Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hô Hấp Nhân Tạo

Phiên bản Dịch · 1697 chữ

Dịch: Cậu Chủ Nhỏ.

{xin lỗi các đạo hữu, do mình dịnh nhầm vợ của bác trai phải gọi là Bác gái chứ không phải thím. Xin lỗi các đạo hữu chương trước nhé. Lâm Tử Cường là Bác của Lâm Phi cho lên Trịnh Thúy Hoa là bác của Lâm Phi}.

Thu xong hơn sáu ngàn tệ bán cá, Lâm Phi đáp ứng Hoàng Uyển Nhi tám giờ sáng mai sẽ đúng giờ mang Đế Vương Sam cùng cá đến khách sạn.

Làm xong những thứ này, Lâm Phi lái xe ba bánh về nhà.

Hiện tại chuyện quan trọng nhất, Lâm Phi cảm thấy là đấu thầu hồ, có hồ, mua chút cá nhỏ, cùng với chút thần thủy, toàn bộ hồ sẽ là cá lớn, cá này cũng không phải là cá bình thường, mà là tám mươi tệ một cân.

Đi tới nhà Trịnh Thúy Hoa, Lâm Phi cố ý xách năm cân táo.

Muốn nhận thầu ao, phải được sự đồng ý của ủy ban thôn, mà chồng của Trịnh Thúy Hoa là Lâm Tử Cường là trưởng thôn, cho nên Lâm Phi phải tìm đến nhà Trịnh Thúy Hoa trước tiên.

Nhìn thấy Trịnh Thúy Hoa nằm trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, Lâm Phi cầu người làm việc, đương nhiên là thái độ hạ thấm nói:

- Bác, bác khỏe không ạ, cháu tới tìm bác trai ạ.

- Nhà chúng ta không hoan nghênh ngươi, về đi.

Mở mắt ra, đập vào mắt Trịnh Thúy Hoa chính là Lâm Phi, điều này làm cho nàng lập tức nghĩ đến chuyện gần đây Lâm Phi nhằm vào nàng, vừa nghĩ liền tức giận, lập tức mặt lạnh muốn đuổi Lâm Phi đi.

Trước khi đến, Lâm Phi đã sớm đoán được thái độ của Trịnh Thúy Hoa, giờ phút này hắn cũng không tức giận, tươi cười nghênh đón nói:

- Bác, cháu tới tìm bác trai có việc, đây là một chút hoa quả cháu mua cho hai bác.

Dứt lời, Lâm Phi đem năm cân táo đặt lên bàn đá nhỏ trong sân nhà Trịnh Thúy Hoa.

Nhìn thấy táo, thái độ của Trịnh Thúy Hoa hòa hoãn một chút, nhưng vẫn tức giận nói:

- Có chuyện gì?

- Đương nhiên là chuyện tốt, không biết bác trai có nhà không bác.

Lâm Phi duỗi cổ, hướng trong phòng hét lên:

- Bác ơi, bác ở trong đó sao? Cháu là a Phi, có việc muốn gặp bác.

Có chuyện tốt? Trịnh Thúy Hoa hiển nhiên không tin, nghiêm mặt nói:

- Đừng hô nữa, bác của ngươi đi làm rồi, có chuyện gì, ngươi nói với ta là được, ở nhà này, ta nói là được.

- Dạ vậy cháu nói luôn, cháu muốn đến đây gặp bác để đăng ký đấu thầu hồ Long Môn của thôn chúng ta, gần đây ủy ban thôn không phải muốn tìm người đấu thầu hồ Long Môn sao?

Lâm Phi đem ý đồ của mình nói ra.

- Có mỗi việc này thôi à? Ngươi cũng muốn đấu thầu hồ Long Môn? Vậy thì ngươi có thể về được rồi.

Trịnh Thúy Hoa lộ vẻ khinh thường, từ trên ghế đứng lên.

- Ngươi cũng không dùng nước tiểu soi chính mình, dựa vào cái gì mà muốn nhận thầu hồ Long Môn.

Trong lòng Trịnh Thúy Hoa, nàng đã hạ quyết tâm, muốn đem hồ Long Môn cho em trai nàng thầu.

