Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở đầu của tất (2)

Tiểu thuyết gốc · 4157 chữ

Chương 2 : Mở đầu của tất (2)

Y lúc này nghe hắn nói vậy thì không đáp lại, trong đầu y đang điên cuồng tìm cách thoát thân, bỗng bất ngờ có một suy nghĩ độc ác hiện ra trong đầu y, ngay sau đó y không do dự mà làm ra một hành động điên cuồng, chỉ thấy y bất ngờ rút từ trong ngực ra một khẩu súng ngắn nhắm thẳng vào người cô bé kia, trong ánh mắt ngỡ ngàng của cô bé y lạnh lùng bóp cò :

- Bùm..Bùm..

Ngay lập tức hai viên đạn bay thẳng nhắm thẳng lấy thân thể cô bé mà lao tới nhưng lúc hai viên đạn kia sắp chạm vào thân thể cô bé thì lúc này bất ngờ có một thân ảnh chắn lại trước mặt cô bé :

- Phập..Phập..

Trong lúc cô bé còn đang bất ngờ không hiểu tại sao Loir lại chắn đạn cho mình thì tên Tư Lệnh kia lúc này cũng không bỏ qua cơ hội mà tiếp tục bóp cò súng :

- Bùm..Bùm..Bùm..Phập..Phập..Phập..

Lại thêm ba viên đạn cắm thẳng vào thân thể hắn, mà hắn lúc này cũng cảm thấy cơ thể mình đau nhức dữ dội, hắn liền không làm chủ được mà ngã gục xuống nhưng đôi mắt lại sáng rực nhìn chằm chằm vào cô bé kia, mà tên Tư Lệnh kia thấy một màn này thì không khỏi nở một nụ cười độc ác nhìn vào hắn đang nằm gục dưới đất nói :

- Đúng là một thằng ngu, chỉ vì cái quy tắc chó chết mà mày tự đặt ra giờ lại quay lại hại mày, ha ha đúng là quả báo !

Nói xong y liền lấy ra một băng đạn khác ở trong súng chuẩn bị thay đạn nhưng khoảng khắc tiếp theo đã khiến hành động của y bất chợt khựng lại, không biết khi nào mà trên tay cô bé kia đang cầm một khẩu súng nhắm thẳng vào y, ánh mắt cô bé lạnh như băng nhìn chằm chằm vào y, không đợi y kịp phải ứng cô bé đã nhanh chóng bóp cò súng :

- Bùm..

Ngay lập tức trên đầu tên Tư Lệnh kia xuất hiện một lỗ đạn, cô bé nhanh chóng vứt khẩu súng ra một bên mà vội cúi xuống ra sức đỡ hắn dậy, ánh mắt cô bé tràn đầy hối hận, khoé mắt cô bé lúc này vô thức tuôn ra ra những giọt lệ nóng nhìn hắn nói :

- Tại sao ? Tại sao ngươi lại làm vậy ?

Hắn lúc này nghe cô bé nói vậy thì không đáp lại mà lấy tay gạt đi những giọt nước mắt của cô bé rồi nói :

- Cố gắng sống cho thật tốt, đừng lao và vết xe đổ của ta !

Nói xong hắn lúc này không nhịn được mà ho ra một ngụm máu, lúc này cô bé liền chạy ra xung quanh tìm đồ cầm máu cho hắn, không để kịp rời đi hắn liền nói :

- Không cần tốn công, ta biết ta không qua khỏi được rồi, à đúng rồi tiểu muội muội tên là gì nhỉ ?

- Ta tên San San

- San San sao ? quả là một cái tên đẹp a !

Nói xong đôi mắt hắn nhanh chóng nhắm lại đầu óc cũng dần măt đi ý thức...

