Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Long.

Tiểu thuyết gốc · 2167 chữ

Nhật Quang giờ phút này vẫn đứng ở tường thành, không phải hắn không thể cử động mà là sợ đến mức cứng người. Dù bản thân không thấy quá rõ ràng nhưng tràng cảnh khiếp người xảy ra bên trong thành Thừa Quy hắn vẫn hiểu được. Các quái vật hiển nhiên đang đồ sát người dân, bằng chứng là múi máu nồng nặc xa vài cây số vẫn ngửi được, cả những tiếng kêu la thảm thiết vang vọng đến tận đây.

Dân số thành Thừa Quy vào khoảng hơn năm triệu người, cả người thường và binh lính và các tu sĩ. Dẫu thế thì Nhật Quang cũng không tin rằng bọn họ có thể cản bước các âm tà. Trước đó những người mạnh nhất đều đã trải qua trận chiến một mất một còn với lũ Trung Châu, chắc chắn là nhận phải rất nhiều vết thương và linh lực cũng đã hao mòn đáng kể. Nhớ khi nãy, Nhật Quang còn thấy vị nữ tướng mạnh mẽ đã hôn mê bất tỉnh, được các thuộc hạ dìu vào trong.

“Mẹ kiếp! Bây giờ nên làm gì?” - Nhật Quang tự hỏi, hắn vẫn biết rằng cứ đứng đây sẽ rất nguy hiểm. Chờ đến khi cả tòa thành bị tiêu diệt thì chắc chắn sẽ đến lượt hắn. Và ngay giữa vòng vây quái vật thì muốn trốn thoát chẳng khác gì nằm mơ giữa ban ngày, hắn vẫn biết mình là ai - là một tên người thường không hơn cũng chẳng kém.

Đang mải mê xoắn quýt, chân cũng không nhấc lên nổi thì đột ngột Tiêu Thiên Long vẫn nằm trên đất bỗng mở mắt ra. Thằng bé nhổm dậy, xoa xoa đầu, dụi mắt rồi nhìn quanh quẩn.

Nó nhìn thấy Nhật Quang, hỏi: “Đây là đâu? Ngươi là ai?”

Nhật Quang nhìn ánh mắt sáng trong của Tiêu Thiên Long, một đôi mắt lấp lánh tràn đầy trí tuệ, mang theo vẻ tang thương. Có lẽ tên này đã hoàn toàn khôi phục được ký ức.

“Tôi tên Nhật Quang, còn đây là thành phố Thừa Quy.”

“Vì sao ta lại ở đây?” - Tiêu Thiên Long hỏi.

Đầu óc của Nhật Quang xoay chuyển, đang muốn bịa ra một câu chuyện nhưng ngẫm lại thì hắn cảm thấy nên nói thật. Dù sao những tên đã đầu thai nhiều lần đều rất thông minh, cũng không dễ lừa như vậy.

“Sư phụ cậu, cái lão tên Huyết Ma ấy đã bán cậu cho tôi. Sau đó thì tôi nhận lệnh của hoàng đế bệ hạ đến thành phố này. Vì không thể để cậu ở nhà nên đành đem cậu theo.”

Ánh mắt Tiêu Thiên Long xuất hiện sự nghiền ngẫm, ngay sau đó, thằng bé đột nhiên nhảy dựng lên, bàn tay trắng trẻo chộp tới trước với tốc độ rất nhanh.

Nhật Quang không tránh được, nháy mắt đã bị Tiêu Thiên Long bóp cổ, kéo đầu thấp xuống, còn hơi thở đã nghẹn ứ.

“Nói thật đi! Mày đưa tao đến đây có mục đích gì?” - giọng nói vẫn chưa dậy thì song vẫn toát lên sự lạnh lùng, sát phạt quyết đoán.

Khuôn mặt Nhật Quang đỏ bừng, chờ đến khi Tiêu Thiên Long nới lỏng tay thì mới há mồm thở dốc, nói nhanh: “Trên người cậu có được khí vận ngút trời, tôi đem theo cậu đơn giản là muốn mượn chút may mắn để sống sót mà thôi. Hiện tại tình thế nguy cấp lắm, không có thời gian đánh nhau đâu.”

“Đánh nhau? Mày nghĩ mày là ai?” Tiêu Thiên Long khinh thường nói, ném Nhật Quang xuống đất - “Nhìn ra được khí vận trên người tao thì hiển nhiên bất phàm. Làm thuộc hạ của tao thì tao sẽ tha chết.”

Nhật Quang cắn răng, không ngờ thằng này cũng là một tay hung ác. Tuy nhiên, sĩ khả sát bất khả nhục. Bởi vậy hắn nói: “Muốn giết thì giết đi. Còn hơn bị cái đám khát máu kia nuốt chửng.” - Vừa nói Nhật Quang vừa chỉ tay về phía cánh cửa to như hồ nước.

