Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khát vọng địa bàn

Phiên bản Dịch · 1721 chữ

Trong một diễn biến khác, sau khi Tôn Kiên trải qua cảm giác hưng phấn vì được phong hàm tướng quân, giờ đây hắn đã tỉnh táo hơn, bắt đầu động não suy nghĩ. Chỉ có điều càng suy nghĩ, con hổ Giang Đông càng cảm thấy khó chịu.

Đúng vậy, Viên Thuật đã làm đúng theo lời hứa, tên nhóc đó dâng tấu chương xin triều đình phong cho mình chức Phá Lỗ tướng quân, còn kèm theo danh hiệu thứ sử Dự Châu. Nghe thì hay đó, nhưng thực tế chả khác nào gân gà.

Khoan hãy bàn đến chức Phá Lỗ tướng quân, trước tiên nói một chút về “hàng tặng kèm” là thứ sử Dự Châu. Ở thời Đông Hán, nhắc đến Dự Châu, người ta sẽ nghĩ ngay về một khu vực hành chính, trong đó thứ sử châu này sẽ cai quản huyện Tiếu, quận Dĩnh Xuyên và quận Nhữ Nam, đồng thời còn có đất phong của bốn nước chư hầu cũ gồm Lương, Phái, Trần, Lỗ.

Khi Tôn Kiên tính toán lại một chút, hắn phát hiện lũ người ở những khu vực này đều có bè phái riêng, có tên khỉ khô nào chịu nghe hắn sai khiến? Tất nhiên chẳng có ma nào!

Hai quận còn lại càng không cần bàn. Nhữ Nam là gốc rễ nhà họ Viên, từ thời Viên An đã bắt đầu gây ảnh hưởng, lão ta đảm nhiệm chức tam công, môn hạ xuất hiện tầng tầng lớp lớp, đến thế hệ Viên Thuật đã là mặt trời giữa trưa. Bảo Tôn Kiên đi cai quản Nhữ Nam? Haha, còn chưa biết ai quản ai đâu nha.

Dĩnh Xuyên hả? Đây là đất của các thế gia hùng mạnh có tiếng trong đế quốc, từ tướng quân cho đến văn thần tuyệt thế hầu hết để ra lò ở đây. Nếu Tôn Kiên dám chạy tới đây khoa tay múa chân, đoán chừng sẽ bị những đại nho đương thời phun nước bọt cho không ngóc đầu dậy nổi.

Còn bốn vùng đất chư hầu Lương, Phái, Trần, Lỗ thì sao? Haha, đất của lão Lưu kinh doanh mấy trăm năm lập quốc, mỗi nơi đều có tướng lãnh quản lý, Tôn Kiên lấy tư cách gì nhúng tay vào?

Quan trọng nhất chính là khu trị sở của Dự Châu nằm ở huyện Tiếu, phủ thứ sử Dự Châu cũng đặt ở đó. Vấn đề ở chỗ địa bàn Tôn Kiên lại thuộc quận Nam Dương ở Kinh Châu! Nếu thật sự muốn đi nhận chức, phải đến huyện Tiếu nằm sâu trong đất Phái, vậy phải bỏ lại toàn bộ đàn em, giỏi lắm hắn chỉ dẫn theo được Tổ Mậu, Trình Phổ, Hàn Đương, Hoàng Cái và một số binh lính giới hạn mà thôi. Bảo Tôn Kiên dẫn toàn bộ đại đội tiền hô hậu ủng tiến vào đất do tướng lĩnh trung thành với hoàng đế trấn giữ, nhỡ có người chụp cái mũ tạo phản, kết cục của hắn sẽ giống hệt ba anh em Trương Giác.

Lại nói về chức Phá Lỗ tướng quân, ừ thì chức này đúng là tướng quân đấy, nhưng lại là một danh hiệu có tiếng không có miếng. Vì sao? Nhà Hán có rất nhiều danh hiệu dành tặng cho tướng lĩnh, nhưng chỉ để trưng cho đẹp, chẳng có tác dụng gì cả.

