Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xa Lạ

Tiểu thuyết gốc · 1909 chữ

6h30 - 24.04.2077

Reng...Reng...Reng....

- Cái đậu xanh! Đứa nào vừa sáng sớm đã gọi eo éo thế ?

Light vừa với tay lấy cái điện thoại vừa làu bàu trong miệng, không biết cha nào hãm vừa sáng đã gọi

- Alo! Ai đấy ạ? - Light nhấc máy với cái giọng ngái ngủ

- Mày vừa ngủ dậy à. Tao Jack đây! Đi chơi không, hôm nay Chủ Nhật

- Thôi! Tao hôm nay bận rồi. Mày đi một mình đi.

- Ờ! Không đi thì thôi, t đi với Max cũng được. Chắc mày lại dẫn gái về nhà chứ gì.

- Hơ! Gái cái con khỉ! Tao đang mệt nên muốn nghỉ thôi, mày vặn vẹo nhiều quá !

- Ờ! Mệt thì nghỉ đi!

- Ừ!

Light khô khốc đáp lại rồi quăng điện thoại xuống giường cái rụp. Lững thững đi như một zombie hướng đến nhà vệ sinh để làm "những việc cần làm vào buổi sáng".

Roẹt....

- Ái chà nắng gớm!

Light mở rèm cửa, từng tia năng len lỏi vào trong phòng như báo hiệu ngày mới đã bắt đầu, trời xanh biếc không một gợn mây, xe cộ tấp nập, người người xôn xao, anh đang phóng tầm mắt nhìn thì chợt khựng lại

- Ế! Ai vậy? Đứng trước cổng nhà mình làm gì vậy ta?

Anh nhìn người đang đứng trước cổng nhà mình, nếu là người bình thường thì anh cũng chẳng hơi đâu mà để ý nhưng người này lại khác biệt bởi trang phục nổi bật hẳn giữa dòng người qua lại, nhìn nó giống những bộ đồ trong phim cổ trang của Trung Quốc.

- Ủa! Diễn viên đi lạc à? Hay cosplayer wibu vậy ?

Một mớ hỗn độn các dòng suy nghĩ trong đầu Light, anh ngẩng đầu lên muốn nhìn kĩ lại người đó lần nữa thì người đã bay hơi đâu mất.

- Không sao! Bình tĩnh nào Light ơi! Chắc không phải ma đâu? Mày không cần phải sợ.

Light tự trấn an bản thân, anh lấy lại bình tĩnh, kéo rèm lại rồi bước xuống lầu dưới.

- Á! Cô...cô là ai thế...đến nhà tôi làm gì...sao cô vào được đây, tôi vẫn đang khóa cổng mà

Light la hét thất thanh, biểu cảm của anh như vậy cũng phải thôi. Vì người đang đứng trong phòng khách nhà anh chính là người ban nãy đứng trước cổng nhà anh, bây giờ anh mới có dịp nhìn cận cảnh người này. Đó là một cô gái, dáng người nhỏ nhắn, tóc dài đen nhánh sau lưng. Trên người cô mặc bộ đồ cổ trang màu trắng ngà kèm theo đó là một tấm mạng che mặt và mũ trùm đầu cùng màu.

- Chết cha! Gặp phải ma nữ rồi! Sao nó vào được đây mà hệ thống phòng vệ im re vậy, chứng tỏ không có pháp lực, loại này mình xử được.

Light ban đầu cũng hoảng nhưng sau đó anh đã lấy lại bình tĩnh và đang dùng ánh mắt dè chừng dò xét đối phương, cô gái kia thấy vậy mới nhẹ nhàng nói như cầu hòa với anh.

- Sao phải hoảng thế? Tôi xin lỗi vì đã tự ý vào nhà. Tôi chỉ muốn nhờ anh giúp đỡ tôi một chuyện này thôi

Một gióng nói trong trẻo nhẹ nhàng nhưng vẫn mang ngữ điệu lạnh lùng nghe lạnh cả sống lưng vang lên đều đều làm Light phải cố lắm mới giữ được bình tĩnh để nói chuyện với cô gái, anh cũng chẳng hiểu sao mình lại bị run khi đứng trước cô.

- Cô là ai? Tôi có thể giúp được gì cho cô sao? Tôi và cô có quen biết gì nhau à?

- Cứ ngồi xuống nói chuyện đã, mà khách đến nhà không mang trà ra tiếp hả!

