Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Phong 3

Phiên bản Dịch · 1011 chữ

“Pằng!”

Không đợi đám người Lâm Phong kịp phản ứng, Tần Vũ đã tiến lên vài bước, thời gian không đến mười giây, hắn đã giải quyết sạch sẽ đám xác sống này.

“Haiz.”

Lâm Phong tiến lên lần nữa xác nhận thi thể xác sống bảy tám mươi tuổi kia, hắn thở dài nặng nề, không chỉ vì nhiệm vụ thất bại sẽ bị cấp trên làm khó mà thở dài, cũng vì cái chết của sĩ quan Lý mà thở dài, vị sĩ quan Lý này thường chiếu cố đến hắn, không ngờ đến hôm nay ông ấy lại chết ở chỗ này.

Tần Vũ cũng không phát biểu ý kiến của mình đối với cảnh tượng trước mắt, bởi vì chuyện như thế này trong mắt hắn thật sự là quá đỗi bình thường.

"Tần huynh đệ, nếu như người đã không muốn gia nhập quân đội, vậy thì chúng ta tạm biệt ở đây, nếu như sau này ngươi có chuyện gì cần tìm ta giúp đỡ, Lâm Phong ta tuyệt đối không chối từ."

Lâm Phong cũng biết nhiệm vụ của mình thất bại thì sau khi trở về nhất định sẽ bị cấp trên trách phạt, hắn cũng không có đưa ra lời mời Tần Vũ gia nhập quân đội nhiều thêm nữa.

Tần Vũ đưa mắt nhìn theo đám người Lâm Phong lên xe rời đi, sau đó nói với Tần Tiểu Vũ:

“Chúng ta cũng đi thôi.”

“Ừm.”

Tần Tiểu Vũ gật đầu.

Lần này Lâm Phong trở về chắc chắn nguy hiểm trùng trùng, nhưng Tần Vũ hiểu được hắn sẽ không ảnh hưởng gì, đời sau Lâm Phong sau hơn mười năm nữa thì mới chết.

Vào một buổi sáng hai hôm sau, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ săn lùng xác sống như thường ngày, đột nhiên ánh mắt hắn khẽ động, hắn thấy được một con chó săn. Con chó săn này cơ thể dài hơn hai mét, cao lớn vô cùng, nanh vuốt sắc bén giống như có thể xé nát sắt thép vậy, đây là một con chó săn biến dị vô cùng cường đại.

“Hú!”

Thân hình chó săn biến dị như điện, thân ảnh nó lóe lên rồi xuất hiện ở trước mặt một con xác sống, sau đó nó nó đứng thẳng lưng lên, móng vuốt nó vừa quật một phát, phần cổ của xác sống kia lúc ấy liền đứt lìa rơi xuống đất.

Sau khi giết chết xác sống, chó săn biến dị dùng móng vuốt xé toạc lồng ngực xác sống, sau khi thấy một viên tinh thể lấp lánh phát sáng, ánh mắt nó sáng lên, nó dùng móng vuốt đào viên đá tiến hoá đó ra, sau đó nuốt vào trong bụng

Chó săn biến dị sau khi trở thành dị thú bắt đầu mở ra linh trí, nó có thể tự động tìm kiếm, tìm ra thứ có thể làm nó nảy sinh tiến hóa, đá tiến hóa bên trong con xác sống này chính là một trong những thức ăn nó thích nhất.

Tần Vũ thấy con chó săn biến dị này thì ánh mắt lại sáng lên, đá tiến hóa, đây là thứ mà trong cơ thể của mỗi dị thú tiến hóa đến mức độ nhất định đều có, nhìn hình thể của con chó săn biến dị này, mức độ tiến hóa của nó ở giai đoạn trước mắt vô cũng cao, đoán chừng thể chất của nó tầm cấp bảy cấp 8.

Tần Vũ cầm gậy sắt đi về phía chó săn biến dị, đôi mắt xanh đen của chó săn biến dị lạnh lùng nhìn về phía Tần Vũ, tản phát ra sát ý nồng đậm, thịt người là thứ yêu thích nhất của mỗi một con dị thú.

“Hú!”

Chó săn biến dị gầm lên như một con sói, lao thẳng về phía Tần Vũ như một tia chớp.

“Vút!”

Gậy sắt đâm nhanh ra, tốc độ cực nhanh giống như lôi điện, sức lực lớn mạnh ngay cả không khí cũng bị xé rách, phát ra tiếng vang rất khẽ.

“Bùm!”

Chó săn biến dị quơ móng vuốt, đánh vào trên gậy sắt phát ra tiếng vang nặng nề, Tần Vũ cảm giác cánh tay tê dại, trong lòng hơi giật mình, mấy ngày nay hắn ăn vào không ít đá tiến hóa, thể chất hiện giờ đã đạt đến cấp 7, nhưng sức mạnh của chó săn biến dị này còn mạnh hơn một phần so với hắn.

"Vù!"

Gậy sắt bị chấn động mà văng ra, Tần Vũ ngược lại mượn chiêu này nhảy ra xa, dưới chân thuận thế xoay một vòng, hai tay nắm chặt lấy gậy sắt, một gậy đập vào đầu chó săn biến dị, thương pháp của hắn hiện giờ đã đạt tới cấp 3A, cho dù sức mạnh của hắn không bằng chó săn biến dị, nhưng kỹ thuật lại cao hơn loài chó săn biến dị chỉ biết sử dụng sức lực kia rất nhiều.

“Hú!”

Chó săn biến dị đau đớn kêu lên thảm thiết, phần đầu của nó đã bị một gậy này đập vỡ tan tành đổ máu, dị thú không phải xác sống, chúng biết đau đớn, đây chính là một nhược điểm của chúng.

“Hú hú!”

Cơn đau đã kích thích tính hung hăng của chó săn biến dị, hai mắt đó biến thành màu đỏ, bốn chân nó dùng hết sức liều mạng xông về phía Tần Vũ hệt như mãnh hổ, Tần Vũ khẽ dời bước chân né tránh sang một bên, tư thế uyển chuyển như một đấu sĩ đấu bò tót đầy kinh nghiệm vậy.

“Phịch!”

Trong lúc Tần Vũ né tránh còn đâm ra một gậy, phần đầu gậy sắt sắc nhọn đâm vào chân trái của chó săn biến dị, đâm sâu chừng năm centimet, Tần Vũ rạch một nhát, miệng vết thương đã bị rạch thành một đường dài gần một thước, máu tươi phun ra như suối.

Bạn đang đọc Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa của Lời Răn Của Đất Trời
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 517

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.