Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 5: gia đình

Tiểu thuyết gốc · 4268 chữ

(nhạc: chosen family)

Phía bên cạnh giường cậu xuất hiện hai người vốn không có trước đó. Họ đều đang nằm, mắt chợp lại, cả người gần như không động đậy. Một người có vóc dáng nhỏ nhắn trông như cô bé chừng 12-14, với mái tóc trắng được cột thành hai đuôi. Khắp cơ thể cô bé đó bóng loáng như lớp sơn trên kim loại , các khớp trên người có màu tối và nhìn rất máy móc. Người còn lại thì là một phụ nữ trẻ trông có phần trưởng thành hơn, dáng người mảnh mai, khuôn mặt trong không đến 30. Cô ta cũng có mái tóc trắng nhưng lại ngắn đến cổ, trên người thì vận bộ áo blouse trắng. Hai người đều sở hữu làn da trắng như tuyết và hồng hào, cùng khuôn mặt có phần tương đồng nhau. Khung cảnh hai mỹ nhân đang ngủ tạo nên sự cuốn hút cứ như bước ra từ tranh vẽ.

“Hai người là…” chàng trai nhìn hai người lạ mặt, song cậu lại cảm thấy sự quen thuộc lạ thường. Phía sau lớp kính của mũ bảo hộ, miệng của cậu không thể nào khép lại được.

Beep beep beep

“…Anh là?”

Cô gái nhỏ mở mắt ra sau khi cơ thể phát ra các âm thanh thiết bị. Đôi mắt màu đá sapphire sáng lên như ánh đèn phát ra từ màn hình máy tính, miệng cất lên giọng nói trẻ con trong vắt. Thấy sự hiện diện của chàng trai, cô bé đưa đưa mắt nhìn từ đầu đến chân đầy tò mò.

“…Hai người không phải Yona và Elina đấy chứ?” Chàng trai dùng trí nhớ của mình mà hỏi.

“Eh, anh biết em và mama sao!” Cô bé robot gọi là Yona tròn mắt khi nghe tên gọi của mình được gọi.

“…Vậy là đúng rồi.” Chàng trai như nở nụ cười mừng rỡ.

“Hả, mama!” Yona quay sang Elina vẫn đang ngất mà ngỡ ngàng. Cô bé đi lại xem và bất ngờ khi người mẹ của mình vẫn đang thở đều như đang ngủ, không có thương tích nào trên người.”Làm thế nào…”

“Anh cũng không chắc lắm, anh điều khiển em suốt qua trò chơi Meta Child.” Chàng trai loay hoay tìm cách gỡ nón bảo hộ, thế nhưng nó đột ngột biến mất như đáp lại suy nghĩ của cậu.” Ah… và chào mừng em đến Earth này, Yona.”

“Điều khiển em… lẽ nào anh là!” Yona ngồi bật dậy rồi nhìn sang chàng trai khi nghe điều đó.

“Uhm, và đây là lần đầu chúng ta gặp mặt trực tiếp. Anh là Allan, gamer xứ England.” Chàng trai cười nhăn răng và giơ bàn tay ra.

“E-em là Yona, Meta Child trợ giúp việc nhà…” Yona đáp ngập ngừng, cô bé nắm lấy bàn tay của Allan, đôi mắt đầy sự mơ hồ. “…Là anh thật sao, Allan…”

“Hm…” chàng trai tóc nâu xoa cằm rồi cười khì, bàn tay còn lại lắc nhẹ. “Vậy lời hứa gặp nhau kèm phần thưởng 1 tỉ đồng của anh thì sao?”

“Ah… vậy đúng là anh rồi!” Yona tròn mắt cùng nụ cười mừng rỡ, song biểu lại chuyển sang lo lắng. ”Um… nhưng em vẫn không có khoảng tiền đó… Nếu đây là Earth thì em chỉ cần đi đến nhà băng!“

“Anh đùa thôi, đừng lập kế hoạch loot nhà băng.” Allan mỉm cười dịu dàng rồi xoa nhẹ đầu Yona. “Em cũng vất vả nhiều rồi, Yona~.”

