Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
4935 chữ

Một buổi sáng lại tới, Jack lại mặc bộ đồ làm vườn lên và Esdeath lại khoác lên mình bộ đồ hầu gái, hai đứa nhóc đã chuẩn bị cho một ngày làm việc mới, mặc dù Esdeath vẫn không cam lòng mấy. Công việc của cô diễn ra thuận lợi, Esdeath cũng học được thêm vài công thức nấu ăn từ những hầu gái tại đây, còn Jack thì cũng chiếm được rất nhiều thiện cảm của mọi người.

Với nguồn thông tin truyền miệng của những làm trong biệt thự này thì Jack cũng nắm được tình hình của Chelsea và món Teigu của cô, Gaea Foundation. Chelsea là con út của gai đình này, nên về mặt tài sản cô không hề hưởng được một chút nào, và cái gia đình cũng có chút phức tạp nếu so với thời hiện đại.

Gia đình cô được chia ra làm hai gia cấp, thượng lưu và trung lưu, giới thượng lưu trong gia đình gồm anh chị của cô, vì bọn họ có mẹ là những người ở giớ thượng lưu, còn mẹ của Chelsea chỉ là một người phụ nữ thôn dân bình thường. Do năm đó cha cô có uống chú rượu nên mới sơ ý cho ra Chelsea, để tránh phiền phức thì ông ta phải nhận mẹ cô về làm vợ lẽ. Nên trong gia đình cô chỉ thuộc tầng lớp trung lưu. Nhưng không vì thế mà cô chấp nhận số phận, Chelsea luôn cố gắng vương lên bằng cách học tập.

Đấy là những thông tin mà Jack biết được, mặc dù là nó vẫn chưa đầy đủ đối với cậu, nhưng nó cũng cung cấp cho cậu một thông tin toàn cảnh về một Chelsea còn nhỏ. Thông tin thứ hai đó chính là Gaea Foundation, nó được mọi người đòn thổi là được một món vũ khí bí mật được phó vương mang về, nó được cho rằng có thể phá hủy được cả một đội quân, mặc dù Jack biết cái chuyện hủy diệt cả một đội quân là một lời nói dối nhưng cậu cũng phải công nhận khả năng của nó, rất hợp với một sát thủ ở thế giới của cậu, tuy nhiên nó lại sử dụng bởi những người không thể chiến đấu như Chelsea nên uy lực không thể phát huy 100% được. Nếu với một người sát thủ khác ở trong tổ chức của vô hình (biệt danh cảu Jack kiếp trước) thì chỉ việc giết mục tiêu rồi thay thế người đó luôn, vì mỗi sát thủ trong tổ chức đều được đào tạo rất chuyên nghiệp.

Về phía Esdeath, cô học được một vài kỹ năng lau dọn ngoài mấy công thức nấu ăn, nhưng với tính cách của một chiến thần như cô thì mấy chuyện này không thú vị gì mấy. Bây giờ cô muốn lôi Jack ra để đánh một trận hoặc là vùi đầu vào trong đống sách mà Jack viết, chứ không phải làm mấy chuyện như này. Tuy không thích nhưng cũng phải cắn răng mà chịu.

Khi mặt trời sắp lặn, thì Jack đi đến chuồng bồ câu để dọn phân, thì cậu phát hiện ra con chim bồ câu cảu Merraid. Nội dung trong bức thư đề cập đến một dự định của gia đình cô về việc làm của kế hoạch cảu Đế quốc, cụ thể là nếu người mà Merraid cài vào gặp phải nguy hiểm thì Jack có nhiệm vụ phải giải cứu người đó. Và cách để nhận diện người đó chính là một hình xăm hoa anh đào trên cổ tay trái, nếu bảo vệ cô ta về an toàn thì Jack sẽ được thưởng khoảng 60 đông vàng.

Thấy có chuyện ngon ăn như vậy Jack nở ra một nụ cười, cậu lấy trong người ra một cây bút rồi ký tên mình lên đó. Rồi gửi lại cho bồ cầu, sau đó thả nó đi.

