Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lên kế hoạch và tìm trợ giúp

Tiểu thuyết gốc · 2925 chữ

Nói luôn cho các bạn biết là tôi không thích Ace

Tôi luôn thấy cậu ta là kiểu người thô lỗ và ngốc nghếch. Cậu ta được giới thiệu hoành tráng tại Alabasta với tư cách là anh trai nhân vật chính. Lúc đó Ace điềm tĩnh, thân thiện và quan trọng nhất là ngầu lòi. Nhìn cái cách Ace phá hủy hạm đội tàu của Baroque Works trong vài giây... ôi tôi ko muốn gây thù với 'hỏa quyền' chút nào.

Sau màn giới thiệu đấy thì... chúng ta có một loiga tự tin đi du lịch một mình trên con thuyền bé xíu tại Grand Line, cộng thêm việc ko có bất cứ sự trợ giúp nào để đuổi theo một người mà chúng ta biết là bị đánh giá quá thấp.

Tôi sẽ thừa nhận rằng có lẽ chút chỉ trích cuối cùng đó có thể hơi quá. Việc Marshall D. Teach trở nên mạnh như vậy là nằm ngoài dự đoán.

Chỉ trích tiếp theo có thể gây tranh cãi. Ace chết như một thằng đần. Mọi người đều nhớ cảnh tượng biểu tượng đó. Ace dùng thân mình chịu đòn đánh thay cho Luffy, cứu mạng em trai. Nhưng điều mà nhiều người dường như bỏ qua việc gì xảy ra trước đó.

Trash-talk

Chỉ đơn giản thế. Akainu dùng mấy lời lăng mạ cấp độ mẫu giáo về phía Râu Trắng. Mấy lời đó còn ko xứng đáng với các mác 'lăng mạ'.

Ace và Luffy trên đường rút lui. Còn bước nữa là được tự do thì Ace quyết định biến 'chiến thắng' này thành 'thất bại' bằng cách quay lại chơi với Akainu.

Mọi sự hi sinh đều trở nên vô nghĩa.

Vì vậy, như tôi đã nói, không thích Ace chút nào.

Còn về Râu Trắng... là một trong số ít hải tặc ở thế giới điên rồ này mà tôi tôn trọng. Gia đình, danh dự, lòng trung thành, đó là những giá trị mà ông đã khắc ghi vào những người dười quyền. Trong khi những hải tặc khác mang tới chết chóc, sự hỗn loạn, Râu Trắng mang lại sự ổn định, an toàn. Các hòn đảo được bảo vệ dưới lá cờ của ông có thể sống trong sự thịnh vượng và không phải sợ hãi vì chả ai dám chọc giận ông cả.

Chính phủ Thế giới đã gán cho Edward Newgate những danh hiệu như 'cướp biển' và 'tội phạm' nhưng tôi không đồng ý. Có thể lúc còn trẻ thì vậy, nhưng hiện tại... ông ấy không phải là cướp biển. Ông ấy giống như 1 vị hoàng đế thì đúng hơn.

Cứu Ace là chưa đủ, vì thằng ngốc này có thể lao đầu vào chỗ nào đó để tự sát thêm lần nữa và cốt truyện được khôi phục. Điều tôi cần làm, điều tôi phải làm là cứu ' Người đàn ông mạnh nhất thế giới'. Đồng nghĩa ngăn cản trận chiến tại tổng bộ hải quân xảy ra.

Nếu Ace không bao giờ bước chân lên đài xử tử thì Râu Trắng cùng đồng minh sẽ ko cần xuất hiện.

Tất nhiên tôi sẽ ko điên đi tới Impel Down cướp tù nhân. Theo tôi nhớ, khoảng cách giữa Impel Down và tổng bộ hải quân ko dài. Người áp giải Ace là phó đô đốc Onigumo và tôi chắc chắn rằng hải quân sẽ điều động những hạm đội khủng nhất để hỗ trợ nhiệm vụ quan trọng này.

Còi báo động lẫn quân tiếp viện sẽ xuất hiện trước cả khi tôi với Berwynne đặt chân xuống con tàu.

1 phút. Đó là khoảng thời gian an toàn nhất để hoàn thành nhiệm vụ trong êm thấm. 1 phút cho việc vào con tàu, đem Ace ra ngoài và bỏ chạy. Chậm hơn vài giây cũng đủ khiến chúng tôi bị bao vây.

Cánh cửa mở ra và ông lão cựu hải tặc với cặp ba lô chống gù trên lưng. "Được rồi con trai, chúng ta đi đâu, và làm thế nào chúng ta đến đó?"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Con vật kêu lên giận dữ khi cái tát của Berwynne làm nó ngã ngửa ra mặt đất. Cổ nó cúi thấp, đôi cánh dang rộng, và sợi xích trói chân nó buộc vào mặt đất rung lên một cách tức giận.

