Tải App

Đăng Truyện

Liên Hệ QTV

Truyện

Đề Cử

Bình

35

Nhân Vật

7

Thêm

Nhân Vật Võ Vô Địch - Phong Vân Quyển 4

Võ Vô Địch

Giới tính: Nam

Chiến Vô Bất Thắng Duy Ngã Vô Địch

Phong Vân cao thủ như mây nhưng người nào mới xứng đáng nhất với với câu võ giả vô địch. Phàm người luyện võ trong thiên hạ đều hướng tới cảnh giới võ học mạnh nhất, trở thành đệ nhất bất bại, thiên hạ vô địch.

Chiến vô tất thắng duy ngã vô địch là điều mà người ta biết tới ông khi đọc Phong Vân. Một thân võ giả danh động bát phương, chỉ cần nhắc đến tên ông ta cũng đủ biết người này mạnh đến mức độ nào.

Thần long trong mây thấy đầu không thấy đuôi chính là từ ngữ hay được nhắc đến khi người đời nói về ông ấy. Võ Vô Địch cái tên nói lên tất cả nếu như trong Kim Dung người ta biết đến Đông Phương Giáo Chủ chiến vô bất bại. Thì trong Phong Vân nhắc tới Võ Vô Địch là chiến vô tất thắng.

Kẻ học võ tùy theo ngộ tính và thể chất mà có những đột phá khác nhau trong võ công, nhưng thiên hạ vẫn có câu "sống lâu lên lão làng'' câu này thật đúng khi nhắc tới Đế Thích Thiên. Tu vị ngàn năm võ học thiên hạ trong cả ngàn năm ông ta đều nắm rõ như lòng bàn tay. Đúng như ông ta đã nói chỉ cần sống lâu thì không gì là không làm được cả.

Đế Thích Thiên đã tự xưng là thần thao túng sinh mệnh kẻ khác, võ học thiên hạ với ông ta chỉ là trò mua vui. Nhưng đến khi đụng phải cường giả Võ Vô Địch một người có thực lực chân chính đã đánh Đế Thích Thiên bị trọng thương mấy năm sau mới khỏi đủ thấy Võ Vô Địch này mới là người có chân tài thực học.

Võ học vô biên ý niệm vô nhai, thiên hạ võ học vạn phái quy tông, Thiên Kiếm Vô Danh kiếm pháp vi diệu cũng chỉ có sở trường kiếm đạo. Bộ Kinh Vân lãnh khốc kinh tâm thành danh bởi chưởng kiếm song tuyệt, Nhiếp Phong đao cước song tu. Cao thủ giang hồ dù cho có là truyền kỳ kiếm đạo hay võ lâm thần thoại cũng chỉ có thể thi triển được hai đến ba tuyệt kỹ. Nhưng Võ Vô Địch thì khác ông ta có thế sử dụng những mười loại võ công tuyệt kỹ khác nhau, khi sử ra uy lực như nhau đều xoay chuyển trời đất đảo lộn càn khôn.

Đế Thích Thiên có chân nguyên Phụng Hoàng kéo dài tuổi thọ trường sinh bất lão, Bộ Kinh Vân có long nguyên cũng trường sinh bất tử, vạn độc bất xâm. Trong thời gian ngắn công lực đại tiến vượt bậc. Võ Vô Địch thì khác ông ta không có tu vị ngàn năm, cũng không có công lực cường đại trong thời gian ngắn. Nhưng thực lực ông ta vẫn là kẻ mạnh bậc nhất trong võ lâm, chứng minh điều này ai cũng biết chính là trận chiến Đoạn Lãng.

Đoạn Lãng có hai phần chân nguyên rồng sức mạnh liên miên bất tuyệt, tu vị phút chốc đã đạt mức thần thánh. Trước đó Võ Vô Địch đã đánh bại Đế Thích Thiên, sau đó còn chỉ điểm sáng đao cho Trư Hoàng. Tại Lăng Vân Động để lại một bức bích họa ẩn chứa võ học cao thâm, mà khi nhìn vào đó người ta có thể tự ngộ võ công cho mình. Đao Hoàng nhìn vào ngộ đao, Tuyệt Tâm ngộ chưởng, Nhiếp Phong ngộ ra thập phương Vô Định, đủ thấy võ học của Thập Cường Võ Giả cao sâu như thế nào.

Văn Long chỉ luyện võ mười năm một chiêu thủ trong Thập Phương Vô Định đã có thể khống chế Đoạn Lãng trong thời gian ngắn, Nhiếp Phong với tiến chiêu học từ bích họa đã góp phần đánh thắng Đoạn Lãng đủ thấy võ học của Võ Vô Địch thật sự cao siêu vô cùng.

