Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dược Trì

Phiên bản Dịch · 1694 chữ

Tô Bạch Y đi theo Phong Ngọc Hàn vào trong mật đạo, mật đạo tương đối hẹp, chỉ đủ cho một người miễn cưỡng đi qua, hai bên mật đạo được khảm mấy viên Dạ Minh Châu, miễn cưỡng có thể chiếu sáng mật đạo. Dọc đường đi Phong Ngọc Hàn không hề nói một câu, chỉ thi thoảng ho nhẹ mấy cái. Tô Bạch Y suy nghĩ, nhớ lại ngày đó cứu Thanh Y Lang trong mưa, hay là hai người này đều bị thương vì cùng một nguyên nhân?

Đi đuợc chừng nửa nén hương, hai người rốt cuộc cũng đi ra khỏi mật đạo, đi tới một thạch thất rộng lớn dưới lòng đất, ở giữa thạch thất là một cái hồ nước, trong hồ tản ra một mùi thuốc thoang thoảng, Tô Bạch Y hỏi: “Chẳng lẽ Phong tông chủ ở chỗ này chữa thương?”

Phong Ngọc Hàn nhẹ nhàng gật đầu, sau đó cởi áo ngoài ra, đi xuống hồ nước, cuối cùng dựa vào thành hồ, nhắm hai mắt lại: “Tô công tử, ta thân bị trọng thương, nếu rời khỏi dược trì này quá lâu, chân khí toàn thân đều sẽ chảy ngược, xin công tử thứ lỗi.”

“Hiện tượng này, đã xuất hiện bao lâu rồi?” Tô Bạch Y hỏi.

“Nửa năm trước, đệ đệ ta liên thủ với mấy tên cao thủ của Thiên Thủy sơn trang và Thiên Thư Đường ám toán ta bên bờ sông Ly Hà, ta bị buộc phải chạy vào trong núi Trường Trạch. Cuối cùng vì muốn phá vây ra, ta cưỡng ép tu luyện võ công trong quyển sách kia, cuối cùng ta về được Thiên Hiểu Vân Cảnh, nhưng thân thể lại bị phản phệ.” Phong Ngọc Hàn thở dài một tiếng, “Ngươi nói ngươi cũng từng tu luyện Tiên Nhân Thư, chẳng lẽ ngươi cũng từng gặp phải hiện tượng như vậy?”

Tô Bạch Y trầm ngâm một lát, xem ra cho dù là Thanh Y Lang hay là Phong Ngọc Hàn, sau khi cưỡng ép tu luyện Tiên Nhân Thư đều sẽ xuất hiện tình huống là trong thời gian cực kỳ ngắn thực lực sẽ mạnh lên, nhưng đều gặp phải phản phệ cực mạnh, ngày đó Thanh Y Lang cả người mọc đầy vết lở loét, hơi thở đã thoi thóp, mà Phong Ngọc Hàn trước mặt công lực thâm hậu, miễn cưỡng còn có thể chống đỡ được, nhưng cũng chỉ có thể dựa vào dược trì để củng cố nội tức, hắn nói: “Phần ta luyện không giống các ngươi, phần ta luyện chính là tâm pháp của Tiên Nhân Thư. Sau khi luyện xong cũng không có được võ công lợi hại gì, cho nên không có phản phệ gì cả…… à đương nhiên, trừ khi việc không thể ngủ cũng được coi như phản phệ.”

Phong Ngọc Hàn đột nhiên mở mắt, trầm giọng nói: “Ta hiểu. Năm đó Thượng Lâm Thiên Cung đem《 Tiên Nhân Thư 》phân cho các đại phái, Thiên Hiểu Vân Cảnh chúng ta được quyển đao, trong quyển đao có đao pháp cùng tâm pháp, nhưng chắc là thiếu tổng cương tâm pháp của môn võ công này. Mà phần ngươi luyện chính là phần tổng cương tâm pháp.”

