Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thị tẩm

Phiên bản Dịch · 2597 chữ

Chương 5

"Ồ?" mày hắn khẽ nhíu lại, dic nhiên là hứng thú của hắn đã được khơi dậy.

Nhìn về chiếc giường ở phía sau nàng, ánh mắt Tề Chiêm chợt lóe, quả nhiên là một nữ nhân tâm cơ, lui về sau thì cũng phải lui về giường a.

"Nếu trời đã khuya, hôm nay trẫm cũng không đi nữa, nàng, còn không tới hầu hạ trẫm thay y phục?"

Trong lòng Giang Tử Tuyên lộp bộp một tiếng, sự chán ghét trong đáy mắt càng sâu: "Bệ hạ, tay chân thần thiếp vụng về, sợ hầu hạ bệ hạ không được chu đáo, bệ hạ vẫn là đến chỗ các tỷ muội khác... a, a! ”

Lời còn chưa nói xong, Tề Chiêm đã mạnh mẽ đưa tay kéo nàng lại, ôm nàng xoay tròn một cái, trong nháy mắt liền vững vàng đè nàng trên giường.

Giang Tử Tuyên nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, sợ tới mức khuôn mặt trắng bệch, trong tình thế cấp bách, nàng lập tức kinh hô: "Bệ hạ, thần thiếp đến kỳ, sợ làm ô uế long thể bệ hạ, bệ hạ vẫn là mời trở về đi. ”

Ánh mắt Tề Chiêm thâm thúy, tràn đầy ý dò hỏi: "A? Quả thật đã đến ngày sao? Vậy để trẫm kiểm tra một chút, nếu hoàng hậu dám lừa gạt trẫm, đó chính là tội khi quân! "Dứt lời liền động thủ cởi đai lưng của nàng.

Giang Từ Tuyên thầm mắng, nam nhân này thật đúng là đê tiện, nàng vội vàng giữ tay hắn lại, bất quá sức lực của nàng so với hắn quá chênh lệch, nàng căn bản không giữ được.

Nghĩ đến nam nhân này cũng đã quá quen thuộc với đai lưng nữ nhân, kỹ nghệ rất thành thạo, chỉ hai ba cái liền cởi xong, hắn mạnh mẽ kéo áo choàng của nàng ra, nàng cảm thấy thân thể lạnh lẽo, hắn lại bắt đầu mò mẫm thân thể nàng, nàng không dám nhìn tới, vẻ mặt Tề Chiêm thâm thúy nhìn về phía dưới thân thể nàng lại mang theo dáng vẻ trêu tức.

Mặt Giang Tử Tuyên lúc đỏ lúc trắng, nếu đổi lại hiện tại là ở xã hội hiện đại, nàng nhất định sẽ tát vào mặt hắn, lại mắng to một câu đồ lưu manh thối tha, nhưng hết lần này tới lần khác hắn sinh ra ở thời kỳ cổ đại, ở chỗ này, mạng của mọi người đều nằm trong tay người nam nhân trước mặt này, nếu nàng dám tát hắn một cái, vậy nàng không thể nghi ngờ là mình tự tìm đường chết.

Nhưng hết lần này tới lần khác, nàng không cam lòng bị người nam nhân này lăng nhục, lúc trước khi đọc tiểu thuyết này, nàng thật sự đem hắn rủa tới chết, cũng giống như nàng hận người đã phản bội nàng kia, nam nhân này quả thực từ đầu đến cuối đều làm cho nàng ghê tởm, nếu thật sự bị người này đụng một cái, quả thực ý nghĩ tự tử của nàng đều có."Ngươi không phải nói ngươi tới ngày sao, phía dưới ngươi sạch sẽ như vậy, ngươi còn muốn lừa gạt trẫm?!"

Giang Từ Tuyên cắn chặt môi dưới, dùng khí lực toàn thân mới khắc chế được xúc động trong lòng, không một cước đá hắn xuống dưới giường, nàng hít sâu một hơi, tận lực để cho ngữ khí tự nhiên một chút: "Xa Tiệp Dư còn đang chờ bệ hạ, bệ hạ thật sự nhẫn tâm để cho nàng cô đơn một mình sao? ”

Tề Chiêm ngẩn người, trên mặt mang theo vẻ thê lương: “ Nàng, Nàng sẽ không bao giờ đợi trẫm, nàng hận trẫm còn không kịp”. Vẻ mặt hắn dao động, hắn lại đè lên nói: "Hôm nay sao ngươi còn có tâm tình đi quản chuyện của người khác? Ngươi nói cho trẫm biết, ngươi lừa gạt trẫm như vậy, trẫm nên trừng phạt ngươi như thế nào mới tốt đây?! ”

Giang Từ Tuyên cắn cắn môi, "Thần thiếp là sợ hầu hạ bệ hạ không chu đáo, bệ hạ vẫn là..."