Trường Giang sóng sau xô sóng trước, võ học có cao nhưng quan trọng một phần thiết yếu nữa là trải đời. Trận thua Bộ Kinh Vân ở thành cổ Lâu Lan không phải do võ học ông ta kém hơn. Mà do ông ta trước giờ luôn luôn vô địch, có câu kiêu binh tất bại, việc thất bại lần này của Võ Vô Địch là ở bản thân ông đã đánh giá thấp thực lực của Bộ Kinh Vân. Thứ hai là ông ta chưa từng rơi vào cảm giác sinh tử cận kề nên sao hiểu việc đối mặt với cái chết đáng sợ như thế nào. Khác với Võ Vô Địch đối thủ ông ta là Bộ Kinh Vân người này sinh ra đã sống và quen với cái chết tróc khổn nạn, việc anh ta có thể trong tuyệt lộ tìm được sinh cơ hóa hiểm thành an cũng là điều dễ hiểu.

Người Vô Địch bao giờ cũng muốn tìm đối thủ tương xứng giống Độc Cô Cầu Bại cả đời chỉ mong có người đánh bại được mình. Võ Vô Địch đã vẽ đường cho Tuyệt Tâm đánh thức Đại Tà Vương dẫn đến một họa kiếp cho võ lâm chỉ là để thỏa mãn đối thủ xứng tầm với ông ta. Cũng may rằng thanh tuyệt thế Tà binh này cuối cùng nằm trong tay Dịch Phong nên đại kiếp phần nào đã được kìm hãm lại.

Nếu nói trong kiếm hiệp thì thần binh bảo vật rất nhiều nhưng binh nhân độc đáo nhất phải kể đến cái rương độc nhất vô nhị của Võ Vô Địch tên gọi Thiên Đạo Chiến Hạp. Thần binh lợi khí trong thiên hạ không thể so sánh với binh khí này, nó có thể hóa thành bất kể binh khí nào mà người dùng có thể nghĩ ra. Thiên Đạo Chiến hạp kết hợp với huyền môn chánh tông Huyền Võ Chân Công thì đúng là vô toàn vô khuyết.

Cái lúc mà Võ Vô Địch hiên ngang ngạo nghễ quyền khuynh thiên hạ, một mình khiêu chiến thập ma đúng là oai danh đỉnh đỉnh, trước bại Thiết Sư Nam sau một mình cân Bộ Thiên của Đồng Minh Hội, Lam Vũ của Bất Diệt Lam Môn, Tuyệt Tâm siêu cấp cường giả Đông Doanh. Khi đó Võ Vô Định đã tỏ rõ thần oai của một võ giả bất bại, một nhất đại tôn sư.

Ai cũng có thời kỳ đỉnh cao và đến lúc suy tàn như một ngày bắt đầu bằng bình minh và kết thúc bằng hoàng hôn vậy. Thời điểm hừng hực khí thế như mặt trời buổi trưa của Võ Vô Địch cũng đã đến lúc bị màn đêm lấn át. Ma Khôi trong kiếm giới và bộ siêu cấp kiếm pháp Huyền Âm Kiếm đã đánh bại được truyền kỳ võ lâm, cường giả bất bại Võ Vô Địch. Thực ra thì cái chêt của Võ Vô Địch tác giả cho kết thúc như vậy cũng là hơi thiếu công bằng.

Tuy rằng Ma Khôi và Kiếm Thần hợp sức cùng Huyền Âm Kiếm uy lực kinh thiên động địa nhưng một bộ kiếm pháp Kiếm giới lưu lại nhân gian chưa lâu. Mà có thể đánh bại truyền kỳ võ lâm như Võ Vô Địch với tu vị mấy mươi năm thì thật không hợp lý lắm.

Võ Vô Địch chết vì con đúng là cả đời vô địch đến cuối cũng giống cá chuối đắm đuối vì con, cuộc đời không giống như người ta mong muốn, cha bất thế cường giả nhưng con thì lại nhu nhược yếu đuối. Thế nhân là vậy có nhưng thứ mình muốn chưa chắc đã thực hiện được, Tiểu Vũ không làm được như Võ Vô Địch kỳ vọng, nhưng ít ra cậu ta cũng không làm những việc thương thiên hại lý.

Đời người như một giấc mơ nhân sinh như mộng, khi sống là người bá đạo hô mưa gọi gió, nhưng khi chết cũng giống như bao người trở về với cát bụi hư không mà thôi.