Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tín niệm của Lâm Phôi

Phiên bản Dịch · 1098 chữ

Chương 54 Tín niệm của Lâm Phôi

Mấy nam sinh khác ngồi cùng bàn đều đứng bật dậy, những nam sinh khoa thể dục quả nhiên gan dạ, nếu đổi lại khoa khác thì lúc này sớm đã không còn dũng khí chiến một trận.

Lưu Mỹ Kỳ bỗng nhiên tiến lên một bước, cười nói: "Đại tỷ, mấy người bọn hắn để ta giải quyết!"

Lưu Mỹ Kỳ nói xong, trực tiếp đá một cước vào hạ bộ một tên nam sinh, làm hắn kẹp hai chân lại, hai tay che tiểu đệ, đau đớn chảy nước mắt, Lưu Mỹ Kỳ lại liên tục đánh ra hai quyền, làm hắn lảo đảo té ngã trên đất.

Một nam sinh lao tới muốn đấm trúng Lưu Mỹ Kỳ, Lưu Mỹ Kỳ không quay đầu về sau, thế mà chân như mọc mắt, tiếp tục chuẩn xác đá trúng hạ bộ người này, Lâm Phôi nhìn mà trợn tròn mắt, Yêu Tinh Kỳ thế mà giỏi đánh nhau đến vậy sao, hơn nữa còn chuyên môn nhằm vào chỗ hiểm, Lâm Phôi vô thức khép hai chân lại, nội tâm lạnh lẽo, xem ra lần sau trêu chọc nàng nhất định phải coi chừng, lỡ bị đoạn tử tuyệt tôn thì phải làm sao bây giờ.

(đoạn tử tuyệt tôn:không con không cháu)

Ngoại trừ Vương Tử Sơn ra, ba nam sinh rất nhanh bị Lưu Mỹ Kỳ đánh ngã, bất quá Lưu Mỹ Kỳ cũng thở hồng hộc, xem ra lấy một chọi ba đã là cực hạn, nhưng mà thân thủ bậc này, nhất là với một cô gái vẫn làm cho người ta sợ hãi thán phục.

Vương Tử Sơn mặt mũi đầy máu đang muốn giãy dụa đứng lên từ nền đất, Cao Mạnh Siêu bỗng nhiên đạp xuống, gót giày trực tiếp giẫm vào lỗ tai Vương Tử Sơn, Vương Tử Sơn toàn thân lạnh run, sắc mặt tái nhợt, nức nở nói: "Cao tiểu thư, đừng đạp nữa, ta sai rồi, ta chỉ là một tiểu nhân vật, người tha ta lần này được không?"

Cao Mạnh Siêu lạnh lùng nói: "Biết vì sao ta đánh ngươi không?"

"Biết... Biết rõ." Vương Tử Sơn run rẩy đáp.

"Biết rõ là tốt rồi." Cao Mạnh Siêu lạnh lùng nói, "Ta biết lão đại của các ngươi hiện tại mang theo một ít nữ sinh không có liêm sỉ trong trường học ra ngoài tiếp khách, lão đại của các ngươi muốn kiếm tiền, ta không quản, những nữ sinh kia nếu như cam tâm tình nguyện, ta cũng không quản, nhưng ngày hôm qua có một người bị các ngươi chuốc say sau đó đưa lên giường của một thiếu gia, loại chuyện này ta không thể mặc kệ. Lần sau tái phạm, dù là Chu Minh Hổ cũng không giữ được ngươi, đừng trách ta không nhắc nhở."

"Vâng... vâng."

Cao Mạnh Siêu lạnh lùng nói: "Nữ sinh kia sẽ thế nào?"

"Chúng ta... Chúng ta bồi thường tiền, chúng ta nhận lỗi."

Cao Mạnh Siêu hít một hơi thật dài, nghiến răng nghiến lợi nói: "Chặt xác các ngươi thành ngàn vạn mảnh cũng không bồi thường nổi, sự trong sạch của nàng đã không còn!"