“ Roẹt”

Tề Chiêm mạnh mẽ kéo áo của cô xuống, Giang Từ Tuyên cảm thấy ngực lạnh lẽo, vội vàng muốn lấy tay ngăn cản, nhưng hai tay của cô đã sớm bị hắn ấn ở sau đầu, giờ phút này căn bản không nhúc nhích được chút nào.

Ánh mắt Tề Chiêm mang theo ý cười ái muội,: "Ngươi cứ nằm im là được rồi, không cần động".Hắn nhìn thân thể lộ ra của nàng một lần nữa, rồi cười nói: "Da như bôi phấn, đại khái chính là nói hoàng hậu như vậy, xem ra là trẫm trước kia không có để ý hoàng hậu, để lãng phí thân thể tinh tế trắng như bạch ngọc như vầy, bất quá hôm nay phát hiện cũng coi như không trễ. ”

Dứt lời hắn liền cúi người ngậm một ngụm trên ngực nàng, đầu Giang Tử Tuyên nổ tung, cảm giác đau đớn ướt át trên ngực tựa như bị một con sâu róm bò qua làm cho nàng cảm thấy vô cùng ghê tởm.

Cô cảm thấy dạ dày sôi trào, khó chịu, cô không ngừng vặn vẹo thân thể ngăn cản hắn tới gần, nhưng điều này ngược lại càng làm kích thích khát vọng cấp bách nào đó của Tề Chiêm, hắn chỉ cho rằng cô còn đang diễn trò với hắn.

Cảm giác sôi trào trong bụng khó chịu đến cực điểm, Giang Tử Tuyên trong lúc nhất thời lại nói không nên lời, Tề Chiêm thấy nàng rốt cục cũng an phận một chút, thầm nghĩ nữ nhân này khẳng định cũng có chút hưởng thụ loại nam nữ này cực nhanh đi.

Tề Chiêm một tay cầm tay nàng phòng ngừa nàng giãy dụa, một tay ở trên người nàng du ngoạn, đầu không mệt mỏi bám vào ngực nàng gặm cắn, không lâu sau, hắn liền ngẩng đầu lên cười nói: "Thân thể Hoàng hậu thật đúng là có một phen tư vị khác. ”

Giang Tử Tuyên chịu không nổi, cô thật sự sắp nôn rồi.

Cũng không biết cô lấy khí lực từ đâu ra, mạnh mẽ đẩy Tề Chiêm ra, lảo đảo chạy xuống giường, còn chưa đi tới xô bên cạnh đã vuốt ngực nôn ra.

"Sặc... ụa... ụa..." Ngược lại lãng phí vô ích nhiều thứ tốt tối nay đã ăn như vậy, lần này tất cả đều nôn ra hết.

Vẻ mặt Tề Chiêm ngơ ngác nằm nghiêng trên giường, còn đang duy trì tư thế bị nàng đẩy ra, nhìn thân ảnh hoàng hậu nôn mửa, nụ cười trêu tức cùng ngả ngớn kia liền cứng đờ ở khóe miệng.

Hắn cảm thấy trong lòng hiện lên một tia khác thường, sự khác thường này làm cho hắn cực kỳ không thoải mái, hắn đứng dậy mặc quần áo xong, để cho cung nhân đang ở bên ngoài gọi ngự y tới.

Giang Tử Tuyên nôn ra một hồi, rốt cục đem dạ dày đang sôi trào cuồn cuộn giảm bớt một chút, nàng đem quần áo ăn mặc chỉnh tề lại, đi đến cạnh bàn tự rót cho mình một cốc nước uống một ngụm, len lén nhìn thoáng qua sắc mặt của Tề Chiêm đang không tốt, không khỏi giả vờ áy náy nói: "Thần thiếp đã sớm nói với bệ hạ, thân thể thần thiếp hôm nay không khỏe. ”

Trong tay Tề Chiêm đang chơi đùa với mấy viên ngọc châu, hắn cũng không nói lời nào, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút xấu hổ, không thoát khỏi việc chọc giận Tề Chiêm, nàng liền ngồi xuống một chỗ cách khá xa hắn.