“Thật mừng khi em có thể thực hiện được lời hứa gặp được anh để trả ơn…” cô bé robot nở nụ cười nhẹ nhõm, từ khóe mắt trở nên ươn ướt. “Có thể gặp lại mama và an toàn đến được đây, cứ như một phép màu vậy…”

“Um…” Người phụ nữ trẻ mặc áo blouse nằm bên cạnh giường bấy giờ cất tiếng. Cô ấy mở mắt ra mà ngồi dậy trong sự hoang mang. “…Đây là đâu?”

“MAMA!” Yona kêu lớn rồi chạy lại Elina. “Người ổn chứ? Có bị đau ở đâu không?”

“…Đây là mơ sao?” Elina cúi xuống, hai tay vuốt nhẹ mái tóc và hai bờ má nhỏ nhắn mềm mại của Yona. Cô vẫn hoài nghi những gì đang diễn ra trước mắt.

“Là thật, mama…” Yona nắm lấy đôi bàn tay mảnh mai của Elina, miệng mỉm cười cùng nước mắt giàn giụa.”Và chúng ta đã đến Earth rồi! Và đây là Allan, người bạn ở Earth đã luôn giúp con suốt chuyến đi!”

Elina ôm chặt lấy Yona nhỏ bé, nước mắt cô ấy không ngừng tuôn rơi. Khoảng khắc lặng im trao cho họ cảm nhận hơi ấm của sự đoàn tụ, điều cứ ngỡ chỉ có trong mơ.

“Cảm ơn… cảm ơn cậu đã chăm sóc con gái tôi... Cũng như giúp tôi thực hiện được lời hứa cùng con bé đến Earth…” Elina đứng dậy rồi nhìn Allan, cô mỉm cười cùng nước mắt hạnh phúc, giọng nói ngập ngùng đầy nghẹn ngào. Một tay cô đưa ra, tay còn lại lau nước mắt. “Tôi là Dr Elina, một tiến sĩ phát triển Meta Child.”

“Tôi là Allan, một Gamer. Và xin đừng khách sáo thế, khó mà đi bỏ rơi một cô bé dễ thương như Yona. Hơn nữa, tôi cũng rất hài lòng khi đồng hành cùng em ấy.” Chàng trai bắt tay rồi lắc nhẹ đầu. Tay còn lại của cậu biểu thị ok, một bên mắt chớp lại cùng nụ cười khoe răng. “Chưa kể em ấy đã thỏa thuận trả công cho tôi 1 tỷ đồng ~.”

“…Eh?” Elina chớp mắt vài cái khi nghe điều đó.

“Anh Allan trước đó nói rằng đó là trò đùa thôi.” Yona đính chính giùm.

“Mà, chúng ta nên đi dạo nhỉ? Để ăn sáng và mua sắm ít đồ dùng cho hai người.” Allan chống tay hai bên hông rồi hỏi ý.

“Ah, em thì không cần đâu!” Yona vội lắc hai bàn tay máy của mình.

“Liệu có ổn không, bọn tôi đã làm phiền cậu nhiều đến thế.” Elina hỏi với ánh nhìn đầy lo lắng.

“Đừng bận tâm điều đó.” Chàng trai giơ tay biểu thị ok. “Thậm chí nếu hết tiền, chính phủ vẫn chu cấp chúng ta nên khỏi lo.”

“Chính phủ chu đáo thật ~.” Yona mừng rỡ khi nghe điều đó.

“Nếu cậu đã nói thế. Có lẽ tôi cũng sẽ cần dụng cụ với đồ nghề để giúp bảo trì Yona.” Elina đáp dù có chút miễn cưỡng.

“Và nhờ anh giúp đỡ lần nữa nhé, Allan! Đừng ngại nhờ em bất cứ thứ gì!” cô bé hào hứng nhận sự giúp đỡ.

“Hãng rồi…mà vác cả bộ giáp này thì hơi cồng kềnh chút- eh?” Bộ giáp bao quanh Allan sáng nhẹ lên ánh vàng kim. Dần dần, ánh sáng tan biến, mang theo bộ giáp cũng biến mất cùng. Chàng trai giờ đây chiếc quần đùi và áo thun trên người. ”Trở lại như cũ rồi!”

“Ooooh!” Yona sáng mắt lên mà trầm trồ sự biến đổi của Allan.”Nó là gì thế!”

