Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành trình của mỗi người.

Tiểu thuyết gốc · 1624 chữ

Ăn xong buổi sáng Trần Vũ rời khỏi tổ ấm của mình bước ra bên ngoài siêu thị, bây giờ thời gian khoản bảy giờ ba mươi. Cậu cảm thấy rất kỳ lạ đây là một thế giới hoàn toàn khác với trái đất của Trần Vũ, nhưng mà văn hóa, đồ vật, lương thực, thời gian hai mươi bốn giờ, đều khá giống với thế giới cũ của cậu.

Nhưng mà đều đó cũng chả quan trọng, thế giới này đã bị tận thế tàn phá chẳng còn ai để hơi quan tâm thằng nhà quê như Trần Vũ.

Nhìn ra cửa sổ cậu Trần Vũ thấy được bên dưới đường Hạo Vân đang chông trừng đám cháy trước mặt mình. Cậu liếc mắt qua thì biết được Hạo Vân đang làm gì.

Hạo Vân đem thi thể của bạn gái mình cùng với bạn của cậu hoả thiêu. Thật ra trong nhóm bọn họ có bốn người, nhưng mà khi đám Cường Sẹo ập vào Hạo Vân bọn họ có lòng tốt giúp chúng chặn lại thây ma trước cửa, trong lúc dầu sôi lửa bỏng một người bạn của cậu đang cố hết sức chặn cửa thì bị một tên đàn em của Cường Sẹo đạp ra ngoài.

Khi ổn định được cánh cửa thì cả hai nhóm có xảy ra va chạm, và đương nhiên Cường Sẹo cùng với đàn em hắn đéo phải người tốt lành gì.

Bọn chúng để ý đến hai cô gái còn lại, máu dâm dục nổi lên dùng thủ đoạn mạnh bạo làm ra chuyện không bằng cầm thú. Sau đó là lúc Trần Vũ và Giang Linh đến giải quyết cả bọn sau đó tạo cơ hội cho Hạo Vân trả thù.

Nói ra cũng xảo thời gian Trần Vũ phát hiện ra đám Cường Sẹo cùng với thời gian cả hai đến siêu thị cũng chỉ mất nửa ngày, nếu như cả hai đến sớm hơn thì sẽ không xảy ra việc đáng tiếc đến vậy.

Nhưng mà số trời đã định, không có nếu như Trần Vũ bước xuống đến gần Hạo Vân, từ trong túi móc ra bao thuốc đưa ra." Hạo Vân cậu làm điếu thuốc không."

Hạo Vân nhìn vào bao thuốc sau đó lắc đầu nói." Xin lỗi anh Trần Vũ tôi không có thói quen hút thuốc."

" Ra vậy tôi cũng không có thói quen hút thuốc." Nói xong Trần Vũ vứt nguyên bao thuốc vào trong đám lửa.

Cả hai trầm mặc không ai nói một tiếng nào, một lúc sau Hạo Vân nói chuyện giải toả không khí trầm mặc này.

" Trần Vũ sau này anh có ý định gì, tôi thì sau khi lấy được hài cốt của Hồng Liên sau đó đem về quê an táng cho nàng, rồi tìm kiếm cha mẹ và em trai sau đó bảo vệ họ thật tốt còn anh thì sao."

Được hỏi về vấn đề này Trần Vũ im lặng, trong lòng thầm nghĩ cậu được thần của thế giới này đưa đến đây, trên vai mang một sứ mệnh là thống nhất Song Nguyệt tinh cầu này. Mặc dù Saka nói là thời gian không quá gấp gáp nhưng mà, Trần Vũ biết được nhiệm vụ này càng kéo dài càng khó làm hơn.

Vì sau này khi con người nắm được khả năng tiến hoá dị năng, thì những kẻ có dã tâm sẽ kéo năm bầy bảy lũ tạo ra những thế lực khác nhau thì lúc đó độ khó của nhiệm vụ sẽ cực kỳ cao.

Tốc chiến tốc thắng cậu muốn nhanh chóng làm hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất có thể, bên ngoài kia chưa chắc gì không có một thiên tài nếu Trần Vũ muốn trấn áp một thời đại thì phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ.

Hạo Vân thấy cậu không nói thêm gì cũng không hỏi thêm, Hạo Vân biết ai cũng có chí hướng riêng của mình, nếu không muốn nói ra thì cậu cũng không gượng ép hỏi tránh cho cả hai trở mặt.

Nhưng mà khi Hạo Vân nghĩ cậu không nói gì thì nghe được một câu khiến cậu sửng sờ.

" Tôi sẽ thống nhất cả tinh cầu, cậu tin tưởng tôi không." Trần Vũ cười nhìn Hạo Vân nói.

Miệng của Hạo Vân hơi giật giật, trong lòng chửi bậy." Anh biết tinh cầu này to cỡ nào sao, cực kỳ to lớn luôn Song Nguyệt tinh có hai mảnh đại lục diện tích của một bên đã có hàng trăm hàng ngàn triệu kilomet, đừng nói đến một mặt khác diện tích cũng tương tự, một mảnh đại lục đã có hơn năm sáu nước có hàng loạt quân đội vũ trang thì đến lúc nào mới thống nhất được."

