Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc nói chuyện tại Nurmengard – lời tạm biệt của một ca sĩ

3591 chữ

Chương 47: Cuộc nói chuyện tại Nurmengard – lời tạm biệt của một ca sĩ

Kì nghỉ hè chỉ qua một tuần, Nurmengard lại tiếp theo một vị khách xa lạ nữa

“Thật đáng ngưỡng mộ cho lão già này…” Gellert bình thản nói “Khi lại có một vị khách đến thăm tù ta.”

“Ngài là tù nhân đặc biệt mà, không phải sao?” Từ trong bóng tối một người thanh niên bước ra. Nhưng chính người này lại làm Gellert Grindelwald đang giữ vẻ mặt bình tĩnh phải bất ngờ “Voldemort, ngươi đã sống lại.”

“Ta nghĩ là ngài đã biết rồi chứ?” Người thanh niên – Voldemort hỏi lại “Ta không tin ngài không biết gì về thế giới bên ngoài.”

“Không lẽ…” Gellert bỗng nói “Người mà cậu thanh niên kia muốn ta gặp là ngươi?”

“Cậu thanh niên?” Voldemort hỏi lại, đôi mắt hiện lên một sự tò mò nho nhỏ.

“Đúng, là cậu ta. Một người gọi là Heri. Ta chắc chắn đó không phải tên thật cậu ta.” Gellert sảng khoái nói ra.

“Ngươi nói cái gì?” Voldemort hét lên, tra vấn “Anh Heri đến đây?”

“Ngươi rất quan tâm đến cậu ta?” Gellert nghi ngờ nhìn Voldemort “Xem ra ngươi đã thay đổi không ít.”

“Trả lời ta!” Voldemort ra lệnh.

“Ha ha” Gellert cười khẽ “Ngươi làm gì nổi nóng vậy? Ta gặp cậu ta hai lần, đều là sau lễ Giáng sinh. Cậu ta khuyên ta nên rời đi nơi này, đi tìm tình yêu của ta, đi giải cứu lấy cuộc đời gần nửa thế kỉ vô bổ của ta.

Sau đó, ta dự định sẽ rời khỏi đây cuối năm, nhưng cậu ta ngăn cản. Cậu ta nói ta nên gặp một người trước rồi hãy rời đi. Có lẽ cậu ta đoán được ngươi sẽ đến tìm ta, nên ngăn ta đi khỏi đây. Giờ, ngươi nói đi, mục đích của ngươi là gì?”

“Không hổ là anh ấy.” Voldemort cười “Nhưng ta lại không thể tìm được anh. Rốt cuộc vì sao anh ấy lại trốn ta chứ?”

“Thật kì lạ nhỉ?” Gellert bật cười “Một người khuyên bảo ta buông tha cho ràng buộc bản thân để đi theo con tim lại trốn tình yêu của mình sao? Thứ ta nói thẳng, ngươi đừng như ta trước kia, đừng mù quáng ích kỉ. Chính sự ích kỉ muốn được chiếm Al của ta làm em gái Al chết đi, Al cũng rời xa ta. Chính sự mù quáng tin tưởng Al yêu ta, và em ấy sẽ luôn bên ta đã làm ta quên mất Al cũng là con người có chính kiến, suy nghĩ riêng. Là do ta đã đẩy tình yêu của chúng ta vào hố sâu tuyệt vọng, nên giờ ta phải vớt nó lên.”

“Ý của ngươi là sao?” Voldemort mệt mỏi nói.