Merraid lúc này đây đang trồng cây chuối để luyện tập thể lực, sư phụ của cô bắt đầu hỏi cô về chuyện của Jack:

-Kể cho ta nghe về chuyện của tên đó coi, ta thấy con vẻ coi trọng tên đó lắm.

Merraid vừa cố giữ thăng bằng vừa trả lời:

-Cái tên đó à, hắn ta không những có những khả năng vượt trội hơn cả cha mà còn có cả kinh nghiệm chiến đấu thuộc hàng quái vật. Và những thứ kỹ thuật mà hắn dùng cũng không hề tầm thường chút nào cả, hắn còn đưa cho chúng ta cái bí thuật hoàn chỉnh mà cả đời gia tộc chúng ta theo đuổi như đưa một món quà không đáng tiền vậy.

Nghe như thế sư phụ của Merraid bắt đầu cảm thấy có chuyện gì đó rất không bình thường từ tên Jack, nếu tuổi của hắn như Merraid thì không thể tiếp thu quá nhiều kinh nghiệm như vậy được, trừ phi mới vừa sinh ra hắn đã đi giết người. Sư phụ của Merraid thực sự muốn đối mặt với Jack một lần để kiểm chứng sức mạnh của cậu.

Quay về với căn biệt thự của Chelsea, hiện giờ Jack và Esdeath đang tắm. Hai người tắm chung, Jack thì đang gội đầu cho Esdeath, gội xong rồi thì cậu xối một ca nước lạnh vào người cô để gội đi xà bong trên đầu, dù bị dội như vậy nhưng Esdeath không hề thấy lạnh vì cô và Jack đã quá quen với việc tắm nước lạnh rồi. Tắm cho cô xong thì Esdeath giúp Jack kỳ lưng, đây là yêu cầu của cô chứ Jack thừa sức để tự rửa lưng cho mình.

Tắm xong thì Jack lau khô đầu cho Esdeath, lau xong thì Jack chải đầu cho cô. Cậu chăm sóc cho Esdeath như người nhà của mình vậy, có lần cậu tự hỏi có phải là cậu thực sự xem Esdeath là người nhà rồi không, và đến giờ câu hỏi đó vẫn còn bỏ ngỏ chưa được giả đáp, nhưng sâu trong thâm của Jack đã đủ niềm tin đối với cô rồi, mà thứ khó lấy được nhất của một sát thủ là niềm tin.

Xoa bóp xong thì cậu dẫn Esdeath đi ra ngoài để học bài, vì hôm nay trời khá đẹp khá thích hợp để đi ra ngoài và hệ thống đèn ở bên ngoài cũng tốt hơn rất nhiều so với trong khu tập thể, nhưng bất ngờ thay Runder cho cậu biết rằng có một nhóm người đột nhập vào biệt thự nhà này. Nhưng đời nào Jack lại quan tâm, với lại nhiệm vụ cảu cậu chỉ là cắt cỏ và làm mấy thứ trong vườn thôi nên việc phòng trộm không phải việc của cậu, nên cậu cứ tiếp tục làm việc của mình.

Lấy một đống sách và giấy mà cậu mượn được từ thư viện, giấy là Jack mua. Hia đứa nhóc bắt đầu công cuộc học tập của mình, vì đường buổi tối khá vắng nên chẳng ai để ý hai đứa nhóc này đang làm gì. Jack lấy ra một tấm ván rồi đặt mấy tờ giấy lên rồi viết, tốc độ viết của Jack phải nói là cực nhanh, một giây là cậu viết được tầm 8 từ rồi, không những nhanh mà nó còn đẹp và cực kỳ dễ nhìn. Còn về phía Esdeath thì cô cũng có thể hiểu được những khái niệm cơ bản về triết học, phải nói là quá kinh khủng, nhưng cô lại mù tịt về nghệ thuật, Esdeath đọc bài thơ cả chục lần mà khi Jack hỏi lại nghệ thuật của nó ấn tượng ở chỗ nào thì cô chỉ có cách là bó tay lắc đầu.