Nhưng mà Hạo Vân không nói ra sợ đả kích ước mơ của Trần Vũ, cố gắng gượng cười nói." Được tôi tinh cậu chắc chắn sẽ làm được a ha ha ha."

Trần Vũ làm sao không nhìn thấy bên trong lời nói của Hạo Vân có ý là bố tin mày cái đầu buồi.

Làm sao tên này biết được, sau khi đạt cấp bán thần khi dùng thần thức lực quét qua thì mọi sự việc trong tinh cầu này đều không thoát khỏi mắt cậu.

" Được rồi nhìn vẻ mặt cười như đít khỉ của cậu là biết không tin tưởng gì rồi."

Một tiếng trôi qua ngọn lửa đã thiêu cháy hoàn toàn xác thịt của hai cô gái tuổi đôi mươi, độ tuổi thanh xuân của bao người, chỉ vì sự ích kỷ và nhẫn tâm của những kẻ tàn ác, bọn họ đã phải dừng lại ở độ tuổi này. Trần Vũ cảm thán thời thế thay đổi, thây ma xuất hiện diệt vong gần hai phần ba nhân loại, những người còn lại phải sống trong thời đại âm u, mặt đen tối của con người khi không còn pháp luật uất thúc thì không kiên nể bộc lộ ra ngoài.

Hạo Vân đem thi cốt của của cả hai giã nhỏ ra bỏ vào trong hủ, đặt vào balo sau đó nhìn về phía Trần Vũ nói." Vậy tôi đi trước đây, nếu có duyên thì sau này chúng ta có thể gặp lại nhau, lúc đó tôi sẽ đãi một bàn cơm thịnh soạn để cảm ơn anh." Nói xong Hạo Vân bước đi một mạch rời khỏi đây.

" Cố gắng sống sót thì mới có cơ hội mời cơm cho tôi, với lại đừng quá tin tưởng vào người khác."

Nghe được lời nói của Trần Vũ chuyền vào tai, Hạo Vân dừng lại phút chốc sau đó phất phất tay tiếp tục bước đi.

Không nói quá nhiều lời thừa thãi, Hạo Vân là một người thông minh cậu ta sẽ biết mình sẽ chọn lựa như thế nào. Nhìn thấy bóng lưng của Hạo Vân rời xa, cậu quay đầu trở vào trong siêu thị chuẩn bị thêm lương thực cho chuyến đi của mình.

Trần Vũ không biết rằng cậu đã gián tiếp tạo ra một cường giả bán thần trong tương lai, nhưng đó là chuyện của tương lai tác giả chưa chắc gì sống thọ đến lúc đó.

Trở lại hiện tại cảm nhận được lập phương giới rung động, Trần Vũ động ý niệm một cánh cổng không gian mở ra một thân ảnh xinh đẹp từ trong bước ra lao vào trong lòng ngực cậu.

Cái đầu nhỏ của Giang Linh dụi dụi vào ngực Trần Vũ, giống như một chú mèo con dụi đầu làm nũng với chủ nhân của mình vậy.

" Vũ bây giờ chúng ta tiếp tục đi đâu, em đang tràn đầy sức mạnh muốn tiếp tục chiến đấu với thây ma đây."

Trần Vũ mỉm cười hôn môi nàng một hồi lâu sau đó nói." Tiếp tục săn thây ma, bọn mình dừng chân tại cấp F khá lâu rồi phải mau chóng lên cấp thôi, nếu không tốc độ tiến hoá của thây ma thì anh và em không dễ dàng săn lùng bọn chúng nữa đâu."

Đừng thấy Trần Vũ cùng Giang Linh dễ dàng diệt sát một bầy thây ma hơn trăm con thì cho rằng bọn họ mạnh. Cả hai bất quá cũng chỉ là dị năng giả cấp F, cấp độ yếu nhất chỉ vì Trần Vũ được Saka trang bị khá là tận răng hai món vật phẩm cấp C, cho nên chiến lực hiện tại của cả hai nếu không có trang bị thì gặp đàn thây ma hơn trăm con thì phải đi vòng qua một bên nhường đường.

Giang Linh bĩu môi nàng cảm thấy thây ma cũng không quá đáng sợ, sau khi hạ gục một con cự lực thây ma thì lòng can đảm của nàng gấp đôi lúc trước. Nhưng mà Giang Linh cũng biết mình có chiến lực mạnh như vậy phải quy công cho bộ đồ mình đang mặc cho nên không phản bác lời nói của Trần Vũ.

Trên lưng Trần Vũ đeo lên một balo chứa đầy lương thực, bên trong chỉ là bánh mì, bánh quy áp xúc cùng với nước lọc. Cậu làm như vậy để che mắt người ngoài, việc cậu có một không gian chứa đồ thì chỉ cho người mình tin tưởng nhất biết được.

Sau khi chuẩn bị đầy đủ cả hai tay dắt tay tiếp xúc hành trình của mình.

Tặng cho tác một tim và cho tác một bình luận đáng giá, khi nhìn thấy thì tác sẽ có thêm động lực viết tiếp.

Kết chương.

Bạn đang đọc Siêu phàm tận thế sáng tác bởi Vasto
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vasto
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.