Tô Bạch Y chậm rãi gật đầu: “Cái này rất giống lời nhị tẩu nói. Nhưng nếu đã là võ công không thể luyện được, vì sao Thượng Lâm Thiên Cung lại muốn các phái giữ lại nó?”

“Năm đó lúc ta nhận được quyển bí tịch này, gia phụ từng nói với ta, cần bảo quản cho tốt, nhưng tuyệt đối không thể tự mình luyện.” Phong Ngọc Hàn thở dài một tiếng, “Chắc là có liên quan đến trận Chiến Thiên Môn bên bờ Nam Hải năm đó, nhưng ta không được tham dự trận chiến ấy, tình hình cụ thể trong đó cũng không biết được nhiều.”

Tô Bạch Y gãi đầu: “Ta bây giờ thật sự rất muốn biết năm đó bên bờ Nam Hải đã xảy ra chuyện gì?” Trong những người hắn từng gặp, đại đa số đều chưa từng tham dự trận Chiến Thiên Môn kia, mà những người từng tham dự lại giữ chuyện này kín như bưng, năm ấy rốt cuộc đã xảy ra việc gì?《 Tiên Nhân Thư 》rốt cuộc là cái gì?

“Tô công tử, mạo muội xin ngươi giúp một việc.” Phong Ngọc Hàn đột nhiên nói.

Tô Bạch Y khom người: “Tông chủ khách khí, mời nói mời nói.”

“Trước khi đại điển diễn ra, hãy nghĩ cách đưa đứa con trai ngốc của ta xuống núi. Nếu hắn ở Học Cung, có Nho Thánh tiên sinh che chở, ai cũng không dám làm gì hắn, sau này nếu ta may mắn có thể dưỡng thương khỏi, sẽ nghĩ cách đoạt lại Thiên Hiểu Vân Cảnh, rồi đưa hắn trở về. Nếu cuối cùng ta thất bại, vậy thì cứ để hắn vĩnh viễn ở lại Học Cung, không bao giờ về nữa!” Phong Ngọc Hàn nói.

Tô Bạch Y cười nói: “Phong sư huynh nhìn thế nhưng là một người rất lợi hại đấy, ta nghĩ hắn bây giờ cũng đang tính xem nên rút đao, hét lớn đoạt vị trí tông chủ trên đại điển như thế nào rồi!”

“Hắt xì!” Trong Ngọc Trạch Phủ bên cạnh, Phong Tả Quân hung hăng hắt xì một cái, nhưng hắn lại không thèm để ý, lập tức lau mũi, tiếp tục nói, “Đến lúc đó những đệ tử của đại phòng chúng ta đều sẽ đứng ra, sau đó sư tỷ, ngươi sẽ lấy uy danh của Học Cung nói ủng hộ chúng ta, danh tiếng của Nho Thánh tiên sinh vang vọng thiên hạ, có Học Cung ủng hộ, ta lên ngồi vị trí tông chủ đương nhiên sẽ là việc nước chảy thành sông. Còn Tạ Vũ Linh, ngươi thì tùy thời mà động, nếu thật sự vẫn không được thì cứ nói phét Giang Nam tứ đại gia tộc cũng đứng về phía ta!”

“Tứ đại gia tộc ở xa tận Giang Nam, có liên quan gì đến Đại Trạch Phủ các ngươi?” Tạ Vũ Linh hỏi.

“Vậy việc của Thiên Hiểu Vân Cảnh chúng ta, thì có liên quan gì đến Thiên Thủy sơn trang và Thiên Thư Đường? Bọn hắn nói cùng là Đại Trạch Phủ, như cây liền cành, chúng ta nói đều là giang hồ đại phái, cũng nên cùng một giuộc!” Phong Tả Quân lớn tiếng nói.

Nam Cung Tịch Nhi bất đắc dĩ gõ bàn: “Cùng một giuộc là để dùng như thế à?”

