Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Kiếm Tuyệt Mệnh.

Tiểu thuyết gốc · 2153 chữ

Bên trong thành Thừa Quy, Nhân Diện Ngô Công nhảy xuống từ cánh cổng ngay trên đầu làm con đường đá dưới chân xuất hiện một cái hố cực lớn. Thân hình cả trăm mét của con quái vật mang theo sát khí ngút ngàn, mùi hôi thối tanh tưởi và cả sự khát máu chấn nhiếp mọi người. Trên khuôn mặt già lão nhăn nhúm của nó nở một nụ cười tàn nhẫn khi chứng kiến lũ nhân loại nháo nhào chạy loạn. Đoạn, nó há cái mồm chi chít răng nhọn ra, hai má căng phồng rồi thổi ra một làn khói độc.

Khói màu tím đen, cuồn cuộn thốc đến rồi tỏa ra xung quanh hệt như những mảnh sương mờ ảo. Tuy nhiên, bất cứ ai chạm vào đều ngay lập tức ngã xuống đất, tứ chi co quắp còn hơi thở đã biến mất. Ngay cả những kiến trúc ngỡ như chắc chắn xung quanh cũng bị làn sương độc ăn mòn làm vang lên âm thanh xèo xèo.

Nhân Diện Ngô Công cười dữ tợn, những cái chân nhọn hoắc của nó kéo dài phóng về phía các “lương thực”, tốc độ nhanh như điện xẹt, mang theo hàn quang lấp lánh.

Rất dễ dàng, con rết quỷ đã xiên được năm người bình thường tội nghiệp đã mất khả năng chống cự, sau đó đưa lên miệng, nhai rồn rột như nhai kẹo. Máu tanh tràn ra từ khóe miệng nó, chút da thịt tàn phá rơi xuống dưới. Ánh mắt của Nhân Diện Ngô Công càng sáng hơn, nhìn về phía người dân thành Thừa Quy càng thêm hưng phấn.

Ngay lúc này, vô số âm tà đã lũ lượt kéo vào. Nhìn thấy vẻ thỏa mãn của con rết quỷ thì đỏ cả mắt, bọn chúng nhanh chóng tỏa ra xung quanh để săn giết.

Chằn Tinh có tốc độ khá nhanh, thân thể nó hiện tại trông như một chiếc xe buýt, dù đồ sộ nhưng lại khá linh hoạt. Nó không có khả năng phóng độc mà chỉ đơn thuần sử dụng man lực để trườn đi, cái mồm to tướng há thật lớn, từ đó tỏa ra một lực hút khủng khiếp. Không chỉ người, cát đá mà ngay cả kiến trúc, miễn là trong phạm vi hình cái phễu thì đều bị nó hút vào trong miệng.

Con Chuột Tinh Ngũ Sắc cũng chẳng hề kém cạnh, nó lựa chọn một phương hướng khác hẳn hai tên kia để hành động. Ánh sáng năm màu rực rỡ phóng lên cao, ngay sau đó trên đầu nó hiện lên hình một chiếc vương miện trông khá uy nghi. Thế rồi, chiếc vương miện ấy bay ra khỏi đầu nó, theo sự điều động phóng đến phương hướng có nhiều “lương thực” nhất.

Những sinh linh trọng phạm vi một trăm mét tự nhiên đứng sững lại, ánh mắt mất đi tiêu cự, cơ thể vẫn giữ nguyên si động tác.

Ngay sau đó, con chuột nhảy đến, nó đứng thẳng như người, trên tay xuất hiện thêm một cây quyền trượng như được làm từ vàng ròng, trên đầu trượng có đính bảo thạch đỏ rực. Con chuột vung vẩy quyền trượng, những người đã bị nó khống chế nhảy dựng lên rồi chầm chậm di chuyển về phía con quái vật. Chuột ta rất vui vẻ há mồm, nhai rau ráu những “lương thực” tự nộp mạng.

Ngoài ra, cũng có rất nhiều âm tà khác, tuy thủ đoạn hơi kém so với ba “đại ca” nhưng đối với các tu sĩ và người thường thì không khác gì cơn ác mộng.

Có một con sói lông đỏ, chỉ to bằng hai con bò cộng lại song lại rất nhanh. Thân thể nó hóa thành một tia chớp, như cắt xuyên qua không gian, nhảy xồ đến tấn công những người lính đang ở phía xa. Mặc dù binh lính đều nâng vũ khí cố gắng đánh trả nhưng chẳng hề có tác dụng. Tốc độ con Huyết Bạo Lang này quá nhanh, trước khi họ kịp nhận ra thì hàm răng trắng nhởn đã cắm vào đầu, nghiền nát mũ giáp và rất nhanh hút trọn tủy trắng trong não. Hơn nữa, bộ lông đỏ trên người nó tua tủa như gai nhọn, cực kỳ chắc chắn mà các vũ khí cũng không thể đâm xuyên.

