Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội nghị lộn xộn

Phiên bản Dịch · 1691 chữ

Mặc dù đứng khá xa, Phỉ Tiềm cũng chẳng thấy rõ sắc mặt Lưu Đại ra sao, nhưng hắn chắc mẩm gương mặt thằng cha đó đang cực kì đặc sắc.

Quân đoàn bên cánh trái dựng cờ hiệu thái thú Đông Quận, cánh phải bên kia là Tế Bắc, tương ứng với thái thú Đông Quận Kiều Mạo và Tế Bắc Tướng Bảo Tín. Trong đội quân Lưu Đại mang tới còn có cờ hiệu của thái thú Sơn Dương.

Phỉ Tiềm buồn bã nhớ lại, nếu như sư phụ Lưu Hồng còn ở lại Sơn Dương, dựa theo tính cách của ông ta, chắc chắn sẽ không nhảy vào vũng nước đục này.

Ài, danh lợi đúng là thứ vũ khí giết người vô hình, biết trong đó có cạm bẫy nhưng nhiều kẻ vẫn lao vào như thiêu thân…

Phỉ Tiềm lắc đầu vừa quay vào lều, lòng có chút cảm khái, cuộc chiến còn chưa chính thức bắt đầu, đám chư hầu đã triển khai lôi kéo đồng minh, đánh phá lẫn nhau, sau này lãnh tụ liên minh mất đi, làm sao thắng được Đổng Trác?

Phỉ Tiềm dứt khoát không nghĩ thêm những chuyện đau não này nữa, dù sao Lưu Đại cũng đã tới, có lẽ Viên Thiệu cũng đến đây nhanh thôi, mình chỉ cần chờ thêm một hai ngày, nếu sau đó Viên Thiệu vẫn chưa xuất hiện, mình phải tự nghĩ cách trà trộn vào Lạc Dương, bằng không đến khi Đổng Trác và sĩ tộc Quan Đông choảng nhau, muốn đi đâu cũng khó.

Hắn còn tưởng rằng hôm nay Tào Tháo sẽ lại đến lều tìm mình, tính ra lần trước sư huynh đệ trò chuyện trước cửa doanh còn có rất nhiều vấn đề chưa tìm ra cách giải quyết, thế nhưng Tào Tháo không ghé mà lại chạy đi tìm Tế Bắc tướng Bảo Tín.

Haiz, vẫn câu nói cũ, tình yêu không tự nhiên xuất hiện, hận thù cũng chẳng tự nhiên xảy ra.

Nguyên nhân Tào Tháo đi tìm Tế Bắc tướng Bảo Tín rất đơn giản, Bảo Tín được đại tướng quân Hà Tiến một tay đề bạt lên, trước đó Tào Tháo cũng từng lăn lộn dưới trướng Hà Tiến, nên nói gì thì cả hai cũng có cùng xuất thân, quan hệ tốt cũng là chuyện thường ngày ở huyện.

Phỉ Tiềm âm thầm suy đoán, nếu như đứng trên lập trường của Tào Tháo, muốn tự bảo vệ bản thân hoặc tìm kiếm sự trợ giúp, Trương Mạc cùng Bảo Tín chắc chắn là hai nhân tuyển tốt nhất trong thời điểm hiện tại, còn vị sư đệ là mình trong tay không có binh quyền, tất nhiên không được ưu tiên bằng.

Ừ thì đạo lý là thế, nhưng Phỉ Tiềm vẫn cười khổ than một tiếng, có lẽ mình đã quá lý tưởng hóa hình tượng quý anh Tào Tháo, hoàn toàn chưa từng cân nhắc tới hoàn cảnh gã gặp phải.

Xem ra nếu muốn đến Lạc Dương, dựa vào các chư hầu, người quen hoặc tin vào số phận cũng vô dụng, , cuối cùng chỉ có thể dựa vào chính mình.

Điều này làm Phỉ Tiềm cảm thấy bản thân rất thất bại.