“Mặc kệ việc đó, tóm lại vũng nước này chỉ cần quấy đủ loạn, thì tông chủ đại điển của nhị thúc ta chắc là cũng không có cách nào tiến thêm bước nữa. Hơn nữa, Nho Thánh tiên sinh rõ ràng đang ở gần đây, không chừng đến lúc đó người sẽ xuất hiện!” Phong Tả Quân đắc ý nói.

“Một lát lại ‘ chắc là ’, lát nữa lại ‘ không chừng ’, chúng ta lại cùng toi mạng thì có khác chỗ nào?” Tạ Vũ Linh lắc đầu nói.

“Phụ thân ta từng nói, người sống trên đời, nào có nhiều lần tất thắng như vậy, chỉ cần bước vào giang hồ, vĩnh viễn đều là đang đánh cuợc. Đánh cuợc với thiên hạ, đánh cược với đao kiếm, đánh cược với chính bản thân mình.” Phong Tả Quân hung hăng cắn chặt răng, “Vì phụ thân, ta không thể lùi!”

“Hắt xì.” Phong Ngọc Hàn nằm trong dược trì hắt xì một cái, lại ho nhẹ một cái, “Tuổi hắn còn quá trẻ.”

“Tuổi trẻ vĩnh viễn là thứ đáng tự hào, không nên trở thành khuyết điểm.” Tô Bạch Y cười, “Sư phụ từng nói với ta.”

“Tuổi trẻ thật sự không nên trở thành khuyết điểm, cũng chính vì trẻ tuổi, cho nên có rất nhiều cơ hội. Có lẽ chờ một ngày nào đó đao pháp của hắn đại thành, vậy thì cũng có thể quay lại núi, thay ta báo thù.” Phong Ngọc Hàn trả lời.

“Phong sư huynh nói tông chủ là một người phong lưu thành tính, chỉ yêu nữ tử xinh đẹp không quan tâm con trai, cha già, bây giờ xem ra Phong sư huynh nói cũng không đúng.” Tô Bạch Y bỗng nhiên cúi người xuống.

Phong Ngọc Hàn liếm môi: “Có thể đừng nói cái gì mà nữ tử xinh đẹp được không? Ta bị vây trong thạch thất này lâu như vậy, thật sự…… rất không dễ dàng.”

Tô Bạch Y nháy mắt hiểu ra ý trong lời của Phong Ngọc Hàn, có chút bất đắc dĩ, vươn một bàn tay đặt lên vai Phong Ngọc Hàn.

“Tô công tử làm gì vậy? Tuy rằng ta bứt rút không chịu được, nhưng ta nhưng chỉ thích nữ tử xinh đẹp! Thiếu niên tuấn tú là sở thích của muội muội ta thôi!” Phong Ngọc Hàn trêu ghẹo.

“Phong tông chủ, ta có thể cứu ngươi.” Tô Bạch Y trầm giọng nói.

“Ngươi có thể cứu ta?” Phong Ngọc Hàn sửng sốt.

“Ngày đó ta đã từng dùng phương pháp này cứu Thanh Y Lang, nhưng phương pháp này nói ra sẽ làm cho người ta có chút sợ hãi. Ta không biết Phong tông chủ có thể chấp nhận không.” Tô Bạch Y chậm rãi nói, “Ta có thể hút đi công lực của ngươi, bao gồm cả phần võ công Tiên Nhân Thư đã làm cho chân khí của ngươi chảy ngược kia, nhưng tông chủ có khả năng sẽ phải tu dưỡng một khoảng thời gian mới có thể khôi phục lại. Hơn nữa toàn bộ phần võ công Tiên Nhân Thư trên người ngươi sẽ biến mất hoàn toàn, trừ khi ngươi luyện nữa, bằng không cơ thể ngươi cũng sẽ không xuất hiện vấn đề gì nữa.”

Phong Ngọc Hàn cả kinh nói: “Thật ư?”

“Thật.” Tô Bạch Y lại đặt một bàn tay nữa lên vai Phong Ngọc Hàn.

Bạn đang đọc Quân Hữu Vân của Chu Mộc Nam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Gaiajx003
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 315

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.