Chỉ là em trai nàng ra giá cả khiến bí thư chi bộ Triệu Quân rất không hài lòng, việc này liền để đó.

Cái gọi là đưa tay không đánh người mặt cười, thái độ từ khi vào cửa của mình vẫn rất tốt, ngược lại Trịnh Thúy Hoa từng bước ép sát.

- Vì sao cháu không thể đấu thầu hồ trong thôn, là một phần tử của Sơn Hà thôn, cháu có quyền tranh đoạt quyền thầu của hồ Long Môn.

Lâm Phi nhẹ nhàng không được, lập tức tức giận.

- Hồ Long Môn đã bị người khác thầu rồi. ngươi đi về mà nằm ngủ đi thôi!

Trịnh Thúy Hoa cười lạnh, cầm lấy quả táo trên bàn đá nhỏ, trực tiếp ném ra ngoài, hướng về phía Lâm Phi rống lên:

- Về đi, nhà ta không hoan nghênh ngươi.

Con mẹ nó chứ, thật quá đáng, Lâm Phi trừng mắt nhìn Trịnh Thúy Hoa, lớn tiếng nói:

- Chỉ cần thôn còn chưa có thông báo, cháu liền có quyền cạnh tranh thầu hồ Long Môn.

- Mau cút, nếu không cút, lão nương gọi điện thoại cho cảnh sát, tố cáo ngươi xông vào nhà dân.

Nói xong, Trịnh Thúy Hoa cầm chổi đuổi Lâm Bay ra bên ngoài, thầm nghĩ: "Mặc kệ làm thế nào, ta cũng phải đem quyền thầu của hồ Long Môn cho em trai ta, tiểu tử Lâm Phi này cũng đừng si tâm vọng tưởng.”

Vừa né tránh cây chổi Trịnh Thúy Hoa đánh tới, Lâm Phi vừa chỉ vào Trịnh Thúy Hoa nói:

- Trịnh Thúy Hoa, bác đừng quá đáng, cháu tìm thôn trưởng đó chính là chính sự, như thế nào lại thành xông vào nhà dân.

Đuổi Lâm Phi ra khỏi nhà, Trịnh Thúy Hoa liền đóng cửa lại.

Tìm thôn trưởng vô dụng, Lâm Phi liền chuẩn bị đi tìm bí thư Triệu Quân.

Lâm Phi biết Triệu Quân người này làm việc rất công bằng và nghiêm cẩn, nhất định sẽ đem tình huống ký hợp tệ long môn ao hồ nói cho hắn biết.

Đi tới nhà Triệu Quân, Lâm Phi nhìn thấy vợ Triệu Quân là Trương Bình Thúy đang quét sân, trước mặt cười ha hả nói:

- Cháu chào bác, bác Triệu có ở nhà không ạ? Cháu có chút chuyện muốn tìm bác trai.

Trương Bình Thúy rất kinh ngạc, bởi vì bình thường Lâm Phi cơ hồ không bước vào nhà nàng.

- Không có, ông ấy cùng Thanh Nghiên đi ra ruộng ngói đỏ rồi.

Trương Bình Thúy buông chổi xuống, nghi hoặc nhìn Lâm Phi nói:

Cháu tìm bác trai có việc gì sao?

- Dạ có chút việc nhỏ, về việc đấu thầu hồ Long Môn.

Lâm Phi dứt lời, liền hướng Trương Bình Thúy nói hắn muốn đến ruộng ngói đỏ tìm bác trai.

Nhanh như chớp, Lâm Phi đã chạy đến mảnh ruộng ngói đỏ.

Cách đó không xa, Lâm Phi nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp, chủ nhân của bóng dáng xinh đẹp là hoa khôi của tổ 5 Sơn Hà thôn Triệu Thanh Nghiên, con gái của bí thư chi bộ Triệu Quân.

Lâm Phi cẩn thận nhìn, thấy Triệu Thanh Nghiên đang đuổi theo một đầu tiểu hăc cẩu.