“…Đó là công nghệ nào vậy?” Elina xoa cằm, đôi mắt nheo lại mà quan sát kỹ lưỡng khắp người Allan

“…Thú thật tôi cũng không biết nữa, chỉ nghe một người nói rằng nó liên quan tới Dream...” Chàng trai tóc nâu đi đến tủ lấy quần áo.

“Dream?” Yona và Elina đều không hiểu rõ khái niệm đó, một thứ mơ hồ thì nó lại liên quan công nghệ như thế nào.

“Tôi sẽ kể trên đường đi.”

Allan đi vào nhà tắm thay đồ một cách nhanh gọn. Cậu trở ra rồi lấy túi đựng đồ lẫn điện theo đeo lên người. Cả ba người họ rời khỏi căn phòng và khu chung cư. Trên con phố London rộng lớn tấp nập người và xe cộ dười ánh mặt trời ấm áp, họ bắt đầu cuộc dạo phố tại nơi tràn đây sức sống. Ngồi bên cửa tiệm café thưởng thức Full English Breakfast giòn rụm, thơm ngon và không kém phần béo ngậy. Họ cũng đồng thời mua những bộ váy đường phố và những bộ đồ tại nhà ở các cửa tiệm quần áo. Cả những những dụng cụ của tiệm dành cho kỹ sư máy móc cũng đã được ghé qua. Hết thảy trong số đó, Yona và Elina không khỏi tò mò khi nhìn những người dân như Elf, Dwarf, Dragonborn, Halfing, Beastfolk, Orc đi lại trên phố hoặc lái phương tiện trên không.

Cả nhóm ngồi bên bàn một quán café ngắm nhìn Big Ben - tháp đồng hồ nổi tiếng của London. Allan và Elina cầm cốc cà phê mà uống. Yona thì chỉ ngồi một bên ghế mà thả hồn trước khung cảnh nhộn nhịp của nơi này, lòng hân hoan và hiếu kì như một đứa trẻ lần đầu được ra phố.

“Cái túi của cậu nhỏ thế mà đựng được nhiều thứ vậy?” Elina hớp một ngụm cà phê thơm phúc và nhìn chiếc túi trước ngực Allan.

“À, Bag of Holding, một Magic Tool không gian nén bằng được tạo bằng Raw Magic.”chàng trai tóc nâu ăn cái bánh macaron chocolate giòn tan và ngọt ngào. “Sức chứa ngang vali xách tay, nhưng không phình lên và nhẹ như không cho người đeo.”

“Mà cái vòng tròn lớn ở xa xa kia là gì vậy?” Yona phấn khích chỉ tay vào thứ nổi bật không kém tháp Big Ben.

“Portal, cánh cổng dịch chuyển để đi khắp các thành phố, quốc gia, hay hành tinh trong hệ mặt trời.” Allan húp một ngụm cà phê trong khi đưa mắt nhìn nơi dịch chuyển đó. ”Có dịp phù hợp thì chúng ta có thể thử đi du lịch lên Moon chơi.”

“Nghe tuyệt thật đấy!” Yona trầm trồ khi nghe thứ Magic Tool to lớn đó.

“Tôi muốn ở mặt đất này hơn là đâu đó ngoài Earth.” Elina cười trừ rồi nhìn tới một nơi nổi bật khác. “Vậy… còn cái nơi như có cây cột chọc trời kia? Không phải cột antenna hay đài quan sát đó chứ?”

“Cột móc nối với Dungeon, hầm ngục giam giữ những sinh vật nguy hiểm với nhân loại.” chàng trai gamer cười khì nói tiếp. ”Nếu tôi có đủ sức mạnh, kỹ năng, đồ nghề hoặc Raw Magic để làm Hunter hoặc Guardian thì có khi sẽ xuống đó chiến đấu với mấy sinh vật dưới đó. Vừa”

“Ra vậy…” Elina cười nhẹ nhõm, lưng tựa vào chỗ dựa trên ghế.“Nhìn thấy nơi này, những con người có tai nhọn, lùn, cao lớn, hoặc giống động vật trong thế giới giả tưởng… Đây thật sự là Earth khác nơi chúng tôi rồi. ”

“Ở đây họ đều được gọi là con người cả, chỉ khác là dân tộc gì thôi.” Allan cười nhăn răng rồi chỉ ngón trỏ vào bản thân. “Tiện thể tôi được gọi là Earthling.”