“Ngươi vẫn chưa hiểu sao? Ta cố chấp một mực ngồi đây chờ này anh đến, không hề để tâm rằng ta nhốt mình ở đây thì Al cũng nhốt mình tại Hogwarts không chịu đi. Nếu một ngày nào đó thứ ta chờ đợi không phải là Al đến, mà là tin tức Al chết thì sao?” Những chữ sau Gellert gần như run rẩy nói “Xem như là ta trả ơn cậu nhóc ấy đã thức tỉnh một lão già cố chấp này đi. Hai đời chúa tể hắc ám chúng ta đều có một bệnh chung, chính là cố chấp không bờ bến. Ta tin rằng, cậu nhóc ấy luôn ở bên cậu, chỉ là cậu quá cố chấp không để ý đến dù là những hành động nhỏ nhặt mà thôi. Nếu cậu chịu để tâm, cậu sẽ biết. Thôi, giờ cậu nói đi, cậu tìm lão già này để làm gì?”

Voldemort thở dài, cậu đến để bàn việc chứ ko phải nghe một lão già lảm nhảm “Ta muốn mời ngươi về làm giáo sư DADA.”

“Al sẽ không đồng ý.” Gellert chắc chắn nói.

“Nhưng hắn ta không thể ngăn cản.” Voldemort cũng mạnh miệng đáp “Giờ việc tuyển giáo sư trong Hogwarts là do ban giáo đổng quyết định.”

“Mà hầu hết các quý tộc đều dưới cơ của ngươi.” Gellert cười “Cơ hội trực tiếp để bên cạnh Al như vậy ta không nhận thì thiệt cho ta quá. Ta đồng ý. Ngươi nói đi, điều kiện của ngươi là gì?”

“Rất đơn giản,” Voldemort cười lạnh “Trói Dumbledore cho tốt, đừng để hắn dư thời gian đi nghi ngờ hay theo dõi các học sinh Hogwarts.”

“Tại sao?” Gellert khá bất ngờ với điều kiện thế này “Hình như không liên quan đến chuyện của ngươi?”

“Chỉ cần là học sinh Hogwarts thì đều liên quan.” Voldemort nói “Ta và Dumbledore đã làm Hogwarts chia năm xẻ bảy, e rằng cứ như vậy Hogwarts sẽ sụp đổ. Ta xem Hogwarts là nhà, ta muốn cứu nó.”

“Tuy ta không tin lời ngươi nói lắm nhưng đó là cơ hội tốt để gặp Al.” Gellert đáp “Nên ta sẽ làm.”

“Hẹn gặp ngươi tại Malfoy trang viên sau một tuần nữa.” Voldemort nói rồi độn thổ rời đi.

**** phân cách tuyến ****

Hermione nắm chặt các tấm vé trong tay. Ôi ca sĩ mà cô yêu thích nhất, thần tượng HS của cô quyết định đứng ra bao trọn sân khấu với miễn phí một nửa số vé, số còn lại giảm giá tiền đi một nửa, cơ hội trời cho thế này cô không tham gia thì là ngu ngốc. Nhưng làm sao bây giờ, Hermione bất giác cắn môi. Cô chỉ có 6 tấm vé, không đủ cho mọi người. Cô nên mời ai và bỏ ai đây.

Cuối cùng, cô gửi thư mời mọi người đến thế giới Muggle chơi. Nếu họ đều rãnh rồi thì cô sẽ bỏ vé để đi với mọi người, còn nếu số lượng người vừa đủ vé thì cô dẫn họ đến xem. Đối với cô, cho dù mất đi cơ hội hiếm có này thì cô cũng không thể bỏ rơi bạn bè được.

Không biết là trời a nhầm Merlin phù hộ cô hay sao mà hôm ấy Harry và Samuel đều có công việc bận, thế là chỉ còn sáu người vừa vặn sáu tấm vé. Nhưng cái đó là cho buổi tối. Còn nguyên ban ngày, cô dẫn họ đi công viên, thăm sở thú.

Hết cả một ngày, cả bọn rời khỏi khu vui chơi đến một quán ăn nhỏ. Draco tấm tắc miệng “Không ngờ ở thế giới Muggle lại có nhiều chỗ đi vui như vậy, hơn nữa lại phát triển đến mức này. Đúng là phải nhìn Muggle với cặp mắt khác xưa.”