Hồi lúc gặp Tào Tháo trước cửa doanh, câu đầu tiên gã hỏi là về Thái Ung, làm lòng Phỉ Tiềm bỗng chốc có thêm hi vọng, nhưng hành động của gã bây giờ chẳng khác nào nói cho Phỉ Tiềm biết, Thái Ung chỉ là một đề tài nhằm mở ra câu chuyện mà thôi.

Ở một diễn biến khác, người cảm thấy thất bại không chỉ có Phỉ Tiềm mà còn thứ sử Duyện Châu Lưu Đại.

Màn đêm vừa buông xuống, các chư hầu đều tập họp lại trong đại trướng phía Trương Mạc.

Cái này cũng do Trương Mạc đến sớm nhất, quân trướng nhà hắn cũng thuộc loại to nhất, mà phía Lưu Đại chưa kịp sắp xếp tốt, cũng chẳng có loại trướng nào phù hợp, thế nên tất cả mọi người đều chọn quân trướng bên Trương Mạc.

Phỉ Tiềm cùng Y Tịch là đại biểu thứ sử Kinh Châu Lưu Biểu, tất nhiên có một ghế, còn quý anh Tào Tháo ngồi sau lưng Trương Mạc.

Kẻ ăn trên ngồi trước nơi này không ai khác ngoài Khổng Trụ cùng Lưu Đại.

Mặc dù gương mặt Lưu Đại bình thản như mặt hồ phẳng lặng, nhưng Phỉ Tiềm có thể nhìn ra được, ánh mắt của Lưu Đại hận không thể nhai đầu Trương Mạc, nếu ánh mắt có khả năng giết người, chắc hiện giờ Trương Mạc đã biến thành Trương nhím.

Hẳn trong lòng Lưu Đại cũng thầm ước, phải có có phép thuật đảo ngược thời gian, để sáng nay hắn không tự tiện tỏ vẻ bề trên để rồi mất mặt.

Có vẻ Trương Mạc cũng chưa từng nghĩ sẽ phải trở mặt với Lưu Đại nhanh đến thế, ai dè đâu thằng cha này coi mình như đống phân chó ven đường, sách có câu phép vua thua lệ làng, mình làm thái thú Trần Lưu lâu năm, cắm rễ rất sâu ở đất này, một kẻ chẳng có chút danh tiếng chạy tới làm thứ sử xong đòi ngồi lên đầu mình?

Hừ, Lưu Đại ngươi không thèm cho ta mặt mũi, ta cũng chẳng khách khí với ngươi nữa.

Khổng Trụ ho nhẹ một tiếng, sau đó chính thức tuyên bố hội nghị bắt đầu.

Phỉ Tiềm cười khẩy trong bụng: kính thưa quý vị thân mến, hiện nay là năm 190, chúng ta đang có mặt tại hội nghị liên minh chống Đổng Trác, nơi các chư hầu có cơ hội lật mặt đâm chọt và những màn cãi nhau nảy lửa…

Không phải hắn nhàm chán chế ra đâu, mà Phỉ Tiềm tận mặt nhìn thấy, hội nghị vừa khai mạc, tất cả chư hầu lập tức bu lại cãi nhau.

Thật hết chỗ nói, Viên Thiệu bây giờ còn chưa tới, các ngươi cãi nhau làm quái gì thế?

Thế cục hiện tại trong trướng phân ra làm hai phe, Khổng Trụ, Trương Mạc, Trương Siêu, Tào Tháo và quân đoàn cánh trái vừa tách ra khỏi Lưu Đại là Kiều Mạo cùng một bọn, mà Lưu Đại, Viên Di thuộc một phe khác.

Về phần Bảo Tín, có lẽ vì quan hệ với Tào Tháo cho nên phần lớn sẽ có khuynh hướng nghiêng về phía Khổng Trụ. Có điều phe Khổng Trụ cũng chưa chắc đã một lòng với nhau.

Lưu Đại ban đầu mang đến một đội quân khổng lồ, kết quả cả đám trở cờ làm phe mình trở nên nhỏ yếu, không trong lòng hắn đang có cảm giác gì.