“Vậy tôi cũng là Earthling nếu theo tiêu chuẩn ở đây nhỉ!” Elina đưa tay trước miệng cười khúc khích. “Việc cậu có bộ giáp lạ, bọn tôi đến được đây thông qua giấc mơ của cậu. Nghe không khoa học cho lắm, nhưng sự hiện diện của những thứ ở đây thì tôi đoán là quy luật vật lý ở đây cũng khác.”

“Tôi cũng chẳng rành lắm, vì mới chỉ mới biết vụ Dream gần đây-“

“Agh!”

“AAAAAAAAH!”

“CƯỚP!”

Tiếng người đàn ông đau đớn kêu lên, kéo theo đó là giọng hoảng hốt của người phụ nữ cắt ngang lời nói của Allan. Cả ba người người họ liền quay sang nơi tiếng kêu thất thanh ấy. Thứ họ nhìn thấy rõ nhất là một người đàn ông mặc đồ kín mít, gã đang lái motorbike lơ lửng trên mặt đất và lướt đi rất nhanh! Trong tay ông ta là những chiếc túi xách và ba lô, đằng sau là những người đi đường bị ngã hoặc đang la hét!

“Bác không bị sao chứ!” Yona vội chạy lại hỏi han người đàn ông có tuổi.

“T-túi của tôi…” người đàn ông gượng dậy với sây sát khắp người do cú ngã.

“Để tôi sơ cứu cho. Con gọi cho cảnh sát đi, Yona!” Elina đi lại và lấy ra thuốc sát trùng và băng cá nhân.”Allan!”

Khi nhìn sang anh chàng gamer, cậu ta đã đi xa. Allan hết tốc lực rượt theo chiếc xe của tên cướp đó, cả cơ thể cậu lúc này đã bọc mình trong bộ giáp trắng viền vàng. Cậu ta chạy vượt xa khỏi các chiếc xe đang chạy trên con đường giới hạn 80 km/h. Kể cả vậy, Allan vẫn cách rất xa để đến được một con xe có tốc độ tối đa 240km/h!

“Nhận lấy này!”

Allan lấy một cây cờ lê đã mua trước đó ra. Cậu ném thẳng vào bàn tay gã đàn ông đang giữ những chiếc túi hắn cướp được!

POW

“AGH!”

Chiếc cờ lê va chạm mạnh vào tay khiến tên cướp giật mình và làm rơi chiến lợi phẩm. Cơn đau điếng khiến gã phát ra thành tiếng, đầu ngoài lại nhìn lại và thấy kẻ truy đuổi. Tên cướp vội giảm tốc xe để quay xe lại. Hắn đút ta tào túi mà rút ra một khẩu súng trường chiến và nhắm vào kẻ truy đuổi.

“MUỐN BẮT TA THÌ ĂN CÁI NÀY ĐI!”

BANG BANG BANG

Gã bóp cò, một loạt đạn bay ra khỏi nòng sau những tiếng nổ súng. Những viên đạn xé toạc ngọn gió và hướng vào mục tiêu của nó.

Kong kong kong

Hàng loạt tiếng kim loại va chạm cất lên một cách chát chúa, các viên đạn đều bị móp méo khi chạm vào mục tiêu của chúng. Chàng trai gamer vẫn chạy hết tốc lực đến trong sự ngỡ ngàng của tên cướp! Gã trộm cắp ấy không khép nổi miệng khi viên đạn xuyên giáp chống đạn của hắn lại trở nên vô dụng!

POW

“GAH!”

Nhanh như cắt, Allan đeo lên tay những chiếc túi bị cướp. Một tay thì cậu nhấc ngược cả chiếc motorbike, tay còn lại đang nắm phía sau cổ áo của tên cướp! Chính bản thân cậu cũng không ngờ sức nặng của chiếc xe gần 2 tạ và kẻ lái đều chẳng khác gì chiếc túi 1kg trong tay cậu!

