tận mắt chứng kiến và qua đọc truyện hay xem anime

Luôn có những sai lệch nhỏ khi manga chuyển thể thành anime. Mọi thứ được kéo dài ra. Những phần lấp đầy được thêm vào hoặc tương tác giữa nhân vật thay đổi. Từ ngày đầu tiên, tôi đã biết mình lạc trong thế giới nào. Nhưng thế giới mới của tôi có giống với thế giới One Piece 'manga' hay One Piece 'anime' không?

Đối với một số người, điều này có thể nghe có vẻ như là sự phân biệt ngớ ngẩn. 'Quan tâm làm gì?' họ có thể hỏi. 'Về cơ bản là giống nhau' họ sẽ nói. Đối với những người có ý kiến như vậy, tôi phải lịch sự không đồng ý. Chi tiết rất quan trọng.

Lấy một số điểm khác biệt trong phần Quần đảo Sabaody làm ví dụ.

Trong manga, Quần đảo được tạo thành từ 79 cây khổng lồ và rễ của chúng. Chúng được gọi là 'Rừng ngập mặn Yarukiman' và mỗi cái đủ lớn để có thể xây dựng toàn bộ khu mua sắm hoặc khu dân cư xung quanh gốc thân cây của nó. Trong anime, mặc dù những cái cây đó vẫn còn tồn tại, nhưng cũng có rất nhiều cây nhỏ hơn được thêm vào để giúp lấp đầy hậu cảnh. Những cây này vẫn lớn, nhưng chúng nằm trong quy mô của rừng quốc gia Redwood trên Trái Đất hơn là một cái gì đó lớn đến mức có thể sử dụng như một hòn đảo riêng.

Những cái cây được thêm vào ở anime không có ở đây. Vì vậy, có vẻ như thế giới này giống với manga hơn.

Mặc dù vậy, một điểm phản biện cho thấy có bóng dáng của anime trong thế giới này.

Việc chia tách băng Mũ Rơm của Kuma tàn nhẫn tới mức nào.

"Tôi sẽ bảo vệ các bạn! Ngay cả khi phải đánh đổi cả mạng sống của mình!" Bộ xương chặn đường của Kuma, che chắn cho Sanji và Usopp. "À, đợi đã, tôi đã che-" Một tiếng 'pop' đơn giản, thành viên thứ 2 của họ đã biến mất.

"BROOK!"

Tiếng hét đau đớn của Usopp khiến tôi nhăn mặt, mặc dù quan sát từ đằng xa. Thật khó để nhận ra những khuôn mặt ở khoảng cách này, và cũng thật khó để ngồi im xem. Sốc. Tuyệt vọng. Lúng túng. chậm rãi chiếm lấy toàn bộ những người còn lại.

Xem đoạn này ở trên tivi nó thú vị hơn.

Trong manga, Kuma làm việc rất gọn lẹ. Tất cả là công việc. Ông ta hạ gục từng người một. Lặp đi lặp lại như vậy mà hầu như không có bất kỳ tuong tác nào của nhóm mũ rơm. Đánh bay 7 người đi trong 10 trang

Ở đây, ông ta dừng lại một chút sau mỗi lần gửi các nhân vật đi. Để cho những mất mát trở nên tàn khốc hơn bởi sự cách biệt của chúng.

"Tránh ra.. Tránh ra!"

Kuma bước đi chậm rãi. Mỗi bước đi như một hồi chuông báo tử.

" Tránh ra!" Usopp khóc lóc tự vấp phải chân mình. " Tránh xa! Ngôi sao lửa! Ngôi sao lửa!"Những viên đạn nổ vô ích trên người Kuma. "Chết tiệt!Ngôi sao lửa! Ngôi sao lửa!" VịThất vũ hải co tay lại.

"Usopp! Chạy đi!"

"AAAAAGGGGHHH-"

Và thế là nhân vật số 3 biến mất

Sanji đi theo sau đó 20 giây.

