Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiết Xuất Yêu Lực

Phiên bản Dịch · 2027 chữ

-Lúc này, khi nghe được Trương Dương hỏi thăm, Vương Mộc Mộc cũng không lộ ra vẻ khó khăn hay điều gì, mà chỉ nghĩ nghĩ rồi mới mở miệng nói: "Thôn trưởng đại nhân, chuyện này chỉ sợ rất khó, không phải là ngài đang cảm thấy, chỉ cần đem chiến văn trên người ta phục chế xuống sau đó vẽ lại bằng máu yêu là được rồi đúng không?"

"Chẳng lẽ không phải như thế sao?" Trương Dương có chút sửng sờ, hắn thật đúng là nghĩ như vậy nha.

"Dĩ nhiên là không phải, kỳ thật trước khi ta thu hoạch được chiến văn, ta cũng nghĩ tương tự như ngài, nhưng sự thật lại không có đơn giản như vậy, chiến văn hiện tại ngài đang nhìn thấy, nếu so với chiến văn hoàn chình thì chưa đủ 20%."

"Theo ta cảm nhận trong xương cốt, trong máu tươi của mình, vẫn còn có lực lượng của nó đang chảy trong người của ta, thẩm thấu trong xương cốt, trong máu thịt của ta, thậm chí ta chỗ này ——" Vương Mộc Mộc chỉ chỉ phần đầu của mình, "Hết thảy đều đã được lạc ấn lên loại chiến văn huyền bí này, dù ta có dùng một đời để nghiên cứu thì cũng chưa chắn có thể phát hiện ra cái gì, nhưng cũng sẽ không ảnh hưởng tới độ thích ứng của ta, đây là một loại lực lượng ta không cách nào hình dung, cho nên thôn trưởng đại nhân, hiện tại người đã hiểu chưa, cái chiến văn này, căn bản cũng không phải là ngài muốn vẽ liền có thể vẽ."

Lời này của Vương Mộc Mộc để Trương Dương ngạc nhiên thật lâu, sau đó hắn mới thừa nhận là mình đã nghĩ quá đơn giản, chợt nhìn, lúc Vương Mộc Mộc bọn hắn thu hoạch được chiến vẫn rất đơn giản, chỉ cần có độ phù hợp liền được, nhưng kỳ thật trong này còn có Kiến Thôn Lệnh hỗ trợ hoặc làm gì đó.

Nếu như dễ dàng như vậy liền có thể phục chế chiến văn, như vậy lấy độ thông minh của Lộc yêu, đã sớm làm xong.

"Ngươi đi về nghỉ ngơi trước đi, việc này ta cần phải cẩn thận suy nghĩ lại một chút."

Phân phó một tiếng, Trương Dương liền nhắm mắt suy tư, vấn đề này hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, đồ đần đều có thể nhìn thấy tầm quan trọng của cái chiến văn thậm chí phù triện này.

Hiện tại, mỗi một cái binh sĩ mất đi là không thể tìm lại.

Mà tương lai sẽ như thế nào, hắn hoàn toàn không biết gì cả, bây giờ dưới tay, dù hắn tính cả những tân binh kia, cũng chưa tới tám mươi người, nếu lại tiếp tục đánh nhau thì sẽ còn được bao nhiêu chứ?

Chẳng lẽ hắn lại cầu mong chỉ gặp được đối thủ như, đại ưng cấp 5, hay là nhện lãnh chúa hay đại lộc yêu kia thôi sao?

Không thể nào, trong cái thế giới huyền huyễn này, có rất nhiều người đã kết nối với Kiến Thôn Lệnh, mỗi cái sẽ không ngừng mở rộng địa bàn, theo thời gian trôi qua, những cái thôn trưởng như bọn hắn chắc chắn sẽ phải gặp nhau, sau đó chém giết lẫn nhau, chết biến bùn đất, còn sống liền sẽ trở nên càng thêm cường đại.

Đây là đạo lý dễ hiểu nhất trên cuộc sống.

Hơn nữa còn không chỉ như vậy, cái thế giới huyền huyễn chẳng lẽ chỉ có rừng rậm mệnh mông thôi sao?

Không thể nào, nếu như bên ngoài kia đều là tân thủ thì sao.

