Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Phong 2

Phiên bản Dịch · 1032 chữ

Bị ánh mắt Tần Vũ nhìn chằm chằm có chút không được tự nhiên, Lâm Phong ho khan một tiếng rồi nói:

"Ngươi là cổ võ giả sao? Nếu không sao thực lực của ngươi lại mạnh như vậy?”

“Ta không phải cổ võ giả.”

Tần Vũ lắc đầu, trên thế giới này cho dù tận thế vẫn chưa đến cũng có một ít kỳ nhân dị sĩ có năng lực đặc thù, cổ võ giả chính là một trong số đó, mỗi người trong họ đều có tài năng thoát tục siêu phàm.

Kỹ thuật chiến đấu đạt tới cấp B đã cực kỳ khó khăn, người đạt tới bước này thì tay không đối phó bốn năm người đàn ông trưởng thành cũng không thành vấn đề, mà cấp A lại là của hiếm, số lượng ít đến đáng thương, đi lên nữa chính là cấp S, đạt tới một bước này có thể xưng là tông sư, họ thậm chí có thể sinh ra cảm ứng tinh thần, tục truyền trong cổ võ giả còn có vài người đạt tới mức độ này.

Trong lòng Tần Vũ có chút phức tạp, hắn có biết đến vị quân nhân tên Lâm Phong này, bởi vì tiếng tăm của hắn quá vang dội, kiếp trước Tần Vũ từng gặp Lâm Phong trên một vài bức tượng liệt sĩ được căn cứ thờ phụng.

Thời gian sống của Lâm Phong lại không dài, lúc hơn bốn mươi tuổi đã bỏ mạng, nhưng hắn lại để lại sự tích cực kỳ huy hoàng.

Lâm Phong là tiến hoá giả siêu mạnh của kỷ nguyên hắc ám, có sức mạnh đạt tới cấp S, tang thi hùng mạnh, dị thú, dị tộc chết ở trong tay hắn không biết có đến bao nhiêu, hắn rất có tinh thần chính nghĩa, đã từng cứu vớt ngàn vạn người, mà cuối cùng Lâm Phong lại đi đến rìa biên giới của khu rừng Hắc Ám, trấn giữ khu rừng Hắc Ám, đáng tiếc cuối cùng sinh vật cường đại bạo động dữ dội trong khu rừng Hắc Ám, hắn đã chết trong trận bạo động đó.

Khu rừng Hắc Ám, đó là một nơi tồn tại sự khủng bố tột độ, thậm chí còn có người suy đoán rằng sở dĩ trái đất lại biến thành chiến trường tàn khốc là có liên quan đến nơi đó, tất nhiên, không ai có thể đi chứng thực, khi đó ngay cả Lâm Phong mạnh đến cùng cực cũng chỉ vì sinh vật bên trong khu rừng Hắc Ám bạo động một lần mà đã bỏ mạnh, có thể tưởng tượng nơi đó nguy hiểm tới mức độ nào.

Tần Vũ vốn dĩ muốn cướp đoạt súng ống đạn dược nhưng sau khi thấy Lâm Phong liền bỏ đi suy nghĩ này, bản thân Tần Vũ không phải hạng người lương thiện, lại càng không phải anh hùng gì, nhưng hắn lại vô cùng kính nể nhân vật như Lâm Phong đây, quan trọng nhất là tương lai Lâm Phong nhất định sẽ trở thành cường giả, iện tại hắn để lại cho đối phương một ấn tượng tốt, xem như kết một phần thiện duyên, tương lai có thể sẽ có chỗ cần dùng tới.

Lâm Phong đương nhiên không hiểu rõ trong lòng Tần Vũ nghĩ gì, nhưng hắn lại chân thành nói lời cảm ơn:

"Vừa rồi thật sự cảm ơn ngươi, nếu không bọn ta có thể đã bị những quái vật đó giết chết rồi, hơn nữa ta thấy thân thủ của ngươi bất phàm như thế, chi bằng ngươi gia nhập quân đội của bọn ta đi? Tương lai ngươi chắc chắn có thể vượt hơn hẳn mọi người.”

“Cảm ơn, không cần đâu.”

Tần Vũ lắc đầu, bản thân hắn không thích bị người sai khiến, dĩ nhiên sẽ không gia nhập quân đội, hơn nữa hắn biết quân đội thành Thịnh Cảnh hiện tại nguy hiểm cỡ nào, tốc độ tiến hóa của Mẫu sào trùng cực nhanh, trùng tộc nó ấp ra cũng sẽ càng ngày càng mạnh, thành Thịnh Cảnh sớm muộn cũng sẽ diệt vong, hắn gia nhập quân đội không phải nhảy vào trong hố lửa sao?

Có điều Tần Vũ cũng không nói cho Lâm Phong biết chuyện này, bởi vì hắn biết rõ Lâm Phong sau hơn mười năm nữa mới chết đi, cho nên cho dù thành Thịnh Cảnh diệt vong thì hắn chắc chắn cũng là không có hề hấn gì.

“Vậy thì thật là đáng tiếc.”

Lâm Phong cũng không nói thêm lời nào, hắn quay sang nói với đám người Lý Sơn:

"Bây giờ chúng ta vào trong xem thử sĩ quan Lý còn ở đó hay không.”

Mấy người họ đi về phía một cái nhà kho dưới tầng hầm, Tần Vũ ở trên đường cũng từ miệng Lâm Phong biết được nhiệm vụ lần này của bọn họ, một sĩ quan họ Lý trước đó không lâu đã phát ra tín hiệu cầu cứu, sau khi điều tra thì biết là phát ra từ trong nhà kho này, bên trên đã cử Lâm Phong tới nơi này cứu viện.

Thật ra đây hoàn toàn chính là nhiệm vụ làm khó dễ người khác, bởi vì cách lần trước sĩ quan Lý phát ra tín hiệu đã là chuyện của vài ngày trước rồi, sau đó bọn hắn dù liên lạc thế nào cũng không liên lạc được, có nhìn thế nào thì cũng thấy e rằng sĩ quan Lý này đã lành ít dữ nhiều.

Sau khi đám người Lâm Phong dùng vũ lực mở cánh cửa sắt của nhà kho dưới tầng hầm ra, một mùi hôi thối khó ngửi xộc thẳng vào mũi họ, ở trong bóng tối, có bốn năm con xác sống đang bổ nhào tới về hướng này.

“Sĩ quan Lý!”

Thấy trong đám xác sống có một ông già tầm bảy tám mươi tuổi, trong ánh mắt của đám người Lâm Phong đều lộ ra vẻ thất vọng, không ngoài dự liệu của bọn họ, sĩ quan Lý đã chết rồi.

Bạn đang đọc Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa của Lời Răn Của Đất Trời
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 485

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.