Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vừa đến Tương Dương đã gặp tai nạn xe

Phiên bản Dịch · 1336 chữ

Muốn đến Tương Dương chỉ cần từ Dĩnh Xuyên đi thẳng qua quận Nam Dương là xong. Hiện giờ Viên Thuật đang đóng quân ở Nam Dương, nhưng Phỉ Tiềm lại chẳng có ý định đến chào hỏi, chủ yếu là hắn cảm thấy không có ý nghĩa gì. Với lại hắn nghe đồn lúc đầu Viên Thuật mới đến còn chịu khó đi lại, thăm dò tình hình sinh sống của người dân, tu sửa cầu đường, thị sát quân doanh các kiểu, nhưng trong một lần đi tuần vô tình ngã ngựa bị thương nên phải nằm bẹp dí trong phủ.

Mặc dù Phỉ Tiềm cảm thấy tin đồn này rất vớ vẩn, người bình thường cưỡi ngựa đi chậm sẽ chẳng gặp phải vấn đề gì, Viên Thuật là con dòng chính của nhà họ Viên, từ nhỏ đã được học hành kĩ lưỡng, làm sao có chuyện ngồi ngựa bị té? Bản thân hắn tin vào tin đồn thứ hai hơn, Viên Thuật cùng Nam Dương Thái Thú Trương Tư không hợp nhau, có mấy lần cãi vả đến đỏ mặt tía tai cho nên Viên Thuật ở luôn trong phủ không thèm ra ngoài.

Dù sao Phỉ Tiềm thấy hiện giờ là thời buổi loạn lạc, mình lại không có quan hệ thân thiết gì với Viên Thuật nên chẳng cần chào hỏi làm gì. Thế là hắn không hề dừng chân mà trực tiếp đi thẳng đến quận Nam Dương. Nếu địa hình từ Lạc Dương đến Dĩnh Xuyên là khu vực đồi núi, vậy đoạn từ Nam Dương đến Tương Dương trên cơ bản đều là đắt bằng phẳng, ngoại trừ một vài con sông ra thì đường được lát rất đẹp, bởi vậy Phỉ Tiềm đi một mạch tới Tương Dương mà không gặp trở ngại gì cả.

Đoạn đường này nối liền với rất nhiều nhánh sông nên đất trồng trọt phong phú, năng suất rất cao, thu hút được đông đảo dân chúng đế quốc khăn gói đến đây lập nghiệp. Nhưng cũng vì vậy mà Tương Dương trở thành một vị trí chiến lược, luôn bị các thế lực khác dòm ngó. Thật sự nếu chưa từng đặt chân đến đây, Phỉ Tiềm sẽ không tài nào hiểu được tầm quan trọng của nơi đây.

Những vùng đất chiến lược thời cổ đại bao gồm các yếu tố giao thông, tài nguyên hoặc địa thế hiểm yếu, có thể dễ dàng phòng thủ. Khu Tương Dương một mình ôm hết tất cả yếu tố, chẳng biết là phúc hay họa. Phỉ Tiềm tổng kết được các điểm như sau:

_Tương Dương tây giáp Lạc Dương, đông giáp Dĩnh Xuyên, bắc giáp Nam Dương, đất đai bằng phẳng thích hợp cho kỵ binh tác chiến.

_Đất ở đây rất thích hợp để trồng trọt chăn nuôi nên sản lượng lương thực vô cùng cao.

_Địa hình xung quanh Tương Dương có dãy núi Đồng Bách và Đại Biệt, phía đông có sông Hoài, phía tây có dãy núi Tần Lĩnh, hướng tây có dãy núi Tây Xuyên, được thiên nhiên che chở nên dễ thủ khó công. Muốn đánh xuống phía nam hay đánh lên phía bắc đều là một lựa chọn rất tốt. Chưa kể Tương Dương còn là khu vực giao giữa ba con sông lần lượt là sống Đường và sông Bạch, cả hai sông này lại chảy ra sông Hán. Toàn bộ Kinh Châu cũng chỉ có Tương Dương là vị trí có thể phát động viễn chinh.

Ở đời sau Phỉ Tiềm còn vẫn cho rằng Tương Dương chỉ là một thành trì, mắc gì phải tranh tới tranh lui, tại sao không kiếm đường khác mà đi, cần gì phải khổ sở cắm đầu vào nó. Đến bây giờ hắn mới nhận ra không phải người cổ đại ngu xuẩn, mà họ chẳng còn cách nào khác cả.