Định nghĩa của chức Phá Lỗ tướng quân tức là tướng quân đi thảo phạt dị tộc. Nếu hắn chạy đến đất bắc, nơi tập trung nhiều sắc dân như Khương, Hồ, Tiên Ti các thể loại còn hy vọng kiếm được chút lợi ích. Tiếc thay hắn lập nghiệp ở quận Nam Dương, chỗ này đào đâu ra dị tộc cho hắn “Phá”?

Hiện nay Trường Sa cũng không trở về được, mặc dù hắn là thái thú Trường Sa, thế nhưng một khi rời khỏi nơi công tác, cũng giống như từ chức mà đi. Bây giờ khoác thêm cái danh thứ sử Dự Châu, đã làm thứ sử ở Dự Châu còn chạy về Trường Sa làm gì?

Cuối cùng tất cả vấn đề đều xuất phát từ Viên Thuật, thế hắn phải làm gì? Chạy đi tìm Viên Thuật lý luận? Nói cái gì bây giờ? Người ta hứa hẹn cho hắn chức tướng quân, sau đó không chỉ có chức tướng quân mà còn tặng kèm thêm chức thứ sử.

Gặp khó khăn khi cai quản? Chức quan là hắn lĩnh, ấn tín và dây triện cũng được hắn đeo trên người, đừng nói hắn còn bắt Viên Thuật đi quản lý dùm cho hắn nha? Chưa xét đến việc Viên Thuật đảm nhiệm chức hậu tướng quân – một trong những chức võ quan cao cấp, là “sếp” của nhiều tướng quân khác trong đó có Tôn Kiên, kể cả Viên Thuật không có chức vị, hắn có thể mặt dày đi tìm người ta không?

Kết quả sẽ là như vầy, Viên Thuận phun nước bọt chửi cho mụ cả đầu, còn dân chúng xung quanh chỉ trỏ bàn tán: Tưởng thế nào, hóa ra con hổ Giang Đông Tôn Văn Đài trông thế mà rởm đời, ra làm quan còn đòi người khác phải quản lý giúp mình, hay định ngồi mát ăn bát vàng? Tiếp đó cái tên Tôn Kiên sẽ trở thành trò cười cho đám dân đen hoặc các công tử ngồi trà dư tửu lậu.

Tóm lại hắn không thể dây dưa như vậy được nữa, bây giờ nguồn cung từ Trường Sa cũng đã mất, chỉ có thể ăn bám thuế ruộng của Nam Dương, nhưng toàn bộ tiền lương đều nằm trong tay Viên Thuật…

Tôn Kiên nghĩ đến đây, bật dây gào to một phen cho đỡ tức, nhưng hồi lâu sau hắn ngồi xụi lơ xuống ghế, coi như mình chửi nữa cũng chẳng có tác dụng gì, đành cắn răng nhịn xuống. Hắn chưa bao giờ khát khao có một địa bàn thuộc về riêng mình nhiều như vậy. Trường Sa quá nhỏ bé, còn Nam Dương rộng lớn giàu có nhưng lại là đất nhà người ta, sống dưới sự kìm kẹp đến mức ăn miếng cơm cũng phải dòm sắc mặt người, thật sự quá khó chịu.

Con bà nó, Tôn Văn Đài mình đâu phải hạng rẻ mạt chỉ biết xum xoe như chó vẫy đuôi mừng chủ? Dù sao mình cũng xuất thân từ Kinh Châu, trước mắt Lưu Biểu chỉ mới chân ướt chân ráo chạy đến quản lý, khả năng khống chế còn yếu kém, đã không đánh được Nam quận, vậy thì mình…

Đang lúc nghĩ ngợi, có binh sĩ báo Hậu tướng quân Viên Thuật mời qua qua phủ nghị sự. Tôn Kiên gặp được Viên Thuật, trong lòng cảm thấy khinh bỉ, cái bộ dạng quần là áo lụa cộng thêm nụ cười đểu giả đúng là gai mắt. Viên Thuật vẫn vậy, xuất hiện với bộ áo lụa nạm ngọc sang chảnh, trông phong độ nhẹ nhàng, cười chào hỏi Tôn Kiên:

“Tôn tướng quân, chẳng hay ngươi có cái nhìn thế nào về triều đình hiện nay?”

