Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Các Ngươi Đã Chết

Tiểu thuyết gốc · 1823 chữ

“Đừng~ đừng có đùa trò chơi này không vui nữa, là đùa đúng chứ? Nếu vậy chúng tôi muốn bỏ cuộc, cho chúng tôi ra ngoài!” Yukiko toàn thân run lên, khuôn mặt cô giờ phút này không có tí nào huyết sắc giống như bị mất kiểm soát, hốt hoảng chạy tới trước cửa kính đập mạnh nói với #1.

“Kkkkk!” #1 che mặt cười một trận.

“Tới giờ mà cô còn nghĩ đây là trò đùa sao? vậy thì mời xem cái này.”

Tách!

Once búng tay một cái rồi chấp hai tay lại và từ từ kéo ra hai bên, thứ xuất hiện một cái màn hình 3D đang chuẩn bị chiếu gì đó.

“Nào! bây giờ đối diện với hiện thực đi~” #1 nói xong thì màn hình sáng lên, hiện ra vụ tai nạn đã xảy ra lúc nãy.

Đập vào mắt bọn họ là cha mẹ nuôi của Takumi cũng như là cha mẹ ruột của Yukiko, đang nằm hấp hối người đầy máu me được đưa lên hai chiếc Ambulance và chở đi.

Còn với thân xác của hai người bọn họ thì được kéo ra từ chiếc xe bị tai nạn, nhân viên y tế kiểm tra một hồi thì lắc đầu, xác nhận bọn họ đã không qua khỏi, nhân viên khác nghe được liền trầm mặt một chút rồi lấy vải phủ mặt bọn họ lại rồi đưa đi.

“Không! không thể! đây không phải sự thật! Chúng...chúng ta chết rồi? Vậy bây giờ hình dáng này là như thế nào.” Yukiko mặt trắng bệt bàng hoàng như muốn hét lên đối với #1 như thể cô muốn níu lại cọng cỏ cuối cùng.

“Còn chưa từ bỏ? Các ngươi bây giờ chỉ là linh hồn và đây là giao điểm của các thế giới hiện thực và các Nhị Thứ Nguyên!”.

“A~! Ta mệt rồi, không muốn giải thích nữa~”.

“Nói tóm gọn, các ngươi bây giờ chỉ có 2 lựa chọn, đầu tiên là chỉ có MỘT! trong 2 người đi qua Gate và tới thế giới mà trên tấm vé có viết, nên nhớ chỉ có thể là một!”.

“Thứ hai là... mà không có lựa chọn 2 vì nếu không đi qua GATE thì cơn bão thời không sẽ không chừa một ai, ai ở sẽ bị gộp rữa tất cả kí ức, yên tâm đi sẽ không chết đâu vì vốn các ngươi đã chết rồi, các ngươi sẽ lang thang vô định ở không gian này.... kkkkk!” #1 cười thích thú, nó rất thích nhìn thấy những tình huống thế này, tình cảm và sự sống, thật là một sự lựa cho j tiến thoái lưỡng nang a!

“KHÔNG! có đi thì cùng đi! có ở thì cùng ở!chúng tôi sẽ không bỏ rơi ai cả” Takumi bắt lại tay của Yukiko, cậu có thể cảm giác tay cô lúc tay rất lạnh! đứng trước #1 nói với giọng kiên quyết

Ùng~ Ùng!

Bỗng nhiên có tiếng động lớn xuất hiện cắt ngang cuộc trò chuyện!

Một cơn lốc khổng lồ màu tím bỗng dưng xuất hiện và đang lao về phía bọn họ, có thể thấy được cơn lốc đang dần dần rõ lên.

“Kkkkk~ chúc mừng các người bây giờ thì Gate sắp đóng còn cơn bão thì cận kề, nào bây chọn đi STAY or LEAVE, HAHAHA" #1 bắt đầu

thích thú cười phá lên.

“Làm gì bây giờ anh!” Yukiko tâm lý lúc này đã chút rơi xuống, cô tuyệt vọng nói với Takumi.

