Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2 : Xuyên Không Trở Về Bách Việt .

Tiểu thuyết gốc · 1817 chữ

Nguyễn Ngọc Hải từ từ lấy lại cảm giác thăng bằng .

Hắn mở hai mắt ra , cảnh tượng trước mắt khiến hắn suýt rớt con ngươi ra ngoài .

_ Đây... Đây là chỗ nào !!?

Trước mắt hắn không còn là căn phòng ấm áp cùng sạch sẽ của hắn mà là một khu rừng um tùm cây cối.

Những thân cây cao to hàng chục mét che kín cả ánh sáng phía trên, bên dưới là bụi cây um tùm lấp kín gần như cả mặt đất .

Hai bàn chân trần của Nguyễn Ngọc Hải rõ ràng cũng cảm thấy hơi ẩm trên mặt đất cùng với mấy con côn trùng bò qua mu bàn chân.

_ Đây không phải là mơ !!?

Chẳng có giấc mơ nào chân thật được như thế này cả .

Bỗng một suy nghĩ nảy lên trong đầu hắn.

_ Chẳng nhẽ mình xuyên không rồi ?

Là một người hiện đại tiếp xúc với với mạng internet nhiều năm thì hắn lập tức đoán rằng bản thân đã xuyên không.

Cũng chỉ có xuyên không mới giải thích được trường hợp bây giờ của hắn.

Nhưng vấn đề là ĐMN , tại sao hắn lại xuyên không. ?!!

Nguyễn Ngọc Hải nhìn vào hình xăm trên cánh tay .

Phần màu xanh giống như cột máu đã tụt xuống đáy , nhìn kỹ mới thấy một tí tẹo màu đỏ đang dần dần hồi lại .

Còn vạch kinh nghiệm ở dưới thì nhích lên được một tí.

Nguyễn Ngọc Hải đoán cái thanh phía trên không phải là thanh máu mà là thanh năng lượng .

Ban đầu lúc thanh năng lượng đầy tràn thì hắn xuyên không , bây giờ chỉ cần đợi cho thanh năng lượng này hồi đến vạch xanh là hắn có thể quay trở về .

Hắn hi vọng là vậy , chứ nếu không được thì hắn toang ở đây mất .

Một mình ở cái chốn rừng rú , không cần đến rừng cổ đại , chỉ cần là rừng nguyên sinh ở hiện đại thì hắn cũng không giám chắc sống được đến ngày thứ hai .

Nguyễn Ngọc Hải nhìn lên trời , theo như ánh nắng chiếu xuống thì bây giờ đã khoảng 4-5 giờ chiều , căn cứ vào nhiệt độ thì hắn đoán đây là mùa hè .

Tức là chỉ còn tầm 2 tiếng nữa là trời sẽ tối hẳn .

Hắn sờ khắp cả người xem có gì dùng được không .

_ ĐM nó đen như chó !!

Lúc bị đưa đến đây thì hắn vừa mới tắm xong , trên người chỉ có mỗi cái bật lửa cùng bao thuốc lá , cùng một cái áo ngủ với đôi dép lê đi trong nhà .

Còn may là có đôi dép để đi , chứ đường rừng này mà để hắn đi chân đất thì được mấy trăm mét là nát mẹ bàn chân .

Nguyễn Ngọc Hải chọn bừa một hướng rồi bắt đầu di chuyển .

Hắn không phải là kiểu người bị động , đằng nào chuyện xuyên không là chắc như đinh đóng bê tông.

Bản thân cũng chưa biết lúc nào mới có thể trở về .

Bây giờ hắn cần thứ nhất là một nơi an toàn để trú chân , hai là phải tìm được người .

Chỉ cần tìm được người là sẽ giải quyết được rất nhiều vấn đề .

_ Cầu mong là không xuyên qua nước ngoài !!

Trường hợp đen thui hơn nữa là có thể hắn méo còn ở trái đất nữa .

Nguyễn Ngọc Hải cầm lấy một cây gậy rẽ bụi rậm đi về phái trước.