Cuối cùng, nếu như mỗi cái tân thủ mới được kết nối với Kiến Thôn Lệnh đều không phải là đồng thời đều xuất hiện ở cái thế giới này thì sao, hoặc là bởi vì có chút thôn trưởng nửa đường chết mất, cho nên liền nhất định sẽ xuất hiện ở những thôn xóm đã được xây dưng 20 năm.

Cái này phi thường đáng sợ, bởi vì cái này liền sẽ hình thành đại chiến.

Cho nên, Trương Dương phải nghĩ biện pháp góp nhặt chí ít gấp mười lần, gấp mấy chục lần, thậm chí mấy trăm lần ưu thế mới có thể để cho mình thôn có thể tồn tại 280 năm sau khi hắn kết thúc công việc.

Căn cứ vào những nguyên nhân này, căn cứ vào 981 cái tiền bối chết không toàn thây, căn cứ vào dấu hiệu văn minh của Địa cầu đã bị phá giải gần một phần tư, hắn có thể trăm phần trăm xác định, thế giới này, hoặc là nói Kiến Thôn Lệnh hình thành rất nhiều thế giới sẽ tàn khốc đáng sợ tới cỡ nào!

Hắn không thể theo tư duy bình thường mà phát triển, hắn cũng không thể ngồi hy vọng những người khác sẽ có hắn thời gian để hắn phát triển, hắn nhất định phải bắt tất cả các cơ hội, trở nên thật cường đại, nên chắc căn cơ, không tiếc bất cứ giá nào, đúng, ngoại trừ không thể bán ra linh hồn.

Thật lâu, Trương Dương bỗng nhiên mở to hai mắt, từ Kiến Thôn Lệnh lấy ra một đơn ví máu sói xanh,

Ước chừng khoảng 100 ml, bị một loại khí nang vô hình bao lại, đây là hiệu quả của Kiến Thôn Lệnh, có thể bảo quản vật liệu một cách hoàn mỹ.

"Máu soi yêu, Kiến Thôn Lệnh cho ra giới thiệu là, chứa một lượng yêu lực rất yếu, có thể dùng để vẽ phù triện cùng chiến văn."

"Từ những lời này, ta có thể đạt được ba cái giả thiết."

"Giả thiết 1, nếu như phù triện cùng chiến văn xem như lực lượng nào đó mà cụ hiện, mơi phát ra của loại lực lượng này là yêu huyết hoặc yêu lực, thì như vậy, ta có thể nghĩ biện pháp chiết suất loại yêu lực này, tùy tiện vẽ như gà bới, có phải liền sẽ trở thành phù triện hoặc chiến văn hay không nhỉ? Hiển nhiên không phải, giả thiết 1 không thông qua."

"Giả thiết 2, nếu như vẽ phù triện cùng chiến văn trọng yếu nhất chính là kỹ xảo cùng một loại ma trận nào đó, chỉ cần tuân theo những kỹ xảo, tựa như là mạch điện tử, tự có quy tắc của nó, yêu lực được coi như là năng lượng, như vậy đây có phải là chỗ thần bí của chiến văn hay không?"

"Giả thiết 3, bên trong thế giới này không có khả năng tất cả yêu lực đều giống nhau, bởi vì còn có tính khác biệt, cho nên không có khả năng tồn tại quy tắc đã tồn tại thì không thể phá vỡ, như vậy sẽ có một cái khả năng, khi đối mặt với các loại yêu lực phổ thông, các quy tắc được xem như tiêu chuẩn, tựa như mạch điện tử, mà khi gặp yêu lực đặc biệt, các quy tắc cũng phải được thay đổi để phù hợp."

"Kết luận, nếu như ta dã không biết cách nào để vẽ ra phù triện hoặc phù văn, cũng không có người truyền thụ cho ta các quy tắc, vậy thì ta có thể suy luận ngược lại, từ phạm vi biến hóa của yêu lực, làm sao để vẽ được các quy tắc, dù sao, dựa theo độ ăn khớp mà nói, trên thế giới này tuyệt đối có yêu lực, lại có cách vẽ phù triện cùng chiến văn, bây giờ ta chỉ đang đi lại một con đường xưa mà thôi."

"Như vậy, hiện tại chỉ có một cái nan đề, nhưng ta làm sao mới có thể chiết suất yêu lực từ trong những giọt máu yêu này, nhưng lại có thể giữ nguyên bản chất của nó?"