Tình huống này Khổng Trụ hiển nhiên cũng không ngờ được, đáng lẽ hắn cho rằng mình sẽ yếu thế hơn Lưu Đại, cần phải sắp xếp vài kế hoạch để chống lại sức ép từ thứ sử Duyện Châu, ai dè hôm nay thực lực mình đột nhiên trở nên hùng hậu, đúng là người tốt sẽ được trời đãi mà.

Khổng Trụ cười lớn bảo”

“Các vị hay nghe Trụ nói một lời, hôm nay hội nghị cử hành là vì cống hiến cho xã tắc, lẽ ra chúng ta nên đồng tâm hiệp lực, giúp đỡ đế quốc trở, cứu vớt chúng sinh thiên hạ.”

Mọi người đều gật đầu đồng ý, Khổng Trụ nói tiếp:

“Tục ngữ có câu rất hay, rắn không đầu sao sống được, chim không cánh không thể bay cao, lần này chúng ta tụ họp với nhau, mong mọi người gác bỏ hết hiềm khích, khi lập ra minh chủ, chúng ta cùng nhau nghe theo hiệu lệnh, tiến về phía trước. Chẳng hay mọi người đã định đề cử ai chưa?”

Trương Siêu ngồi phía bên trái Trương Mạc được anh trai đánh mắt ra hiệu, vội vàng chắp tay bảo:

“Siêu mỗ đề cử Khổng Dự Châu làm minh chủ! Xét về danh tiếng, trình độ và chức vị, Khổng Dự Châu bác học đa tài, quyền cao chức trọng, xứng đáng trở thành lãnh đạo của chúng ta!”

Khổng Trụ một bên khoát tay khiêm tốn đáp lễ, một bên nhíu khóe mắt liếc sang bên Lưu Đại rồi cười mỉm.

Khoan nói đến tâm tư của Khổng Trụ, Phỉ Tiềm ngồi bên dưới nghe được quần hùng muốn bầu ra minh chủ, trong lòng đột nhiên giật mình, chuyện quái gì thế này? Viên Thiệu còn chưa đến, sao bọn họ lại tự ý chọn minh chủ rồi? Chẳng lẽ Viên Thiệu căn bản sẽ không tới đây? Không phải Trương Mạc đã nói Viên Thiệu làm xong việc sẽ nhanh chóng đến đây mà?

Phỉ Tiềm cúi mặt suy nghĩ, lập tức thấy trên đầu có mấy con quạ quang quác bay quanh, mẹ kiếp, ai bảo mình thích dùng ngôn từ để thao túng tâm lý người khác, bây giờ lại bị người thao túng lại.

Vốn dĩ Trương Mạc cũng chẳng hề nói Viên Thiệu sẽ đến đây, trong lòng mình lại cho rằng Viên Thiệu chắc chắn sẽ đến! Thằng Trương Mạc chết bầm!

À mà giờ Viên Thiệu vốn không đến Toan Tảo, như vậy bây giờ Viên Thiệu đang làm cái quái gì thế?

Trương Siêu vừa dứt lời, Trương Mạc lập tức lên tiếng phụ họa:

“Ta cũng đề cử Khổng Dự Châu làm minh chủ! Khổng Dự Châu có danh tiếng rất cao trong đế quốc, làm người khiêm tốn, biết nghĩ cho kẻ dưới, thẳng thắn vô tư, một lòng vì đại cục, xứng đáng là minh chủ đương thời!”

Phỉ Tiềm có chút không thể tin vào tai của mình, đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?

Chẳng lẽ dựa theo cục diện thực tế ở Toan Tảo, người lên làm minh chủ liên minh Quan Đông không phải Viên Thiệu mà là Khổng Trụ sao? Lịch sử bắt đầu xuất hiện biến số?

Bạn đang đọc Quỷ Tam Quốc [bản dịch] của Mã Nguyệt Hầu Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.