Tôi đang cảm thấy khá ... lẫn lộn ngay bây giờ.

Tôi chợt nhớ từng nói cho Berwynne tôi ăn trái quan sát nên tạm thời ko thể sử dụng inventory. Hoặc tôi có thể dùng và bốc phét một lý do kiểu như. ' Tôi quan sát được nếp gấp không gian và nhờ đó tôi có thể cất đồ trong đó rồi lấy ra bất cứ lúc nào.'

Mà thôi, hiện tại việc đó không có ý nghĩa. Chúng ta chỉ lo lắng về ông ta hỏi tới nó. Hãy tập trung vô mặt tiêu cực trong phương án di chuyển của Berwynne.

Super Sparrow lớn nhất, xấu tính nhất, trông hung dữ nhất mà tôi từng nhìn thấy. Nó cao hơn Kiwi tầm 30%. Con vật thậm chí còn có một miếng che mắt màu đen trên khuôn mặt đầy sẹo cho thêm phần chất. 'Làm sao? Bằng cách nào! Một con thú hoang lấy đâu ra miếng bịt mắt!'

Không những thế, vẻ ngầu lòi được tăng cường thêm bởi một con cái nhỏ gọn, màu vàng nâu nép mình bên dưới cánh của nó. Thậm chí còn có cái nơ hồng xinh xinh trên đầu nó. Chúng cùng nhau vẽ nên bức tranh gần về 1 tên du côn trong anime và người vợ dịu hiền của hắn.

Và chúng chỉ là chim thôi đấy.

' Chỉ có One Piece mới làm ra được mấy thứ nhảm nhí thế này'

" Ta biết sẽ rất rắc rối khi mọi người bắt đầu cho những con chim chết tiệt này ăn và dụ chúng vào thị trấn." Berwynne bắt đầu giải thích, vẫn nhìn chằm chằm con chim đang nổi khùng với ông. " Cậu phải đi làm cho chúng trở nên nổi tiếng đúng ko?" Người đàn ông bực bội. " Nhưng dù sao ta cũng phải nhận một phần trách nghiệm vì đã đưa ra ý tưởng này cho cậu. Chắc chắn, đa số bọn chúng đều vô hại, mọi người có thể xử lý được những con lớn hơn. Tuy nhiên, trừ con này ra."

Con chim vụt lên, nhắm thẳng vào cổ Berwynne thì lại ăn thêm cú vả nữa. "... con này là kẻ chuyên gây rối. Đã làm 3 đứa trẻ phải nhập viện. Mà nó còn ko thuộc đàn địa phương. Nó cùng con cái tới đây và hành xử như thể nơi này là lãnh địa của nó. Vì thế, ta đã trói nó ở bên ngoài cho tới khi nó học được cách hành xử đúng mực.

Con cái thủ thỉ với con đực, đẩy nhẹ vào cổ nó giúp nó đứng dậy. Nó đứng dậy và tôi thấy thực sự khó chịu khi chứng kiến đôi mắt đầy căm hờn của nó. Kiwi ko bao giờ có biểu hiện như vậy.

" Nó đây rồi," Berwynne bắt đầu biến trở lại thành hải tặc của tân thế giới. "Tao có thể nhìn thấy sự thù hận bên trong mày, ranh con. Hẳn mày rất thông minh. Mày khác với lũ chim bên trong thị trấn đúng chứ?"

Con chim gầm gừ. Tôi.. Tôi không nghĩ loài chim thậm chí còn có khả năng sinh học để gầm gừ. Và con này nó đang gầm gừ trước mắt tôi.

Berwynne cảm thấy hài lòng về điều đó.

"Một tuần." Ông lão đưa ra điều kiện, làm con vật tạm ngừng. " 2 đứa chúng mày chở bọn tao đi trong 1 tuần. Đưa bọn tao tới nơi cần đến cộng với tới điểm dừng đón thêm người, sau đó chúng mày được phép bay tới bất cứ nơi nào chúng mày muốn. Tao và mày sẽ ko bao giờ gặp nhau thêm lần nào nữa. Sao nào, đồng ý ko hả con chim chết tiệt?"

Một ánh sáng lóe lên từ đôi mắt con vật. Một ánh sáng tính toán, hơi đề phòng, nhưng hơn cả những điều đó là ước mong. Ước mong được tự do. Tự do thoát khỏi xiềng xích để bay lên bầu trời lần nữa. [Quan sát] cho biết.. không nhiều. Không có gì đảm bảo là con vật có thực hiện thỏa thuận này không... Tuy nhiên, tôi có thể giải quyết việc này nếu nó tính lừa dối. Quan trọng hơn, tôi có một câu hỏi muốn đặt.