“Đúng đúng.” Neville phụ họa “Chỉ tiếc là Harry và Samuel không đến được.”

“Tớ đã hỏi bọn họ. Họ đều nói bận việc không tiện đến. Tớ cũng đành chịu thôi.” Hermione an ủi Neville.

“Hôm nay hai người ba của Samuel đến đón cậu ấy.” Draco đáp “Còn Harry thì chắc lại bận bịu việc gia tộc rồi.”

“Là sao?” Ron hỏi.

“Các cậu không biết thôi chứ Harry là một người cuồng công việc.” Draco giải thích “Cậu ấy dành hầu hết thời gian rãnh rỗi của mình cho gia đình và bạn bè. Chỉ còn một lượng ít ỏi để cho công việc. Các cậu có bao giờ thấy Harry lôi công việc ra trước mặt chúng ta không?” Draco tạm dừng, nhìn chằm chằm mọi người. Khi thấy cái lắc đầu chắc chắn của mọi người thì Draco tiếp tục “Cậu ấy cố gắng hoàn thành công việc của một năm trong hè, nói nhanh hơn là trước ngày sinh nhật cho cậu ấy, để cậu ấy có thể rãnh rổi ở bên cạnh chúng ta.”

“Ôi Harry!!!” Hermione thốt lên “Làm bạn hai năm mà tớ không biết gánh nặng của cậu ấy.”

“Cậu ấy tự chủ rất sớm, cũng không thích người khác quan tâm quá nhiều.” Draco nói “Nên các cậu không biết là chuyện thường. Nếu không phải tớ vô tình nghe được thì tớ cũng không biết đấy.”

“Vậy thì năm sau sau sinh nhật Harry chúng ta phải đưa cậu ấy đến đây đi, được không?” Pansy đưa ý kiến.

“Tất nhiên!” “Mình đồng ý.” “Không thể tốt hơn.” Cả bọn đồng thanh.

“Vậy giờ các cậu nhanh chóng ăn đi rồi tớ đi các cậu đến một nơi.” Hermione nói, bồi thêm một câu “Tuy vẫn còn rất sớm nhưng không đi thì chúng ta sẽ gặp cảnh chen lấn đấy.”

“Uhm” cả bọn gật đầu rồi chìm vào thức ăn mĩ vị trước mắt.

Sau đó, Hermione đưa mọi người đến quảng trường xem ca nhạc. Tại đó họ bất ngờ gặp hai người mà có chết cũng không nghĩ rằng sẽ gặp được tại đây.

“Sirius, Remus.” Hermione bất ngờ gọi “Hai chú làm gì ở đây vậy?”

Nghe thấy tiếng kêu, Sirius và Remus quay lại, bắt gặp đám GS. Sirius trả lời “Bọn chú đến xem ca nhạc, mấy đứa cũng vậy hả?”

“Dạ.” Cả bọn đồng thanh.

Draco lên tiếng hỏi “Cậu thân yêu, ai mua vé ca nhạc cho ngài để hẹn hò vậy?”

“Phụt!” “Bịch” đáng thương ly nước Sirius đang cầm trên tay trực tiếp rớt xuống đất, và rất may mắn Remus phản ứng nhanh đã kịp thoát đi lượng nước bọt tấn công lên mặt “Nhóc con…” Sirius nói “học theo mẹ rồi chọc chú hả?”

“Không.” Draco nhẻo miệng cười “Con học từ cậu Regulus.”

Lần này thì đến Sirius á khẩu.

“Mấy đứa đến rồi thì theo bọn chú vào đi.” Remus ôn hòa lên tiếng, cắt ngang đi sự châm chọc của Draco.

“Mà chú Remus này,” Ron im lặng bỗng mở miệng “Harry đâu chú?”

“Giờ này chắc thằng bé ở trang viên Potter.” Remus trả lời.

‘Mới là lạ’ Sirius nghĩ thầm, đồng thời đáng thương cho ai đó kia có cơ hội nhưng không biết nắm bắt lấy nó.