“Hay... hay là anh đi đi dù gì đó cũng là thế giới anh muốn tới mà, với lại ở lại cũng không hẳn là chết, cho nên~" Yukiko nhìn Takumi với đôi mắt ngấn nước, hy sinh vì một người không dễ nhưng vì Takumi cô có thể làm được.

“Nói gì vậy! sao anh bỏ em ở lại được” Ôm Yukiko trấn an một chút, Takumi trầm ngâm một hồi

Cậu bắt đầu xâu chuỗi lại những lời #1 nói, nếu cái thứ trước mặt chết tiệt này nói là thật, thì đúng là dư cho họ thời gian không nhiều lắm

“Đi!” Takumi rất nhanh làm ra quyết định, cậu cầm tay Yukiko chạy về phía GATE.

Once nhìn về phía hai người mỉm cười và không nói gì.

Khi chạy qua cánh cổng thì toàn bộ cơ thể của Takumi có thể qua được nhưng bỗng bị giữ lại, cậu quay lại thì thấy bàn tay đang nắm tay Yukiko không qua được!

Takumi sững sốt, sau đó nhanh chóng dùng tay còn lại nắm tay của Yukiko cố ý dùng sức để kéo cô qua nhưng giống như có một bức tường ngăn cản để không cho cô qua bằng mọi giá.

“Cái này! chuyện gì xảy ra! sao Yuki sao lại qua không được?” Takumi quát lớn về phía #1.

“Hừ! Cô ta không có vé mà đòi đi qua, Gate chưa bao giờ dễ tính thế đâu!” #1 một tiếng khinh bỉ đáp lại.

“Không sao đâu!” Trong lúc Takumi đang cố gắng để cho Yukiko có thể cùng cậu qua cánh cổng, nhìn tiếng nói của Yukiko phá vỡ sự trầm mặt đó.

“Em nói gì?”

“Sẽ ổn thôi! Anh hãy đi đi! Em sẽ không sao đâu, cũng sẽ không bao giờ quên anh đâu! Nên anh có thể yên tâm lên đường”.

Takumi bị sững sờ với những lời Yukiko nói.

“Còn bây giờ... bây giờ thì bỏ em ra! Anh nắm chặt quá, em đau!” Yukiko giọng nói dịu dàng cười nói nắm lấy tay của Takumi để dời đi khỏi tay mình, nhưng cô bị sững sờ vì tay của Takumi không cách nào dời ra được.

“Nào! bỏ em ra, em giận đấy” nói tới đây thì bỗng một vòng tay lớn ôm cô vào lòng.

“Yuki, đừng nói nữa! Anh xin em đừng nói nữa, chúng ta không có nhiều thời gian, vậy nên~ làm ơn cho anh ôm em làm lòng một chút... một chút nữa thôi!” Takumi nói khẽ bên tai của Yukiko làm cô muốn nói thêm chút nữa cũng bị sinh sinh nuốt trở lại trong bụng, cô cũng đáp lại bằng cái ôm eo.

Ôm được một lúc thì Takumi buông tay ra, cậu có thể cảm nhận được Yukiko đang run rẩy.

Cậu nắm chặt tay của Yukiko và nói”Hãy nhớ vì anh hãy sống sốt, đừng từ bỏ!”

Trong lúc Yukiko đang ngẩn người thì Takumi nhanh chóng hoán đổi vị trí của cậu và Yukiko, nhét tấm vé vào miếng vải cô quấn trên thân rồi đẩy mạnh cô về điểm cuối cùng của màn sáng trước mặt cậu và quay người lại.

“TA~KU~MI!” Yukino hốt hoảng la lên nhưng đã muộn vì Gate đã đóng lại và cô cũng bị màn sáng nuốt chửng, đó là dấu hiệu của Gate xác nhận có người sẽ xuyên qua.

“YU..KI..CO nhớ kỹ lời anh: Cuộc đời mới, cuộc sống mới, hãy sống tốt!" Trước lúc Yukiko bị màn sáng nuốt chửng cô nghe được tiếng Takumi vang lên.

BOP BOP BOP tiếng vỗ tay vang lên.

“HAHAHA! thật mãn nhãn, ta phải nói rất đáng mặt đàn ông!”