“ …Ta đã đảm bảo là quanh đây không có tên Guardian hay Hunter nào quái đản như ngươi mà…” gã cướp ngoái đầu nhìn đối phương. Đằng sau lớp kính mũ bảo hộ là đôi mắt gã mở căng, khuôn mặt tái nhạt.

“Ngày đầu tôi debut nên chịu thôi.”

Allan nhún vai, trong khi chân nhấc bước đi ngược lại về hướng cậu đã chạy. Chỉ mất vài phút ngắn ngủi, vài xe cảnh sát đã đến hiện trường trong khi chàng trai trả lại những cái túi về tay các khổ chủ. Người đàn ông cao tuổi đã được sơ cứu mà thở phào nhẹ nhõm, người phụ nữ trẻ cảm ơn rối rít chàng trai gamer trong bộ giáp trắng.

“Bọn tôi sẽ xử lý từ đây.” Một cảnh sát viên còng tay tên cướp rồi đưa vào trong xe hơi caro lam và xanh.

“Nhờ các anh đấy.” Allan chống hông, đầu gật gù ưng ý.

“Cậu là Hunter hay Guardian nào thế? Tôi chưa thấy thông tin của cậu.” Một cảnh sát viên lấy thiết bị nhỏ ra mà bấm nút kiểm tra.

“Tôi chưa phải cả hai.” Allan nhún hai vai đáp.

“… Well, cậu làm rất tốt, nhưng cảm phiền theo chúng tôi để tường trình.”

“Eh?”

Chàng trai gamer ngớ người trước lời của của vị cảnh sát viên. Cứ như thế, cậu ngồi vào xe cảnh sát và được chở đi.

“ALLAN!” Elina bỡ ngỡ khi thấy khung cảnh đó.

“Họ đem anh ấy đi đâu thế!” Yona bối rối hỏi mẹ mình.

“Mẹ không biết, nhưng chúng ta nên đi theo xem sao!”

Sau lời Elina nói, Yona liên cõng cô rồi chạy một mạch theo chiếc xe cảnh sát.

--- Vài phút sau, bên trong phòng tra khảo của tại đồn cảnh sát ---

Một căn phòng trắng với chỉ một chiếc bàn gỗ phẳng ở giữa và hai cai ghế mỗi bên. Một bên bàn đang ngồi là người đàn ông trẻ lực lưỡng với mái tóc vàng cụp đôi tai nhọn. Anh ta vận trên mình bộ đồng phục cảnh sát với áo sơ mi trắng và vest đen. Phía đối diện anh ta là Allan đã không còn bộ giáp. Trên bàn họ là một cái bánh pizza đầy pepperoni.

“Well, tôi khá bất ngờ là tuyển thủ Esport tôi biết lại là một người dùng Raw Magic đấy.” Vị cảnh sát viên ngồi đối diện bày tỏ suy nghĩ.

“Tôi cũng chỉ mới biết sáng nay nên chịu thôi…” Allan ngồi, hai bàn tay đan vào nhau và đung đưa các ngón tay liên tục, môi hơi mím lại.

“Tôi biết cậu không có ý xấu và không có thiệt hại nào xảy đến. Thế nhưng, sử dụng vũ khí hay ma thuật không có phép thì ngoài việc nó phạm pháp ra nó còn có thể gây nguy hiểm cho chính bản thân cậu và những người xung quanh.” người đàn ông gật gù hiểu chuyển, bàn tay huớng về miếng pizza trên bàn cùng biểu cảm thân thiện hơn.”Cứ tự nhiên đi, tôi đãi.”

“Ah, cảm ơn và xin lỗi…” chàng trai gamer lấy một miếng pizza mà ăn chậm rãi, tinh thần có chút lo lắng.

“Có phép để sử dụng Raw Magic là để bảo sự an toàn của cá nhân và cả người khác. Nó không chỉ là nghĩa vụ mà còn là quyền lợi đấy.” Vị cảnh sát elf tóc vàng nói lời cảnh báo về tình hình mà anh ta biết được. “Hãy cẩn thận, những vụ cướp và quái vật xuất hiện ngày càng nhiều. Thành thử ra nếu cậu có ý định dùng sức mạnh hợp pháp, chúng tôi sẽ rất hoan nghênh chào đón cậu đấy.”