Draco một lần nữa được chứng kiến một thứ Muggle hơn phù thủy. Cậu chưa bao giờ được xem một buổi biểu diễn như thế này ở giới phù thủy. Cậu thấy so với Quidditch thì độ điên cuồng ở đây càng gấp 10 lần. Nếu không nhờ Sirius và Remus phóng bùa làm giảm âm thì chắc họ sẽ bị tạp âm ở đây làm điếc tai mất.

“Và giờ…” Ngài MC lên tiếng “đến tiếc mục làm mọi người mong chờ nhất… chào đón nhất… nam ca sĩ được yêu thích nhất năm năm gần đây… liên tục kéo về vô số giải thưởng… cũng là người đã trao tặng cho mọi người một nửa vé miễn phí và một nửa vé giảm giá… Hãy cùng chào mừng nào… ca sĩ HS của chúng ta!!!!!!!” Những chữ sau MC hét rần lên

Cùng lúc, đám đông hô hào “HS! HS! HS!…” mà ngay cả Hermione cũng nằm trong số đám đó. Hiếm thấy tiểu thư vạn sự thông của chúng ta điên cuồng như vậy, làm một đám thất thố. Nhưng, rồi họ hiểu được vì sao cô ấy phản ứng dữ dội như vậy. Vì chính sau khi nghe, họ cũng bất giác trầm luân trong giai điệu này rồi…

It’s been a long day without you my friend,

and I’ll tell you all about it when I see you again.

We’ve come a long way from where we began.

Oh I’ll tell you all about it when I see you again.

Why do you have to leave so soon?

Why do you have to go?

Why do you have to leave me when I needed you the most?

Cause I don’t really know how to tell ya without feeling much worse.

I know you’re in a better place and it’s always gonna hurt.

Carry on, give me all the strength I need.

To carry on.

It’s been a long day without you my friend,

and I’ll tell you all about it when I see you again.

We’ve come a long way from where we began.

Oh I’ll tell you all about it when I see you again.

How do I breath without ya?

Feeling so cold.

I’ll be waiting right here for ya till the day you’re home.

Carry on, give me all the strength I need.

To carry on.

So let the light guide your way, hold every memory as you go.

And every road you take will always lead you home.

It’s been a long day without you my friend,

and I’ll tell you all about it when I see you again.

We’ve come a long way from where we began.

Oh I’ll tell you all about it when I see you again, when I see you again.

When I see you again, see you again.

When I see you again

(see you again – charlie puth solo version)

Trên sân khấu, hình ảnh người thanh niên như mờ ảo, giọng hát mềm dịu lại bao trùm mạnh mẽ như muốn chưởng khống không gian chung quanh, ngay cả giọng người hò hét cũng không dập tan đi dù chỉ là một chữ của người này.

“Y là một phù thủy.” Draco nhận xét.

“Tại sao?” Neville hỏi.

“Bởi từng ca từ ca chữ của y như muốn hút hồn lấy người khác.” Blaise giải thích.

“Thì ra là vậy.” Hermione tổng kết “Nên mọi người mới hò hét đến thế. Nhưng y làm bằng cách nào?”

“Một người mạnh mẽ có thể phát tán ma lực của bản thân để ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh.” Sirius giải thích “Tụi nhóc chưa gặp cụ Dumbledore lúc nghiêm túc, lúc ấy gần như không có một ai có thể cưỡng lại được cụ.”

“Con thấy hai chú có vẻ bình thường mà.” Ron lên tiếng.

“Vì là phù thủy nên lực ảnh hưởng ít hơn đúng không?” Pansy đoán “Nếu không phải phù thủy thì chúng ta sẽ giống họ, vứt lí trí sang một bên để tuôn trào nội thâm thật sự lúc này.”

“Có nên nói không hổ là Slytherin không?” Sirius cười, “Nếu không nắm chắc sẽ không bao giờ đưa phán đoán ra miệng.”