Không lâu sau ngự y liền được mời tới, tuy trong lòng Giang Tử Tuyên rõ ràng là mình không có gì đáng ngại, bất quá ngự y lại tới, để cho hắn ta bắt mạch cho nàng cũng không sao.

"Hồi hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương không có gì đáng ngại." Ngự y sau khi bắt mạch xong liền lui sang một bên bẩm báo.

"Ngươi phải xem cẩn thận, Hoàng hậu nương nương vừa rồi nôn ra dữ dội, hay là do là ăn nhầm đồ." Ngữ khí Tề Chiêm có chút cứng ngắc.

Ngự y sợ tới mức run lên, lập tức bẩm lại: "Bệ hạ yên tâm, dạ dày hoàng hậu nương nương rất khỏe, không có khả năng là ăn nhầm đồ, nghĩ đến vừa rồi chỉ sợ là nhìn thấy vật bẩn thỉu gì đó, hoặc là ngửi được mùi ghê tởm gì mới dẫn đến nôn mửa dữ dội như vậy. ”

Tề Chiêm híp mắt lại, ngữ khí chợt chuyển lạnh: "Vật dơ bẩn? ”

Ngự y âm thầm lau mồ hôi, kiên nhẫn giải thích: "Tỷ như có đôi khi nhìn thấy heo thối rữa, chó chết, hoặc ngửi thấy mùi ghê tởm kia, mặc dù thân thể nương nương có tốt đến đâu cũng sẽ nôn mửa, cũng không biết Hoàng hậu nương nương vừa rồi nhìn thấy cái gì, lại nôn đến lợi hại như vậy. ”

Bầu không khí trong phòng chợt chuyển lạnh, ánh mắt Tề Chiêm khó lường rơi trên người ngự y đang điềm tĩnh đứng một bên, tựa như hai lưỡi đao sắc bén lạnh như băng, ngự y sợ tới mức hai chân run rẩy, nhưng hắn biết mình vừa rồi cũng không nói sai cái gì a, trong lúc nhất thời lại không biết nên nhận tội như thế nào.

"Nếu hoàng hậu vừa mới bị...kinh hách, vậy thì nghỉ ngơi thật tốt đi. "Tuy rằng là một câu khách khí, nhưng ai cũng nghe được, hoàng đế bệ hạ khi nói những lời này tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Nói xong câu đó, vẻ mặt hắn lạnh lùng bước ra ngoài, người trong cung điện nhao nhao quỳ xuống nói: "Cung tiễn Hoàng Thượng".Thẳng đến khi thân ảnh của hắn hoàn toàn biến mất ở cửa cung, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Tuy rằng nàng không có gì đáng ngại, nhưng ngự y vẫn kê cho nàng vài thang thuốc, để cho nàng chú ý nghỉ ngơi.

Giang Tử Tuyên thở ra một hơi thật sâu, hôm nay thật là nguy hiểm a, thiếu chút nữa đã bị tên cặn bã Tề Chiêm kia chà đạp, bất quá nàng lại nghĩ đến, nàng hiện tại là lão bà của Tề Chiêm, chuyện này, chuyện này sớm muộn gì cũng phải xảy ra.

Mặc kệ nàng có ở suốt trong quyển sách này hay không, cô vẫn nên phải tính toán một số kế hoạch lâu dài.

Sáng hôm sau, vừa mới dùng xong bữa sáng, đã có tiểu nha đầu đến báo cáo Tô Tiệp Dư cầu kiến.

Tô Tiệp Dư là người cũ bên cạnh Hoàng đế, lúc trước hoàng đế còn là Vương gia liền đi theo bên cạnh hắn, gia thế Tô Tiệp Dư không tốt, lại bởi vì tính tình yếu đuối, sống không tranh với đời, cho nên cũng không được Hoàng đế yêu thích, ở trong cung này cuộc sống tự nhiên cũng không được tốt.

Lần trước Tô Tiệp dư bị Tần Chiêu Nghi khi dễ, Giang Tử Tuyên vừa vặn đi ngang qua, giải vây cho nàng, quan hệ của hai người này trong cung coi như không tệ.

Tô Tiệp Dư mặc một thân váy đệm màu lam hồ, trên thắt lưng buộc một cái Nguyễn Yên La cùng màu, vóc dáng nàng cao nhưng bộ dạng rất gầy, bởi vì tính tình nhu nhược, trên mặt luôn mang theo một loại nụ cười yếu ớt.