Ví dụ lúc đưa ra Long Trung đối sách, Gia Cát Lượng đề xuất hai đường tấn công Ngụy, một là đi theo hướng Lương Châu nhưng rất khó, đường còn lại là Tương Dương, chỉ cần đánh hạ Uyển thành, Phàn thành, sau đó kéo về phía bắc để chiếm lấy Hứa Xương, chẳng khác nào đạp nát cửa ngõ trung nguyên, cắm một con dao vào cổ họng Tào Tháo, buộc gã phải điều quân đến đây phòng thủ. Nhưng làm thế thì xem như phải vứt bỏ Tây Lương.

Có điều Gia Cát Lượng idol làm vậy là vì hắn chỉ tính tới cách đối phó Tào Tháo chứ không nghĩ rằng Đông Ngô cũng bắt buộc phải chiếm cho được nơi đây. Vì xét theo địa hình, chỉ cần nhà Thục kéo quân đi dọc theo sông Hán là có thể đánh đến tận trung tâm nước Ngô, chẳng khác nào Tôn Quyền cả ngày đều bị Lưu Bị kẹp cổ, làm sao hắn kê cao gối ngủ được? Ngươi chèn ép người ta đến thế thì liên minh cái gì nữa?

Kết quả vừa nhận được đề nghị hợp lực từ nhà Ngụy, Đông Ngô lập tức trở mặt đâm sau lưng Quan Vũ. Dựa theo lịch sử, khi Quan Vũ bao vây Phàn thành, phản ứng đầu tiên của Tào Tháo không phải tìm cách chống lại mà định dời đô đến Hà Bắc. Trách không được cả ba nhà vì Kinh Châu mà đánh nhau vỡ cả đầu máu, tất cả chiêu trò dù bẩn thỉu đến đâu cũng sẵn sàng dùng đến.

Phỉ Tiềm đứng từ xa nhìn cổng thành Tương Dương cao ngất ngưỡng, không khỏi có chút cảm khái, Quan Vũ thật sự thành tại Tương Dương, bại cũng tại Tương Dương. Thời điểm dùng nước dìm chết bảy đạo quân Vu Cấm làm chấn động thiên hạ có vẻ mạnh mẽ lắm, nhưng sau đó thì…à mà không có sau đó nữa.

Nhóm Phỉ Tiềm trên đường vào cũng gặp trúng vài kẻ có ý đồ xấu, nhưng nhìn thấy đám Trương Chiêu trang bị đầy đủ, sát khí tỏa ra nên vội vã chùn tay, xung quanh nhiều thịt béo nên không cần phải cố gặm một khúc xương cứng làm gì.

Khi vào trong thành, xem như Trương Chiêu đã hoàn thành sứ mệnh, lập tức chắp tay từ biệt Phỉ Tiềm, ra lệnh cho xe ngựa quẹo sang phía tây để báo cáo với quân đội. Thế là Phỉ Tiềm và Phúc thúc tự đánh một chiếc xe ngựa khác đến trung tâm Tương Dương. Ngay khi Phỉ Tiềm và Phúc thức vừa mới nộp phí vào thành, đằng xa hướng Nam Dương đột nhiên ồn ào hẳn lên, bụi đất tung bay, một đám nạn dân nom thê thảm hơn cả bại binh đang chạy vội đến.

Lính thủ thành Tương Dương trông thấy cũng vô cùng bối rối, hiển nhiên họ không biết những người kia là kẻ thù hay người vô tội, lập tức hạ lệnh kéo cầu treo lên để đóng cửa thành. Điều này làm dân chúng càng thêm hoảng loạn, những người ở gần cửa thành cuống quít chạy vào trong. Một chiếc xe ngựa đang đậu ở đó đáng lẽ định ra ngoài, kết quả trông thấy tình thế không đúng nên lái xe lập tức quay đầu. Nhưng dân chúng xung quanh điên cuồng chen chúc nhau xông vào trong nên hắn chẳng có không gian để điều khiển xe, đành một bên hò hét một bên gấp rút kéo cương.

Chẳng biết có thứ gì kích thích làm ngựa cũng hoảng sợ, hí vang rồi bứt cương chạy thục mạng, liên tiếp đụng ngã mấy người, do trên đường vấp phải thứ gì làm bánh xe nảy lên, cả thân xe bị hất lên không trung rồi bay thẳng đến hướng xe ngựa Phỉ Tiềm. Trong đầu Phỉ Tiềm đột nhiên trống rỗng, chỉ kịp nghĩ rằng không ngờ xuyên không đến đây cũng gặp tai nạn xe cộ….

Bạn đang đọc Quỷ Tam Quốc [bản dịch] của Mã Nguyệt Hầu Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimsa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.