Lúc này, Tiêu Thiên Long mới chú ý đến nó, hắn hít một ngụm khí lạnh. Với lịch duyệt vạn năm và tầm nhìn xa thì hắn đã nhận ra đám quái vật nọ là thứ gì và cả tình cảnh hiện tại. Tiêu Thiên Long tự lẩm nhẩm: “Thật nhiều Hắc Linh, nếu mà có thể thu phục hết bọn chúng,... chẳng phải là…” - ánh mắt hắn hiện lên sự hưng phấn. Hắc Linh là thuật ngữ để ám chỉ những sinh linh đã chết đi và tồn tại dưới dạng linh hồn mà vẫn có thể tu luyện, rất có ích cho việc tu luyện công pháp “Vô Thượng Kiếm Đạo” của hắn. Tiêu Thiên Long dự định sẽ thu phục đám này, nuôi chúng lớn và rồi sẽ hấp thu để tăng sức mạnh.

Tuy là thế, nhưng hiện tại thực lực của Tiêu Thiên Long vẫn quá yếu, dù cho đã thành công thức tỉnh được ký ức thì chỉ mới tăng lên cấp Hợp Huyết cấp một, không đánh lại lũ âm tà.

Bất chợt, một luồng khí tức khủng bố dâng lên trời cao, mặt đất ầm ầm rung động. Tiêu Thiên Long quay đầu nhìn về phía thành Thừa Quy. Rất nhanh đã nhận ra cơ hội.

Hắn lần nữa nắm lấy cổ Nhật Quang, linh lực tràn ra ngưng tụ thành một thanh đại kiếm mờ ảo to như cánh cửa, lưỡi kiếm bè ra ở phần đầu. Tiêu Thiên Long nhảy lên, đứng vững rồi điều khiển thanh kiếm bay vút về phía cổng dịch chuyển, rất nhanh đã chui vào bên trong. Nhật Quang chẳng thể phản kháng, bị lôi đi như chó con.

…..

Không khí xung quanh Lan Anh bị linh lực hệ thổ lấp đầy, thần thông Huyết Kiếm Tuyệt Mệnh hoàn tất. Thân thể cô trở lên cao lớn hơn, áng chừng năm mét. Mũ giáp vỡ nát lộ ra dung nhan tuyệt mỹ, từng sợi tóc dài vàng rực bay múa trong không trung. Áo giáp bạc trên thân cũng được lấp kín bằng linh lực, chữa trị những vết nứt. Thanh trường kiếm trong tay cô gái toát lên sát khí mạnh mẽ, kiếm uy vốn lan tràn nay đã rút gọn vào trong vũ khí khiến thanh kiếm ấy trở nên sắc bén hơn, mang theo huyết sắc đầy mỹ cảm trông thật lộng lẫy.

Lan Anh lập tức ra tay, thi triển “Địa Kiếm Thức” đánh thẳng về phía các âm tà.

“Tất cả mọi người! Hãy cố gắng sống sót.”

Lời vừa dứt thì cũng là lúc thanh kiếm vẽ nên một hình trăng tròn tuyệt mỹ chém về phía Huyết Bạo Lang. Không gian trong thoáng chốc như bị giam cầm làm con sói không thể động đậy, sát khí tỏa ra bao trùm lên linh hồn của nó.

“Xoẹt!” ánh kiếm chém qua đầu sói, dễ dàng chặt đứt bộ lông nhọn.

Tiếng gào rú của Huyết Bạo Lang vang lên rung trời, nó chợt nhận ra có một sức mạnh kỳ lạ nào đó khiến nó không thể hồi phục được vết thương để gắn lại đầu.

Thân thể khá lớn của con sói gục xuống đất, còn cái đầu lăn qua một bên với đôi mắt trợn trừng. Mấy giây sau đó, da thịt của sói hóa thành những điểm đen, tựa như một đám mây mang theo hung sát khí bay lên trời cao.

Cửu Cựa Chi Kê bỗng gáy vang rồi vỗ cánh bay về phía đám mây, há mồm hút “linh hồn” của đồng bọn vào trong miệng. Nó có vẻ rất hài lòng vì điều này, thực lực của con gà đen lại được tăng cường thêm đôi chút.

Ngay lập tức, nó nhìn thấy Lan Anh xông đến nên không do dự vỗ cánh bay ngược về phía sau. Và ra lệnh cho các thuộc hạ tiến lên chống đỡ.

Các âm tà còn lại theo lệnh của thủ lĩnh tiến lên, song đều bị Lan Anh chém chết. Thực lực của cô hiện tại đã tiếp cận cấp Quy Nhất, linh lực trong cơ thể tựa như không thể sử dụng hết. Cô thỏa sức thi triển đủ mười tám thức của Địa Kiếm Thức mà không có chút lo lắng nào.