“Cảm ơn vì đã khen.” Pansy đỏ mặt.

Cùng lúc thanh niên trên sân khấu kia vừa cuối chào mọi người xong mở miệng “Thật sự rất xin lỗi mọi người vì đã vắng bóng hơn một năm nay. Đáng lẽ giờ này năm trước tôi nên đứng đây mới phải, nhưng vì một số lý do riêng nên phải kéo dài đến bây giờ. Mong mọi người không chê trách.

Tuy biết nếu tôi nói điều này ra mọi người sẽ rất buồn nhưng tôi mong mọi người có thể chia sẻ niềm vui này cùng với tôi. Một năm trước, người yêu tôi trở về nơi này…”

Vừa nói đến đây thì một đám người “Ồ” lên, cả nhóm có thể thấy được nhiều cô thiếu nữ vẻ mặt ỉu xìu.

“Nhưng đáng tiếc là người ấy không thể nhận ra tôi vì một vài sự cản trở nhỏ. Hôm nay người ấy cũng bận việc không thể có mặt ở đây. Nhưng không sao, tôi tin lời ca của mình có thể đến được tai người ấy. Cho nên, tôi xin được hát liên tục hai bài này để tặng người. Có lẽ các bạn sẽ khó hiểu vì đây không phải nhạc Anh nhưng mong các bạn đừng chê nhé.”

Và cậu cất giọng lên

Anta shika yappari iya ya wagamama de dame na watashi ya kedo

Futari nara aruite yukeru setsunai hodo I LOVE YOU

Deatta koro zutto fuan de hanareteru sukoshi no aida sae

Sabishikute sabishikute namida afureta

Onaji TAMINGU de denwa shite guuzen ya ne tte warai atta

Itsu datte itsu datte tsunagatteta yo ne

Hajimete no KISU hani kamiai toki ga tomareba ii to omotta

Moshi negai ga kanau no nara ano koro made toki wo maki modoshite

Anta shika yappari iya ya wagamama de dame na watashi ya kedo

Futari nara aruite yukeru mouichido dake I LOVE YOU

Anta shika aka n mitai ya itsumo soba ni ite kureta no ni

Baka ya kara ima kizuita yo mouichido dake I LOVE YOU

Machijuu ni nagareru natsukashii ano uta ima de wa konna ni mo kanashii MERODII

Ima mo onaji you na kimochi kanjiteru nara douka ai ni kite

Anta shika yappari iya ya wagamama de dame na watashi ya kedo

Futari nara aruite yukeru mouichido dake I LOVE YOU

Anta dake inai sekai wa tomedonaku afureru namida de

Ashimoto mo mienaku naru yo setsunai hodo I MISS YOU

Anta ya to yatto wakatta

Itsumo mienai yasashisa de tsutsunde kurete ita ne

Anta shika yappari iya ya

Anta no koto omou dake de watashi wa tsuyoku nareta

Anta shika yappari iya ya wagamama de dame na watashi ya kedo

Futari nara aruite yukeru setsunai hodo I LOVE YOU

(mou ichido dake – RSP)

Sarang-a sarang-a nae sarang-a

Gaj-ji moshal apeun nae sarang-a

Gaseum-a gaseum-a nae gaseum-a

Babogat-eun mosnan nae gaseum-a

Geuliwodo bogosipdan mal mo tha-eun

Meolliseo balaman bojiman

Gat-eun sesang hamkke sumswineun geollodo

Naegen gomaun salam

Saranghae nal nal nal apeuge haedo

Nega iss-eo haluleul sal-aga

Han madi mal mal maldo moshajiman

Nuguboda neol saranghanikka

Saranghae nal nal nal apeuge haedo

Nega iss-eo haluleul sal-aga

Hanmadi mal mal maldo moshajiman

Nuguboda neol salanghanikka

Nal nal nal babolahaedo

Neohanamyeon apado gwaenchanh-a

Saranghae neol gaj-ji moshaedo

Yeong-wonhi neon nae jeonbu-inikka

Lalala lalala lalalala

Lalalala lalalalalala

Lalala lalala lalalala

Lalalala lalalalalala

(la la la – suki)

Đám đông reo hò mãnh liệt. Nghĩa của bài hát… cóc cần. Họ chưa bao giờ nghe một bài chân thành và sâu sắc đến vậy. Và họ cảm nhận được tình cảm chân thành qua bài hát của thần tượng họ.

