Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cao tiểu thư lòng dạ độc ác(2)

Phiên bản Dịch · 1198 chữ

Chu Viên Viên lộ vẻ tán thưởng nhìn Lâm Phôi một cái, nhỏ giọng nói: "Miên Miên, ngươi có ánh mắt rất tốt."

Ngụy Kỳ Miên đỏ mặt, gắt giọng, "Ta và hắn không có gì cả."

Tống Đình Đình mở to hai mắt, than thở: "Ai nha nha, ta nghe được cái gì vậy, Viên Viên tới bây giờ chưa từng nói ngươi cùng Phôi ca có cái gì, ngươi vậy mà không đánh đã khai, người ta nói khi yêu đương chỉ số thông minh của nữ nhân sẽ bị hạ thấp, bây giờ ta rút cục đã tin tưởng."

Ngụy Kỳ Miên đấm Tống Đình Đình hai cái, sau đó trừng mắt lườm Lâm Phôi đang cười trộm: "Ngươi cười cái gì?"

Lâm Phôi vội vàng khôi phục vẻ mặt nghiêm túc: "Ta không cười cái gì a."

"Hừ!"

Mấy người đi tới nhà ăn, sau khi đi vào thì bê đồ ăn ra, ngồi xuống chung một cái bàn, mấy người bạn cùng phòng của Lâm Phôi cũng bu lại, cùng nhau ăn cơm.

Tống Đình Đình bỗng nhiên ngẩng đầu nói: "Phôi ca."

"Hả?"

"Lúc trước là ta trách nhầm ngươi, thực lòng xin lỗi."

Lâm Phôi không ngờ Tống Đình Đình sẽ gọn gàng dứt khoát nhận lỗi với mình như vậy, hắn còn tưởng chuyện trước kia sẽ cứ như vậy hàm hồ trôi qua, hơn nữa dù là xin lỗi, cũng sẽ tìm một địa phương không có ai, biểu hiện của Tống Đình Đình đã khiến Lâm Phôi tăng thêm vài phần thiện cảm với nàng.

Lâm Phôi cười cười, nói: "Không có việc gì, lúc trước tất cả mọi người đều hiểu lầm ta, ngươi mở miệng chỉ trích ta, mà không giống như người khác ở sau lưng mắng ta, ngươi chỉ là làm người nghĩ gì nói đó mà thôi, kỳ thật ta rất thích."

Tống Đình Đình nghiêm túc nói: "Ngươi đừng yêu thích ta, ngươi là bạn trai tỷ muội tốt của ta, ta không thể tranh đoạt với nàng được."

Mọi người đang dùng cơm đồng thời phun đồ ăn ra, Lâm Phôi cũng nhịn không được nói: "Tốt, tốt, ta nghe ngươi."

Sau khi Tống Đình Đình xin lỗi, bầu không khí trở nên càng thêm hòa hợp, mọi người trêu đùa lẫn nhau, Ngô Mạnh Kiệt cười nói: "Ngươi không đoạt Phôi ca, vậy ngươi có muốn đoạt ta không? Nói thật ta còn đang sợ ế đây này!"

Tống Đình Đình lộ vẻ mặt kiêu ngạo nói: "Chuyện này nói sau đi."

Bỗng nhiên trong phòng ăn trở nên yên lặng, đám người Lâm Phôi vô thức nhìn về phía cửa nhà ăn, sau đó liền thấy một nữ nhân mặc trang phục màu đen đi vào, nữ nhân này dáng người cao gầy, bộ dáng lạnh lùng, trên thân mang theo hàn khí bức người, giống như một mỹ nhân băng sơn.

Nàng đeo giày cao gót, đế giày gõ trên đất phát ra tiếng cộp cộp cộp đều đều, làm cho lòng người run lên.

Lâm Phôi ở trong nội tâm không khỏi có chút sợ hãi thán phục, nữ nhân này chỉ nói đơn thuần bề ngoài, cho dù không sánh kịp Ngụy Kỳ Miên, nhưng khí chất lãnh diễm băng sương này, rất dễ dàng khiến cho nam nhân nổi lên dục vọng chinh phục.

Chỉ là Lâm Phôi biết rõ nữ nhân như vậy đều là hoa hồng có gai, ngươi muốn ôm được, thì phải xem bản thân có đủ cứng không đã.