Cao Mạnh Siêu thu chân về, Vương Tử Sơn thở dài, Cao Mạnh Siêu lạnh lùng nói: "Trở về nói với Dâm Hổ, rằng Cao Mạnh Siêu ta cảnh cáo hắn, sau này còn dám làm bậy, ta sẽ làm hắn cả đời này không còn là nam nhân hoàn chỉnh nữa!"

Cao Mạnh Siêu lạnh lùng nói: "Chúng ta đi!"

Cao Mạnh Siêu xoay người rời đi, đám người Lưu Mỹ Kỳ cũng đi theo Cao Mạnh Siêu rời khỏi nhà ăn, đợi đến lúc bóng lưng các nàng biến mất, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc không còn cảm thấy lồng ngực bị đè nén nữa, có thể mở miệng nói chuyện.

Về phần mấy sinh viên khoa thể dục, vội vàng nâng lên Vương Tử Sơn, chật vật rời khỏi nhà ăn.

Lâm Phôi kinh ngạc nói: "Đó là Cao tiểu thư sao? Ta rốt cuộc đã được nhìn thấy khí phách của nàng."

"Đúng vậy!" Phác Thành Cát thở ra một hơi, vỗ vỗ bộ ngực, "Vừa rồi ngay cả thở ta cũng không dám, ta đã sớm nghe nói vị Cao tiểu thư này rất ghê gớm, nàng từng nói, tất cả nữ sinh trong trường học đều được nàng bảo vệ, đánh nhau bình thường nàng sẽ không quản, nhưng mà ai cũng không được xúc phạm nguyên tắc, nếu không, đến cả Hổ gia nàng cũng không nể mặt! Xem ra đều là thật!"

Lâm Phôi hỏi: "Như vậy giữa Chu Minh Hổ cùng Cao tiểu thư, ai lợi hại hơn?"

"Đương nhiên là Hổ gia rồi, nghĩ cũng không cần nghĩ!" Phác Thành Cát nói, "Ngươi đừng nhìn Cao tiểu thư ngoan độc, Hổ gia còn ác hơn, lạnh lùng hơn, tàn khốc vô tình hơn nhiều, những người trước kia đắc tội Hổ gia, toàn bộ đều biến mất khỏi trường học, có kẻ chuyển trường, có kẻ bị đánh tàn phế, hơn nữa không ai bắt được nhược điểm của Hổ Gia, cho dù là vụ đánh tàn phế, cũng có người gánh tội thay hắn."

Lâm Phôi gật đầu: "Trâu bò, ta coi như được mở mang kiến thức rồi."

Phác Thành Cát cười nói: “Nhưng Phôi ca cũng không kém, chỉ cần cho Phôi ca thời gian, bọn họ đều không phải đối thủ của ngươi."

Phác Thành Cát đang nói chuyện, bỗng nhiên Trương Tiến Đông chạy tới, hắn cầm trong tay một cái hộp nhỏ đẹp đẽ, cười làm lành đưa tới trước mặt Lâm Phôi: "Phôi ca, đây là Hổ gia bảo thủ hạ đưa cho ngươi, nói là một chút lễ vật, chúc mừng ngươi xưng bá khoa máy tính."

"A?" Lâm Phôi cũng không khách khí, trực tiếp thu vào, nói, "Thay ta cám ơn Hổ gia."

"Nhất định nhất định, Hổ gia nói, về sau khoa máy tính cùng khoa thể dục nước giếng không phạm nước sông."

"Nói với Hổ gia, đây cũng là điều ta mong muốn."

"Tốt lắm, Phôi ca, ta đi trước !" Trương Tiến Đông rời đi, hắn tựa hồ là đã ăn cơm xong.

Mọi người nhìn về phía Lâm Phôi, Ngụy Kỳ Miên cười nói: "Thật ghê gớm, đến cả lão đại trường học cũng phải tặng lễ cho ngươi, mau mở ra nhìn xem là cái gì."

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.