Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 7: Vs Slime

Tiểu thuyết gốc · 3132 chữ

(nhạc: Japanese Spider-Man (1978) Opening 4K Upscaled)

“Anh Allan!”

BAM

Yona lấy một cái ghế đá gần đó mà ném thẳng vào tên Slime. Một lần nữa, cả cơ thể chất lỏng của hắn bị bể thành nhiều khối chất lỏng nhỏ.

“Anh hãy trốn đâu đó an toàn đi! Em sẽ tìm cách xay sở sinh vật nguy hiểm này!” cô bé robot chạy đến trước mặt người anh trai của mình mà khuyên ngăn cùng khuôn mặt căng thẳng tột độ.

“Anh sẽ ổn thôi, em hãy giúp mọi người di tản thật xa khỏi cái thứ quái vật bất nhân đó.” Allan nhanh tay lấy dao, súng lục tự động, và súng điện đeo trên người hai viên cảnh sát. “Cho tôi mượn.”

“Nhưng mà-“

“Hãy tin ở anh!”

Allan nói lớn ngắt lời khuyên của Yona, đồng thời kiểm tra xem còn đạn trong băng đạn hay không.

“…Đảm bảo họ an toàn trước, rồi cùng anh chiến đấu cũng không muộn…”

Chàng trai ngoái nhìn của em gái. Cơ thể đầy thương tích, tâm trí đầy hỗn độn bởi phẫn nộ và khổ đau. Kể cả thế, cậu vẫn trao đôi mắt trong vắt cùng nụ cười hiền từ cho Yona.

“Nhờ em đấy!”

Bang

Zap

Allan nói rồi giơ súng lục tự động lẫn súng diện về phía trước. Cậu liên tục nổ súng vào mớ chất lỏng vương vãi của tên quái vật trên đất. Đạn khiến chúng tung tóe, dây điện làm mớ chất lỏng sủi bọt và nổ tí tách.

“Em hiểu rồi… em sẽ sớm trở lại!” Sau khi nhắm chặt mắt giây lát không cam lòng, Yona nhấc hai viên cảnh sát lên vai nhẹ như thú bông. “Hãy ráng lên nhé hai người!”

“Cảm ơn… cô bé…” Vị cảnh sát Earthling thở nặng nề nén cơn đau.

“Hah, nhỏ con mà khỏe phết…”

Anh chàng Orc đồng nghiệp còn lại cười phì một tiếng. Cô bé robot đặt hai người cách tòa chung cư cách hai ngã tư.

“Yêu cầu thêm viện trợ vũ trang… Monster đã xuất hiện tại khu vực của bọn tôi…” Vị cảnh sát Earthling tựa lưng vào tường, tay cầm bộ đàm mà thông báo.

“Hãy nói cậu ta đừng quá liều lĩnh… người của bọn tôi sẽ sớm đến…” người đàn ông Orc dặn dò một cách cẩn trọng khi nhìn thẳng vào đôi mắt của Yona.”Bao gồm cả cô bé đấy…”

“Vâng!” Yona đáp, cô bé bỗng chốc thấy một người bị ngất với máu chảy trên trán và một mảnh vỡ nhựa đường ngay bên cạnh. Cô bé lập tức quay lại vị cảnh sát viên mà hối hả. ”Và gọi cả cứu thương cho người kia với!”

Rầm

“GAH!”

Một cú va chạm mạnh khiến cả mặt đất rung chuyển, Allan bị đè lún xuống đất đến nỗi những dây điện ngầm bị lộ ra. Cả người chàng trai gamer ngày càng ê ẩm, chấn thương ngày càng nhiều khiến cảm giác của cậu ngày yếu đi. Mắt của cậu cũng đã có phần thấy mờ dần như bị hơi nước chắn tầm nhìn. Sức nặng đè lên người khiến hơi thở của cậu trở nên khó khăn hơn. Ý thức cậu như thể sẽ mất đi bất cứ lúc nào nếu không tập trung!

“Hmhmhm, có cố gắng ~.” Tên quái vật Slime cười khúc khích. ”Trò chích điện làm ta khó chịu đấy.”

Crack

“AAAAAH!”

Tên cướp đó tạo ra hai xúc tu dẫm mạnh vào hai chân của Allan. Xương của chàng trai gãy thành tiếng của cành cây khô dưới sức nặng cú đạp của tên quái nhân đó. Cậu gào lên trong đau đớn, song rồi ráng cắn răng chịu đựng.

