Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Địch Thăm Dò

Phiên bản Dịch · 1656 chữ

Trước khi mặt trời mọc, trên bầu có mấy khối mây màu đen, nhìn qua có vẻ như sắp muốn mưa.

Trương Dương mặt trầm như nước đứng trong tiểu bảo, đây là nơi duy nhất trong thôn có tác dụng phòng ngự, nguyên bản hắn còn dự định qua một đoạn thời gian liền đem nó hủy đi, bởi vì hắn muốn kiến tạo một tòa thành càng lớn.

Nhưng hiện thực luôn luôn như thế tàn khốc, hắn vừa tiêu diệt con Lộc yêu kia, địch nhân mới lại lần nữa xuất hiện.

Bởi vì ngay vừa rồi, tiểu quỷ báo cáo cho hắn, có địch nhân đang dòm ngó thôn của hắn.

Chuẩn xác mà nói, là ba cái tân binh quỷ tộc, núp ở dưới đất mười mấy mét, đang không ngừng tiến hành quan sát, dưới tình huống bình thường, Trương Dương đánh chết cũng sẽ không phát giác, cấp hai tầm mắt cũng không thể phát hiện được, nhưng hắn có một cái tiểu quỷ.

Gia hỏa này rất sợ, tối hôm qua nó vốn nên rời thôn, đi thăm dò bốn phía, nhưng trong tình huống không có Trương Dương giám sát, tên này chỉ tìm tòi mấy cái khu vực xung quanh Mộc Yêu Tháp.

Sau đó, lúc sáng sớm hôm nay, nó phát hiện dấu tích hoạt động dưới đất của ba con tiểu quỷ khác.

Lúc Trương Dương vừa lấy được tin tức kém chút bị nó chọc cho tức chết, lúc này, suy khi khôi phục một chút tỉnh táo hắn mới bắt đầu hỏi thăm.

"Ba con tiểu quỷ kia đến chỗ quan sát liệu có phát hiện được điều gì hay không?"

"Thôn trưởng đại nhân, ba con tiểu quỷ kia có lẽ đã biết chúng ta có bao nhiêu người, có bao nhiêu tên dũng sĩ, thôn không có tường vây, nhưng mà, bọn chúng cũng không có phát hiện ta, cũng không có phát hiện Mộc Yêu Tháp, bởi vì bọn chúng giống như ta, cũng rất yếu căn bản không dám tới gần các dũng sĩ."

"Dũng sĩ là có ý gì? Có cái điều kiện gì để phân tích sao?" Trương Dương cất tiếng hỏi, thằng tiểu quỷ này cũng không phải mới chỉ lần đầu nhắt đến hai từ này nha.

"Hồi bẩm thôn trưởng đại nhân, đây là phương pháp chúng ta phân tích nhân tộc, da giống như như nham thạch, xương như tinh thiết, gân như đại cung, huyết khí sôi trào, ngũ tạng nội uẩn, lực có ba trăm cân, tức là dũng sĩ, lên một tầng nữa liền là võ sĩ, tiêu chuẩn là da như tường sắt, xương như thép tinh, ngũ tạng như lao, huyết khí hóa sông, lực có chín trăm cân, tức là võ sĩ."

"Dựa theo tiêu chuẩn này, thôn chúng ta liền có bốn tên dũng sĩ, một tên chuẩn võ sĩ, 23 tên tiểu tốt, về phần đại nhân, những cái tiểu quỷ không thể điều tra được."

Nghe tiểu quỷ giải thích xong, Trương Dương liền gật gật đầu, trong ánh mắt hiện lên rất nhiều suy nghĩ, bởi vì dựa theo những gì tiểu quỷ nói, quỷ tộc rất có thể là dân bản địa của thế giới này.

Về phần cái gì là lực có ba trăm, cái này vừa rồi Ngô Viễn cũng đã nói qua, hẳn là lực lượng tiêu chuẩn của tinh nhuệ hoặc binh sĩ cấp đội trưởng, nhưng trị số cụ thể như thế nào thì bọn hắn cũng không biết rõ.

"Từ giờ trở đi, ngươi không cần đi ra khỏi thôn dò xét, nhưng phải ngăn cản tiểu quỷ của đối phương dò xét, vô luận như thế nào, không thể để cho bọn chúng sờ đến chỗ của Mộc Yêu Tháp."

Sau khi hạ lệnh cho tiểu quỷ, Trương Dương liền bắt đầu nhanh chóng bố trí, để cho Ngô Viễn tự mình dẫn đội, suất lĩnh bốn người Tống Đại Chùy, tuần tra khu vực biên giới của thôn trang, một khi phát hiện không ổn, cấp tốc rút lui.

Sau đó hắn liền ra lệnh cho Tần Nhất Đao mang mười tên cung thủ tinh nhuệ tiến vào trong tiểu bảo, đùng yêu hồn của đại Lộc yêu để bắt đầu quá trình bồi dưỡng, về phần các binh sĩ khác cũng phải cố gắng tập luyện, gia tăng thực lực bản thân.

Sở dĩ như thế, là bởi vì thực lực của địch nhân không rõ, lúc này chỉ có thể thủ, cho nên mười tên đội trưởng cấp cung thủ liền rất trọng yếu.

Sau đó, Trương Dương mới để mình khôi phục tỉnh táo, phân tích tiền căn hậu quả của chuyện này.