Ngay sau đó, Lưu Mỹ Kỳ cũng đi vào trong, bên cạnh Lưu Mỹ Kỳ còn có một nữ sinh, nữ sinh kia thân cao một mét sáu mấy, thoạt nhìn chừng chín mươi cân, bộ dáng tròn vo, ngũ quan bị mỡ chen lấn, Lâm Phôi quả thật chưa từng gặp nữ sinh mập như vậy, trừ lúc nhìn trên TV hoặc là báo chí, chân nàng đạp trên mặt đất, dường như cũng truyền đến thanh âm rung động.

Lâm Phôi trừng lớn hai mắt , kinh ngạc nói: "Quá mập rồi a?"

Phác Thành Cát nhanh chóng lấy tay che miệng Lâm Phôi, giảm thấp xuống thanh âm nói : "Phôi ca, chớ nói lung tung, đây là đệ nhất Hồng Côn dưới trướng Cao tiểu thư, Ngô Xuân Lệ!"

Lâm Phôi bối rối, Hồng Côn? Bộ dáng mập như vậy còn có thể làm Hồng Côn?

Nếu như nàng là đệ nhất Hồng Côn, như vậy thì người đi ở phía trước nàng cùng Lưu Mỹ Kỳ không phải chính là Cao Mạnh Siêu, một trong ba lão đại của trường học?

Khó trách lúc trước nghe nói Cao tiểu thư là một mỹ nữ, quả nhiên không thua gì Lưu Mỹ Kỳ.

Trong phòng ăn, tất cả mọi người buông đũa xuống, ánh mắt đều rơi vào Cao Mạnh Siêu, Ngô Xuân Lệ cùng Lưu Mỹ Kỳ, sau đó chỉ thấy Cao Mạnh Siêu quả nhiên không mua cơm, mà trực tiếp đi tới chỗ mấy nam sinh thân hình cao lớn bên khoa thể dục, rồi dừng chân lại.

Mấy nam sinh đều lộ ra vẻ mặt khẩn trương, một nam sinh đứng lên, cười làm lành nói: "Cao tiểu thư, chúng ta đều là theo chân Trần Cương ca lăn lộn, không biết ngươi tới đây là có gì phân phó?"

Lâm Phôi thầm nghĩ trong lòng, Trần Cương? Chẳng lẽ là Dâm Hổ Trần Cương dưới trướng Chu Minh Hổ? Lúc trước nghe Vương Hoành Vĩ nói, Trần Cương kia cực độ háo sắc, bất quá nếu là một trong bốn hổ, thực lực khẳng định vẫn rất ghê gớm.

Tất cả mọi người ngừng lại hô hấp, chờ xem Cao Mạnh Siêu muốn nói cái gì.

Cao Mạnh Siêu vẫn lộ vẻ mặt lạnh như băng sương, gằn từng chữ nói: "Ngươi mang Trần Cương ra hù dọa ta?"

Nam sinh khẩn trương nói: "Không dám không dám, tiểu đệ Vương Tử Sơn, không biết sao lại trêu chọc đến Cao tiểu thư, hoặc là huynh đệ nào trêu chọc đến Cao tiểu thư, ta thành thật xin lỗi."

Cao Mạnh Siêu lạnh lùng nói: "Không cần nói nhảm, xin lỗi có ích thì còn cần cảnh sát làm gì!"

Vương Tử Sơn biến sắc, chưa kịp phản ứng, đã bị Cao Mạnh Siêu đè đầu xuống bàn, sau đó Cao Mạnh Siêu cầm lên một bình dấm chua, chát một tiếng, cái chai đập xuống, chia năm xẻ bảy, một đống mảnh vỡ bắn tung tóe, mà đầu Vương Tử Sơn đã bắt đầu chảy ra máu tươi.

Vương Tử Sơn nổi giận gầm lên một tiếng, giãy giụa muốn phản kháng, Cao Mạnh Siêu lại liên tục đập đầu hắn vào bàn phanh phanh phanh phanh, sau mấy chục phát, mặt mũi Vương Tử Sơn đã tràn đầy máu tươi, ý thức ngơ ngáo, trực tiếp ngã xuống trên mặt đất.

Mọi người trong phòng ăn ngừng lại hô hấp, không dám thở gấp, dù là Lâm Phôi cũng là hai mắt sáng lên, cô nàng này thật ác độc!

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.