“Giờ ngươi khỏi chạy nhảy như mấy con chuột túi nữa ~.” Gã mỉa mai một Allan gần như không còn khả năng chống trả. “Cho ngươi chọn được chết thế nào đây. Bẹp dí? Đứt thành từng khúc? Hay bị tan chảy?”

“… Lựa chọn không phải quá rõ ràng sao?” Allan thở mạnh lấy lại hơi sau tràng hét. Cậu ngước mắt lên nhìn tên Slime không chút run rẩy. Gần như ngay lập tức, chàng trai bứt dây điện dưới lưng mình rồi gắn vào súng mà bóp cò cùng tiếng hét! ”TA SẼ KHÔNG CHỊU CHẾT MỘT MÌNH ĐÂU!”

Bang

Zaaaaaap

“GAGAGAGAGAH!”

Một tia sáng được tạo bởi viên đạn và dòng điện cao áp bắn ra từ nòng súng. Cơ thể tên Slime bị lủng một lỗ bởi phát bắn, cả cơ thể toàn là chất lỏng của hắn giật điện nổ lốp bốp và làm hắn hét lên đau đớn. Allan bị giật điện song lại đủ sức giữ tỉnh táo, cậu đấm văng cái nửa lỏng nửa rắn chết chóc nặng đến vài tạ. Gã quái vật bị văng, dòng điện làm bốc hơi các chất lỏng rơi tứ tung trên người hắn, tạo nên mùi hương khét thế chỗ mùi hôi thối. Cùng lúc đó, chúng hình thành những khối cầu trắng sáng nhỏ như những viên ngọc. Những vật thể kỳ lạ đó đó bay ồ ạt bay người cậu.

“Hm, chân mình lành lại rồi?” Vết thương ở chân đã lành bớt, cả cơn đau ở miệng đã thuyên giảm, sức lực như đang hồi phục lại dần. Không gian xung quanh Allan cũng đã nhìn rõ nét trở lại.” Coi bộ đó là mấy quả cầu hồi phục như trong game… huh?”

Cùng lúc ấy, hai khẩu súng và con dao của cảnh sát tỏa hào quang trắng xóa. Chúng thành những đốm sáng rồi tụ tập lại thành một đốm sáng lớn hơn. Ánh sáng trắng tan đi, để lại trong tay Allan là một khẩu súng lục có lưỡi dao lấp lánh ánh xanh của tia điện!

“…Mãi mình mới có vũ khí rồi nhỉ.” Một sự nhẹ nhõm thoáng qua trong tâm trí của Allan. Cậu chĩa nòng súng về kẻ thù cùng với một sự tự tin dâng trào trong lòng.

“GR… TÊN CHẾT TIỆT!” Tên Slime lấp lại lỗ thủng trên người mình lại, răng nghiến ken két. “Ta sẽ khiến ngươi phải chết một cách thê thảm nhất!”

Rầm

Vài chục quả bóng acid bắn đi như mưa đạn từ cả người tên quái vật. Allan nhảy sang một bên rồi lăn trên đất để tránh né, cuộc tấn công khiến các bức tường tòa nhà xung quanh bị lủng như tổ ong. Đôi chân của chàng trai gamer vẫn chưa lành lặn lại hoàn toàn, cơn đau nhói điếng người khiến cậu khó thực hiện được những cách di chuyển tốc độ cao liên tục.

Bang bang bang

Trong lúc lăn trên đất, Allan bóp cò, một loạt tia sáng xanh lóe nhả ra từ nòng súng. Những viên đạn làm vỡ những quả bóng acid giữa không trung trước khi chúng bay được nửa đường đến cậu nhắm đến cậu, vài viên đán khác thì đục lên người tên quái vật Slime thành lỗ.

Bộp

“Ugh!”

Cùng lúc trên cướp ấy bị điện giật bởi những viên đạn để lại lỗ trên người hắn, một xúc tu khác mọc lên từ dưới đất đâm vào tay Allan! Tuy lực đâm không quá lớn, song đủ để khiến khẩu súng rơi khỏi tay cậu!