“Tôi sẽ lưu tâm điều đó, và cảm ơn đã không phạt gì tôi nặng hơn.” Allan cười trừ, cậu gặm miếng pizza với phần phô mai béo ngậy cùng với những lát thịt giòn rụm.

“Sẽ không phải công bằng lắm khi trừng phạt những người nỗ lực làm điều tốt.”

Vị cảnh sát viên cười trừ rồi lấy một miếng pizza mà ăn. Sau một lúc cả hai dùng xong pizza, Allan được tự do khỏi đồn cảnh sát. Đợi trước của đồn cảnh sát không ai khác là hai mẹ con Elina và Yona.

“Anh ổn chứ, Allan! Họ cò làm gì anh không!” Yona hốt hoảng chạy lại, cô bé ngước lên nhìn chàng trai tóc nâu cùng đôi mắt run run lo sợ.

“Ổn cả mà, họ không bắt phạt gì anh cả.” Allan gãi đầu cười trừ rồi xoa đầu cô bé robot.”Họ chỉ khuyên bảo anh cẩn trọng hơn, cũng như đãi pizza rất nhiều pepperoni.”

“Vậy sao…” Yona điềm tĩnh lại khi nghe thế.

“Thật tốt khi cậu không gặp rắc rối lớn nào.” Elina thở phào nhẹ nhõm khi nghe tin tốt.

“Được rồi, mọi người có muốn đi đâu tiếp không?” Allan chống hông cười nhăn răng, bỏ qua hoàn toàn việc mới bị đem về đồn cảnh sát.

“Thật sự ngày hôm nay rất vui.” Yona mỉm cười song biểu cảm trở nên trầm xuống. “Nhưng mà sẽ thật không phải khi cứ mãi làm phiền anh thế này.”

“Vậy à…” Allan cười nhẹ cùng đôi mắt có chút lo âu. “… Dr Elina và Yona có dự định gì tiếp theo không? Như trở về lại thế giới quê nhà?”

“… Nhìn nơi này yên bình, thật khó để muốn rời đi…” Elina hơi cúi xuống cùng đôi mắt đầy lo âu, bàn tay cô nhẹ nhàng xoa đầu Yona. ”Có quá nhiều người muốn lợi dụng đứa trẻ này và nghiên cứu của tôi… Tôi không muốn con bé bị cuốn vào cuộc chiến quyền lực và quân sự…”

“Em sẽ theo mẹ bất cứ đâu!” Yona cười nhăn răng mà đáp không chút do dự. ”Thêm nữa, em không muốn rời đi khi còn chưa trả ơn anh Allan tử tế!”

“Nếu hai người đã nói vậy. Nơi tôi luôn chào đón cả hai. Cứ tự nhiên ở lại đến khi tìm được nơi phù hợp.” Allan mỉm cười dịu dàng chào đón hai mẹ con Elina và Yona.

“Cảm ơn anh, Allan!” Yona nắm lấy tay Allan và lắc mấy hồi. ”Nếu anh cần giúp gì, xin cứ nói em biết!”

“Hẵng rồi.” chàng trai tóc nâu gật đầu đáp lại.

“Tôi không có ý khiếm nhã, nhưng trông cậu có vẻ hào hứng quá nhỉ?” Elina vuốt tay chỉnh lại mái tóc, cô cười trừ cùng một bên mày nhíu lại.

“Tới khi hai người chơi thử game mà tôi gặp Yona là hiểu ấy mà ~.” Allan cười nhăn răng đầy hài lòng rồi quay đầu rồi sải bước, hai tay bỏ vào túi. ”Mà… nói về điều cần giúp, không biết em có đồng ý giúp anh làm điều nhỏ nhặt này không?”

“Là gì thế?” Yona bước đều theo sau, không kìm nén nổi sự tò mò.

“Làm em gái anh thì sao ~?” Allan ngoái đầu lại cười tinh nghịch, bàn tay giơ lên biểu thị ok.

“Eh, được sao?” Yona tròn mắt khi nghe yêu cầu đó.

“…Còn nếu em chê anh không đủ tiêu chuẩn làm anh trai thì đành chị-“

“Không không, ý em không phải thế!”

Allan nhún vai tính nói lời từ bỏ, song Yona đã lập tức nói tiếp.