Trước khi chết hắn bất chợt nhớ lại tuổi thơ của mình, hắn là một đứa trẻ mồ côi cha mẹ mà để có thể tiếp tục sinh tồn giữa chốn đất khách quê người mà hắn phải buôn ba khắp nơi làm đủ hết mọi việc chân tay để có thể kiếm sống, nhưng cho đến năm hắn 13 tuổi lúc ấy hắn đang đánh nhau với một lũ trẻ chỉ vì chúng khinh thường hắn chỉ là một thằng mồ côi, hắn đã dùng sức một mình mình mà đánh bại hơn mười đứa trẻ khác trong đó còn có không ít người lớn tuổi hơn hắn, mà cảnh tượng ấy đã lọt vào tầm mắt của một người đàn ông lạ mặt mà cũng từ người đàn ông ấy mà hắn đã bước chân vào một tổ chức sát thủ khét tiếng mang tên CPT, sau khi hoàn thành hàng loạt những nhiệm vụ cửu tử nhất sinh mà tổ chức giao cho thì cuối cùng hắn cũng đã có thể rời khỏi tổ chức và sống một cuộc sống bình thường nhưng mà ông trời lại một lần nữa trêu đùa vào số phận của hắn, những kẻ thù cũ sau khi biết hắn rời khỏi tổ chức CTP thì đã lập ra hàng loạt kế hoạch để thủ tiêu hắn nhưng hầu như đều thất bại cho đến ngày hôm nay, mà lý do hắn đỡ đạn cho cô bé San San kia cũng là vì hắn đã từng tuyên thề rằng sẽ không bao giờ để cho những đứa trẻ khác bị thương trước mắt mình, hắn không muốn những đứa trẻ đó cũng sẽ đi vào vết xe đổ của hắn. Lúc hắn đang suy nghĩ thì lúc này bất ngờ có một giọng nói phát ra từ bên trong đầu của hắn :

- Chúc mừng ký chủ đã thành công dung hợp với hệ thống !

- Hử ? Hệ Thống ? Ta đã chết rồi sao ?

Lúc này không ai đáp lại hắn, bỗng có một luồng tin tức không biết từ đâu chui ra mà lao thẳng vào đại não của hắn, lúc này hắn mới biết rằng mình đã được chuyển sinh sang một dị giới khác, ở đây con người và các sinh vật khác sử dụng một loại khí được gọi là Linh Lực để tu luyện nhằm trở nên mạnh hơn mà từ luồng ký ức vừa rồi hắn cũng phát hiện được mình tên là Lục Thiên Tử- 14 tuổi, con trai của Lục Thiên Vũ một trong ba đại gia tộc nằm ở Vô Lượng Trì, mà hành tinh mà hắn đang ở hiện tại có tên là Mộc Thiên Tinh, ở hành tinh này được chi làm bốn đại lục : Phía Bắc và phía Tây là Tổ Thánh Yêu và Đại Yêu Hải nơi sinh sống của những yêu thú cường hãn, Phía Đông và phía Nam là Chu Lập Quốc, Đoàn Minh Quốc và Thanh Sơn Quốc, đây chính là nơi sinh sống của nhân loại, mà Vô Lượng Trì chỉ là một trong 16 Trì của Thanh Sơn Quốc mà ở thế giới này thì dựa vào sức mạnh mà phân chia thành sáu cấp bậc lần lượt là : Linh Sĩ, Linh Sư, Linh Tướng, Linh Vương, Linh Tôn, Linh Đế, mà giữa các cấp bậc này còn được chia nhỏ ra thành chín trọng. Ngoài Linh tu ra ở thế giớ này còn có hai phương pháp tu luyện khác đó chính là Thể Tu và Hồn Tu và cũng như Linh Tu thì hai phương pháp tu luyện này cũng được phân chia theo cách tương tự, mà hắn lúc này cũng phát hiện mình đang năm ở dứi một chân thách nước cao hơn trăm trượng, nhìn thác nước hùng vĩ này hắn không khỏi thán phục trước vẻ đẹp của cảnh vật xung quanh mình, nhìn cánh rừng rậm trước mặt hắn không khỏi chậc lưỡi một cái, hắn lúc này vội đứng dậy nhưng chưa kịp đứng thẳng người thì đã có một cơn đau nhức kéo dài từ hai bắp chân truyền qua dây thần kinh lao thẳng vào đại não, hắn giờ mới biết rằng hai chân mình đã bị gãy, hắn lúc này không khỏi tức giận nói :

- Ta mà biết bọn ngươi là ai thì xác định với ta !