Cái giọng kiêu ngạo này làm Light muốn nhào vô solo 1v1 với cô gái luôn nhưng do chưa biết thực lực đối thủ và ánh mắt lạnh như băng kia đang nhìn anh chằm chằm nên thôi một điều nhịn chín điều lành. Anh vào bếp mở tủ lạnh lấy ra hai lon trà rồi bước ra chỗ " vị khách không mời" kia đang ngồi

- Uii...Xinh quá thể! Kiểu này chắc không phải ma rồi! Hay là em nào thích kiểu cổ trang nên cosplay vậy đến đây tỏ tình mình nhỉ!...

Light đang bị ảo tưởng cực mạnh sau khi đứng hình mất 5 giây. Khi anh ra chỗ vị khách kia thì cô đã gỡ tấm mạng che mặt và mũ trùm đầu ra. để lộ một khuôn mặt thanh tú, dung nhan chắc xếp vào hàng tuyệt sắc giai nhân làm cho Light vừa nhìn đã phiêu lên chín tầng mây và giờ đang đứng như người mất hồn

- Này! Đứng đó làm gì thế? Qua đây nói chuyện

Câu nói của người kia kéo Light từ chín tầng mây rơi xuyên qua mặt đất xuống 18 tầng địa ngục làm anh bừng tỉnh. Lấy lại vẻ bình tĩnh ra vẻ lạnh lùng đáp lại

- À...Ừ! Đây, trà của cô đây! Có chuyện gì muốn nhờ tôi?

Bề ngoài tỏ vẻ lạnh lùng vậy thôi chứ trong Light đang dao động dữ dội như động đất sóng thần vậy

- Xinh như này mà có làm người yêu thì tuyệt vời ông mặt trời luôn nhưng mà nhìn lạnh quá, mình lại còn không được đẹp trai như mấy nam thần nữa. Haizz...Có cầm cưa hiệu suất 5 chắc cũng không đổ. - Light đang chìm trong mơ tưởng về một tương lai tươi đẹp thì một giọng nói tỏa ra hàn khí lại kéo anh về thực tại lần thứ hai

- Này! Sao thơ thẩn thế? Nãy giờ tôi nói anh có nghe gì không đấy?

- Ơ! Hả! Cái gì? Cô nói gì cơ?

- Trời ạ! Tôi nói lại này!Nghe cho rõ vào.

- Ừm! Cô nói đi!

- Tôi ở một vùng đất xa xôi đến Địa Cầu của anh để tìm người thích hợp cứu lấy vương quốc của tôi

- Éc! Haha! Nói như đùa! Thế chẳng lẽ cô là người ngoài hành tinh à.

- Cứ cho là vậy đi!

- Thế sao cô nói được tiếng Việt, là một ngôn ngữ của Địa Cầu?

- À! Tại tôi đến đây được 5 năm rồi! Tôi đến đây không phải gây chiến với Địa Cầu mà chỉ tìm người giúp thôi. Haizz...Không biết tôi đã đi tới bao nhiêu nơi trên hành tinh này nhưng nhìn chung nó khá giống với vùng đất của tôi đấy Hự!

Cô gái đang thao thao bất tuyệt bỗng ôm ngực vẻ mặt trông rất mệt mỏi

Tít...Tít...Tít...Hoét...Hoét....

Tiếng còi cảnh báo đột nhiên vang lên khắp căn nhà, kèm theo đó là ánh đèn đỏ nhấp nháy phụ họa. Sau đó là một âm thanh máy móc vang lên trong phòng

- Phát hiện mức năng lượng pháp thuật cao. Chỉ số ổn định thực tại là 6500 RI, vượt mức cho phép. Khỏi động hệ thống phòng thủ và ổn định thực tại, đang quét nguồn phát năng lượng pháp thuật

- Cái quái! Không lẽ... - Light đang hoảng hồn bởi thông báo của hệ thống thì một cảm giác choáng váng ập đến, cả căn phòng như đang bị bóp méo từ mọi phía, giọng nói máy móc kia lại vang lên:

- Chỉ số thực tại là 7000 RI, đã tìm ra nguồn phát năng lượng pháp thuật, chuẩn bị tiêu diệt mục tiêu.

Xoạch....Xoạch....Rè...