Một đám fan girl chảy nước mắt, hét lên “Người yêu của anh ấy thật có phúc.” “Anh HS ơi, nếu cô ta không yêu anh nữa, em chấp nhận thế chỗ cô ấy…” “…”

“Mọi người trật tự nào.” Phía trên, HS mỉm cười nhu hòa nhìn mọi người ủng hộ phía dưới “Thật sự rất vui vì mọi người vẫn yêu thương tôi như nhiều năm trước. Nhưng thật đáng tiếc, có lẽ đây là đêm cuối cùng tôi đứng lên sân khấu này, được ở bên cạnh mọi người.

Người yêu của tôi rất hay sầu buồn và hay ghen. Tôi không muốn làm người ấy buồn phiền vì lực lượng người yêu hùng hậu này đâu. Cho nên, mong mọi người sẽ không chửi bới một con người ích kỉ như tôi. Và thật sự cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tôi trong suốt những năm đầy ý nghĩa này.

Tôi tin rằng, sự rút khỏi nghệ thuật này sẽ kéo thêm rất nhiều ngôi sao mới bước lên. Các đàn anh, đàn chị hay các đàn em tôi sẽ có những tiếc mục hay hơn rất nhiều những thứ tôi có thể làm cho mọi người. Cho nên, các bạn không cần buồn phiền, mà thay vào đó hãy vui lên, để cuộc chia tay này mang ý nghĩa nhất trong lịch sử nào.”

Đám đông hò reo, vang cùng với tiếng ca của cậu

It might seem crazy what I’m about to say

Sunshine she’s here, you can take a break

I’m a hot air balloon that could go to space

With the air, like I don’t care baby by the way

Because I’m happy

Clap along if you feel like a room without a roof

Because I’m happy

Clap along if you feel like happiness is the truth

Because I’m happy

Clap along if you know what happiness is to you

Because I’m happy

Clap along if you feel like that’s what you wanna do

Here come bad news talking this and that

Yeah, give me all you got, don’t hold back

Yeah, well I should probably warn you I’ll be just fine

Yeah, no offense to you don’t waste your time

Here’s why

Because I’m happy

Clap along if you feel like a room without a roof

Because I’m happy

Clap along if you feel like happiness is the truth

Because I’m happy

Clap along if you know what happiness is to you

Because I’m happy

Clap along if you feel like that’s what you wanna do

Bring me down… can’t nothing…

Bring me down… my level’s too high…

Bring me down… can’t nothing…

Bring me down, I said

Because I’m happy

Clap along if you feel like a room without a roof

Because I’m happy

Clap along if you feel like happiness is the truth

Because I’m happy

Clap along if you know what happiness is to you

Because I’m happy

Clap along if you feel like that’s what you wanna do

Because I’m happy

Clap along if you feel like a room without a roof

Because I’m happy

Clap along if you feel like happiness is the truth

Because I’m happy

Clap along if you know what happiness is to you

Because I’m happy

Clap along if you feel like that’s what you wanna do

(Happy – Pharrell Williams)

“Cảm ơn mọi người rất nhiều!” Cậu cúi xuống chào “Tạm biệt các bạn.” Rồi vẫy tay rời đi sân khấu, để lại một đám người vẫn hô hào tên cậu phía sau “HS! HS! HS!…”

Bạn đang đọc Tình yêu tuyệt vọng hay hi vọng( Volhar/Tomhar) ( Harry potter đn) của phong hải kim bang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phùnglan
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.