Tầm 1 giờ sáng thì Jack kéo Esdeath trở về khu tập trung để mà ngủ, và một lần nữa cậu lại trở thành một cái gối ôm chất lượng cho Esdeath. Vừa ngủ Jack vừa ấp quả trứng rồng mong chờ một ngài nó nở, nhưng có vẻ nó vẫn chưa có dấu hiệu gì là sẽ nở cả.

Sáng thức dậy Jack đã bắt đầu nghe sự xào sáo về chuyện Chelsea biến mất, cả căn biệt thự đã chia ra tìm cô, nhưng chỉ sao hai giờ tìm kiếm thì Chelsea đã bị phán là mất tích và không nên tìm vì cô đã chết bởi chính người cha ruột cô, quyết định này của ông không khiến Jack suy nghĩ gì mấy vì cái quyết định này đã khẳng định việc Chelsea là cái gai trong mắt ông ta rồi. Và cậu cũng thấy quyết định không điều tra về việc hôm qua là một quyết định sai lầm, để chuộc lại sai lầm và tìm hiểu về việc tổ chức đứng sau, nên lần này Jack quyết định làm việc không hợp đồng một lần.

Tối hôm đó Jack giục Esdeath:

-Này đi đánh nhau một chút không, Esdeath ?

Esdeath lúc này đang thư giản dưới kỹ năng xoa bóp của Jack thì ngay lập tức bật dậy khi nghe hai từ đánh nhau, cô đáp:

-Đương nhiên là đi rồi, mà đi đánh nhau ở đâu.

Jack lộ ra một vẻ mặt bí hiểm nói:

-Một chút nữa thì Esdeath sẽ biết.

Nói đoạn, Jack cùng Esdeath lén lúc rời khỏi phòng. Hai đứa nhóc đến phòng của Chelsea, Esdeath cẩn thận không gây ra tiếng động, còn Jack thì cẩn thận xem xét các vết để lại ở hiện trường. Vì lúc trước cậu cũng được đào tạo để biết được đường đi của mục tiên lúc bị mất dấu nên Jack cũng rất thành thạo việc làm này.

Cậu cẩn thận xem từng dấu vết, dù là những chi tiết nhỏ nhất cậu cũng không bỏ qua. Đầu tiên là kích cỡ giầy cảu kẻ bắt cóc trùng với một vị khách thường hay đến biệt thự này đó chính là người giao rau củ, có vẻ tên này rất chuyên nghiệp nên chỉ cần việc giao rau củ thôi cũng đủ đã khiến hắn biết rõ được sơ đồ trong biệt thự này.

Thứ hai đó chính là những giấu vết để lại trên giường, may là hiện trường này vẫn còn được giữ nguyên không hề được thay đổi nên việc tái hiện lại cũng không phải là điều gì quá khó khăn với Huyết Tần. Những giấu vết đó nói lên là Chelsea đã bị đánh thuốc mê rồi mới được mang đi.

Thứ ba đó chính là những dấu hàng rất nhẹ trên khung cửa sổ, điều này chứng tỏ đối phương rất nhẹ hoặc là có một kỹ thuật vận chuyển chuyên nghiệp có qua đào tạo, nhưng mà vết giày lại cho thấy đây không chỉ có người giao rau củ mà còn một người khác nữa, và người đó giới tính là nữ tầm 27 tuổi nặng tầm 47 cân.

Thấy Jack trầm ngâm suy nghĩ như vậy, Esdeath hỏi:

-Ngươi làm gì mà suy nghĩ đắng đo quá thế, không phải ngươi nói chúng ta sẽ đi đánh nhau sao ?

Jack nở ra một nụ cười tự tin rồi nói với Esdeath:

-Đúng chúng ta chuẩn bị đi đánh chúng rồi đây.

