Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Trường

Phiên bản Dịch · 1027 chữ

Tần Vũ vốn định nhanh chóng rời đi, nhưng hiện tại lại không còn có ý định như thế nữa, hắn bắt đầu tính toán:

“Tuy rằng kỹ xảo chiến đấu của mình đã đạt đến cấp 3A, nhưng mà lại không được học tập bài bản rõ ràng, nếu có thể học được công phu của cổ võ giả, nói không chừng còn có thể làm thực lực của mình tiến bộ thêm một bước nữa!”

Tuy rằng kỹ xảo chiến đấu của Tần Vũ đã đạt đến cấp 3A, nhưng toàn bộ bản lĩnh của hắn đều được rèn luyện từ trong thực chiến, không được học tập theo hệ thống rõ ràng, có thể nói tuy rằng kỹ xảo chiến đấu của hắn rất thực dụng, nhưng vẫn còn rất thô sơ, nếu được chỉ dạy cẩn thận bài bản, chắc chắn có thể làm thực lực của hắn tiến bộ thêm rất nhiều, phải biết rằng chỉ cần hắn lại tiến bộ thêm một bước nữa thì sẽ đạt đến cảnh giới tông sư!

Lúc trước nơi này là một khách sạn, thứ không thiếu nhất chính là phòng ở, Bạch Tiểu Na nhanh chóng sắp xếp phòng nghỉ cho hai người, nhưng hiện tại vẫn còn khá sớm, họ không có ý định nghỉ ngơi.

Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ nghe Bạch Tiểu Na giới thiệu, dần dần hiểu biết được tình huống cơ bản ở nơi đây, đúng như những gì Tần Vũ dự đoán, phần lớn người ở đây đều là cư dân sống ở xung quanh, vì tận thế tiến đến, họ tụ tập lại với nhau, mới có thể chống đỡ được đến bây giờ, hơn nữa Tần Vũ biết mấy người Lưu Khôn ở lại nơi này không chỉ là vì họ có trách nhiệm, quan trọng nhất là người thân của họ cũng ở nơi này.

Chẳng hạn như Lưu Khôn, đứa bé chừng tám chín tuổi xen lẫn trong nhóm hai mươi người kia chính là con của hắn ta.

Tần Vũ không đánh giá cao số mệnh cuối cùng của những người này, vì họ thật sự quá yếu, dù bây giờ không có việc gì thì có lẽ cũng không thể nào tiếp tục sống sót trong thời đại tân thế tàn khốc này.

Mà hiện tại thứ Tần Vũ quan tâm không phải chuyện này, chuyện hắn để ý đến nhất đương nhiên vẫn là ông cụ Bạch Thiên Hào kia, hắn muốn học tập võ kỹ của Bạch Thiên Hào, cho nên nhất định phải tạo được mối quan hệ tốt với những người nơi đây.

Trước mắt xem ra thì Bạch Thiên Hào là một ông cụ có tấm lòng nhân từ tốt bụng, Tần Vũ không hi vọng sẽ được ông ta yêu thích, chỉ cần không bị ông ta ghét là được, như thế thì có khả năng sẽ học được công phu của ông ta.

Ngày hôm nay Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ ở lại trong khách sạn này, Tần Vũ âm thầm quan sát mỗi một người nơi đây, đây là thói quen hắn đã hình thành từ rất lâu, cuối cùng hắn cảm thấy trong số mấy người này cũng chỉ có Lưu Khôn và Bạch Tiểu Na coi như là người có tiềm năng, tất cả những người còn lại đều là người vô cùng bình thường, gần như không có bất cứ sở trường nào.

Hơn hai mươi người, hơn phân nửa đều là người già yếu bệnh tật, chỉ có thể dựa vào những người còn lại đi ra ngoài tìm kiếm đồ ăn, nếu không phải trước tận thế họ đều có mối quan hệ thân thích, có lẽ sẽ không có ai muốn chăm sóc nhóm người già yếu này. Tần Vũ đương nhiên cũng không muốn, nhưng vì muốn nhận được sự ưu ái của Bạch Thiên Hào, Tần Vũ biểu hiện cực kỳ chăm chỉ, giúp đỡ những người khác làm việc, điều này làm Tần Tiểu Vũ cảm tháy có chút khó hiểu, không biết vì sao Tần Vũ lại làm như thế.

Nhưng mà cô cũng không hỏi lý do, cũng đi giúp đỡ người khác phụ Tần Vũ, nửa ngày qua đi, mọi người lập tức có ấn tượng tốt với hai anh em Tần Vũ, nhưng mà cũng có một người là ngoại lệ, đó chính là Trương Phong.

Trương Phong chỉ khó chịu với một mình Tần Vũ, Tần Vũ trạc tuổi hắn ta, nhưng lại giỏi hơn hắn ta quá nhiều, điều này khiến hắn ta có cảm giác yếu kém hơn, làm một người kiêu ngạo như hắn ta không thể chịu đựng được.

Đương nhiên Tần Vũ cũng để ý đến Trương Phong không hề chào đón hắn, nhưng Tần Vũ lại không thèm để ý chút nào, loại người như Trương Phong chẳng tạo thành bất cứ uy hiếp nào với hắn, nếu Trương Phong dám chủ động đi kiếm chuyện với hắn, hắn chắc chắn sẽ làm hắn ta biết được cái gì gọi là tàn nhẫn độc ác.

Mà nửa ngày này, ngoại trừ việc lân la làm quen với những người khác ra, Tần Vũ còn âm thầm quan sát Bạch Thiên Hào, càng nhìn Tần Vũ lại càng cảm thấy kinh ngạc, nếu nói trước kia hắn chỉ dám khẳng định bảy mươi phần trăm Bạch Thiên Hào là cổ võ giả, vậy thì hiện tại hắn đã khẳng định một trăm phần trăm.

Cách ăn nói và hành động của Bạch Thiên Hào đều lộ ra một loại khí tràng cực kỳ không bình thường, Tần Vũ đoán chừng Bạch Thiên Hào không chỉ là cổ võ giả bình thường, kỹ xảo chiến đấu của ông ta có lẽ đã đạt đến cấp 3A, có lẽ đều ngang ngửa với hắn, chỉ kém cảnh giới tông sư cấp S một bước mà thôi!

---

Trong lúc chờ chương, các bạn hãy đọc:

🧠KÊU NGƯƠI ĐI BÁN MUỐI, NGƯƠI LẠI THÀNH VÔ ĐỊCH: Hài hước, trang bức, huyền huyễn, phản hệ thống…🧠

Bạn đang đọc Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa của Lời Răn Của Đất Trời
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 454

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.