Có một thời gian tạm lắng sau đó. Khoảng thời gian gián đoạn nhỏ nhất mà Kuma dùng để gửi thông điệp bí mật của mình cho Rayleigh, một lần nữa chứng minh rằng ông ta có thể nhanh như thế nào khi ông ta thực sự muốn.

Lời nhắn được gửi xong và nhiệm vụ tiếp tục. Kuma lao tới chặn đường 2 người muốn trốn thoát, khiến họ loạng choạng.

Xem ra ông ta chán chơi đùa rồi.

"Cút đi! Strong Right!" Đòn tấn công đặc trưng của Franky đánh trúng mặt Kuma. Gió thổi quanh cú đánh khi không khí dội lại tiếng gõ mạnh mẽ... "C-Cái gì?!" Để sau đó tiết lộ rằng Kuma hoàn toàn ko bị tổn hại gì đang chằm chằm nhìn xuống một cyborg yếu hơn.

Luffy hét lên lao về phía trước, tung ra đòn ' Jet Pistol' mạnh nhất từ trước tới giờ.

Hoàn toàn vô nghĩa. Kuma làm chệch hướng đòn tấn công dễ dàng như việc thở vậy.

Franky và Nami đã biến mất trong khoảng thời gian mà thuyền trưởng của họ gào thét.

Chopper tiếp đến

Và cuối cùng là...Robin.

'Được rồi. Té thôi.' Tôi muốn quan sát sự kiện này. Xuất phát từ mong muốn cá nhân hơn bất cứ điều gì dựa trên logic. Và bây giờ tôi đã quan sát được. Tốt nhất là trốn ra trước khi bữa tiệc kết thúc. Đó là việc mạo hiểm, bất chất Kizaru và Rayleigh đang tập trung đánh nhau.

Không nên đánh cược vận may với 2 con quái vật như vậy. Lỡ mà để họ phát hiện thì 10 cái mạng cũng ko đủ.

Thế mà... có gì đó buộc tôi ở lại. Để xem điều gì sẽ xảy ra sau khi Luffy biến mất. Xem lúc chỉ còn Kizaru, Rayleigh và Kuma đứng xung quanh? À tính cả Sentomaru đứng bên ngoài nữa.

Luffy đập đầu xuống đất, da cậu thâm tím, trầy xước và cậu khóc nức nở. "Mình không thể..Mình thậm chí không thể cứu một ai... mình"

Trong một khoảnh khắc, một khoảnh khắc nhỏ ngắn ngủi, tôi nghĩ rằng tôi nhìn thấy một cái gì đó giống như sự hối hận trên khuôn mặt Kuma.

" Ngươi tính gửi cả tên này đi?" Kizaru nghe có vẻ hơi bực tức. Nhưng chưa đủ bực tức để ra tay ngăn cản. " Ta hi vọng ngươi có lời giải thích hợp lý cho chuyện này... Đây là một vấn đề nghiêm trọng ngươi biết đấy."

Kuma lặng lẽ tiến gần tới nhân vật chính, người đang trừng mắt nhìn ông với những giọt nước mắt giận dữ.

Và thốt ra câu nói nổi tiếng nhất của mình

"Chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau." Lòng bàn tay ông ta mở ra. "Tạm biệt.."

...

...

...

...phải mất một lúc để bụi lắng xuống.

Khoảng đất trống có cảm giác yên tĩnh tới kì lạ. Một sự kết thúc mà khó diễn tả thành lời. Không ai làm gì hết. Có phần trong đầu tôi lo sợ một trong 3 con quái vật này quay đầu về phía tôi... thì Đô Đốc đơn giản là bỏ đi.

" Này chú Kizaru!" Sentomaru bước tới phản đối. " Chú đi đâu thế? Đó là 'Vua bóng tối' Rayleigh! Chúng ta có nhiệm vụ bắt giữ hắn!"Trước những lời này, cánh tay phải của Vua hải tặc tiền nhiệm chỉ cười đầy ẩn ý rồi bỏ đi theo hướng ngược lại.