Triệu Thanh Nghiên là hoa khôi được công nhận của thôn, người đến nhà Triệu quân cầu hôn thiếu chút nữa xếp hàng tới cửa nhà hắn, hán tử trong thôn cơ hồ không dám đến nhà nàng cầu hôn, đại đa số đều là người có tiền ở thành phố Nam Giang.

Triệu Thanh Nghiên tướng mạo xuất chúng không nói, dáng người cũng nóng bỏng đến cực điểm, trước lồi sau vểnh lên, hơn nữa nàng đang đuổi theo tiểu hắc cẩu, chạy tới trước sau rung động không thôi, rất làm người ta mê mẩn.

Nhớ lúc trước, khi còn bé, Lâm Phi từng chơi nhà chòi với cô, đóng vai vợ chồng giả.

Lâm Phi nghĩ thầm, nếu bây giờ có thể cưới cô bé này về nhà, đó chính là phúc đức tổ tiên để, buổi tối nằm mơ hắn cũng có thể cười tỉnh.

- Tiểu Hắc, đừng chạy.

Thanh âm Triệu Thanh Nghiên thanh thúy dễ nghe như chuông bạc, khiến tâm thần Lâm Phi rung động.

Lại đến gần một chút, Lâm Phi nhìn thấy khuôn mặt thanh tú của Triệu Thanh Nghiên, trên người có một chiếc áo ngắn tay in hình trái tim, bộ ngực phồng lên một vòng cung hoàn mỹ cho tay áo ngắn màu trắng, phía dưới là một chiếc quần jean ngắn bên người, hai chân thon dài trắng nõn lộ ra bên ngoài, có vẻ rất có sức sống thanh xuân.

Nhìn xuống, Lâm Phi nhìn thấy Triệu Thanh Nghiên để chân trần. Hai bàn chân nhỏ của cô óng ánh sáng long lanh, cách làn da mịn màng có thể nhìn thấy mạch máu bên trong, mu bàn chân rất hoàn mỹ, móng chân rất chỉnh tề, móng tay sơn màu đỏ nhạt.

Bởi vì đuổi theo tiểu hắc cẩu chạy, Triệu Thanh Nghiên không chú ý nhìn dưới chân, ở một chỗ bờ ruộng cùng một cái ao nhỏ rẽ vào, dưới chân cô vô tình dẫm phải hòn đá, mất thăng bằng. Rầm một tiếng cô ngã xuống ao nhỏ.

- Cứu… cứu tôi…cứu…

Triệu Thanh Nghiên bị nước nhấn chìm, sặc đến nói không thành câu.

Thấy thế, Lâm Phi dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến bên cạnh cái ao nhỏ, nhìn thấy bong bóng trên mặt nước, căn bản không nhìn thấy Triệu Thanh Nghiên.

Quần áo còn chưa cởi, Lâm Phi liền trực tiếp nhảy xuống, bơi đến bên cạnh Triệu Thanh Nghiên, một tay giữ chặt bộ ngực và thắt lưng Triệu Thanh Nghiên, một tay hướng lên bờ bơi vào.

Phí hết khí lực cuối cùng đem Triệu Thanh Nghiên cứu tới trên bờ, Lâm Phi ngồi trên bờ, từng ngụm từng ngụm thở dốc.

- Này, không sao, cậu an toàn rồi.

Lâm Phi phủi mái tóc ướt sũng. Không nghe thấy Triệu Thanh Nghiên trả lời, xoay người nhìn, lập tức ánh mắt nhìn thẳng.

Bởi vì cả người Triệu Thanh Nghiên ướt đẫm, cách ống tay áo ngắn in hình trái tim màu trắng của nàng, Lâm Phi có thể nhìn thấy bên trong màu đen bra như ẩn như hiện.

Ta kháo! Lâm Phi phun một ngụm nước miếng, mắng:

- Đã thời điểm nào rồi, còn nghĩ đến phương diện kia.

Làm thế nào là đây? Lâm Phi gấp đến độ giống như kiến bò chảo nóng, nhất thời hắn nghĩ đến biện pháp cứu người trên TV, đè ngực và hô hấp nhân tạo.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Tiểu Thần Nông (Dịch) của Hảo Cật Hương Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 01664021235
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.