“Haha, Kiên là một kẻ dân dã vùng núi, nhờ ơn Hậu tướng quân mới được trèo cao, làm gì có cao kiến nào ra hồn, chẳng hay ý của Hậu tướng quân là?”

Tôn Kiên không mặn không nhạt nói một câu. Chuyện này cũng giống như Viên Thuật dự tính. Hắn vốn dĩ không muốn hỏi ý Tôn Kiên, chỉ đãi bôi trước để có cớ phun ra vài câu đạo lý.

“Ài, nghĩ đến cũng buồn. Hiện tại triều đình mù sương ám khí, kẻ gian lộng quyền chèn ép hoàng đế…”

Viên Thuật nói một cách thoải mái chắc kiêng nể gì, dù sao Tôn Kiên sẽ đều nghe theo mình, nếu tên này trở mặt, haha, toàn bộ thuế ruộng nuôi quân của hắn đang nằm trong tay mình, chỉ cần mình siết nhẹ lòng bàn tay, đảm bảo ba ngày sau đại doanh Giang Đông sẽ nổi loạn.

Nói đi cũng phải nói lại, hai ngày trước Viên Thuật nhận được thư từ thái thú Đông quận Kiều Mạo, trong thư có nói hắn âm thầm liên hệ với thái thú Bột Hải Viên Thiệu, tựa như đang âm mưu chống lại Đổng Trác.

Hóa ra tên Viên Thiệu có chủ ý to gan như vậy! Bản thân Viên Thuật cũng có chuyện đau đầu, trên thực tế hắn đang nắm Nam Dương trong tay, nhưng chức danh là Hậu tướng quân chứ không phải thái thú Nam Dương, càng không phải thứ sử Kinh Châu, ít nhiều cũng thiếu chính danh.

Ban đầu Viên Thiệu định dòm ngó nam Kinh Châu, kết quả nhận được thư của Kiều Mạo, đột nhiên đầu óc được khai sáng. Phải rồi, tự nhiên cố đấm ăn xôi tranh giành phía nam loạn lạc làm gì? Nếu mình mượn danh chống Đổng Trác, đem quân bắc tiến, không chỉ có cơ hội nắm giữ triều chính mà còn nuốt trọn vùng đất Hà Lạc giàu có.

Bởi vậy một mặt Viên Thuật viết thư để phản hồi Kiều Mạo, mượn tay Kiều Mạo tuyên bố tam công ủng hộ hắn, đồng thời kể tỉ mỉ tội ác của Đổng Trác. Thiên tử đang lâm nguy, chư hầu hy vọng nghĩa sĩ các nơi gia nhập quân đội, giải trừ quốc nạn. Phần còn lại Viên Thuật sẽ đến gặp Tôn Kiên, mượn tài năng của hắn để tranh giành lợi ích.

Dù sao Viên Thuật cũng hiểu Tôn Kiên đang cực kì khát vọng có một vùng đất của riêng mình, cho nên trên cơ bản đây là mối quan hệ đôi bên đều có lợi, huống chi mình còn nắm lấy mạch máu của quân đoàn Giang Đông, làm sao Tôn Kiên dám từ chối?

Quả nhiên Tôn Kiên chẳng có một thái độ bất mãn nào, lập tức nghe theo hiệu triệu, còn xin được làm tiên phong. Viên Thuật cũng bày ra vẻ mặt mừng rỡ, đỡ Tôn Kiên dậy, hai bên nhìn nhau cười to, đều nhìn thấy sự khát khao địa bàn trong mắt đối phương…

Bạn đang đọc Quỷ Tam Quốc [bản dịch] của Mã Nguyệt Hầu Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.