Tiếng nói vừa dứt, một khẩu súng từ từ nhô ra dưới sàn nhà, nòng súng sáng lên, nó đang tích tụ một quả cầu năng lượng màu xanh dương và đang chĩa về hướng cô gái ngồi.

- Cái đậu phụ! Dàn phòng thủ chết tiệt này! Cô ở đây đợi tôi, bình tĩnh, không sao cả để tôi xử lí

Light nói xong phi như bay xuống cầu thang dẫn xuống hầm

* 10 phút sau *

- Cô là người có pháp thuật à - Light hỏi cô gái

- Phải! Đúng là không thể giấu mãi được, tôi là một thuật sư! Mấy ngày qua tôi phải duy trì kết giới liên tục nên tốn nhiều pháp lực! Chắc lúc nãy do tôi không giữ được kết giới nữa nên phát sinh pháp thuật. Xin lỗi vì mớ hỗn độn lúc nãy!

Cô gái nói, nét mặt thoáng buồn làm cho cô trở nên xinh đẹp, dễ thương hơn bội phần và làm cho ai đó suýt mất hồn lần nữa may mà kịp trấn tĩnh

- Thế cô định nhờ tôi giúp gì! Tôi thì làm được gì cơ chứ?

Light nói giọng đều đều nhưng trong lòng đang lo gần chết. AMO, tổ chức mà anh đang làm việc có quy định cấm tất cả nhân sự có liên quan hay quan hệ với các thực thể có pháp thuật, nếu gặp đối tượng có pháp thuật mà cảm thấy bản thân đủ khả năng thì cho phép tiêu diệt tại chỗ không cần lệnh. Khi nãy việc Light cứu cô gái mà lộ ra thì chắc chắn anh sẽ bị phạt rất nặng, bây giờ mà còn dính vô vụ giúp đỡ này nữa thì tám phần là án tử.

- Tôi chọn anh là vì tôi thấy anh có tố chất, nếu anh không muốn thì tôi cũng không ép. Đây là nơi cuối cùng trên Địa Cầu mà tôi đến rồi, nếu anh không giúp thì tôi lại tiếp tục hành trình đến một hành tinh khác. Nhưng tôi vẫn sẽ để cho anh thời gian suy nghĩ lại, mai tôi đến anh phải có câu trả lời đó.

- Ơ! Khoan đã! Tôi chưa biết tên cô! Cứ gọi tôi là Light!

- Tôi là Kiều Linh, cứ suy nghĩ đi nhé giờ thì tạm biệt! Ơ! Không ổn rồi!

- Sao thế?

- Pháp lực tôi không đủ mở cổng không gian để về nữa! Giờ tính sao đây?

Không biết từ lúc nào mà trên tay Linh đã xuất hiện một cây trượng và giờ cô đang cố gắng vẽ một vòng tròn trên sàn bằng cây trượng đó.

- Hả! Cổng không gian! Nghe ảo ma quá! Mà cái gậy cô đang cầm là thứ gì mà cứ vẽ vẽ lên sàn nhà tôi vậy? - Light trưng bản mặt ngây ngô ra hỏi.

- Gậy cái đầu nhà anh! Đây là pháp trượng đó! Giờ làm sao đây? Tôi chưa đủ pháp lực để về.

- Hay ở lại nhà tôi một đêm đi! Dù gì nhà tôi cũng còn phòng trống này.

- Không! Ở đây anh làm gì tôi ai mà biết được! - Linh phồng má nói nhìn mà dễ thương xỉu luôn

- May quá! - Light cười cười nói

- Hử! May cái gì - Linh chau mày nhìn đối phương

- Cô không lạnh như hồi nãy nữa, tôi bớt run hơn.

Linh nghe vậy liền lắc nhẹ đầu lấy lại vẻ lạnh lùng băng sương nói:

- Hừ! Nhìn mặt anh cũng có vẻ uy tín... thôi bổn cô nương chiếu cố qua đêm tại đây vậy!

Linh vừa nói xong bất giác che miệng, cô đang nói cái quái gì vậy trời. Sao lại có thể đồng ý ở lại nhà một người quen biết chưa được nửa ngày cơ chứ. Đúng là cái miệng hại cái thân mà.

- Yên tâm! Tôi không phải loại người như vậy đâu! - Tiếng Light nói kéo Linh ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn của cô

Bạn đang đọc Pháp Giới sáng tác bởi BRILIVIE
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BRILIVIE
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.