Bây giờ đã có đủ bằng chứ về tư liệu kẻ địch rồi, nên Jack chẳng ngần ngại mà bật Runder để quét bọn chúng. Đúng như cậu dự đoán, là bọn chúng vẫn chưa đi xa được, chỉ cách căn biệt thự tầm vài chục cây số thôi.

Xác định được vị trí của bọn chúng thì Jack bế Esdeath lên rồi sử dụng tốc độ vượt trội của mình đẻ đuổi theo bọn chúng. Esdeath thì ôm Jack cứng ngắc không dám thả lòng dù chỉ một chút.

Đang chạy thì bỗng nhiên, Jack đột ngừng lại, cậu rời vào trầm tư sau đoa nở ra một nụ cười quỷ dị. Cậu nói với Esdeath:

-Chúng ta về.

Esdeath ngớ hết cả người ra vì câu nói này của Jack, rõ ràng là cậu đưa cô đến đây rồi bảo bọn họ về tay không. Cô thực sự không thể chấp nhận được chuyện này, thế nên Esdeath lên tiếng:

-Tại sao ? Rõ ràng chúng ta đã xác định được bọn chúng tồi mà.

Nghe thấy Esdeath nói như thế, Jack nở ra một nụ cười quỷ dị nói:

-Chúng ta sẽ chờ đến khi bọn chúng đến được hang ổ, chẳng phải đánh một cuộc chiến thật lớn luôn hay hơn đánh hai cuộc chiến nhỏ sao. Với lại, chúng cũng không dám đụng vào cô ta lúc này đâu.

Thấy Jack nói như vậy, Esdeath liền đã hiểu lời nói của cậu, cô cười lớn rồi nói:

-Được chúng ta về.

Nói rồi, Jack ôm Esdeath chạy về hướng biệt thự.

Lúc về thì Jack thấy mọi người không lo lắng gì mấy, mọi thứ vẫn diễn ra bình thường như chưa hề có cuộc bắt cóc nào vậy, mặc dù tàn nhẫn nhưng cần thiết, mọi người cũng không thể quá hao tâm vì một việc đã được quyết định được. Không thể nói Jack ủng hộ việc vô cảm này, nhưng cậu thực sự thấy nó cần thiết.

Sau khi về khu tập trung thì Jack và Esdeath bắt đầu đi ngủ, nhưng trong lúc Esdeath ngủ thì Jack lại dự tính cho cuộc chiến ngày mai, mặc dù cậu thừa biết chỉ mình cậu hoặc Esdeath đều có thể một mình cân cả đội quân đó, nhưng cậu lại cảm nhận được sự hiện diện của Tiegu, nó có tên là L'Arc Qui Ne Faut, hay là cây cung bắn bách phát bách trúng trong nguyên tác. Theo những gì Jack dự đoán thì bọn bắt cóc này không hề đơn giản, nhưng có một điều làm cậu thắc mắc là tại sao chúng lại bắt Chelsea chứ không phải là những người khác. Để trả lời câu hỏi này Jack đưa ra hai câu trả lời khác nhau.

Đầu tiên là bọn chúng với mục đích tống tiền nhưng vì không điều tra kỹ lưỡng mối quan hệ trong gia đình Chelsea nên mới dẫn đến hiểu nhầm bắt nhầm người, nhưng câu trả lời này lại vướng phải một câu hỏi là tại sao bọn chúng khi tống tiền lại không hề đưa ra bất kỳ dấu hiệu liên lạc nào để gia đình có thể đóng tiền cho bọn chúng, từ đấy lại phân ra thành hai câu trả lời nhỏ hơn. Đầu tiên là bọn này quá ngu, ngu tới mức quên cả để lại địa chỉ liên lạc, nhưng thông qua cách hàng động của tên giao rau thì Jack chắc chắn rằng bọn chúng không ngu như vậy. Thế nên câu trả lời nhỏ thứ hai ra đời, đó chính là mục đích của bọn chúng chỉ là bắt cóc để thoả mãn thú tính, nhưng trong nhóm có người là nữ nên việc này cũng rất khó xảy ra.