Ánh kiếm như mưa sa bão táp quét ngang qua lũ quái vật, từng vầng trăng khuyết xinh đẹp vẽ ra trong không trung. Còn Lan Anh lại giống một cánh bướm bay lượn, như vũ công xinh đẹp nhảy múa trong chiến trường ngập ngụa máu tươi, trên đầu cô gái là những giọt mưa nặng nề sắc đỏ dội xuống. Sự đối lập đó khiến cảnh tượng này vừa xinh đẹp, lại vừa có sự trùng kích mạnh mẽ vào tâm trí của người khác.

Ở một bên, những binh lính và tu sĩ còn sống sót cũng không do dự nữa mà lao về phía cổng thành Nam, trận pháp hộ thành cũng đã thành công thu hồi. Mấy người cũng không có thời gian tiếc thương cho chủ tướng mà cắm đầu chạy. Họ thân ở Thừa Quy đã lâu, vẫn hiểu cái gì nên làm vào giờ phút này. Nếu thành Thừa Quy đã mất thì phải nhanh chóng báo cho những thành phố ở tuyến sau, hoặc tạo thành lớp phòng thủ hoặc cử thêm quân đội đến đây trấn giữ. Lũ âm tà chỉ là một nỗi lo, vẫn còn đó nữa đám lang sói Trung Châu.

Các âm tà không thể xuyên qua Lan Anh nên chỉ đành mặc kệ cho những người đó rời đi. Gần một trăm thân ảnh, rất nhanh đã biến mất trong màn mưa lạnh lẽo.

Lan Anh quay đầu, biết mọi người đã thành công trốn thoát thì rất vui mừng, cô cũng sắp cạn kiệt sức lực bởi thời gian của thần thông cũng sắp hết. Lan Anh thu kiếm đứng tại chỗ, tư thế chuyển sang phòng thủ.

Trước mặt cô hiện tại là hằng hà sa số âm tà, lít nhít kéo tận đến cuối tầm mắt. Cô đã giết rất nhiều quái vật song vẫn còn quá nhiều. Lan Anh chỉ muốn kéo dài thêm chút thời gian, sử dụng uy thế còn sót lại để chấn nhiếp bọn chúng.

Các âm tà cũng chẳng vội vàng gì, dù sao Cửu Cựa Chi Kê cũng không ra lệnh. Bọn chúng đứng đó, đủ thứ biểu cảm hiện lên trong những đôi mắt. Có tiếc thương, có cảm khái, có kính nể, có xem thường, và cũng có những ánh mắt rất tham lam.

Bất chợt, một tia sáng trắng rực rỡ bay đến. Lan Anh bất giác chuyển dời tầm mắt, khi nhận ra đó là ai thì ngạc nhiên.

Một thằng nhóc nhỏ tuổi tiêu sái đứng trên một thanh kiếm biết bay, bàn tay nhỏ nhắn của nó nắm đầu một gã thanh niên mặc trang phục cấm vệ mà khuôn mặt đã tái xanh. Đằng sau họ là một ít âm tà biết bay có hình dạng chim đang đuổi theo, tiếng rít gào chan chát vang lên từ bọn chúng thật sự rất khó nghe.

Mấy giây sau đó, thanh kiếm chở hai người đã đến trước mặt Lan Anh.

Tên nhóc tiêu sái cười rộ lên, đánh giá cô từ đầu đến chân rồi mở lời: “Người đẹp, muốn sống không? Nếu muốn, hãy làm vợ anh.”

Lan Anh suýt thì cười thành tiếng, cảm thấy có chút thú vị, cô đáp: “Thôi đi nhóc! Nếu biết bay thì nhanh chóng rời khỏi đây. À, còn anh chàng cậu đang nắm cổ sắp chết ngạt rồi, nên bỏ ra đi chứ?” - đồng thời Lan Anh cũng có chút cảm giác lấn cấn, tuy trận pháp cấm không bên trong thành không thể cấm được lũ âm tà, nhưng con người thì vẫn có, vì cớ gì mà cậu bé này lại bay được?

Tiêu Thiên Long thả Nhật Quang ra, hắn té từ độ cao ba mét xuống thẳng mặt đất, tê hết cả mông song cũng không chết. Nhật Quang tạm gác lại cảm giác đau đớn mà há mồm thở, hít chút không khí lấp đầy hai lá phổi. Ở thời điểm hiện tại thì Nhật Quang đã liệt thằng ôn này vào danh sách tất sát, Tiêu Thiên Long không coi hắn là con người.

“Tôi thả rồi đấy. Vậy cô muốn sống không?” - Tiêu Thiên Long chẳng quan tâm mà bận tán Lan Anh.

Lan Anh trầm ngâm một chút, lắc đầu - “Không cần! Cậu mau rời đi đi! Tôi sẽ cản.”

“Hmm. Nếu không có thực lực chắc cô sẽ không tin. Thôi được rồi, cứ đứng đây đi, xem tôi biểu diễn.”

Bạn đang đọc Ông Tổ Nghề Đầu Thai sáng tác bởi kasowi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kasowi
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.