Đầu tiên, ba con tiểu quỷ kia chắc chắn là của người nào đó kết nối với Kiến thôn lệnh, hơn nữa còn là kẻ thù của hắn.

Tiếp theo, kẻ này có thể đã tồn tại từ khi con Lộc yêu kia còn sống, nhưng thực lực của nó cũng chỉ ngang bằng với đối phương, cho nên mới không dám lỗ mãng.

Cuối cùng, thế lực của Lộc yêu đã bị tiêu diệt, thôn của chính mình lại bị dò xét rõ ràng, như vậy địch nhân rất có thể sẽ thừa cơ hoả tốc tiến công, đánh mình một cái không kịp trở tay.

Hoặc là coi như địch nhân sẽ không vội vã tiến công, nhưng cũng tuyệt đối cũng không thể nào tránh được cuộc chiến này,

Nói cách khác, tên địch nhân thần bí này nhất định sẽ tiến công, chỉ là không biết là dùng lực lượng trực tiếp mà đến hay là dùng đường đánh lén mà thôi?

"Lúc này nếu lại muốn đi chế tác lao giam cầm cũng đã không kịp, có lẽ địch nhân đã xuất phát, nhưng cũng may ta còn có át chủ bài."

Trương Dương hít sâu một hơi, ánh mắt liền nhìn về kết quả của bọn người Ngô Viễn sau một ngày bận rộn.

Ròng rã 300 cán tên, 100 chi răng sói đã được mài ngọn, cùng lông vũ đại ưng, tất cả các vật liệu đều đã được chuẩn bị tốt, duy chỉ chưa có vật liệu kết nối, cấu thành một cái chỉnh thể.

Hắn biết trên địa cầu dùng cao su hoặc dây nhợ để nối các phần này lại, nhưng rất hiển nhiên, Ngô Viễn, Tần Nhất Đao không thể tạo ra thứ gì như vậy.

Cầm lấy một cái cán tên, Trương Dương âm thầm gật đầu, trình độ cắt gọt Ngô Viễn thực sự không thể chê, chí ít có thể xem như đại sư, mũi tên này cán dài một mét ba mươi, đường kính 3 cm, nặng trĩu, đặt trong tay các binh sĩ bình thường, đều có thể lấy ra làm một cái lao ngắn, mà đồ chơi này lại được đem làm cán tên cho thương binh, từ đó có thể biết được nếu như được chế tác thành công, uy lực của nó sẽ mạnh tới cỡ nào!

Không có vội vàng sử dụng pháp lực, Trương Dương trước tiên dùng linh hồn lực để ôn dưỡng mấy cây cán tên này, căn cứ kinh nghiệm của hắn, làm như vậy có thể đem chất lượng của cán tên tăng lên, sau này sử dụng pháp thuật tác động lên sẽ càng dễ dàng hơn.

Một hơi ôn dưỡng 30 mũi tên cán, Trương Dương liền lấy thêm lên một cái răng sói bó lên cán tên.

Thể tích của sói xanh rất lớn, nhất là khi lần đầu nhìn thấy kia, người thường còn có thể vì vậy mà sinh ra bóng ma tâm lý, ví dụ như đầu sói xanh Trương Dương đã gặp kia, răng nanh to như bắp tay, nhưng trên thực tế, cái răng hắn đang cầm trên tay lúc này chỉ dài tầm 30 cm, mà qua chỉnh sữa cắt gọn, chỉ còn lại 10 cm.

"Cán tên có thể dùng linh hồn ôn dưỡng, đầu mũi tên nhất định phải dùng pháp lực mở rãnh, nhưng ta chỉ có không phẩy không một đơn vị pháp lực, đoán chừng cũng chỉ có thể chế thành mười cái mũi tên răng sói."

Trương Dương nhanh chóng suy tư, linh hồn trường lực cũng cấp tốc mở ra, sau đó đem sợi tơ pháp lực, nhắm ngay một mặt của răng nanh, nhẹ nhàng nhấn một cái, lớp vỏ răng sói lập tức hiện lên một đường rãnh kết nối với cán tên.

Khớp nối giữa răng nanh và cán tên có một lớp ánh sáng màu vàng, nối lại, nhìn qua vô cùng chắn chắn.

Lúc này Trương Dương lại lấy một cái lông vũ, cái đồ chơi này dù đã được tu bổ, nhìn qua to như hai cái lòng bàn tay, phía trên giống như có hao quang màu đỏ đang chậm rãi vận chuyển, đây chính là yêu lực nội uẩn, một mũi tên có bao nhiêu lực lượng, có thể bắn ra đủ nhanh hay không, không phải chỉ có mũi tên cùng cán tên quyết định mà sợi lông này cũng rất quan trọng.

Cho nên Trương Dương cũng không dám chủ quan, linh hồn trường lực bao phủ trên đó, liền một tay nắm cán tên, một tay nắm vuốt lông vũ, pháp lực hơi thả, sợi lông liền được treo lên cán tên.

Cuối cùng lại lấy linh hồn trường lực mà nhìn xem, lúc này một cái mũi tên răng sói mới tính chế thành.

"Có thể làm bao nhiêu tính bao nhiêu đi."

Trương Dương ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại nhìn mấy tên cung thủ, làm sao mỗi người cũng phải phân phối cho năm cái mũi tên như thế này mới được.

Bạn đang đọc Phong Cuồng Kiến Thôn Lệnh (Bản Dịch) của Con Chim Lười
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoạnTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.