Thứ hai đó chính là câu trả lời, có người muốn diệt Chelsea trong nhà này, Jack thực sự nghiên về phía thứ hai hơn vì cậu biết mối quan hệ trong gia đình cô rất phức tạp nhưng theo những thông tin cậu thu thập suốt mấy ngày qua thì Chelsea rất là an phận trong nhà, cô không gây phiền phức hay thù hằn gì cho ai cả, nên nguyên nhân này cũng khá phi lý. Nhưng sao tất cả các nguyên thì Jack chỉ muốn tìm một người để ký hợp đồng hành động, vì khi không có hợp đồng thì cậu chẳng có chút động lực nào để giết người cả, đó cũng là một thói quen không thể xoá được của mọi sát thủ trong tổ chức, có hợp đồng thì mới giết người.

Suy đi tính lại thì chỉ có Chelsea là muốn tự cứu lấy bản thân mình thôi, nên Jack mới viết một bản hợp đồng cho Chelsea và nó đã có chữ ký của Jack, chỉ cần cô bé ký vào nữa là cậu có thể hợp tình giết bọn cướp.

Sáng hôm sau, Jack tạo ra vài khẩu súng tỉa để chuẩn bị cho chuyên mục giết người của mình, mặc dù cậu thức sự không thích sài súng tỉa là mấy nhưng vì nó khá tiện lợi trong mấy trường hợp phục kích hoặc tấn công mục tiêu không thể tiếp cận, mặc dù việc tiếp cận mục tiêu chưa bao giờ là vấn đề với Jack.

Tạo súng và dao găm xong thì Jack cõng Esdeath lên chiến cùng bọn cướp kia. Giờ đây bọn chúng đã về căn cứ của mình và bọn chúng vẫn chưa làm gì Chelsea cả, hơn thế nữa cô đã bị trói và nhốt lại ở một nơi an toàn, một nơi mà khi cuộc diễn ra Chelsea sẽ không bị tổn hại nào cả.

Vừa tới hang ổ của bọn chúng, thì Jack gõ vào tường để cho bọn chúng biết được có người đến. Một tên bặm trợn cột khăn trên lầu đứng lên nói:

-Là ai dám cả gan bước vào hang ổ của chúng ta cơ à, ai thế.

Lúc hắn nhìn kỹ lại thì chỉ là hai đứa trẻ tầm 13 đến 15 tuổi, thấy thế hắn cười lớn nói:

-Ha ha chỉ là hai đứa nhóc đi lạc tôi à.

Thấy hắn tự mãn như thế, Jack nói một câu khiến hắn đứng hình:

-Không biết mấy chú có thấy tiểu thư của nhà chúng cháu không ạ, chúng cháu đang tìm cô ấy ạ, cô ấy có tên Chelsea.

Nghe thấy có người tới cứu mình, Chelsea cố gắng vùng vẫy trong khi miệng bị bịt kín và tay chân bị trói, cô cố gắng tạo ra tiến động để Jack có thể biết được cô đang ở nơi nào.

Còn cái tên bặm trợn ấy khi nghe thế thì hắn vẫn giữ vẻ mặt tự tin ấy mà gọi to:

-Lão đại, có người đến chuộc người này. Lần này tui thắng nhé, không cần ra ám hiệu thì lũ nhà giàu ngu ngốc vẫn biết tự mò tới.

Nói xong, một người phụ nữ da nâu với một mái tóc trắng bước ra, cô ta sở hữu đôi mắt màu tím và một thân hình khá chuẩn với vòng một tương đối, vòng hai tương đối và vòng ba căng tràn, nói chung là vẻ đẹp của cô ta cũng thuộc hàng khá. Trên tay người phụ nữ 27 tuổi ấy là một chiếc cung, hay nói đúng hơn là một món Tiegu.