Trương Dương tự hỏi tự trả lời, đáp án không cần nói cũng biết, đương nhiên là dùng linh hồn trường lực, trong linh hồn trường lực, đây thật giống như một cái thế giới do hắn làm chủ, tuy hắn không phải một vị thần nhưng cũng có thể xem như một cái ngụy thần!

Nghĩ đến liền làm, có lẽ không phải là phong cách của Trương Dương, nhưng bây giờ, cả người hắn giống như đã vặn lên dây cót, căn bản cũng không suy nghĩ cái gì, trực tiếp liền bắt đầu thí nghiệm!

Linh hồn trường lực trong nháy mắt được thả ra, vững vững vàng vàng duy trì trong phạm vi ba mét, Trương Dương hiện tại đã có thể dễ dàng điều khiến được thứ này, đáng tiếc loại điều khiển này lại không có cấp độ rõ ràng, cho nên hắn cũng không thể dựa theo đó mà xác định được trình độ của mình một cách chính xác.

"Có muốn lấy ra một đơn vị yêu huyết hay không, sau khi xác nhận, Kiến Thôn Lệnh sẽ không tiếp tục bảo quản nó nữa."

Một đầu tin tức chiếu hiện ra, đây là nhắc nhở của Kiến Thôn Lệnh, Trương Dương liền lựa chọn xác nhận, chỉ trong nháy mắt, giọt máu kia mất khi lớp bảo vệ của kiến thôn lệnh liền lập tức rơi xuống đất, nhưng chỉ trong 0.1s, linh hồn của hắn liền đem nó bọc lại, đây cũng không phải là việc khó gì, dù sao hắn còn có thể đem mấy cái trường lao phi hành trong phạm vi một trăm mét đấy.

Sau khi bao trùm lên giọi máu kia, Trương Dương lập tức liền dùng linh hồn để cảm nhận, không phải thông qua lỗ mũi và xúc cảm, cái này rất thần kỳ, nhưng hắn cũng không có đem ý nghĩ đặt ở trên chỗ này, mà là vận dụng các sợi tơ linh hồn bắt đầu tách rời giọi máu kia ra, giống như lúc chải vuốt khúc gỗ để làm lao.

Trong nháy mắt, một trăm ml yêu huyết bị Trương Dương tách rời thành một vạn hạt máu nhỏ, mà đây đã là cực hạn của hắn, cũng may cái này đã đầy đủ với Trương Dương, bởi vì sơi tợ linh hồn của hắn giống như đã chạm tới một thứ gì đó giống như có sức sống.

Dù trước giờ hắn chưa hề tiếp xúc qua, cũng không có bất luận tư liệu gì nói cho hắn biết yêu lực là thứ đồ gì, nhưng Trương Dương lại có thể trăm phần trăm xác định, đây chính là yêu lực.

Nếu như hình dung, thứ này giống như là một viên đạn không bao giờ dừng lại, hoặc giống như trái tim luôn đập mạnh.

Khi Trương Dương muốn dùng các sợi tơ linh hồn bắt những này thứ này, hắn mới phát hiện độ khó này đã vượt quá tưởng tượng, dù hắn phân ra hơn một nửa các sợi tơ tới bắt, nhưng cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì, đồ chơi kia quá có mạnh mẽ, lanh lợi né tránh những sơi tơ của hắn.

Sau một hồi không thể làm gì, Trương Dương chỉ có thể lựa chọn vận dụng toàn bộ các sợi tơ linh hồn, cũng không trông cậy vào chuyện bắt được toàn bộ yêu lực, chỉ là một chút cũng đủ.

Cuối cùng sau một hồi vật lộn, ngay khi linh hồn lực hao hết, Trương Dương mệt mỏi ngồi phịch xuống, những yêu huyết còn lại cũng rơi xuống mặt đất, về với bụi đất.

Mà lúc này, một thôn báo từ Kiến Thôn Lệnh đột nhiên xuất hiện.

"Thành công chiết suất 0.1 đơn vị yêu lực cấp thấp, có thể bán ra."

"Phẩm chất: Rác rưởi."

"Có sử dụng cân vàng chiết suất để có thể sử dụng hay không, cần thanh toán 1000 điểm năng lượng."

Bạn đang đọc Phong Cuồng Kiến Thôn Lệnh (Bản Dịch) của Con Chim Lười
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoạnTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.