Cũng có một con gà chín cựa trông khá vô hại. Nó y hệt như một con gà thông thường ngoại trừ bộ lông đen xì và chân mọc đến chín cái cựa. Từ khi nó xuất hiện thì không hề di chuyển mà chỉ đứng im, đôi lúc lại cất lên tiếng gáy ó o to lớn, sóng âm rung động tỏa ra từ cái mỏ bé nhỏ của nó rồi xuyên qua không trung với phạm vi rất rộng, đánh thẳng vào linh hồn của tất cả mọi người. Ba tiếng gáy dài là tất cả những gì mà một vị tu sĩ Khai Tâm có thể chịu được. Ngay sau đó, linh hồn của tu sĩ nọ bị đánh tan thành những mảnh vụn rồi bị con Cửu Cựa Chi Kê hấp thu. Mắt nó sáng bừng, rất thông minh không tranh ăn với ba đại ca mà lựa chọn những con mồi còn lại.

Dĩ nhiên, cũng sẽ có một vài âm tà yếu đuối không kịp giết người nào, chúng chia nhau đi theo đuôi các đại ca, nhặt chút mảnh vụn thi thể hoặc thịt thừa còn sót lại rơi rụng trên đất.

Thành Thừa Quy vang lên những âm thanh kêu la thảm thiết, khói lửa lan tràn như những đóa hoa nở rộ trong màn đêm. Rất nhiều kiến trúc đã bị phá hủy hoàn toàn, không thể cản nổi thân hình đồ sộ của đám ma quỷ, cũng chẳng thể biến thành thứ che chắn cho nhân loại. Những con đường kéo dài từ trung tâm cổng dịch chuyển nay đã biến thành biển máu lớp nhớp, chẳng có xương trắng hay chút thịt nào bởi đám quái vật đều đã ăn sạch. Rất nhiều người vẫn còn cố gắng chạy ra xa, khuôn mặt tuyệt vọng và đôi mắt mông lung trong sợ hãi.

Trận pháp hộ thành vốn là thứ chống cự âm tà nay đã hóa thành một cái lồng to lớn nhốt dân chúng thành Thừa Quy. Thiết đãi các âm tà một bữa tiệc máu thịnh soạn. Có rất nhiều người gắng sức đánh lên vách trận pháp trong suốt song chẳng có chút tác dụng, độ cứng cứ gọi là miễn bàn.

Dĩ nhiên, những binh lính giáp bạc và các tu sĩ cũng nâng cao vũ khí, cố gắng chống cự nhưng tất cả đều bị đánh vỡ chỉ trong tích tắc.

Không một người nào có thể đơn độc chống lại lũ âm tà. Nếu như tính toán chính xác về thực lực thì tất cả âm tà đều đã ở cấp độ Đoán Hồn. Riêng ba tên dữ nhất thì có lẽ đã đạt đến cấp Quy Nhất trong truyền thuyết.

Hàng ngàn cặp chân của rết quỷ bay múa như thiên hoa loạn vũ, ánh sáng lấp lánh xen lẫn những tia máu tươi còn đọng lại cũng có thể gọi là kỳ cảnh của Tử Thần. Giờ phút này nó đều nhắm vào những người thực lực mạnh nhất, bởi vì họ sẽ bổ hơn người thường. Ngay cả Chằn Tinh và con chuột nọ cũng nghĩ như thế. Ba con quái vật, chia ba phương hướng dọn dẹp sạch sẽ các tu sĩ và binh lính trong tầm mắt.

Kẻ đứng vững duy nhất trong chiến loạn có lẽ là những người mạnh nhất dưới trướng Lan Anh. Lúc này thì cô gái cũng đã tỉnh lại, dù vết thương còn rất nhiều song cũng chỉ có thể nâng cao vũ khí chiến đấu.

Chưa đến một trăm người tập trung xung quanh Lan Anh, hầu như đều là cường giả. Bọn họ ở phương Bắc, chưa chạm trán ba tên kinh khủng nên vẫn có thể chiến đấu. Trước mắt họ hiện tại là một lũ âm tà ghê rợn, dẫn đầu bởi Huyết Bạo Lang và Cửu Cựa Chi Kê.

Đột nhiên, lão già râu bạc chợt thất thủ, cường giả số hai bị móng vuốt của Huyết Bạo Lang đâm vào ngực, xuyên qua lớp giáp chắc chắn đến thẳng trái tim. Ngay lập tức, con chó sói nhảy dựng lên, há mồm cắn vào đầu lão.

Lão già sử dụng chút tỉnh táo còn sót lại, bùng nổ toàn bộ linh lực trong cơ thể.