Thì ra là cũng từ luồng tin tức kia mà hắn mới biết được rằng sở dĩ hắn thê thảm như hiện tại là do một đám thích khác che mặt đánh lén hắn, không ít người hầu đã vì chặn đám thích khách kia mà bỏ mạng, trong lúc bị đám thích khách kia truy sát bị dồn đến đỉnh thác nên hắn không còn cách nào khác mà nhảy thẳng xuống chân thác và va phải cảnh tượng như hiện tại. Hắn lúc này sau một hồi cũng đã chấp nhận thân phận này của mình, hắn lúc này ngửa đầu lên nhìn trời thì cũng thấy trời đã dần ngả sang ánh vàng, hắn biết rằng trời cũng đã sắp tối, lúc này hắn nhanh chóng lấy ra một viên đan dược nhất phẩm ở trong nhẫn trữ vật ra rồi nhanh chóng bỏ thẳng vào miệng rồi khoanh chân bắt đầu điều tức, khoảng nửa canh giờ sau hắn bắt đầu chậm rãi đứng dậy, hắn lúc này cũng đã phát hiện cơn đau từ hai chân đã giảm đi hơn phân nửa, ngay sau đó hắn liền vơ lấy một cục đá nhỏ gần bờ sông, hắn nhanh chóng đập nó vào một tảng đá khác, hòn đá nhanh chóng vỡ ra làm nhiều mảnh nhỏ, hắn liền chọn một miếng đá có cạnh khá nhọn rồi cùng với một cây gậy cùng và một ít dây leo mà buộc thành một cây giáo nhọn, hắn ngay sau đó liền đi ra bờ sông nhắm thẳng mấy con cá ở dưới nước mà ném, chỉ với lần đầu tiên ngọn giáo của hắn đã trực tiếp xuyên qua thân thể của một con cá lớn, nhìn thấy vậy hắn không khỏi nở ra một nụ cười đắc ý, hắn sau đó liền nhóm một đống lửa nhỏ nướng cá, mùi thức ăn thơm ngon lẫn cùng với mùi khói xông thẳng vào khoang mũi hắn làm cho hắn cảm thấy con cá trước lúc mình có sức hấp dẫn không khác nào sơn hào hải vị. Hắn lúc này cũng không nhịn được mà cắn một ngụm lớn, trong lúc hắn đang ăn thì bỗng nhiên nhớ tới một điều gì đó, hắn bỗng dưng cất lên tiếng nói :

- Hệ Thống ?

Bỗng có một tiếng nói xuất hiện ở trong đầu hắn :

- Hệ Thống ở đây thưa ký chủ !

Nghe thấy tiếng nói trong đầu mình lúc này hắn mới xác nhận được giọng nói này không phải là lúc hắn đến đây mà tưởng tượng ra, hắn không khỏi tò mò mà hỏi lại :

- Ngươi rút cuộc là thứ gì, tại sao ngươi lại có ở trong đầu ta vậy ?

- Thưa ký chủ, hệ thống là một loại Không Gian Pháp Bảo cấp cao do một cường giả đã gửi đến cho ký chủ, Thệ Thống có thể giúp ký chủ tra cứu mọi thông tin trong trường hợp cho phép mà để sử dụng khả năng này ký chủ cũng cần bỏ ra một loại điểm có tên là Điểm Danh Vọng, Điểm Danh Vọng ký chủ có thể kiếm được khi có người ngưỡng mộ, nể phục, đố kỵ ghen ghét,.. với ký chủ, điểm danh vọng càng cao thì ký chủ càng có thể tra cứu được càng nhiều thông tin và đặc biệt nhất của Hệ Thống đó chính là khi ký chủ tu luyện đến một cấp bậc nhát định mà Hệ Thống đề ra thì Hệ Thống sẽ tự động tăng cấp và mở ra nhưng chức năng quan trong khác ! Hiện tại Hệ Thống đang ở cấp (1) và ký chủ đang có chức năng là Cửa Hàng Thông Tin ! Ngoài ra ký chủ có thể làm những nhiệm vụ mà Hệ Thống đề ra để nhận thêm các phần thưởng !

Hắn nghe những điều vừa rồi thì bỗng nghĩ ra điều gì đó rồi nói :

- Vậy ta cần tu luyện đến cấp độ nào thì Hệ Thống mới có thể lên cấp đây ?

- Thưa ký chủ, ký chủ cần phải tu luyện đến cấp bậc Linh Tướng Nhất Trọng thì Hệ Thống sẽ được nâng lên cấp (2) !

- Được rồi mau mở Cửa Hàng Thông Tin !

- Tinh..

Ngay lập tức trong đầu hắn hiện một cái khung trống để cho hắn tra cứu và bên trên là số điểm Danh Vọng của mình, nhìn thấy con số hơn 4 vạn điểm kia hắn không quá bất ngờ, hắn cũng nghĩ ra được thân phận thiếu gia của mình nên có nhiều người ngưỡng mộ đõ kỵ cũng là điều hiển nhiên a, hắn lúc này liền ra lệnh :

- Nhanh cho ta biết ..