Vì không có ai qua lại nên phía trước không có lối mòn, làm hắn phải tự mở đường để lách qua.

Dùng cây gậy trên tay quơ khoắng phía trước mấy lần rồi mới giám bước chân .

Quả nhiên , có một con rắn cạp nia bị hắn quơ trúng .

Con rắn ngẩng đầu lên khè hai chiếc răng nanh về phái hắn để đe họa rồi mới quay người rời đi .

_ Hú vía !!

May mà hắn cẩn thận .

Trong rừng rậm ẩn dấu vô số nguy hiểm chết người , rắn rết chỉ là số ít trong đó.

Trong hoàn cảnh này mà bị rắn độc cắn thì chỉ có xin vĩnh biệt cụ .

Nguyễn Ngọc Hải tiếp tục đi về phái trước , có kinh nghiệm lúc nãy khiến hắn càng cẩn thận hơn .

Đi được một tiếng thì thì mồ hôi trên người hắn đổ như mưa , trong rừng nhiệt đới thì mùa hè có không khí ẩm cùng nhiệt độ cao khiến con người rất dễ bị mất nước .

Chẳng mấy chốc mà cổ họng hắn đã khát khô cả lên nhưng mồ hôi vẫn tiếp tục chảy ròng ròng .

Nguyễn Ngọc Hải thầm nghĩ không ổn, nếu không lập tức tìm được nguồn nước thì hắn sẽ mất nước đến ngất xỉu mất .

Quần áo trên người hắn cũng bị bụi cây xé rách mấy lỗ hổng, vốn dĩ đây là áo ngủ mặc cho thoải mái chứ khổng phải là quần áo bảo hộ .

Trên cổ cùng mặt , những chỗ bị lộ thịt không có quần áo bao bọc cũng bị côn đùng đốt lên những nốt đỏ to như nốt thủy đậu .

Hắn lấy tay đập một phát lên má , hai mắt nhìn vào lòng bàn tay , một con muỗi to như con ruồi vừa bị đập chết .

_ Mới con thứ tám thôi , chắc không sốt rét được đâu.

Nguyễn Ngọc Hải cũng chẳng buồn kể về sự nguy hiểm cùng khắc nghiệt của khu rừng nữa .

Mới chỉ đi bộ chưa được một tiếng mà tính sơ cũng có 5,6 lí do có thể giết chết hắn rồi .

Tin vui duy nhất mà hắn phát hiện ra là đây vẫn là trái đất .

Trên đường đi thì hắn để ý thấy hơn hơn 20 loài thực vật cùng côn trùng nhìn quen mắt .

Phúc tổ bảy đời là chưa chạy ra khỏi hệ mặt trời .

Ruuuu ~

Bỗng nhiên Nguyễn Ngọc Hải nghe thấy tiếng voi rú cách đây không xa .

_ Mẹ nó , hôm nay giẫm phải shit á ?!!

Hắn vội tìm lấy một cái cây to gần đấy rồi núp ra phía sau cái cây .

Ai cũng biết rằng voi là động vật quần cư , cái đám đấy trưởng thành là con nào cũng nặng hơn bốn tấn .

Ngộ nhỡ có con voi điên nào tưởng hắn là động vật ăn thịt hoặc mối nguy hiểm rồi kéo cả đàn ra giẫm hắn thì...

Hắn rùng mình một cái , làm mắm cũng không cần kĩ như thế .

Nguyễn Ngọc Hải chốn kỹ sau gốc cây ,Trong lòng thầm nhủ , may mà bản thân nhanh trí .

Hắn tò mò thò đầu ra phía sau nhìn .

Con người nó lạ lẫm vờ lờ , một mặt thì sợ hãi , còn một mặt thì tò mò .

Nguyễn Ngọc Hải muốn nhìn thử xem voi trong rừng có gì khác so với voi trong sở thú không .

Xào ~ xạc

Đây là tiếng cây cối bị giẫm đạp cùng đẩy ra hai bên .