“Ầm!”

Tiếng nổ rất lớn vang lên, linh lực hệ Hỏa bạo liệt cuộn trào biến cơ thể của lão già thành một màn mưa máu. Tuy thế, cũng chẳng có chút tác dụng nào vì trong nháy mắt đó Huyết Bạo Lang đã chuyển hóa cơ thể thành hư vô. Không phải nhận công kích tuyệt sát.

Hai mắt Lan Anh giờ phút này đã phiếm hồng vì giận dữ, cô hận chính bản thân mình vô năng. Không thể trấn giữ Thừa Quy, ngược lại để âm tà lọt vào, và chín phần người dân trong tòa thành đều đã chết. Ngay cả lão già râu bạc, vốn là người thân duy nhất cũng vì cô mà hy sinh. Nếu như không phải cô ngu ngốc thì giờ phút này có lẽ vẫn còn chút sức lực để đánh trả.

“Cởi bỏ trận pháp hộ thành xong chưa?”

Một người đáp: “Chưa được thưa tướng quân… cần thêm chút thời gian.”

Lan Anh cắn răng, hét lớn: “Tất cả lùi đến vách trận pháp, trốn được bao nhiêu thì trốn.”

Nói xong, cô bất chấp lao về phía Huyết Bạo Lang, dùng thanh vũ khí tạm thời tung chiêu. Lan Anh vết thương chồng chất, linh lực mới phục hồi được một chút nên đòn đánh cũng không mạnh mẽ. Thanh trường kiếm đâm về phía đầu Huyết Bạo Lang song nó chỉ hơi lùi lại, nhảy qua một bên thì đã né đòn rất dễ.

Lan Anh đột nhiên thay đổi động tác, chân phải làm trụ, hông xoay tròn, cánh tay phải từ đâm nhanh chóng đổi sang chém.

Huyết Bạo Lang có vẻ bất ngờ, trong chốc lát đã không thể tránh kịp.

Thanh trường kiếm nhuộm vàng, như hóa thành vầng trăng khuyết rực rỡ, chém thẳng về phía cổ con sói.

Đáng tiếc, ngay sau đó chỉ vang lên âm thanh chát chúa như kim loại chạm nhau, từng tia lửa nhỏ tung bay ngay tại chỗ va chạm. Bộ lông của Huyết Bạo Lang quá cứng, và Lan Anh sở hữu linh lực hệ Thổ lại cũng không có sự xuyên thấu cao.

Con sói tru lên, cùng lúc đó tiếng gà gáy từ Cửu Cựa Chi Kê cũng vang vọng. Hai thứ sóng âm mắt thường không thể nhìn thấy lại phối hợp với nhau, từng gợn không khí mạnh bạo tỏa ra bốn phương tám hướng. Toàn bộ người còn sót lại đều bị đánh văng ra xa, phun máu ồ ạt.

Lan Anh cũng phun một ngụm máu tươi, bên trong còn có chút thịt vụn. Tuy thế, cô cố gắng giữ cho thân thể vẫn đứng vững bằng cách chống kiếm xuống đất. Ánh mắt cô gái hiện lên vẻ quyết liệt, cô quyết định sẽ thực hiện thần thông cuối cùng. Dù sao, thì vào lúc này toàn bộ nội tạng của cô gái cũng đã nát bấy, cũng không còn sống được bao lâu.

“Địa Kiếm Thức! Lấy trái tim làm đại giới, linh hồn làm chất dẫn. Bùng nổ đi! Huyết Kiếm Tuyệt Mệnh”

Tiếng tim đập vang lên mạnh mẽ, từ mi tâm Lan Anh xuất hiện một bóng hình mờ ảo có hình dáng của chính cô. Gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, tóc dài thướt tha còn đôi mi đã đẫm lệ và nở một nụ cười khổ. Ngay lập tức, bóng hình ấy nhập vào trong thanh trường kiếm của Lan Anh, kiếm khí vĩ đại màu máu bốc lên, lan tràn đến tận trời cao, dường như muốn đâm xuyên cả trận pháp hộ thành, uy áp to lớn bức lui tà ma bốn phương tám hướng.

Chợt, ngay phía dưới mặt đất cũng vang lên âm thanh “đùng, đùng” - tựa như là nhịp đập của chính lục địa dưới chân Lan Anh. Thế rồi, hai tiếng tim đập bằng một cách thần kỳ nào đó đã hòa thành một nhịp.

Uy thế tỏa ra từ cơ thể tàn tà của Lan Anh vào giờ phút này không hề tầm thường. Cao lớn, thần thánh, trang nghiêm tựa như một vị nữ thần.

Bạn đang đọc Ông Tổ Nghề Đầu Thai sáng tác bởi kasowi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kasowi
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.