Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3: Người Của Trần Tông?

Tiểu thuyết gốc · 1109 chữ

[ Của Quý Thành ] một trong 14 toà thành trì của cửu long quốc. Lúc này trong thành đang là ban ngày nên vô cùng nhộn nhịp

- Mua đê mua đê, vũ khí loại xịn chất lượng cao mua đê!

- bánh bao kì diệu ăn vào tăng 1 cảnh giới dưới kim đan kì, mua đê!

- hoa phượng lầu toàn các cô gái xinh đẹp sẽ chiêu đã quý vị thoả mãn~ vào đê vào đê!

Trần Tâm và Tiểu Thải ngồi trên xe ngựa nhìn ra bên ngoài qua cửa kiệu khiến cho Thiểu Thải vô cùng hứng thú, nàng bám vai chủ nhân kêu rối rít

- Chủ nhân, chủ nhân! Nơi này thật là náo nhiệt~!

- Chủ nhân, chủ nhân! Cái kia là cái gì~?

- Chủ nhân~ Tên kia mặt rất giống Ông Tổ Tokuda a~?

... Trần Tâm bất lực, hắn đưa tay chống cằm bỏ ngoài tai những lời Tiểu Thải nói mà ánh mắt mắt nhìn cảnh vật xung quanh, miệng thì thầm

- bên ngoài vẫn náo nhiệt như vậy, thật là thú vị.

Trần Tâm nhớ lại quãng thời gian trước kia khi hắn còn là một kẻ tu sĩ lang thang khắp nơi, hết buôn bán lại đến lừa người để có thể đạt đến cảnh giới ngày hôm nay mà tràn đầy hồi ức

" Thật tuổi trẻ nhiệt huyết" Trần Tâm lầm bầm một câu bỗng nhiên xe ngựa liền dừng lại khiến hắn bừng tỉnh. Khẽ chuyển ánh mắt nhìn phía trước thì có một người đàn bà ngoài 40 tay đang ôm một cái túi vải chặn lấy xe của hắn kêu lên

- đại nhân xin dừng lại, làm ơn cứu mạng a! Làm ơn cứu lấy chúng tôi...

Người đàn bà vừa nói thì liền quỳ xuống đặt cái bọc bên cạnh mà lặp lại những lời vừa nói

Những người đi đường ngang qua thấy cảnh này liền xì xào bàn tán

- người phụ nữ này là ai? Thật là to gam dám chặn đường vị đại nhân này

- đúng rồi, nhìn chiếc xe kiệu và con ngựa này sáng choé bất phàm liền biết chủ nhân là một vị quyền thế rồi

- lần này xong, người phụ nữ này dám chặn đường quan gia kiểu gì vị đại nhân này cũng nổi giận cho xem!

Vô số tiếng bàn tán vang lên nhưng chung quy đều cho rằng người phụ nữ này xong rồi

Mà không đợi người phụ nữ này có làm vị trong xe kiệu tức giận hay không thì bỗng một tiếng xé gió truyền đến, kèm theo đó là một thanh kiếm bay tới nhanh như điện lao tới đâm xuyên ngực người phụ nữ đang quỳ kia khiến cho nàng còn chưa kịp phản ứng liền mắt trợn mất mạng tại chỗ.

Thấy có người bị giết giữa đường khiến những người vây xem bỗng nhiên như ong vỡ tổ, bọn hắn toán loạn kêu " giết người" rồi chạy mất tiêu chỉ để lại cái xác và chiếc xe ngựa ở lại

Lúc này đột nhiên có một đám người mặc áo đen như thích khách, chân đạp phi kiếm từ trên trời rớt xuống đứng đối diện với cái xác người phụ nữ hô lên

- Trần Tông giết phản đồ, những kẻ không có liên quan liền cút ngay, hoặc chết!

Tiếng nói của hắn vang lên gằn từng chữ một giống như để cho kẻ khác biết hắn đang không có nói đùa!

Đối diện với đám người áo đen đang đe doạ thì trái ngược lại chiếc kiệu vẫn im thin thít không có một cử động ngoài ánh mắt của con ngựa đang nhìn bọn hắn, nhưng bọn hắn sẽ chú ý một con ngựa sao?

Đợi một lúc lâu không thấy trong kiệu phát ra tiếng, một tên trong 5 tên áo đen liền quay sang những người còn lại nói

- đại ca, tên này lại không đáp lại chúng ta thật sự muốn chết! Hay là khử hắn luôn đi?

Một tên khác cũng lên tiếng

- đúng rồi đại ca, tốt nhất là giết luôn hắn bịt đầu mối, với lại thuận thu luôn con ngựa và chiếc kiệu kia, ta nhìn chắc chắn những thứ đó cũng rất bất phàm!

Nghe hai tên đàn em của mình nói tên được gọi là đại ca như là rất hợp ý hắn liền nhẹ nhàng đáp một tiếng

- giết.

" Hề hề "

Nghe được đại ca đồng ý bốn tên còn lại đều nở nụ cười nham hiểm tiến lên phía trước, kiếm trong tay bọn hắn khẽ trêu lên tiếng vang như hồi chuông của tử thần

Một tên đang đi qua cái xác của người phụ nữ thì hắn đột nhiên dừng bước mà nhìn lại. Trong cái túi bọc bên cạnh bên lúc này là một cái tiểu nữ hài 3-4 tuổi đang ngủ, Tên áo đen thấy vậy liền cười lạnh giơ thanh kiếm lên mà nói

- vẫn còn tiểu nghiệt súc còn sống? Cũng rốt. Ta tiễn các người cùng về âm phủ luôn vậy

Đường kiếm vô cùng nhanh giống như tia điện trong chớp mắt đã đến trước khuân mặt đang nhắm mắt của tiểu nữ hài, trong khoảnh khắc đó chỉ cần 0.0001 giây nữa thôi là sẽ mất mạng.

Lưỡi kiếm gần chạm đến làn da của bé gái thì liền dừng lại, giống như là bị đóng băng.

Một trong ba tên còn lại đứng trước chiếc kiệu, lúc này hắn đợi mãi mà không thấy tên kia tiến đến liền sốt ruột mà quay đầu. Nhưng khi quay đầu lại thì một màn kinh dị khiến cho hắn choáng váng tại chỗ, mồ hôi cũng theo gò má mà chảy dài.

Trước mặt hắn lúc này tên đồng bạn của hắn đã chẳng thấy đâu, nhưng dưới mặt đất đang cỏ một cái xác bị chẻ nằm đôi đang đặt tại đó, và dĩ nhiên không phải cái xác của người phụ nữ kia, mà là tên đồng bạn của hắn!

Hai tên còn lại cũng nhìn thấy cảnh này, bọn hắn bỗng nhiên cảm sự thấy sợ hãi chảy khắp toàn thân mà không tự chủ được nhìn xung quanh hét to

- Là kẻ nào dám ra tay với Trần Tông bọn ta? Chẳng lẽ các ngươi không biết hậu quả khi đắc tội chúng ta hay sao!?

Xung quanh không có bất kì âm thanh gì trả lời bọn hắn cả. Nhưng bỗng có âm thanh từ trong chiếc kiệu vang ra

- Đến trẻ nhỏ cũng không tha? Chết, cũng rất đáng.

Bạn đang đọc Khi Đại Lão Xuất Thế sáng tác bởi LãnhKhuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LãnhKhuyết
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 418

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.