Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà máy quái vật

Phiên bản Dịch · 2458 chữ

Thuốc mê của cha hắn vẫn chưa hết, ông ấy vẫn đang mê man.

Diệp Thanh nhẹ nhàng mò túi quần của ông, nhưng không tìm thấy điện thoại đâu. Áo khoác cũng không thấy, đoán chừng lúc chuyển lên phòng cấp cứu bị lột mất rồi.

Một lát sau, hắn chạy lên lầu hỏi mẹ, bà nói ông cậu cùng bà cô mấy người đó cũng gọi điện qua rồi, góp được năm mươi nghìn chuyển khoản trước, nếu không đủ bọn họ lại đi mượn, nhưng phải mất một khoản thời gian.

"Năm mươi nghìn?"

Trong đám người có một tên ăn mặc như lưu manh nghe được tiền, lập tức đến bên cạnh Diệp Thanh , lòng đầy căm phẫn nói:

"Có tiền thì lấy ra nhanh, bác tao vẫn đang phẫu thuật sống chết còn chưa biết, bồi thường 200 nghìn cũng không đủ."

"Tiền đều đóng phí phẫu thuật hết rồi, bây giờ không có?"

Hứa Lam có chút tức giận bảo vệ Diệp Thanh: "Chồng tôi bị mấy người đánh, tôi còn chưa đòi tiền thuốc men đấy."

"Đánh ổng là đúng, làm sếp mà không biết quản lý."

Thằng thanh niên lưu manh lời còn chưa nói hết, liền bị Diệp Thanh đẩy vào tường.

Diệp Thanh tay nắm chân đá, đầu gối đánh thẳng vào bụng thằng đó.

Diệp Thanh không có cách nào kìm chế được, cha mình thì bị đánh, hung thủ lại còn ở trước mặt mình gào thét, giờ phút này Diệp Thanh còn tính toán được gì nữa?

Trong mắt Diệp Thanh bừng bừng lửa giận, nếu như không phải hai tên cảnh sát đến ngăn, Diệp Thanh cũng muốn đập cho thằng này lên bàn mổ luôn.

"Có còn đạo lý hay không hả, người nhà hung thủ còn dám đánh người" Tên thanh niên thống khổ ôm bụng, nói chuyện thở không ra hơi.

"Mày cứ chờ đấy" trong đám người lại có hai thằng thanh niên nói thêm vào.

"Đủ rồi." hai tên cảnh sát liền đẩy mấy tên thanh niên đấy ra: "Gây sự nữa là mời lên phường hết, bắt tạm giam mười lăm ngày."

Tào Vân cũng tới can ngăn, hắn ôm lấy Diệp Thanh nói hắn không nên xúc động: "thằng dẫn đầu đánh sếp bị cảnh sát bắt rồi, khẳng định sẽ cho cậu một cái công bằng."

Diệp Thanh biết thằng chủ mưu bị bắt, dùng ánh mắt hướng đến mẹ mình ,được bà xác nhận, hắn mới bình tĩnh lại.

Bất quá Diệp Thanh cũng rõ ràng, vụ này cảnh sát cũng phải thông cảm cho tâm trạng cho người nhà nạn nhân, cùng lắm thì cũng chỉ tạm giam mười lăm ngày.

Chuyện xảy ra vừa nãy khiến mọi người chẳng ai để ý đến cửa phòng phẫu thuật đã mở ra, một người bác sĩ mặc trang phục giải phẩu đi ra gọi tên người nhà bệnh nhân, lúc này mọi người mới chú ý tới.

"Bệnh nhân tình trạng sao rồi?" Diệp Thanh không lo được cái khác, tranh thủ thời gian cùng đám người nhà hai nạn nhân, vây quanh bác sĩ hỏi.

"Không có nguy hiểm tính mạng, hai bệnh nhân đã làm phẫu thuật xong, một người bị nứt sọ phải ở ICU quan sát mấy ngày, đề phòng khả năng xuất huyết bên trong."

Nghe được không có nguy hiểm đến tính mạng, tất cả mọi người đều thở phào, nên không khí cũng trở nên hòa hoãn một chút.