Sentomaru nghiến răng, rõ ràng là đang kìm nén sự tức giận, xong đành đi theo 'chú' của mình. Không có mối quan hệ máu mủ nào nếu như tôi nhớ không nhầm. Kiểu giống các thành viên của Râu trắng gọi ông ấy là bố. Một ánh nhìn không hài lòng được ném về phía Kuma, tuy nhiên ý nghĩa thực sự đằng sau nó chỉ có thể đoán.

Tôi nhìn những này bỏ đi và mấy cụm từ hiện lên trong tâm trí tôi. 'Vậy là xong rồi à? Mọi người ai về nhà nấy? Ko đánh nhau thêm nữa? Chán thế' Tôi không mong đợi một trận đánh lớn nhưng ít nhất tôi nghĩ rằng có thể có cuộc trao đổi bằng lời nào đó.

'Mặc dù việc này tạo cho tôi một cơ hội' Tôi nhìn vào người cuối cùng ở lại. Tôi biết Kuma sẽ ở lại Sabaody trong khoảng thời gian ngắn. Đã tồn tại một đoạn hồi tưởng nhỏ trong quá trình phục hồi của Luffy sau Marineford, Kuma xuất hiện bên ngoài quán bar của Shakky giải thích hành động của mình với Rayleigh.

Trước khi kịp nhận ra, chân tôi đã bước ra khỏi tán cây và tiến tới chỗ ông ta.

Ông ta ko thèm liếc nhìn tôi khi tôi đến gần. Ông ta chỉ tiếp tục nhìn về phía xa, khuôn mặt trống rỗng nhưng đồng thời cũng có vẻ suy ngẫm một cách kỳ lạ.

"Jack...'Sparrow' phải không?"

Giọng nói của ông ta giống hệt ệt như tôi nhớ. Giống như một cỗ máy đơn thuần đặt câu hỏi. Chỉ có điều lần này là không có sự ngắt quãng trong giọng điệu của Kuma.

Bartholomew Kuma (PX-0), Thất vũ hải hoàng gia, Lv. 147

"Tên nào cũng được. Mặc dù dạo này tôi thích cái tên Sparrow hơn."

Chúa ơi, sự cám dỗ để sử dụng [Quan sát] là có. Lần này không có nỗi sợ hãi tê liệt nào cản trở tôi, bây giờ tôi nghĩ... làm thế là thô lỗ. Nếu ông ta có Haki quan sát cao cấp để phát hiện [Quan sát] thì coi như là làm hỏng cuộc trò chuyện này.

" Tôi xuất hiện để thông báo cho ông một việc." Tôi nói với nụ cười. " Mẹ của ông đã nhờ tôi coi trừng ông, nên đừng hòng chơi cái trò hi sinh bản thân. Tôi đã hứa với bà ấy và tôi ko định thất hứa. Ngoài ra," giọng tôi chuyển sang đùa cợt. " "Lindbergh đã nợ tôi một ân huệ và cứu được ông thì nó phải đánh giá ít nhất 3 ân huệ khác."

Cái nhếch mép nhỏ nhất của ông ta cho tôi biết rằng Bạo chúa' thực sự đã mỉm cười trước lời nói đùa đó, một biểu hiện mà tôi không nhớ từng thấy trên người này. Trong truyện tranh hoặc ở bất kì đâu.

"Nếu cậu muốn đi tới một nơi ... cậu muốn đi đâu?"

Mấy tháng trước thì những từ này làm tôi vãi ra quần. Nó gợi lên hình ảnh về những hòn đảo ác mộng và những địa điểm kỳ lạ nơi chỉ những kẻ kì cựu thuộc tân thế giới mới dám đặt chân tới

Lần này... ông ta nói rất dễ chịu. Đó là một đề nghị. Tấm vé một chiều thoát khỏi đây và tới nơi tôi chọn.

Được thôi.

Dù sao thì tôi cũng không khả năng thay đổi số phận của ông ta vào lúc này. Bên cạnh đó, tàu của Korka chắc chắn đang ở gần Tequila Wolf. Tôi đã nói với những người Cách mạng rằng hãy đợi tôi trở lại sau 1 tới 2 tuần. Chưa kể việc di chuyển bằng Trái ác quỷ sẽ nhanh hơn nhiều so với bất cứ phương thức nào khác.