“Hy sinh vì người mình yêu! Chà~ quả đúng là các ngươi có tình yêu đẹp nhỉ? Có rất nhiều cặp đôi tới đây! Bọn họ phần lớn điều không thể thống nhất là ai sẽ đi và sẽ hy sinh và ở lại, hoặc kể cả bọn họ đã quyết định được người đi thì người còn lại như tìm mọi cách để người kia bị kẹt lại cùng!”

“Mặc kệ là chứng kiến bao nhiêu lần, thì sự phản bội! Luôn là thứ khiến ta cảm giác thích thú nhất!”

“Người như các ngươi~ quả thật là rất lâu rồi không thấy đấy, riêng phần này ngươi xứng

đáng nhận được sự tôn trọng của ta" #1 thu hồi lại điệu cười thương hiệu của nó, đối mặt với Takumi vẫn đang còn nhìn theo tia sáng cuối cùng từ khe cửa của Gate biến mất, nói với giọng đầy sự kính trọng.

“Như vậy điều gì tới cũng tới, chúc ngày giữ vững được ký ức của mình, kkkkk~ ta rất mong đợi được chứng kiến dáng vẻ ngơ ngác của ngài” #1 đưa tay kéo xuống tấm rèm cửa sổ che, chào Takumi một tiếng rồi đóng xuống.

“Hừ! Chờ xem” Takumi liếc nhìn về phía cái Booth một mắt rồi dùng sức chạy về phía Cơn Bão.

“A.A.A!” tiếng la vang lên ở không gian

“Ta sẽ~ không bỏ cuộc~, ta sẽ không bỏ cuộc!”

“Ký ức này là của ta! Và không một ai được quyền lấy nó đi!”

Takumi gào thét chống lại với cơn bão nhưng ý chí của cậu vẫn là chưa đủ đề đối đầu với Cơn Bão Thời Không! Ký ức cậu đang dần bị sói mòi, thần trí của cậu dần dần mơ hồ.

Ngây lúc cậu sắp bị cơn bão cuốn đi, thì từ trong người cậu bắn ra một dạng quả cầu ánh sáng, thủ hộ cơ thể cậu cùng với những ký ước còn lại!

Năng lượng từ cơn bão hoàn toàn không làm gì được rào cản mà quả cầu sáng đó vừa xuất hiện.

Ở phía sau #1 cũng thông qua khe hở cửa sổ chứng kiến hết thẩy, khéo miệng nó trầm xuống: “Sách! Một kẻ được chọn a!”

“Cũng không biết gia hoả này kiếp trước cứu cả thiên hà hay gì, vậy mà có thể lọt vào mắt bọn hệ thống này... Không nghỉ nữa! Nay nghỉ sớm” Nói xong nó kéo tấm màn cửa xuống.

“Ding, số hiệu #377 hệ thống hân hạnh được phục vụ ký chủ!” Quả cầu sángphát ra tiếng nói nhưng bây giờ Takumi ý thức đã mơ hồ nên không trả lời nó được.

“Ding, kiểm tra mong muốn của ký chủ là xuyên qua thế giới Pokemon, bắt đầu mở cổng”

Nơi xa vốn đã đóng Gate bây giờ lại mở lần nữa, cơ thể Takumi lơ lửng bay về phía cánh cổng và bay vào, cánh cổng lại lần nữa đóng nhưng bây giờ Gate trông ảm đạm hơn rất nhiều.

“Sách! Cưỡng chế mở Gate bây giờ thì đừng nói 10 năm, 100 năm cũng chưa chắc mở ra, thôi kệ tới càng nhiều càng tốt dù gì ở đây cũng chán... tới càng nhiều thì càng có nhiều người tuyệt vọng, càng có nhiều kịch hay cho ta nhìn…Kkkkk~" #1 nghe được tiếng Gate mở mở tấm màng lên, nó thấy Takumi bay vô Gate liền đoán việc này do quả cầu đó làm, mở miệng nói đổng vài câu sau đó kéo màng xuống trở lại.

Không gian cũng trở lại với sự tĩnh lặng vốn có của nó.

Bạn đang đọc Pokemon Chi Độc Hệ Quán Quân sáng tác bởi Kira_killer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kira_killer
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.