“Trả đũa cho cái cờ lê chết tiệt của ngươi đấy!” Gã Slime gằn giọng, xúc tu hắn giữ chặt bàn tay của Allan như gông cùm mà kéo xuống lòng đất. Trên người hắn mọc ra một xúc tu khác bám chặt vào tay còn lại của chàng trai.”Giờ ta nên bắt đầu từ hai tay ngươi vậy.”

“Guh…”

Allan nghiến răng, ráng dùng toàn bộ sức hai thớ cơ trên tay và động cơ trên giáp để giữ lại hai tay mình. Cậu cố gắng vùng vẫy với hơi thở gấp gáp, phổi ngập tràn cơn đau nhưng chẳng thể thoát được. Từng mảnh kim loại trên hai cánh tay cậu rạn nứt dần rồi vỡ thàn những mảnh vụn!

Bang bang bang

“AAAAAAH!”

Những phát đạn đầy tia lửa điện chuẩn xác bắn vào hai cái xúc tu và người của tên Slime. Tên quái vật thét lên trong kinh ngạc và đau đớn, còn Allan thì đã được giải thoát. Các phần bị bắn của tên quái vật thành những đốm sáng trắng nhỏ và ùa vào chàng trai gamer.

“Em tới kịp chứ?” Yona vội chạy lại đến bên Allan mà kéo đứng dậy, trong tay cô bé là một khẩu súng giống như Allan.

“Anh ổn…” Chàng trai thở phào mà đứng dậy với thương tích và vài mảnh giáp đã hồi phục. Trong tay cậu hiện ra khẩu súng phóng đạn điện trước đó. “Mà sao em có khẩu súng đó thế?”

“Em không biết, tự nhiên nó xuất hiện.” Yona lắc đầu. Cô bé lập tức quay lại mà nổ súng khiến tên Slime không thể tiếp cận mà còn phải tập trung né tránh. Trong lúc bắn, Yona ngoái nhìn anh trai mình trong lo âu.” Chỗ này để em, anh hãy tìm nơi an toàn dưỡng thương đi!”

“…Cảm ơn sự quan tâm của em.”

Allan mỉm cười, cậu nhẹ nhàng xoa đầu cô em gái của mình, nhỏ nhắn nhưng mạnh mẽ vô cùng. Lưỡi dao đầy điện nổ tí tách trên khẩu súng, cậu dùng phần mặt phẳng chạm nhẹ vào lòng bàn tay bị dính dịch Slime của Yona.

“Ah… mớ acid đó mất rồi. Cảm ơn anh… ” Yona nhìn bàn tay có phần nhẹ nhõm rồi ngước mặt lên nhìn.

“Có em ở đây, anh tự tin rằng chúng ta sẽ xử được tên quái vật đó.” Allan hạ kính bảo hộ xuống, cậu cắn nhẹ lưỡi dao đầy điện để khử hoàn toàn mớ dịch Slime đang hành hạ trên răng cậu.

“Nhưng mà…” cô bé robot khựng tay lại giây lát khi nghe điều đó, mắt thì mở toang trước kẻ thù đang nhảy lên không và bắn loạt bóng acid!

Bang bang bang bang

Allan chĩa súng mà nổ một loạt đạn bắn chặn các khối acid phản công của kẻ địch.

“Hãy cùng chiến đấu nào, như lúc trước ~.” Chàng trai mỉm cười khi súng vẫn không ngừng xả đạn.

“Nhưng chính anh sẽ gặp nguy mất, nhất là trong tình trạng này!” Yona lo sợ khi thấy bộ giáp đã tơi tả không ít.

“Hãy tin tưởng anh! Hai anh em ta cùng với nhau sẽ là bất bại!” chàng trai giơ ngón cái lên, trên mặt là nụ cười khoe răng. “Trừ phi em nghi ngờ quán quân tuyển thủ Esport này ~.”

“…Em không chắc đó là gì, nhưng em luôn tin anh, và sẽ luôn như thế!” Thấy nụ cười trên khuôn mặt có phần bầm dập và mệt mỏi, song không chút e dè của Allan. Cô bé robot nắm chặt khẩu súng, con tim đã kiên định hơn.

“Vậy thì đi nào!”

