Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cao tiểu thư lòng dạ độc ác

Phiên bản Dịch · 1104 chữ

Chương 53 Cao tiểu thư lòng dạ độc ác

Sau khi ba người Lâm Phôi rời khỏi lớp, giáo viên vừa ra ngoài hút thuốc trở về, nhìn thấy trong lớp đến cả âm thanh nói chuyện riêng cũng không có, hắn không khỏi mở to hai mắt, xảy ra chuyện gì, kỷ luật trở nên tốt như vậy từ bao giờ?

Ngô Mạnh Kiệt nhỏ giọng nói: "Phôi ca, vừa rồi ngươi thật sự muốn chặt đứt ngón tay của hắn?"

Lâm Phôi thấp giọng nói: "Hù dọa mà thôi, ta thực sự làm vậy thì chẳng phải sẽ ngồi tù? Đám sinh viên năm ba khó đối phó, không tàn nhẫn một chút, bọn hắn căn bản không thèm sợ a."

Ngô Mạnh Kiệt thở ra một hơi thật dài, lau mồ hôi: "Phôi ca, vẫn là ngươi ngoan độc, vừa rồi nhìn thấy bọn hắn đều đứng lên, ta sợ tới mức hai chân mềm nhũn."

Ngô Mạnh Kiệt nhìn về phía Ngô Quân, hỏi: "Ngươi có phải là cũng giống hắn?"

Ngô Quân lộ vẻ lạnh lùng nói: "Ta cũng vậy, bất quá cùng lắm là bị đánh một trận mà thôi, còn có thể giết ta sao?"

Lâm Phôi cười nói: "Đi thôi, vừa rồi mới là lớp đầu tiên, còn có ba lớp nữa!"

Ngô Mạnh Kiệt lập tức lộ vẻ mặt e ngại, bất quá trong mắt mơ hồ có vài phần kích động, mà Ngô Quân thì ngập trong hưng phấn.

Bốn người rất nhanh quét ngang năm ba, khi đi tới từng lớp, đều là mời giáo viên ra khỏi lớp trước, sau đó Lâm Phôi dùng một ít thủ đoạn bạo lực, dọa cho đám sinh viên năm ba khuất phục, còn có vài tên sinh viên phải vào phòng y tế.

Giải quyết hết đám năm ba, Lâm Phôi lại xông tới năm 4, không nghĩ tới đám năm 4 lại dễ dàng dọn dẹp hơn đám năm 3 một ít, Lâm Phôi đi vào, hầu như không động thủ, chỉ nói miệng lưỡi đã xong việc, đợi đến lúc đi ra ngoài Ngô Mạnh Kiệt mới giải thích, những tên đại học năm 4 đều sắp tốt nghiệp, không chờ quá lâu sẽ ra ngoài thực tập, dù sao cũng không ở trong trường học nữa, nếu bởi vì đánh nhau mà không lấy được chứng nhận tốt nghiệp thì quá lỗ, vì vậy bình thường những sinh viên năm 4 sẽ khá biết điều.

Lâm Phôi đi một lượt các lớp từ năm 2 tới năm 4, trôi qua hơn nửa tiết học, lúc này ba người mới chậm rãi về lầu một, Lâm Phôi nhìn thoáng qua Ngô Mạnh Kiệt cùng Ngô Quân, nói: "Ba lớp năm nhất khác, hai người các ngươi chịu trách nhiệm đi một chuyến, từ nay về sau các ngươi coi như là tiểu đệ của ta, đương nhiên, còn bao gồm cả Đao Tử, trong đám người kia, Phác Thành Cát là người lanh lợi, có thể nghĩ kế, Trang Tất Phạm thì nhà khá giả, có thể cử đi giao tiếp, Vương Hoành Vĩ coi như là phúc tinh mang tới may mắn cho ta, về phần người có thể động thủ, chỉ còn lại ba người các ngươi."