Bất quá mấy người nhà không hiểu ICU là gì, hỏi ra mới biết là phòng săn sóc đặc biệt, liền sắc mặt trắng bệch.

Không phải là không có nguy hiểm tính mạng sao, sao còn phải nằm phòng săn sóc đặc biệt?

"Bên trong đó đầy đủ trang thiết bị, có thể thường xuyên theo dõi tình trạng huyết áp của bệnh nhân, nếu phát sinh xuất huyết trong sẽ kịp thời phát hiện."

Nữ bác sĩ phất tay ra hiệu đám người tản ra, nhường đường cho bệnh nhân: "Mọi người yên tâm, dù cho có chảy máu trong cũng không vấn đề gì, cấp tốc truyền máu lại là được, không có tổn thương đến đại não nên không để lại triệu chứng phụ về sau."

Người nhà bệnh nhân giờ mới hết lo, cho dù phòng hiện đại, máy móc tốt, thuốc men đắt tiền đều không sao, miễn không việc gì là tốt rồi.

Bình thường bác sĩ cũng thích mấy ca tai nạn lao động như thế này, đều là ngoại thương, dễ dàng trị liệu, cơ mà toàn chọn những phương pháp đắt đỏ thể thu thêm phí, dù sao cũng là mấy ông sếp thanh toán mà lo gì.

Mấy chuyện này Diệp Thanh cũng không biết, mà có biết thì cũng chẳng làm gì được. Công nhân cũng là ở chỗ của hắn xảy ra tai nạn, đem tới đây điều trị thì cũng phải nghe theo lời bệnh viện thôi, có tiếc tiền cũng không được.

Hỗ trợ đem hai bệnh nhân vào phòng bệnh, Hứa Lam lúc này mới có thời đi xem tình hình của chồng mình.

Trong nhà xưởng kinh tế đình trệ không có tiền, bây giờ nhìn thấy chồng mình cũng nằm trên giường bệnh, còn tiền chữa trị và bồi thường cho hai người công nhân kia, nghĩ tới về không biết làm thế nào liền bật khóc.

Diệp Thanh đỡ lấy vai mẹ, nói cứ để con lo, trong nhà xưởng còn một đống máy móc đâu, nếu túng quá đem bán đi là được.

Nói chuyện chưa được bao lâu, một cô y tá đẩy cửa đi tới, đưa một chồng biên lai cho Diệp Thanh, nói ICU một ngày phí là 8000, lúc thanh toán tiền phẫu thuật còn thừa 22,000 chỉ đủ dùng đến ngày mai.

Y tá đi, mặt khác năm tên công nhân cũng tiến tới.

"Cậu chủ." Năm tên công nhân lắp bắp, bình thường bọn họ đều rất tự mãn, lúc này lại ấp a ấp úng.

"Chuyện gì!" Diệp Thanh trầm giọng nói.

"Chúng ta đã bàn bạc cùng với nhau, tất cả đều xin nghỉ việc."

Tào Vân người lớn tuổi nhất lúng túng nói: "Cậu chủ, không phải bọn tôi tuyệt tình, xảy ra chuyện này, lợi nhuận của đơn hàng đang làm trả tiền thuốc men còn không đủ, nợ lương kia chắc không thanh toán được, bọn tôi còn phải lo cho gia đình."

Nghe được bọn họ muốn đồng loạt nghỉ việc, Diệp Thanh thật sự là lòng như lửa đốt, liền khuyên giải: "Nhà máy có thể bán máy móc lo tiền thuốc men trước, có muốn gì thì hoàn thành xong đơn hàng này trước được không?"

"Cậu chủ, hai người kia phụ trách máy CNC, bọn họ giờ đều nằm viện thì lấy ai làm. Hơn nữa sếp cũng đang nhập viện, không có ai chỉ huy, công nhân bọn tôi cũng không biết phải làm những gì." Mấy tên công nhân cũng không nóng vội, phân tích cho Diệp Thanh hiểu.

"Cậu nhìn xem như thế này sao bọn tôi làm được, tiền lương thì không có, sếp cũng không có ở đây."

Đã nói đến thế này, Diệp Thanh cũng không cách nào thuyết phục được nữa.

"Mọi người cũng thông cảm chút, hiện tại xảy ra chuyện này, tiền lương tạm thời không thể thanh toán được."