“Bởi lẽ những người là anh chị của em đều không thể được thân thiết với nhau…”cô bé robot nói hơi trầm xuống, song cũng nở một nụ cười an tâm. ”Vậy nên, em có chút bất ngờ khi nghe anh nói thế.”

“À, phải, em phải đánh nhau với họ để bảo vệ Earth.” Allan gật gù khi nhớ ra vấn đề mà Yona gặp phải. “Vậy… yêu cầu của anh là ý tồi?”

“Không hề.” Yona lắc nhẹ đầu. ”Tuy em không thật sự rõ sẽ cần làm gì để làm một người em tốt. Nhưng nếu anh không chê thì em sẵn lòng!”

“Heheh, em đã quá hoàn hảo để làm một cô em gái rồi ~.” Chàng trai gamer cười phấn khích, hai bàn tay nựng đôi má mềm mại của Yona. Nhìn nụ cười hồn nhiên của cô bé robot ấy, nó khiến cho Allan khó mà ngừng tay lại được.

“Well, có vẻ tôi hiểu phần nào lý do của sự chào đón rồi.” Elina cười khúc khích rồi một tay chống một bên má. “Mà, không thể trách cậu được, Yona dễ thương thế cơ mà.”

“Không phản bác!” Allan quay sang Elina cùng hai tay giơ ngón cái.

“Cơ mà, nếu cậu làm anh trai của Yona thì tôi lại có thêm cậu con trai hơi bị lớn đây.” nữ tiến sĩ cười trừ khi suy nghĩ đến mối quan hệ sẽ thay đổi thế nào.

“Heheh, Dr Elina làm mama hay onee-chan đều tuyệt vời cả ~.” Allan cười nhăn răng, rồi ôm hai tay phía sau đầu. “Để coi… tối nay chúng ta nên ăn gì đây ~.”

“À, vậy chúng ta đi chợ mua chút nguyên liệu đi! Bữa tối em có thể chuẩn bị!” Yona vội chạy tới phía trước Allan rồi đi lùi theo hướng của chàng trai.

“Eh, em biết nấu ăn sao!?” chàng trai tóc nâu tròn mắt khi nghe điều đó.

“Vâng, em đã học cách nấu ăn để giúp anh và mama.” Cô bé robot mỉm cười đầy tự hào, hai cánh tay giơ lên cao ngang vai.

“Bữa ăn của Yona đảm bảo sẽ khiến cậu nghiện luôn đấy.” Elina đi đến bên cạnh mà vỗ nhẹ vai Allan.

“Heheh, thật háo hức bữa tối này đấy ~.”

Chàng trang người England chà hai bàn tay vào nhau, miệng cười tủm tỉm, tâm trí lấp đầy bởi những tưởng tượng phong phú về những món ăn. Và cứ thế, ba người họ cùng nhau cất bước cùng nhau đến siêu thị cùng sự háo hức và hân hoan trong lòng.

*Chú thích:

Sapphire: ngọc lam

Mama: mẹ

Robot: người máy

Loot: của cải, cướp bóc

Meta Child: đứa trẻ siêu việt, parody metallic child

Full English Breakfast: bữa ăn sáng đầy đủ của người Anh, gồm trứng, đậu, thịt xông khói, xúc xích, bánh mì, cà chua.

Antenna: ăng ten

Tiefling: chủng tộc người lai quỷ, có sừng và đuôi, thi thoảng có cánh

Beastfolk: người thú, có thể giống loài thú nhưng đi lại như con người, hoặc con người có vài đặc điểm của thú.

Orc: một dạng chằn tinh, có nước da xanh lục hoặc xám tối màu.

Magic Tool: dụng cụ ma thuật

Earthling: người trái đất.

Moon: mặt trăng

Motorbike: xe động cơ

Km/h: cây số trong một giờ

Debut: ra mắt

Esport: electric sport – thể thao điện tử, một hình thức thi đấu bằng trò chơi điện tử/game.

Pepperoni: một dạng salami –xúc xích Mỹ.

Onee-chan: cách gọi chị gái thân thiết

Bạn đang đọc Sabata saga - dreamer sáng tác bởi mario140296
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mario140296
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.