Cô ta bắt đầu giở trò hù doạ với Jack:

-Hừ nhà đó không biết bao nhiêu người mà cho hai đứa trẻ đến đây, bọ bọ họ mất hết lương tâm rồi sao. Nhưng cũng được dù sao ta cũng nhan sắc của thằng nhóc và con nhóc kia.

Thấy cô ta khi thường hai bọn họ như vậy, Esdeath bắt đầu thấy thiếu kiên nhẫn, cô thực sự muốn tẩn cho đàn bà đó một trận cho cô ta biết thế nào là lễ độ. Nhưng trái với sự thiếu kiên nhẫn của Esdeath, Jack vẫn giữ một vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh đến mức vô cảm.

Sau đó cậu nở ra một nụ cười, rồi lấy số tiền trong tích trữ của hai đứa ra, đưa ra trước mặt của bà cô da ngâm kia. Thấy tiền mắt cua người phụ nữ sáng lên, nhưng chưa kịp đụng vào số tiền đó thì đầu của cô ta đã bị khoang một lỗ bởi cây súng mà Jack mang trên người. Esdeath nhanh chóng vòng ra sau bọn cướp rồi dùng thanh kiếm của mình đâm xuyên qua tim bọn chúng.

Tuy nói bọn chúng là cướp nhưng có vẻ kinh nghiệm chiến đấu còn rất non trẻ, có vài tên còn không thể cầm chắc được vũ khí trên nữa, thấy bọn chúng như thế Jack cũng xót xa gì mấy mà cho bọn chúng mỗi người một viên đạn về chầu ông bà. Lúc này mới có một tên khổng lồ bước ra, hắn cao tầm 2 mét rưỡi, với cái đầu đã lưa thưa tóc, trên tay hắn cầm theo một cây rìu cán ngắn, có vẻ đây là tên mạnh nhất trong số tất cả các tên cướp ngoại trừ người được gọ là lão đại mà Jack đã bắn trước đó.

Hắn nhìn hai đứa nhóc một cách căm thù rồi nhìn sang xác của người phụ nữ da ngâm đó, răng hắn nghiến to tới mức có thể tạo thành từng tiếng rõ rệt, khuôn mặt hắn nhăn lại thể hiện một sự giận dữ không hề bình thường, hắn hết to:

-LŨ KHỐN ! CHÚNG MÀY DÁM GIẾT LÃO ĐẠI CỦA CHÚNG......

Chưa nói hết câu Esdeath dùng kỹ thuật Vũ cước để chém đứt đôi cái đầu của hắn ra, sau khi chém xong thì khuôn mặt cô biểu hiện đầy sự thất vọng về sức mạnh của tên, cô mong rằng sẽ có một cuộc chiến đàng hoàng với hắn nhưng có vẻ hắn đã làm Esdeath thất vọng.

Đột nhiên có một tên nhặt một khẩu súng từ dưới đất lên, hắn chĩa thẳng vào Esdeath và bóp cò, Jack nhanh chóng dùng cây súng tỉa mình để bắn lại. Hai viên đạn chạm nhau, nhưng rõ ràng là sức mạnh từ một khẩu súng tỉa khi bắn luôn một khẩu súng trường tầm trung, nên viên đạn của Jack đã bắn đã làm lệch đi quỹ đạo của viên đạn kia, làm viên đạn của tên cướp bị bắn trật sang hướng khác, và viên đạn của Jack thì ghim thẳng vào hộp sọ của tên đó, khiến cho đầu hắn thủng một lỗ to tướng.

Giải quyết xong một phần của bọn cướp, Jack cùng Esdeath truy lùng lũ còn lại, Esdeath như hoá thành một người khác, cô thích thú dùng những kỹ năng mà chém giết bọn này, còn Jack càn quét bọn chúng chỉ bằng một khẩu súng duy nhất, những tên nào chạy thành công khỏi căn cứ thì cũng bị Jack cho một phát vào đầu cả. Đây không còn là một vụ giải cứu con tin bình thường nữa, mà là một cuộc tàn sát theo đúng nghĩa đen.