Ngô Mạnh Kiệt hai mắt sáng lên, hỏi: "Ba người chúng ta coi như là Hồng Côn của ngươi sao?"

Lâm Phôi cười nói: "Ta không lập bang phái, lấy đâu ra Hồng Côn. Chẳng qua nếu như thực sự muốn phân chia, Đao Tử nhất định là Hồng Côn, hai người các ngươi còn kém một chút, Phác Thành Cát miễn cưỡng có thể làm Bạch Chỉ Phiến, Trang Tất Phạm tuy rằng giỏi giao tiếp, nhưng mà so với Giày Rơm chính thức vẫn còn khoảng cách không nhỏ."

Ngô Mạnh Kiệt ồ một tiếng, có chút thất vọng.

Ngô Quân lại hai mắt sáng lên: "Ta sớm muộn gì cũng sẽ trở thành một Hồng Côn đạt tiêu chuẩn."

Lâm Phôi cười nói: "Cố gắng lên, ta về lớp nghe giảng, còn lại giao cho các ngươi."

Lâm Phôi trở lại lớp, gõ cửa, giáo viên nhìn thấy Lâm Phôi trở về, lập tức để Lâm Phôi đi vào, hiện tại tất cả giáo viên đều rất cảm kích với Lâm Phôi, trước kia bọn họ cơ bản là làm việc lấy lệ, trong lớp ngoại trừ số ít sinh viên thực sự học tập, những người khác đều ồn ào nói chuyện, có Lâm Phôi ra tay mọi chuyện đã khác biệt hoàn toàn.

Ngụy Kỳ Miên nhỏ giọng hỏi: "Vừa rồi ngươi đi làm gì vậy?"

Lâm Phôi cười nói: "Rất nhanh ngươi sẽ biết."

"Hừ, thần thần bí bí." Ngụy Kỳ Miên trợn mắt lườm Lâm Phôi một cái.

Tới trưa, Ngụy Kỳ Miên, Chu Viên Viên, Tống Đình Đình cùng Lâm Phôi đi chung với nhau, khi sắp rời khỏi lầu dạy học, mấy người chợt nghe thấy hai giáo viên bộ môn phía trước đang nói chuyện: "Ngươi biết không, sáng hôm nay ta dạy hai lớp, tất cả đều rất im ắng, còn có một ít sinh viên vậy mà bắt đầu nghe giảng."

"Không thể nào a, ngươi gặp quỷ sao?"

"Sao lại không có khả năng? Ta nghe nói rằng, tất cả đều là công lao của Lâm Phôi, sáng hôm nay hắn đi từ lầu một đến lầu bốn, từ năm nhất đến năm 4, dạy dỗ tất cả sinh viên khoa máy tính một phen, hiện tại không còn sinh viên nào dám làm loạn trong giờ học nữa."

"Lúc trước ta nghe nói Lâm Phôi là một tên côn đồ, hiện giờ ta lại cảm thấy, nếu như vậy cũng gọi là côn đồ, thì số lượng côn đồ trong trường càng nhiều càng tốt."

"Đúng vậy a, hắn mới thật sự là sinh viên tốt!"

Trong mắt Ngụy Kỳ Miên lộ ra sự vui vẻ, nhìn về phía Lâm Phôi, thấp giọng cười nói: "Ta hiện tại mới biết buổi sáng ngươi đi làm cái gì, sao không sớm nói cho ta biết a."

Lâm Phôi cười nói: "Cái này thì tính là gì, đều là tiện tay mà thôi."

Ngụy Kỳ Miên cười cười: "Cái gì mà tiện tay, các lão sư đều đang rất cảm kích ngươi nha."

Lâm Phôi không nói gì, trong nội tâm cảm thấy đắc chí, nhưng mà trên mặt lại không biểu hiện ra, không sai, ta chính là muốn biểu hiện trầm ổn, thể hiện ra phong thái của nam thần.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.