Tôi đưa mắt về phía cựu hải tặc. " Chính xác ông muốn tìm ai?"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Gió thổi mạnh qua tóc của tôi khi tôi giữ nút mũi tên nhỏ trên màn hình [Trạng thái]. '450.500.550..' Chúng ta ko thể tiếc điểm nữa. Sau vụ tại quần đảo Sabaody và những gì tôi đang lên kế hoạch làm... chúng ta chuẩn bị bước vào sân khấu thế giới. '..600..650..700..'

Không có nhiều sự lựa chọn trong việc này.

Giờ sẽ chỉ gặp các ông lớn mà thôi.

Điểm còn lại (485) => (178)

VIT (443) => (750)

Máu tối đa (8.860 => 15.000)

Chúc mừng! Bạn đã đạt mốc 500 VIT!

Bạn có thể nâng cấp [Perk] hiện có hoặc chọn thêm [Perk] khác.

Một luồng gió mạnh bất chợt thổi tới nhưng con chim cái không muốn bị chậm lại. Nó điều chỉnh nhẹ và chúng tôi bắt kịp Berwynne và con chim đực.

Đọc qua các [Perk] thì tôi phải nói rằng tôi rất muốn chọn [Second Wind]. Hay cái [What Doesn't Kill You..] kếp hợp cùng [Berserker's Blood] không có gì đáng chê cả. Mặc dù vậy, tôi nghĩ rằng, khi xem xét tới chuyện điên rồ tôi sắp làm, việc nâng cấp [Perk] sẽ giúp tôi... sống sót cao hơn.

[Resilience II: Built Different]

Ở cấp độ đầu tiên của [Perk] này bạn đã có một thể trạng khác biệt so với những người khác. Với lần nâng cấp này, bạn sẽ leo lên bậc thang cao hơn và chính thức bước vương quốc của những người siêu phàm. Vũ khí dưới chất lượng nhất định sẽ bị gãy trước làn da của bạn. Xương của đối thủ sẽ nhói lên như kiểu chúng đang đánh vào thép. Ngay cả các yếu tố tự nhiên cũng sẽ gặp khó khăn trong việc gây tổn thương cho bạn. Bất kỳ sát thương nào gây ra lượng sát thương ít hơn 5% máu tối đa sẽ ko làm tổn thương bạn được nữa. Tất cả các đòn tấn công dạng nổ, dựa trên năng lượng và nguyên tố sẽ chỉ còn 50% hiệu quả.

* Lưu ý: Khả năng của [Perk] này là cộng dồn, không phải là nhân lên, khi kết hợp với các kỹ thuật phòng thủ khác như [Tekkai] và [Tekkai Kenpo].*

Cơ thể bất hoại là thứ mà tôi thường thấy trong các Shounen và One Piece ko phải ngoại lệ. Đó không phải là một siêu năng lực cụ thể hay một khả năng hay thậm chí là thứ gì đó mà một nhân vật đạt được thông qua luyện tập hay đào tạo. Nó chỉ là một loại 'bẩm sinh' mà một số cá nhân sở hữu. Từ phiên bản cấp 'S' như 'Big Mom', người bẩm sinh miễn nhiễm với hầu hết mọi thứ cho đến những phiên bản cấp trung bình hơn như 'Bobby Funk' trong phần Dressrosa. Tôi chắc chắn rằng chỉ riêng [Perk] này không cho phép tôi đứng vững trước những 'quái vật' thực sự của thế giới, nhưng nếu nó có thể giúp tôi đủ sức chịu đựng thì tôi có thể-

" Roger còn ko biết đi tàu." Berwynne trải lòng, thu hút sự chú ý của tôi. " "Nếu không phải gặp được Rayleigh... ta cho rằng vị thuyền trưởng vĩ đại của chúng ta đã không thể ra khỏi vùng biển quê hương." Cựu hoa tiêu dừng lại để cười trước khi tiếp tục trong bầu không khí u sầu. ""Đó là lý do tại sao.. đến lúc băng tan rã... ta đã ở lại cùng Roger vài tháng. Nhằm đảm bảo thuyền trưởng tới đúng nơi anh ta cần đến.

Berwynne ngước nhìn lên những đám mây.

"Khi chúng ta rời khỏi Baterilla, ta hoàn toàn ko biết Rouge đang mang thai vào thời điểm đó. Mãi cho đến vài tuần sau cái chết của Roger, ta mới nghĩ đến khả năng đó. Trớ trêu thay, chính hải quân đã khiến ta nghĩ tới điều đó. Lũ đặc vụ ko có chút tinh tế nào khi chúng lùng sục mọi cảng biển để tìm dấu hiệu về huyết thống của Roger. Khi ta trở lại Baterilla... hòn đảo đã đầy rẫy bọn chúng. Điều tra mọi đầu mối, thẩm vấn mọi phụ nữ sắp sinh... Ta rất sợ phải tiếp cận Rouge để tìm hiểu xem cô ấy có mang thai hay không. Ngay cả khi câu trả lời là không, nếu ta đủ xui xẻo để bị nhìn thấy, đủ xui xẻo để bị nhận ra," ông già bỏ lửng.