Sau khi giải quyết hết tất thảy bọn chúng, Jack giúp Esdeath lau máu bắn trên mặt và trên quần áo, nếu không về thì sẽ rất dễ bị người khác nghi ngờ. Tới lúc này Esdeathmới để ý, dù Jack có dùng dao để giết kẻ địch đi chăng nữa thì quần áo và cơ thể của cậu vẫn không hề dính một giọt máu, điều này đặc biệt diễn ra khi Jack giết người khác, thế nên Esdeath tò mò hỏi:

-Ta hỏi nhé, sao lúc đi săn thì người của ngươi có thể bị dính máu nhưng khi giết bọn này ngươi lại không hề dính dù chỉ là một giọt máu vậy ?

Đáp lại câu hỏi của Esdeath là một khuôn mặt khá vô cảm, Jack nói bằng giọng đều đều:

-Khi tôi giết người thì tôi không bao giờ để một giọt máu nhỏ bắn lên người, vì điều đó sẽ thể hiện tôi vẫn còn quá non trẻ trong việc giết người. Khi và chỉ khi máu không bắn lên cơ thể nữa thì sát thủ mới thực sự đã trưởng thành.

Thấy thằng bạn của mình như vậy, Esdeath khá lo lắng cho cậu vì ít khi nào cô chứng kiến khuôn mặt vô cảm này của Jack, nên vì thế cô muốn chọc thằng bạn của mình một chút:

-Vậy ngươi trưởng thành rồi à, sát thủ, ha ha.

Đáp lại điệu bộ trêu chọc này của cô, Jack nở ra một nụ cười tươi rồi nói:

-Đúng vậy, tôi đã trưởng thành rồi.

Nghe thấy hai từ "trưởng thành" của Jack, Esdeath không nhịn được cười mà nói:

-Trưởng thành cơ đấy, ngươi và ta còn chưa dậy thì xong nữa mà trưởng thành.

Nghe Esdeath nói như thế, Jack tiến lại gần cô rồi dùng tay bóp nhẹ vào phần vai của Esdeath, đòn đó của cậu khiến cô rã rời hết cả ra, sau đó cậu nói:

-Trả thù này.

Esdeath thấy cuộc chơi bắt đầu nên cũng không hề ngần ngại mà véo má của Jack, đây có thể nói là đòn độc quyền của cô đối với thằng bạn của mình, sát thương không cao nhưng hiệu quả thì không có cách nào bàn cãi. Véo xong thì má của Jack sưng phồng lên trông thấy, cậu ôm cái má của mình rồi bắt đầu công việc chính, đó là giir cứu Chelsea.

Lúc cởi trói bịt mắt và bịt miệng của cô ra thì Chelsea vẫn còn trần ngập sự sợ hãi, đối với một đứa trẻ bình thường như cô mà nói thì việc bị bắt cóc như này là quá đáng sợ.

Thấy cô như vậy, Jack không hiết làm sao để cô bớt sợ hãi hơn, thế là cậu nhớ đến cây kẹo trong túi áo của mình, đây là cây kẹo do một ông chú làm vườn cho cậu. Jack biết là trẻ con rất mê đồ ngọt nên cậu sẽ thử cách này để dỗ Chelsea.

Bóc cây kẹo múc ra, Jack đưa nó về hướng Chelsea rồi nở một nụ cười thân thiện nói:

-Nhóc an toàn rồi, yên tâm đi.

Chelsea khi thấy cảnh tượng như này, cô bỗng chốc hết sợ hãi, hơn thế nữa trong mắt Chelsea lúc này Jack là một người tuyệt vời đã giải cứu cô. Cô đưa bàn tay còn run vì sợ của mình lên nhận lấy cây kẹo rồi bỏ vào miệng để ăn cho đỡ sợ, nhưng điều Jack không biết rằng kể từ thời khắc đó cậu đã vô tình gieo một hạt giống tình cảm vào trong Chelsea.