Con voi rất to nên mỗi khi di chuyển đều gây ra tiếng động rất lớn .

Một cái đầu voi trưởng thành từ từ lộ ra sau lớp cây cối trong rừng .

Ruuuuuu ~ !!!!

Đây là loài voi rừng điển hình ở Đông Nam Á .

Thân cao từ 3,5-4 mét, hai ngà voi chỉ dài hơn cánh tay một chút, tai nhỏ - vòng cụp , trán rộng , đầu to .

_ Gì đây ?

Nguyễn Ngọc Hải trợn to hai mắt , trước mắt hắn xuất hiện một cảnh tượng khiến hắn kinh ngạc .

Đây cũng không phải là một đàn voi mà chỉ có một con voi duy nhất .

Hơn nữa con von voi này cũng không phải là voi hoang dại, mà là voi có chủ đã được thuần hóa .

Chủ của nó là ba người đàn ông gồm hai trẻ một già giống như thổ dân bộ lạc đang ngồi trên lưng nó,ngoại trừ ba người thì trên lưng nó còn chất đầy đồ đạc .

Đây chắc chắn là voi nhà rồi .

Hai người trẻ nhìn giống như chiến sĩ ,còn người già thì ăn mặc quần áo cùng các loại lông vũ, trang sức làm người ta cảm giác giống như thầy tế trong bộ lạc.

Nhìn vào quần áo và trang sức trên người của những người này thì đầu của hắn bỗng hiện lên ba chữ .

_ Ng...Người Việt cổ ?!!

Sở dĩ hắn nghĩ như vậy vì trang phục cùng cách trang điểm của những người này có vài phần giống với người Việt cổ đã được các nhà khảo cổ phục chế .

Nguyễn Ngọc Hải nuốt nước miếng cái ực.

_ Chẳng nhẽ mình đã quay về thời Bách Việt ?!!

Hắn bị kinh ngạc mà ngơ cả người , không để ý rằng một phần cơ thể đã bị lổ ra khỏi thân cây .

Một trong hai người chiến sĩ trên lưng voi bỗng dưng phát hiện ra điều gì đấy.

Có một bóng người lấp ló ở cái cây cách đó không xa .

Người chiến sĩ này lập tức nói với một già một trẻ đi cùng.

Người chiến sĩ trẻ tuổi còn lại không chậm trễ chút nào , lập tức lấy ra một cây cung cùng một mũi tên bịt đồng , động tác nước chảy mây trôi bắn thẳng về phái gốc cây .

Hai bên chỉ cách nhau hơn 30m ,mũi tên cắm phập vào thân cây ngay trước mắt Nguyễn Ngọc Hải .

Dọa cho hắn nhảy dựng lên .

_ Ối dồi ôi !!

Hai người chiến sĩ trẻ tuổi lập tức trượt từ trên lưng voi xuống , cầm vũ khí xông lại phái hắn.

_ Đứng lại !!!

Nguyễn Ngọc Hải thấy hai người này cầm vũ khí xông lại thì ba hồn bảy vía sắp lên mây , hắn lập tức quay người bỏ chạy.

Nhưng người hiện đại như hắn làm sao có thể chạy lại người Bách Việt cổ vốn đã sống trong rừng hàng ngàn năm được .

Chẳng mấy chốc hắn đã bị hai người đuổi kịp .

Một người chiến sĩ cầm một cây giáo bịt đồng chĩa vào ngực hắn .

_ Đứng im , mày mà chạy nữa tao đâm chết tươi !!!!

Một người khác cũng cầm lấy mũi tên bịt đồng cách đấy một đoạn nhắm thẳng vào người hắn .

Nguyễn Ngọc hải lập tức giơ hai tay lên đầu , cả người đứng im như pho tượng không giám nhúc nhích .

Tim hắn đập thình thịch , chỉ sợ mấy người này một lời không hợp sẽ giết hắn .

Bạn đang đọc Quay Về Thời Tam Quốc Việt Tộc Xưng Hùng. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 259

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.