" Thế là ta chọn cách ẩn nấp, chọn con đường của kẻ hèn nhát. Cúi đầu xuống và quan sát Rouge từ xa. Tự nhủ rằng ta ko thể mạo hiểm gây bất kỳ sự chú ý nào cho cô ấy. Tự nhủ rằng ta ở đó để bảo vệ cô ấy nếu hải quân muốn bắt cô ấy. " Nỗi buồn trong giọng nói của ông chuyển thành tiếng cười. " Và cô ấy đã lừa bọn chúng. Cậu tin được không?" Giọng điệu của ông ta trở nên lạ kỳ. " "Cô ấy đã lừa tất cả mọi người, kể cả ta. Cô ấy đã làm điều đó như thế nào, ta thậm chí không thể tưởng tượng nổi. Che giấu đứa bé hơn một năm. Với nụ cười trên khuôn mặt suốt thời gian đó." Hoa tiêu mội thời há miệng cười lớn. " Ko người phụ nữ nào vĩ đại hơn cô ấy."

Berwynne vỗ vào mặt, cố gắng kiểm soát những cảm xúc trào dâng. " Ta chỉ thấy đứa bé đúng một lần. Ngày Rouge qua đời khi sinh ra thằng bé. Và ta đứng nhìn Monkey D. Garp mang nó đi." Berwynne phun ra cái tên đó, như thể nó là lời nguyền.

"Có ai trong băng Roger biết hay không?" Ta tự hỏi. " "Nếu mọi chuyện là như vậy, nếu việc Rouge mang thai xảy ra sau khi băng tan rã và được giữ bí mật cho đến phút cuối cùng.. bao người biết dòng máu của Roger vẫn còn?"

Berwynne cúi gằm xuống. "Ta chắc chắn thằng nhãi tóc đỏ phát hiện ra điều này. Ta nghe nói dạo gần hắn thằng nhãi khá nổi tiếng. Mặc dù ta khó có thể thấy coi nó là bất kì gì khác ngoài một thằng nhãi thích lén mang thức ăn ra khỏi nhà bếp. Tóc đỏ và mũi đỏ, 2 thằng nhóc chuyên gây rắc rối. Bên cạnh đó... ta từng nói chuyện này với một người. Một người đã gia nhập băng Roger cùng thời gian với ta. Ông ta là người duy nhất ta vẫn còn giữ liên lạc.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

' Ôi ông đang đùa với tôi à'

Cặp chim đã đủ tệ bây giờ tới thứ này.

Có vẻ như những thứ thái quá sẽ là chủ đề của tuần.

'Đảo Cây Cọ' một hòn đảo nhỏ bé xíu chỉ có một cư dân duy nhất. Diện tích chỉ đủ xây một ngồi nhà và may ra xếp được cái ghế ra bên ngoài. Khán giả được yêu cầu tránh suy nghĩ về những thứ như người này đang ở đâu? Làm sao để có nước ngọt, hay tại sao ngôi nhà này lại có điện hoặc bất kì câu hỏi hợp lý nào khác mà bạn có thể nghĩ tới.

Ví dụ nổi bật nhất mà tôi có thể nghĩ ra khỏi đầu là ngôi nhà Master Roshi trong bi rồng. Hoặc quay lại 10 tập đầu của One Piece, nhóm mũ rơm đã gặp ông già Crocus, người xây hòn đảo bên trong người con cá voi Laboon. Và nếu đó ko phải là thứ hoạt hình nhất mà tôi nói trong tháng này thì tôi sẽ ăn-

"Momora! Đến đây tên khốn!" Berwynne nắm lấy cánh tay của đồng đội cũ rồi kéo vào làm một cái ôm. Một cảnh tượng hơi hài hước khi xem xét Berwynne khá lùn còn người kia thì cao hơn tôi. Trên thực thế, bề ngoài của 2 ông già này tương phản với nhau về mọi mặt

Người thấp, người cao. Người gầy gò, người có da thịt. Người hói, người vẫn có mái tóc hồng.

Thứ duy nhất tôi thấy họ không có mấy khác biệt là.

Sức mạnh

Mr.Momora, cựu hải tặc, lv.122

Con Sparrow cái mà tôi vẫn đang cưỡi ríu rít hỏi tôi xuống tham gia cùng 2 ông già kia không. Con chim này khá tâm lý, nhưng tôi vẫn ở yên trên người nó một lúc và cho nó quả táo. Hãy để những người bạn cũ trò chuyện.

'Tôi bắt đầu thấy tỷ lệ thành công tăng lên.'

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.