Allan đóng kính bảo hộ lại rồi chạy đi trước, truy đuổi tên quái vật Slime đã chuyển sang rút lui và nảy như trái bóng nước. Trên đường đi, không ít người và xe cộ đi lại, khối chất lỏng quái ác đó đó mọc ra xúc tu. Hắn định tấn công những người đi lại để hồi phục sức lực, hoặc dùng các phương tiện đi lại làm khiên chắn đạn!

Bang bang bang

“GAH!”

Tên quái vật réo lên đau đớn khi các xúc tu bị tổn thương bởi loạt đạn tích điện. Kể cả thế, tên Slime đó không hề giảm tốc, hai con mắt khác mọc ra từ phía sau lưng hắn, nhận ra hai kẻ truy đuổi vẫn chưa bị bỏ xa.

“Hãy ngăn hắn tấn công những người xung quanh!”

Allan nói khi nòng súng vẫn không ngừng tóe lửa. Những viên đạn bay đi và chuẩn xác phá hủy từng bộ phận của tên quái vật. Hiển nhiên, không người dân thường nào bị dính đạn lạc. Cậu không khỏi rùng mình khi nghĩ đến viễn cảnh những người dân thường sẽ bị trên quái vật đó bị tan chảy mà chết trong đau đớn! Để vị cảnh sát viên Elf và người chú Gnome quá cố của cậu phải xảy đến lần nữa, cậu quyết tâm truy cùng diệt tận tên quái vật! Chạy ngay bên cạnh là, Yona chạy ngay cạnh với một tay bắn sú hỗ trợ, một tay đỡ Allan, giúp anh chàng dễ di chuyển hơn khi đôi chân vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.

Splash

Thấy rằng khoảng cách giữa hắn và kẻ địch ngày càng ngắn lại, tên quái vật Slime đột ngột chuyển hướng. Hắn nảy người và quẹo sang một con hẻm, và hiển nhiên thì Allan và Yona cũng rượt theo.

“M-monster!”

“Huh?”

Một người phụ nữ Earthling trung niên vội vã lao ra khỏi con hẻm cùng khuôn mặt hoảng loạn tột độ. Bà ta kêu lên thất thanh, Allan thì tròn mắt ngạc nhiên.

“Hắn chạy đâu mất rồi!” Allan nhìn lên cao lẫn xuống đất rồi chạy đến cuối con hẻm. Nhìn xung quanh, cậu không tài nào thấy được dấu vết di chuyển của kẻ địch đâu nữa. Cả tường và mặt đất đều khô ráo và không có vết lỏm lớn, không có dấu vết dịch Slime để lại đâu cả, cứ như tên tội phạm đó đã biến mất!

”Bà có thấy Monster đó chạy hướng nào không?” Cậu liền quay sag người phụ nữ mà hỏi một cách vội vàng.

“T-tôi thấy hắn bay lên phía trên.” Người phụ nữ run rẩy, ngón trỏ chỉ lên bầu trời.

“Phía trên?” Allan lập tức hướng mắt theo chỉ dẫn, dẫu rằng trước đó cậu không thể thấy dấu vết nào.

Bang

“AAAAAAH!”

Tiếng hét điếng người cất lên kéo sự chú ý của Allan. Cậu nhìn thấy người phụ nữ bị đứt cánh tay, còn nòng súng của Yona đang bốc khói. Chàng trai tính nói gì đó, song dòng máu trên phần tay bị đứt của người phụ nữ lại có màu xanh lục không thuộc con người!

“Lần này ngươi đừng hòng lợi dụng sự tin tưởng của anh Allan lần nữa!”

Bang bang bang

Yona bóp cò súng một loạt, khiến người phụ nữ bị lủng người và tê dại vì dòng điện! Từ các lỗ thủng, vô số dịch lỏng màu xanh lục trào ra.

“L-làm thế nào?” Tên quái vật Slime giả dạng ấy không khỏi hoang mang, khuôn mặt trơ nên méo mó như bị tan chảy.

“Sau lần đột kích đầu tiên của ngươi, ta luôn quan sát anh Allan để đảm bảo không ai đến quá gần anh ấy mà một cách quá bất thường cả!” cô bé robot nghiêm nghị nhìn đôi mắt xanh lấp lánh vào kẻ thủ ác. ”Và rõ ràng nếu ngươi bay lên kia, anh Allan chắc chắn đã biết rồi. Còn nếu làm được, ngươi đã làm ngay từ đầu! Hơn nữa, khắp người ngươi đầy mùi khét do trúng điện cao áp!”