Lời nói của hắn chưa kịp dứt lời thì bổng lúc này có một cô bé chạc tuổi hắn chạy nhanh từ bụi cây phía trước mà lao thẳng về phía hắn, trên người cô bé có không ít vết thương, đôi mắt tràn đầy sự tuyệt vọng nhìn hắn mà hét lên :

- Chạy mau, phía sau có Yêu Thú !

- Hắn nghe vậy thì liền cầm cây giáo lên trên tay, lùi một bước lại phía sau chuẩn bị ra thế phòng thủ, mà lúc này nhìn vào cô gái trước mặt hắn hét lên :

- Mau lùi về phía sau ta !

Cô bé nghe thấy tiếng hét của hắn thì giất mình một cái rồi nhanh chóng chạy ra phía sau lưng hắn, lúc này cũng từ hướng mà cô bé chạy tới bất ngờ xuất hiện ra một con sói đen, nhưng kỳ lạ thay trên lưng nó không có bất kỳ một cọng lông nào mà thay vào đó là một lớp vảy rùa cứng cáp, hắn lúc này bỗng ra lệnh cho hệ thống :

- Mau cho ta biết thông tin của yêu thú trước mặt !

- Thưa ký chủ, yêu thú trước mặt chính là yếu thú Nhất Giai Sơ Kỳ : Bạo Lang Quy, một loại yêu thú có sức phòng ngự không hề tầm thường da của nó cứng như mai rùa gươm giáo bình thường khó lòng đâm thủng được da của nó, ngoài ra hằm ra của nó cũng cực kỳ sắc bén, điểm yếu chí mạng của nó chính là đôi mắt !

Hắn nghe thấy vậy thì ánh mắt léo lên một tia sáng, lúc này con báo kia cũng bật tốc lao lên phía hắn, hắn nhanh chóng dùng cây giáo đá trong tay nhắm thẳng mắt nó mà đâm tới :

- Phập..

Ngọn giáo trong tay hắn nhanh chóng đâm thẳng vào hốc mắt nó rồi tiếp tục đâm xuyên qua đại não nó, một đòn chí mạng này của hắn đã nhanh chóng đâm chết được con sói này, mà cô bé kia sau khi thấy được con sói bị đâm chết cũng thở ra một hơi, đô mắt hiện lên sự cảm kích, chân thành nhìn hắn nói :

- Đa tạ ơn cứu mạng của ngươi ! Ta tên Bách Nhật Quỳnh !

- Không có gì chỉ là tiện tay mà thôi ! Không có gì đâu, còn ta tên Lục Thiên Tử !

Nghe thấy ba chữ Lục Thiên Tử cô gái dường như suy nghĩ ra điều gì đó, sau đó liền nhìn lấy hắn hỏi :

- Ngươi là Lục Thiên Tử thiếu gia của Lục Gia ?

- Đúng vậy !

Nói xong hắn liền đưa ra một miếng ngọc bội bên trên có khắc hai chữ Lục Gia cho cô, sau khi cô xem qua một lượt thì gật đầu rồi quỳ một chân xuống hành lễ :

- Nhật Quỳnh tham kiến lục thiếu gia !

- Ặc, không cần không cần, mau đứng lên đi, làm vậy tổn thọ ta mất a !

- Tuân lệnh thiếu gia !

Mà hắn lúc này cũng không khỏi tò mò mà nhìn cô hỏi :

- Tại sao ngươi lại bị Yêu Thú đuổi theo như vậy ?

- Thưa thiếu chủ, lúc ta đang đi xe ngựa trên đường thì bất ngờ bị một đám thổ phỉ chặn lại cướp giết, những người thân của ta cũng bị bọn chúng giết hết !

Nói đến đây, nước mắt cô bé không kịp được mà chảy xuống, cô bé nghẹn giọng kể tiếp :

Phụ thân ta vì để ta chạy thoát mà đã liều mạnh chặn bọn cướp lại, ta sau đó cứ thế mà chạy mãi chạy mãi đến một con suối, vừa nghỉ ngơi để uống nước thì gặp phải con Yêu Thú kia, nó liền bám theo ta chạy tới đây !