Giống Chelsea bình tĩnh xong thì Jack cùng Esdeath chuyển sang thẩm vấn một tên trong nhóm này. Sự kết hợp giữa cách tra tấn của Esdeath và khả năng thẩm vấn của Jack thì cậu tên này đã nói ra mục đích bọn chúng bắt cóc Chelsea, nó nghe rất nhảm phải nói là nhảm đến mức ngu xuẩn.

Tên đó kể rằng từ khi lão đại của chúng hay người phụ nữ gia ngâm đó tìm được món Tiegu đó thì cô ta quyết định làm một việc thật lớn để làm nổi danh bang cướp, thế nên cô ta quyết định bắt cóc Chelsea đưer thể hiện tronhf độ băng cướp. Đúng là trình độ của chúng không tệ nhưng nguyên nhân chúng làm thì quá sức tệ, đến mức Jack phải thở dài.

Tra khảo tên đó xong thì Jack lôi ra một bản hợp đồng để Chelsea ký, mục đích là để hợp lý hoá lý do Jack giết bọn chúng. Nhưng Chelsea vẫn là trẻ con, mà trẻ con thì đâu biết gì đâu cơ chứ, trong bộ não còn non nớt củ Chelsea, cô thấy đó là một thứ gì đó rất dễ thương nhưng thực ra thì đó là một bản hợp đồng chét chóc. Nên cô không nghi ngờ gì cả mà ký vào đó, mặc dù chữ ký cực xấu.

Nhìn tờ giấy đó Jack tỏ vẻ hài lòng, Chelsea đột ngột lên tiếng:

-C-cậu là Jack phải không ? Người làm vườn trong biệt thự đúng không ?

Jack mang vẻ mặt niềm nở trả lời, cốt là để chiếm thiện cảm:

-Ừm đúng rồi thì sao.

Chelsea vừa ngậm kẹo vừa nắm lấy chiếc váy củ mình mà cố hết sức hét lên:

-SAU KHI VỀ NHÀ THÌ TÔI MỜI CẬU BỮA TỐI ĐƯỢC KHÔNG ?

Thấy cơ hội ngon ăn như thế Jack đời nào bỏ qua, nên cậu ngay lập tức đồng ý:

-Được thôi nếu cô chủ mời thì tôi bắt buộc phải đi.

Lúc này Esdeath mới giết tên ki để diệt khẩu xong thì thấy cái cảnh này, cô ngay lập tức chạy ra đứng trước Jack nói:

-Ngươi định làm gì hắn hả ?

Chelsea ấp úng:

-T-tôi c-chỉ muốn mời hai người ăn một bữa thôi mà vì đã giúp tôi thôi mà.

Esdeath nhăn mặt nói:

-Nói còn ấp úng như vậy có sao không đó.

Jack đứng phía sao nói đỡ cho Chelsea:

-Dù sao người ta chỉ muốn mời mình một bữa thôi mà. Thôi cũng sắp trưa rồi chúng ta nên về đi.

Lúc này Esdeath buôn lời chọc nghẹo Jack:

-Ha ha, cố gắng giết bọn chúng mà chỉ đổi lại một bữa thôi à, lần này ngươi lỗ nặng rồi Jack.

Mặc dù Jack biết dù thế nào thì cuộc chiến này người lỗ vẫn là cậu nhưng cậu không nỡ để Idol Chelsea của mình như vậy được. Nên Jack đáp:

-Thôi lâu lâu lỗ một lần cũng được. Chúng ta về nào.

Nói rồi Jack cõng Esdeath và bế Chelsea theo kiểu công chúa rồi chạy thẳng về nhà. Chính cái trải nghiệm vừa lãng mạn và vừa mạnh như thế đã khiến Chelsea có ấn tượng rất tốt về Jack.

Bạn đang đọc Sát Thủ Tại Thế Giới Akame Ga Kill của Phế vật nên viết truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.