“Grr…”

Gã quái vật nghiến răng nghiến lợi, cơ thể hắn mất hình dạng con người và trở lại thành khối chất lỏng xanh kinh tởm. Hắn đã may mắn vì mũ bảo hộ Allan cấp oxy và kín mít, thành ra không cách nào nhận diện được mùi xung quanh. Kể cả vậy, vận may của hắn đã cạn.

“Cảm thấy thế nào, khi ngươi thua vì sự chân thành của một cô bé?” Allan cười đắc ý khi thấy thế trận đã đảo chiều, cậu chĩa súng và tên quái vật rồi mặt nghiêm nghị trở lại. “Còn lời cuối nào nữa không?”

“…Nếu ngươi giết ta, ngươi cũng sẽ chỉ là một tên sát nhân không hơn không kém!” Gã quái vật Slime bắt đầu nở nụ cười mà khóe miệng gần chạm đến mắt.

“Đi mà phản biện câu đó với mấy đao phủ của pháp luật ấy.” Allan thở dài thất vọng rồi bóp cò.

Bang

“AAAAAAAH!”

Tên quái vật hét lên khi cơ thể bị trúng đạn lần nữa. Còn Allan, cậu vẫn liên tục nói lời lẽ cứng rắn như như chính viên đạn.

“Nhiệm vụ của anh hùng… là thực thi công lý với những kẻ vô nhân tính!”

Bang bang bang bang

“Ngươi đã tự cho mình quyền giết người vô tội, tức ngươi đã đánh mất quyền bảo hộ từ công lý rồi!”

“Kh-không, hãy dừng lại-“

Bang

Bất chấp kẻ địch đã van xin trong sự run rẩy, Allan vẫn không ngừng nổ súng.

“Nếu ngươi quý mạng sống mình như thế, ngươi nghĩ những người ngươi đã hại không như thế sao?” Ánh mắt chàng trai lúc này không khác gì viên đạn lạnh lẽo. ”Đây là cho những sinh mạng vô tội, và chú Reg!”

“TRỞ THÀNH KẺ THÙ CỦA TA VÀ VỊ THẦN LÀ SAI LẦM LỚN NHẤT CỦA NGƯƠI ĐẤY-“

BANG

Sau phát bắn cuối cùng, cơ thể của tên quái vật Slime đầy lỗ đã bốc hơi hoàn toàn bởi dòng điện. Hắn đã biến mất hoàn toàn như tiếng hét cuối cùng của hắn. Allan thở dài một tiếng rồi quay sang, cậu nhìn thấy Yona vẫn đang đứng nhìn cùng biểu cảm hoang mang.

“…Xin lỗi khi phải để em thấy cảnh khó coi này, Yona…” Bộ giáp và vũ khí biến mất đi, để lại chàng trai với mái tóc nâu rũ rượi. Thân thể cậu đầy vết bầm dập, khuôn mặt mệt mỏi vô cùng song vẫn đang miễn cưỡng mỉm cười. Đôi mắt của cậu cũng đã dịu đi, trở lại như một Allan mọi ngày.

“Em không thể nói rằng điều anh làm là đúng hay sai… nhưng em hiểu rằng, anh Allan đã làm điều tốt nhất có thể!”

Bụp

Yona đi lại, hai ta ôm chầm lấy Allan. Đôi tay cô bé vỗ nhẹ tấm lưng đầy thương tích của người anh trai.

“Và em biết… lúc này anh chắc chắn cũng rất đau đớn…” Từ khóe mắt cô bé robot, những giọt nước lấp lánh như đá quý tuôn trào.”Thế nên, hãy nghỉ ngơi môt chút đi… đừng cố gắng quá… anh Allan… anh đã làm rất tốt rồi…”

“… Aaaaah.”

Chàng trai nghẹn ngào rồi ôm chặt lấy cô em gái bé nhỏ. Cậu cất tiếng khóc tràn đầy sự nhói đau thăt chặt trong lòng. Ngay hơm qua, cậu nhận được một gia đình mới. Ngày tiếp theo, người đã bó với cả tuổi thơ của cậu đã không còn.

*Chú thích:

Esport: thể thao điện tử

Bạn đang đọc Sabata saga - dreamer sáng tác bởi mario140296
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mario140296
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.