Diệp Thanh đứng lên, vỗ vỗ vai bọn họ: "Bây giờ tôi đi bán máy móc trả nợ lương cho mọi người, nếu một tháng nữa mà chưa thấy, mọi người có thể tới lấy tấm thép, máy móc."

Mấy tên công nhân vội nói: "Thông cảm được mà, được mà."

Mấy tên công nhân đi hết, để chuyện bệnh viện cho mẹ hắn lo.

Diệp Thanh vội vàng chạy xuống lầu, hắn muốn tới xưởng xem thử bộ máy phay CNC bị hư tổn ra sao, để xem bán nó đi được tầm bao nhiêu.

......

Nhà máy sản xuất máy cắt Thanh Vân

Ở khu công nghiệp hướng Tây Nam thành phố, nơi này từng là nơi ở của cha và ông nội hắn, năm 2009 mới phá dỡ xây dựng thêm khu công nghiệp. Diệp Giang Ninh dựa theo bản quy hoạch, xây nhà xưởng theo đúng tiêu chuẩn.

Nhà xưởng diện tích hơn 2000 mét vuông, có một khu nhà. Lúc trước được xét vào diện hạng mục ưu đãi cộng thêm được đền bù đất đai, nên phí làm thủ tục cũng không nhiều.

Cái xưởng này là bất động sản lớn nhất mà nhà Diệp Thanh có, chỉ là trước mắt thành phố công nghiệp chế tạo cũng không quá phát triển, khu công nghiệp cũng đầy nhà xưởng trống, nên muốn bán cũng không được.

Trong lòng nặng nề, Diệp Thanh mở của lớn đi vào nhà xưởng.

Máy phay, máy cắt kim loại, máy hàn tự động, máy ép 10 tấn, cánh tay máy khoan, những thứ này đều là máy móc chủ lực của xưởng, nhưng những cái này niên đại đã lâu, căn bản bán không được mấy.

Chỉ có bộ CNC là giá trị nhất, Diệp Thanh đi đến gần bộ máy.

Hắn vẫn nhớ rõ, 9 năm trước, lúc cần cẩu đưa máy vào, từng công đoạn lắp ráp, hắn thực sự rất háo hức cùng chờ mong.

Bộ máy cực to lớn, cao mấy chục thước, cấu tạo mấy tầng bằng sắt thép, đối với bất kỳ thiếu niên nào cũng rất thích thú.

Bộ máy hoành tráng này là thuộc về nhà máy sản xuất máy cắt Thanh Vân, thuộc về Diệp Thanh.

Hiện tại...

Nhìn cái máy phay CNC bị nện nát, hình dáng cong vẹo, xung quanh mặt đất còn có vết máu màu đỏ sậm.

Nhẹ nhàng xoa xoa cái nhãn trên máy CNC, Diệp Thanh kiên quyết đi đến khu làm việc trong cùng của nhà xưởng

Nơi này có ba tầng, có 14 gian phòng, tầng thứ nhất cất giữ các loại linh kiện, tầng thứ hai là văn phòng của Diệp Thanh và cha, tầng thứ ba là phòng trọ cùng nhà ăn của công nhân.

Đến phòng làm việc của mình, Diệp Thanh bật máy tính lên, chuẩn bị đăng quảng cáo bán gấp máy CNC đã qua sử dụng trên diễn đàn chợ tốt.

Máy phay đã qua sử dụng bán lại cũng không bị rớt giá mấy, bởi vì càng là máy móc lớn, càng coi trọng độ chính xác khi vận hành, mà máy phay dùng tới mấy năm, độ chính xác đều tốt hơn một chút so với máy mới, lại còn vô cùng ổn định.

Nhưng bây giờ máy CNC bị hỏng, lúc mua hồi 9 năm trước cũng là lúc giá kim loại đang cao. Lúc trước mua mất 1 triệu, nghĩ kỹ một lúc, Diệp Thanh chỉ dám bán 200,000.

Chỉ có dạng này, mới làm cho người mua cảm thấy có lợi, mới đến xưởng nhìn hàng rồi mua.