Hắn lúc này nghe xong lời cô bé cũng khẽ thở dài mà nói :

- Mọi chuyện dù sao cũng qua rồi, đợi sau này khi ngươi có thực lực thì hãy tìm đến lũ thổ phỉ kia báo thù !

Cô bé nghe hắn nói vậy thì trong đôi mắt nhanh chóng loé lên một tia hy vọng xen lẫn hận ý, nhưng nghĩ đến hoàn cảnh hiện tại của mình thì cô lại nghẹn họng, như nhận ra suy nghĩ của cô hắn liền nhanh chóng bồi thêm :

- Hay là như vậy đi, ta thấy ngươi hiện tại cũng không có chỗ nương thân, hay là ngươi đi theo làm thị nữ cho ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi !

- Th..Thật sao ? Lục thiếu gia nói thật chứ ?

- Đúng vậy, ngươi đồng ý không ?

- Nguyện ý, ta nguyện ý !

- Ha ha, tốt lắm !

- Ọcc..

Lúc này bất ngờ có một tiếng kêu bất ngờ phát ra từ bụng cô bé, dĩ nhiên là chạy cả ngày khiến cho bụng cô lúc này không tự chủ mà réo lên, mà hắn thấy một cảnh này thì không khỏi cười khẽ, mà mặt cô bé lúc này không khỏi đỏ lên cúi mặt xuống không dám nói gì, cảnh tượng đáng yêu này của cô bé khiến hắn không khỏi ngẩn ngơ một phen, lúc này hắn liền chia một nửa con cá ra đưa đến trước mặt cô gái, mà hắn cũng biết rằng kiểu gì cô bé cũng ngại ngùng từ chối hắn liền lên giọng :

- Mau ăn đi, đây là mệnh lệnh không được từ chối !

- Nh..Nhưng mà..

- Đã bảo là ngươi không được từ chối !

- Vâng thưa thiếu gia !

Hắn thấy cô nghe lời thì gật đầu hài lòng nói :

- Sau này ta sẽ gọi ngươi là Tiểu Quỳnh nha ! à đúng rồi ngươi đừng gọi ta là thiếu gia mà hãy gọi là công tử đi, thấy được không ?

- Vâng, thưa công tử !

- Ha ha, ngoan lắm mà ngươi ăn từ từ kẻo nghẹn !

Nghe hắn nói vậy thì cô cũng đã phát hiện mình vì quá đói mà trở nên thất thố, như sợ làm hắn không vừa mắt cô liền sửa lại kiểu ăn của mình, hắn thấy vậy thì không khỏi cười khổ, đợi khi cô bé ăn xong hắn liền lấy ra một viên đan dược trong nhẫn trữ vật ra rồi đưa cho cô bé nói :

- Tiểu Quỳnh đây là Hoàn Linh Đan, nó có tác dụng giúp ngươi nhanh chóng hồi phục !

Nhìn thấy viên đan được trên tay hắn, cô không khỏi lắp bắp mà nói :

- Đ..Đan dược ?

Đùa sao, để mua một viên đan dược dù là cấp thấp nhất đi chăng nữa thì cô làm người hầu hết cả đời cũng chưa chắc đã mua được, ấy thế mà hắn chỉ vì một ít thương thế trên người cô mà liền lấy ra một viên đan dược cho cô ngay cả một cái chớp mắt cũng không có, điều này nhất thời làm cô không khỏi sững sờ, giờ phút này cô đã biết được rằng mình đi theo hắn nhất định có được không ít chỗ tốt, mà hắn lúc này lại tưởng rằng cô muốn từ chối thì liền nói :

- E hèm ! Đừng có hiểu lầm bổn công tử chỉ muốn ngươi mau khoẻ lại để ta còn sai vặt mà thôi đùng có nghĩ vớ vẩn, với lại đây là mệnh lệnh không được từ chối !

Nghe thấy câu nói này của hắn thì cô lúc này cua lấy lại tinh thần, cô nhanh chóng thu lấy viên đan dược nhất phẩm trên tay hắn nhìn hắn nói :

- Đa tạ công tử !

- Không có gì, mau nhanh chóng điều tức đi ta hộ pháp cho, ngày mai chúng ta trở về Lục Gia !

- Vâng thưa công tử !