Miệng tôi mở ra, từ 'Tequila' trên đầu lưỡi

... thì một ý tưởng hiện ra trong đầu.

Một ý tưởng điên rồ, ngu xuẩn thì đúng hơn.

...

... Nhưng nếu thành công?

Nếu nó thành công, tôi có khả năng phá hủy cốt truyện tới mức nó không thể khôi phục lại như cũ. Một cú vả thẳng vào mặt Panda còn hơn cả việc giết chết Eustass Kid.

'Nhưng mà mình có đủ khả năng làm cái việc điên rồ này không?'

....

....

... Liều một phen.

Vì vậy, tôi thốt ra tên của hòn đảo khác. Một nơi thậm chí không ở cùng đại dương với Tequila Wolf.

Kuma không thể hiện phản ứng bên ngoài nào với sự lựa chọn của tôi. Ông ta cúi xuống và chuẩn bị gửi tôi đi. 'Mặc dù vậy, mình vẫn có thể thấy dấu hiệu của nụ cười đó.'

"Cho đến khi chúng ta gặp lại, Jack Sparrow. Chúc... may mắn."

Bạn đã sống sót sau cuộc chạm trán với một thất vũ hải! + 3 LUK!

LUK (102)=> (105)

Một hòn đảo quen thuộc, South Blue

Tôi tỉnh giấc. Lưng tôi chạm đất ngay sau đó và tôi liếc nhìn xung quanh miệng hố có dấu tay gấu khổng lồ cắm sâu vào mặt đất. Tôi rũ bỏ cơn buồn ngủ đứng dậy và thực hiện một động tác duỗi nhanh. Tôi thực sự không có ý định ngủ quên nhưng tôi sẽ không nói dối rằng giấc ngủ này rất có ích.

Kiểm tra đồng hồ, có vẻ là mất khoảng 4 tiếng để tới đây. Tốc độ nhanh nhất mà tôi từng trải nghiệm, Kiwi cũng ko đưa tôi đi nhanh đến thế. Khả năng của trái ác quỷ này quả thực miễn bàn.

Nhìn lên bầu trời, tôi nói rằng còn khoảng 60 phút chiếu sáng nữa.

Tốt.

Tôi muốn hoàn thành việc này trước khi trời tối.

con đường quen thuộc xuống đồi đánh dấu lối vào thị trấn. Một chút may mắn nhỏ vì tôi chỉ mới đi trên con đường này một lần trước đây. Nó khiến tôi tự hỏi 'Barty' có thể nhắm mục tiêu chính xác đến mức nào. Thêm vài trăm mét nữa là tôi văng thẳng xuống biển.

Một vị trí đáp nguy hiểm vì lời đồn tôi sở hữu trái ác quỷ lưu trữ.

Trên thực tế, điều đó dẫn đến một suy nghĩ thú vị. Phần máy móc giúp Kuma tính toán chính xác vị trí? Đó là lý do mà trái tay gấu này trong tay Kuma lại bá đạo tới thế? Ý tưởng này có vẻ... đúng. Nếu tôi gặp Vegapunk vào một ngày nào đó, tôi chắc chắn sẽ hỏi ông ta câu này.

Bất chấp bầu trời màu nâu vàng cam thông báo hoàng hôn sắp tới, thị trấn vẫn tấp nập.

Tiếng cười phát ra từ quán rượu mà tôi từng uống say.

Khu chợ nơi tôi đã mua rất nhiều món vô dụng vẫn mở cửa và nhộn nhịp với nhiều người tấp nập qua lại.

Đám trẻ con nô đùa chạy nhảy trên đường phố. Chúng cười đùa chơi trò đuổi bắt với chú chim Super Sparrow đang tuổi thành niên. Có lẽ là một trong số... từ đàn của Kiwi... 'chờ đã, cái quái gì thế?'