Chậm rãi biên tập quảng cáo, không gian yên tĩnh của văn phòng bỗng nhiên bị tiếng điện thoại phá vỡ, Diệp Thanh hoảng sợ a lên một tiếng.

Điện thoại không phải đang thăng cấp sao, làm sao lại kêu to như vậy?

Từ trong túi lấy điện thoại ra, Diệp Thanh lúc này mới phát hiện điện thoại đã thay đổi hình dạng.

Lớp vỏ nhựa plastic giờ được thay bằng một lớp kim loại cứng chắc sáng bóng.

Cổng sạc cùng lỗ cắm tai nghe cũng không có.

"Cái quỷ gì thế này?"

Quỷ dị đến không thể quỷ dị hơn!

Diệp Thanh tâm trạng bấn loạn, ấn thử cái phím, màn hình liền hiện ra thông báo nâng cấp hoàn thành, sau đó đổi thành giao diện quét vân tay.

"Chắc chắn là mình đang mơ!" Diệp Thanh nghi thần nghi quỷ đem ngón cái đè lên.

Hai tiếng nhắc nhở, màn hình điện thoại như thể hiện đã xác nhận vân tay .

Nhưng mà để Diệp Thanh đau lòng nhất là sau khi nâng cấp xong toàn bộ ứng dụng trước đó đều bị xóa, ảnh chụp với danh bạ cũng không thấy.

Trụi lủi trên màn hình, chỉ có một cái ứng dụng "Nhà máy Quái Vật"

Mạng không có, tín hiệu cũng không.

"Nhà máy quái vật là cái gì?"

Diệp Thanh trong mắt mê mang, trước đó điện thoại bắn ra tia điện cả ngàn Vôn đã đủ dọa người, bây giờ lại còn thay đổi hình dạng.

Lẽ nào...

Là người ngoài hành tình trêu đùa với hắn?

Đã bị hoảng sợ làm cho chết lặng, Diệp Thanh không nghĩ nữa, ấn mở cái ứng dụng đó ra.

Âm thanh hệ thống vang lên

Nhà máy quái vật, nơi này chứa các chủng loại quái vật, bọn chúng ham mê lao động, am hiểu chế tạo các loại máy móc, đối với cơ khí còn biết nhiều hơn mạng sống của mình.

Bọn chúng có trí tuệ cực cao, thể trạng hơn người, che dấu bản lĩnh kinh người.

Chúng đều có thể sử dụng máy hàn điện, máy phay, máy tiện, máy khoan, máy công cụ CNC, máy hàn Laze, máy ép thủy lực...

Chỉ có nghĩ không ra, không có cái máy nào mà bọn chúng không thể sử dụng được.

Ngài có thể triệu hồi bọn chúng đến thế giới thực, giúp ngài hoàn thành các loại gia công.

Đồng thời trong ứng dụng, còn có khu mua sắm, bán ra các loại đạo cụ gia công thần kỳ!

Bao gồm các loại: Bình thường, Hoàn Hảo, Hiếm, Cực Hiếm, Huyền Thoại.

Máy cắt kim loại cầm tay (phẩm chất bình thường) thuộc tính: Cắt chém năng lực gia tăng 15%.

Khoan tay (phẩm chất hoàn hảo) thuộc tính: Khoan thăm dò năng lực +25%, khoan thăm dò tốc độ +5%.

Thước Caliper (phẩm chất Hiếm) thuộc tính: độ chính xác + 40%, tỉ lệ ra độ chính xác hoàn mỹ + 1%.

Máy cắt Lazer (phẩm chất Cực Hiếm) thuộc tính: Cắt chém năng lực + 150%, nhiệt độ + 100%, tốc độ + 80%, độ chính xác + 15%.

Dụng cụ kiểm tra chất lượng kim loại (phẩm chất Huyền Thoại) thuộc tính: kiểm tra độ dày + 200%, kiểm tra độ chính xác + 200%, mật độ xuyên thấu + 200%, kiểm tra chủng loại + 50, có 5% tỷ lệ bỏ qua vật cản, kiểm tra một cách hoàn hảo.

Các loại đạo cụ, nơi này tất cả đều mua được!

Bạn đang đọc Siêu Cấp Nhà Máy Quái Vật của Hạp Trung Tàn Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 100min
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.