Sáng sớm ngày hôm sau hắn nhanh chóng cùng Tiểu Quỳnh xuất phát trở về lại Lục Gia, trên đường về hắn đã dùng một ít kim tê để thuê một cỗ xe ngựa, nhờ vậy mà chỉ khoảng hơn hai canh giờ sau hắn đã trờ về lại Lục Gia, nhìn thấy hai chữ Lục Gia viết trước cửa chính lúc này khiến hắn không khỏi cảm thán một phen mặc dù trong ký ức mà hệ thống cho hắn xem hắn đã đại khái biết được đa số chuyện về Lục Gia nhưng mà bây giờ được tận mắt chứng kiến khiên hắn không khỏi kinh sợ, Lục Gia của hắn to lớn không khác gì Tử Cấm Thành ở kiếp trước, xung quoanh Lục Gia được bao bọc bởi một bức tường lớn cao gần 7-8 trượng, rộng khoảng 3 trượng trên thành lúc này có hơn ngàn người đang liên tục canh gác, mà Tiểu Quỳnh thì cũng khác hắn là bao, lúc này cô nhìn hai chữ Lục Gia mà trong người không khỏi có chút khẩn trương lúc này bỗng có một người mặc giáp đi đến chặn hai người lại nói :

- Các ngươi là ai ? đến Lục Gia để làm gì ?

Hắn liền đưa ra miếng ngọc bội của mình cho tên kia, y nhìn thấy miếng ngộc bội này thì liền làm ra thái đồ cung kính nói :

- Tham kiến thiếu gia, mời thiếu gia nhanh chóng vào Phủ !

- Khoan đã, đây là Tiểu Quỳnh là nha hoàn mà ta mới thu nạp được, ngươi mau sai người sắp sếp chỗ ở cho cô ấy

- Tuân lệnh thiếu gia !

Nghe y nói xong hắn liền dẫn theo Tiểu Quỳnh vào trong, hắn lúc này liền chạy thẳng một mạch đến đại điện, đại điện Lục Gia là một căn phòng lớn cao hơn 10 trượng, xung quanh bốn góc là bốn cột gỗ lớn 3 người ôm không xuể, những cánh cửa, bước tường xung quanh đều được sơn son thếp vàng, lúc này ở trên một chiếc ghế làm bằng vàng trên ghế đính không ít loại đá quý trông hết sức tinh xảo mà đáng chú ý hơn nữa chính là ngời đàn ông trung niên tầm 40-50 tuổi đang ngồi ở trên chiếc ghế đó, khuôn mặt người đàn ông này trông khá là uy nghiêm, hai con mắt sáng rực như có thể nhìn thấu người ngồi đối diện mà từ khí thế của người đàn ông trung niên này còn thỉnh thoảng toả ra một ít sát khí, chỉ cần là người có mắt liền biết được y đã trải qua không ý máu tanh mưa máu để được như hiện tại mà người này không ai khác chính là phụ thân của hắn : Lục Thiên Vũ- Linh Vương Cửu Trọng Đỉnh Phong, chỉ cách cánh cửa Linh Tôn một bước nhỏ mà thôi, mà những người ngồi ở phía dưới y lúc này lần lượt là các vị trưởng lão cùng với các chấp sự, tất cả đều đang bàn tán điều gì đó, chỉ thấy lúc này toàn bộ mọi người ở đây khuôn mặt đều xuất hiện lên một vẻ ngưng trọng, lục này gia chủ Lục Gia - Lục Thiên Vũ lên tiếng nói :

- Tất cả các ngươi cho ta biết rút cuộc là Lục Nhi đang ở đâu ?

Nhưng lúc này chả một đáp lại lời y, thấy vậy thì y càng trở nên tức giận, y liền tụ Linh Lực vỗ một chưởng vào chiếc bàn bên cạnh, chiếc bàn nhanh chóng bị một chưởng kia của y đánh thành bụi phấn, mà uy lực phát ra là rung chuyển cả đại điện, y lạnh lùng nhìn xuống một vị hộ pháp ở phía dưới quát :

- Ra lệnh toàn bộ quân ở Tử Vệ đi tìm tung tích thiếu chủ, trong ba ngày mà vẫn không tìm được thiếu chủ thì các ngươi tự chặt đầu mình mang về đây cho ta ! Còn lũ nô bộc thị nữ tham gia hộ tống thiếu chủ giết sạch không chừa một ai !

- Tuân L..

- Khoan đã phụ thân con đã trở về !

Cảm ơn ae đã đọc truyện của mình nha <3

Bạn đang đọc Phi Thăng Thần Giới sáng tác bởi lttthientu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lttthientu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.