Đôi chân tiếp tục đưa tôi qua khu nhà ở chính của Baterillavà càng nhìn thấy nhiều hơn, cái lông mày của tôi càng nhíu lại vì sự bối rối lẫn... ngạc nhiên. Lần cuối tôi nhìn thấy nó, hòn đảo đang trong tình trạng tồi tệ sau cuộc tấn công của Eustass. Nhiều cửa hàng bị thiêu rụi và tàu thuyền trong cảng đều chìm.

Nhưng hiện tại nó đã biến đổi. Người dân trên đảo đã nhanh chóng khôi phục nền kinh tế của họ bằng cách... tạo ra bẫy du lịch. Với chủ đề chính của cái bẫy đó là...tôi.

Ờ thì ko hẳn là tôi. Mà là Jack Sparrow được lý tưởng hóa, anh hùng của South Blue, ác mộng của cướp biển, vân vân.

Tôi phát hiện ra những con búp bê được chạm khắc bằng tay dựng trên cửa sổ của các cửa hàng có trang phục giống tôi nhưng ko có mặt. Những chú chim Kiwi được sơn có màu nâu gần đúng nhưng lại sai số lượng đốm trên cánh.

'.. ôi mẹ ơi, thậm chí còn có một bức tượng dở dang đang được làm tại quảng trường..'

Tôi biết những câu chuyện Jack Sparrow iếp tục lan truyền không chỉ trên báo chí. Với mỗi chiến công của anh ta được thêm mắm thêm muối vào mỗi lần kể lại. Mori thậm chí còn trêu chọc tôi về việc đó trước khi ông ấy tham gia khóa huấn luyện. Rõ ràng Jack Sparrow đang được công chúng đón nhận ngày càng nhiều.

Để đưa ra một ví dụ, có vài mẩu tin nhỏ 5 tuần sau khi tôi tiêu diệt Hornigold. Về vụ 2 băng cướp biển Driftwood và Râu xanh bắn nhau khiến cả 2 băng chết chìm dưới biển.

Thế là mọi người nói rằng báo viết láo và tôi mới là người có công loại bỏ cả 2 băng cướp biển này.

Tôi đã cười phá lên khí Mori nhắc tới vụ đó. Tôi còn ko biết luôn. Sau tất cả, lúc đó tôi còn tập trung làm nhiệm vụ truy quét của riêng mình. Giúp dọn sạch các thị trấn như Vịnh Timber để hoàn thành nhiệm vụ tỉ beri.

'... mà thôi mình tới đây ko phải vì việc này.'

Tôi có nhiệm vụ quan trọng hơn.

Không mất nhiều thời gian để đến chỗ của ông Pascal, người đã từng thiết kế ra bộ nạp đạn nhanh cho tôi. Đèn bên trong cửa hàng ông ấy vẫn bật sáng, cho tôi biết ông ấy vẫn còn làm việc, có lẽ đang loay hoay với dự án này hay dự án khác.

Đáng tiếc tôi ko có thời gian tới chào.

Tôi tìm đến cửa hàng ngay bên kia đường. Các cửa sổ của nó được bao phủ bởi hoa dây, những quảng cáo nhỏ về trang trí nhà cửa, và may mắn là không có chút đồ nào liên quan tới ' Jack Sparrow'.

Chủ nhân của nó đang quét dọn, thu dọn đồ đạc trước lúc trời tối.

Braxton Berwynne, cựu hải tặc, lv.116

' Thời gian thật nghiệt ngã. Ông ta tụt mất 2 level.'

Ông ta nhận ra tôi ngay khi tôi bước tới. Vẻ ngoài thoải mái dễ chịu liền biến thành vẻ hung dữ. " Cậu."

Tôi ngắt lời ông ta trước khi bắt đầu. Tôi không có thời gian nghe mấy lời vô nghĩa về việc tôi ko được chào đón tại hòn đảo này.

"Khoảng sáu ngày nữa, con trai duy nhất của Portgas D. Rouge sẽ bị hành quyết công khai. Có hay không, ông muốn thử cứu cậu ta? Trả lời nhanh lên vì tôi cần phải đi ngay bây giờ?"

Người từng ở tân thế giới nhìn tôi với đôi mắt mở to và vẻ mặt bối rối.

"Chà, con trai. Cho ta 10 phút."

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.