"Thần thiếp tham kiến Hoàng hậu nương nương."

Tô Tiệp Dư đi tới, khom người hành lễ.

"Không cần đa lễ, ban ngồi."

Tô Tiệp Dư được nha đầu đỡ lên ghế ngồi xuống, Giang Từ Tuyên nghĩ đến nàng gầy yếu, còn cố ý sai người mang cho nàng thêm một cái đệm.

"Nghe nói hoàng hậu nương nương đêm qua thân thể không khỏe, Người đã khỏe hơn chút nào chưa?"

Tay đang bưng chén trà của Giang Từ Tuyên dừng lại, tin tức này ngược lại truyền rất nhanh nha.

"Chỉ là dạ dày ta khó chịu, không có gì đáng ngại."

"Vậy là tốt rồi, Hoàng hậu nương nương phúc trạch an khang, tất nhiên quỷ trạch cũng không dám xâm hại."

Giang Từ Tuyên cười cười, "Bổn cung xin nhận lời cát của ngươi, nếu thân thể vẫn khỏe mạnh như vậy thì tốt rồi. ”

Tô Tiệp Dư súc cười nói: "Nương nương thân phận tôn quý, tự nhiên sẽ được ông trời phù hộ, hôm nay thời tiết rất tốt, nương nương sao ngài không đi ra ngoài, tâm tình cũng sẽ tốt lên một chút. ”

Giang Từ Tuyên giương mắt nhìn ra bên ngoài, đích thật là không khí trong lành, nàng cũng đã đến nơi này lâu như vậy, còn chưa đi dạo bên ngoài dạo lần nào: “Cũng tốt, bản cung suốt ngày ở trong cung cũng phải buồn bực. ”

Giang Từ Tuyên liền bảo Thúy Trúc thay một bộ quần áo cho nàng, lại dặn dò Thúy Trúc vài câu, liền mang theo Linh nhi đi theo Tô Tiệp Dư đi ra ngoài.

Cây cối trong hoàng cung khá tốt, nàng nhìn hoa lá cành cũng rất vui mắt, bởi vì vừa đi vừa thưởng thức phong cảnh, mọi người đi đường tất nhiên là phải chậm một chút.

Giang Tử Tuyên nhìn hoa hồng, liễu xanh trước mắt, ngửi thấy mùi bùn đất trong không khí tươi mát, vừa nghĩ đến những ngày cuối cùng ở kiếp trước, suốt ngày nằm trên giường bệnh, chóp mũi không phải mùi thuốc thì là mùi nước khử trùng, hôm nay ông trời cho cô một thân thể khỏe mạnh, để cho cô có thể hưởng thụ niềm vui của người bình thường, cũng xem như là đối với cô không tệ.

Mặc kệ như thế nào, kiếp này cô cũng không muốn bị người khác phản bội, hãm hại nữa, chỉ có người từng sinh bệnh mới biết, bị bệnh tật tra tấn thật sự là sống không bằng chết.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, vừa mới rẽ một cái liền nhìn thấy trong bãi cỏ cách đó không xa, có một nữ tử mặc váy màu cánh sen.

Nữ tử yểu điệu, lượn lờ đứng ở nơi đó, một đôi mắt thu ngây ngốc nhìn chim bay trên bầu trời, bởi vì đám người Giang Tử Tuyên xuất hiện ở bên cạnh, cho nên chỉ có thể nhìn thấy sườn mặt nàng.

Tuy rằng chỉ là góc nghiêng của khuôn mặt, nhưng cũng đủ để kinh diễm đến mức làm cho một bụi hoa đào trước người nàng ảm đạm thất sắc, đuôi lông mày cùng khóe mắt lại lộ ra vài thảm đạm, thân hình nhỏ nhắn đứng trên một mảnh cỏ lớn, đỉnh đầu chính là bầu trời xanh thẳm, thiên địa rộng lớn sâu xa, càng làm cho nàng nhỏ nhắn nhu nhược, chọc cho người ta yêu mến.

"Là Xa Tiệp Dư." Tô Tiệp Dư ở một bên khẽ hô lên một tiếng.

Bạn đang đọc Pháo hôi Hoàng Hậu nghịch tập sự (dịch) của Tử Thanh Du

Truyện Pháo hôi Hoàng Hậu nghịch tập sự (dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 3118320426
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.